Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng

Khu vực trung tâm khách quý giữa Thiên Đấu Đại Hồn Trường.

- Bệ hạ, thành viên của những đội này đều là anh tài do hoàng thất Đế Quốc chúng ta đào tạo, ai cũng có tài năng thiên bẩm hết ạ!

Tuyết Tinh Thân Vương khom người cười cười, dâng một khay hoa quả đến trước mặt Tuyết Dạ Đại Đế, sau đó lại tung một đống lời hoa mỹ, dỗ cho Tuyết Dạ Đại Đế cười tự hào về phó đội Thiên Đấu.

Hắn cũng bê khay hoa quả tiến đến mời Trữ Phong Trí, thế nhưng lại bị Trữ Phong Trí khéo léo từ chối.

Mộng Thần Cơ ở phía sau nhìn Tuyết Tinh Thân Vương bộ dạng chân chó tâng bốc phó đội, khẽ hừ một tiếng cười nhạt. Hắn là người quản lý Thiên Đấu học viện, có thể nào không biết được thực lực của đám học viên phó đội?

Chính là một cái túi da đẹp mã bất tài mà thôi!

Tuyết Tinh Thân Vương trầm mặt xuống, có chút khó chịu:

- Mộng Giáo Ủy hình như có chút bất đồng với lời Tuyết Tinh nói?

Mộng Thần Cơ nghe âm điệu, rũ mắt nhìn xuống đất. Ác mộng ngày đó lão vẫn không có quên, càng thêm khinh bỉ kẻ thân vương trước mắt này.

- Lão thần sao dám?

Tuyết Dạ Đại Đế cảm thấy có chút không thích hợp, lên tiếng hỏi thăm:

- Mộng Giáo Ủy, ngài có lời gì muốn nói mà không dám nói?

- Lão thần chỉ là đang nghĩ cuộc thi đấu nhiều người xuất sắc, lời của thân vương đâu dám chống lại!

Mộng Thần Cơ đứng dậy, cung kính trả lời Tuyết Dạ Đại Đế.

- Nhân tài ở Đế Quốc đã được học viện thu nạp bồi dưỡng rồi, ngoài đội phó cùng đội chủ, chẳng lẽ còn có người khác sao?

Tuyết Dạ Đại Đế mặc dù không hiểu lắm, nhưng nghĩ đến thân phận hai người, vẫn là mở đường hòa hoãn.

Mộng Thần cơ cúi thấp đầu, âm thanh có chút khô khan, đáp:

- Lão thần bất tài, không thể thu nạp hết nhân tài, trong chiến đội của Sử Lai Khắc học viện có một nhân tài ẩn giấu, thực lực vô cùng phi phàm!

Nghe đến tên Sử Lai Khắc, Tuyết Tinh Thân Vương thâm sì mặt mũi, nhạo báng mà nói:

- Hừ, Mộng Giáo Ủy đúng là già rồi, chỉ có đội chính uy phong nhất! Cái nhóm rác rưởi đó thì có gì gọi là đại tài chứ?

Mộng Thần Cơ mặc dù là người trầm tĩnh ôn hòa, nhưng lúc này đã có chút không nhịn được mà chất vấn lại:

- Nếu thân vương nghĩ Lam Ngân Thảo 33 cấp mà có thể chịu đựng được uy áp 45 cấp của lão phu, cộng thêm một thân ngoại phụ hồn cốt mà không coi là đại tài, như vậy... lão phu không còn gì để nói!

Nghe đến ngoại phụ hồn cốt, cái này gợi lên sự chú ý của Tuyết Dạ Đại Đế. Tuyết Tinh Thân Vương ngay lập tức bào chữa:

- Bệ hạ, đừng để tâm những gì Mộng Giáo Ủy nói. Người đó rất bất kính với hoàng thất, hơn nữa bất kể thế nào, hắn cũng chỉ là một hồn tôn thôi!

- Đó là trước kia!

Mộng Thần Cơ tức đến dựng râu, cái tên thân vương chết dẫm này hại lão mất đi một học viên ưu tú.

- Theo vi thần thấy, hiện giờ hồn lực của người đó không dưới cấp 40, hơn nữa cách hắn vận dụng hồn lực rất tốt, thực lực e rằng có thể lọt vào top 3 người xuất sắc nhất trong lần thi tuyển này!

Dựa theo lời nhận xét của Mộng Thần Cơ Giáo Ủy, khiến cho tâm tình của Tuyết Dạ Đại Đế chợt nghiêm túc lại, còn Tuyết Tinh Thân Vương liền toát mồ hôi hột.

- Trẻ tuổi mà đã có thực lực như vậy sao? Giáo Ủy tại sao không thu nạp người đó vào học viện?

- Về việc này thì phải hỏi thân vương!

Mộng Thần Cơ trầm mặc ngồi xuống, hừ, thân vương ngươi lần này xem làm sao có đường thoát?

Nếu... nếu như cái người đó thật sự là nhân tài, vậy thì..

Tuyết Tinh Thân Vương mặt tím lại, cố gắng nghĩ cách xoay chuyển cục diện. Trữ Phong Trí cảm thấy không khí bất ổn, liền ha ha cười, xoa dịu tâm tư Tuyết Dạ Đại Đế. Tuyết Dạ Đại Đế cũng vui lòng bước xuống bậc thang này, không quên tán đồng Trữ Phong Trí vài câu. Cố nhiên trong đó Trữ Phong Trí cũng nhắc đến Đường Tam, dặn dò bệ hạ lưu tâm tới hắn một chút.

Diệp Phi Linh hắn cũng từng cất nhắc quá, nhưng nếu nàng đã có gia tộc phía sau, hắn đương nhiên không cần chỉ điểm, Đại Đế cũng sẽ tự mình tìm hiểu.

- Đó cũng là cao kiến!

Giữa lúc Trữ Phong Trí thảo luận một chút với Tuyết Dạ Đại Đế, một âm thanh cứng nhắc xen tới, đi theo âm thanh đó là một nam nhân trung niên mặc trường bào quý khí màu đỏ, trên vạt áo còn có tiêu chí của Võ Hồn Điện. Y thản nhiên đi tới ngồi xuống cái ghế bên tay trái Tuyết Dạ Đại Đế, còn bình phẩm Trữ Phong Trí hôm nay thật là khiêm tốn.

Y chính là Bạch Kim Giáo Chủ Tát Lạp Tư của Võ Hồn Điện.

Tuyết Dạ Đại Đế trong lòng có chút hỏa, nhưng bởi vì nhiều năm cầm quyền, không hề lộ ra một chút khó chịu, ngược lại còn có chút nhường lời cho Tát Lạp Tư nói. Trữ Phong Trí ôn hòa khéo léo đưa lời, lại khiến cho Bạch Kim Giáo Chủ cố tình nhạo báng tuyển thủ thi đấu của các học viện thành tự mình nói tự mình nghe, không ai phản ứng cùng hắn. Điều này khiến cho Tát Lạp Tư có chút không vui, hắn liền âm nhu nhắm mắt, cũng tự mình tìm kiếm chiến đội mà đám người hoàng thất này vừa thảo luận.

Thời gian đã đến, nương theo lời dẫn của người phát thanh, Tuyết Dạ Đại Đế đứng lên rời khỏi ghế trong tiếng vỗ tay như sấm. Tay phải giơ lên, hướng về phía đông đảo người xem cùng đoàn hồn sư tham gia đại tái phất nhẹ, tiếng vỗ tay nhanh chóng ngừng lại, toàn trường trở nên một mảnh yên tĩnh.

Thanh âm trầm ngưng mà to, rõ ràng thông qua khuyếch âm hồn đạo khí truyền khắp toàn trường:

- Ta, Thiên Đấu đế quốc hoàng đế Tuyết Dạ, đại biểu Thiên Đấu đế quốc, cũng đại biểu cho ban tổ chức cuộc đại tái này tuyên bố, phiến đại lục cao cấp hồn sư học viện tinh anh đại tái chính thức khai mạc!

Tiếng vỗ tay ào ào vang lên, sau đó người phát thanh tiếp tục mời Bạch Kim Giáo Chủ Võ Hồn Điện lên bốc thăm. Tát Lạp Tư cười nhạt, nhấc chân bước tới hộp phiếu báo danh, dựa vào cảm ứng hồn lực, rất có chủ đích mà bốc phải cái tên Sử Lai Khắc.

Âm thanh người phát thanh hô lớn:

- Vòng dự tuyển đại tái đầu tiên, Thiên Đấu hoàng gia học viện đối chiến Sử Lai Khắc học viện!

Đông đảo người xem đồng loạt kinh ngạc. Một học viện nào khác có lẽ cũng không có bị chú ý đến nhiều lắm, nhưng Sử Lai Khắc học viện này lại quá mất mặt, làm sao lại không bị chú ý đây?

Đột nhiên, những thanh âm la ó chế giễu vang lên không dứt. Rất nhiều người xem đều hô to hai chữ ""rác rưởi "". Theo như bọn họ nghĩ, phó đội của Thiên Đấu hoàng gia học viện rõ ràng là anh tài tuấn lãng, mà Sử Lai Khắc học viện căn bản không giống một đội ngũ hồn sư, càng như là một đám tiểu hề nhảy nhót. Bốc thăm như vậy là quá khinh bỉ phó đội Thiên Đấu Hoàng Thất rồi!

- Như vậy phía bên dưới bắt đầu tiến hành trận đầu của vòng dự tuyển đại tái đầu tiên, chính là do Thiên Đấu hoàng gia học viện đối chiến Sử Lai Khắc học viện. Xin mời các học viện còn lại lui ra khỏi sàn đấu. Xin mời hai học viện tham gia thi đấu trận tới chuẩn bị thật tốt. Nửa canh giờ sau, trận đấu chính thức bắt đầu!

Âm thanh người phát thanh cắt lời tiếng la ó, mặc dù không thể hoàn toán khiến mọi người im lặng, nhưng cũng khiến Sử Lai Khắc học viện mỉm cười.

Bởi vì chỉ có 7 người được phép tiến lên sàn đấu, cho nên lúc này bắt buộc phải chia người. Bốn người Thái Long, Kinh Linh, Hoàng Viễn cùng Giáng Châu đã đợi sẵn, giờ chỉ còn tới ba người.

- Bốc thăm nhé?

Diệp Phi Linh cầm đồng xu, hướng đến Đường Tam. Chỉ có nàng cùng hắn là được quyền quyết định, người tiếp theo lên đài sẽ là ai.

- Ta mặt ngửa, muội sấp!

Đường Tam gật đầu, cầm lấy đồng xu tung lên. Cạch cạch cạch vài tiếng rơi xuống trên sàn đấu, một cái mặt sấp úp tới.

Diệp Phi Linh ha ha mà cười, Tiểu Vũ vỗ lưng an ủi Đường Tam, bảo hắn đừng quá buồn bực, nàng sẽ thay hắn tẩn cho đám người kia một trận.

- Như vậy, muội, Đại ca cùng Tiểu Vũ tỷ sẽ lên sàn, mọi người ở dưới nhớ theo kế hoạch nha!

Đái Mộc Bạch cùng Tiểu Vũ đồng dạng gật đầu, bảy người này cùng bước lên sàn, Áo Tư Tạp cùng những người còn lại thay nhau nhắc nhở mạnh tay mạnh tay lên.

- Để Cửu muội lên là có phải ý tưởng của ngươi không đó? Lỡ nàng không chiến đấu được thì sao?

Mã Hồng Tuấn liếc mắt về phía Đường Tam, tên đại đồ đệ của Đại Sư này hắc hóa rất xấu bụng.

- Ngươi cứ nhìn mà xem, chúng ta sẽ giành được thắng lợi huy hoàng!

Đường Tam ở phía dưới nhìn Tiểu Vũ, ôn nhu cười.

Diệp Phi Linh đứng ở trung tâm, nhìn qua một lượt phó đội Hoàng Đấu, cảm thấy chính mình không cần sử dụng tới hồn kỹ cũng có thể tự do, mỉm cười nói với mọi người.

- Cho muội ba phút biểu diễn, còn lại một phút, mọi người đánh cho bọn họ kêu cha gọi mẹ, không cần để ý tới muội cùng Giáng Châu tỷ tỷ!

- Được!

Tất cả cùng nhất trí, một phút giải quyết Thiên Đấu phó đội!!!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui