Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng

Nhìn Diệp Phi Linh dè dặt cẩn trọng, Diệp Tát Khắc càng thêm thương xót cho đứa nhỏ này. Hai cha con ngồi cạnh nhau, thử giãi bày một chút tâm sự.

- Cha, mẹ là người như thế nào?

Diệp Phi Linh hai mắt tràn đầy mong chờ nhìn hắn. Mặc dù trong lòng không hi vọng lắm, nhưng mỗi khi nhìn thấy Trữ Phong Trí cưng chiều sủng nịnh Lục tỷ, trong lòng nàng cũng có chút chút ganh tỵ cùng hâm mộ. Hiện tại đã xác định quan hệ cha con, nàng không chỉ muốn đòi hỏi chút tình thân này, không nhịn được mà tham lam vòi vĩnh.

- Mẹ của con là một đại mỹ nữ, nàng tính tình rất táo bạo...

Diệp Tát Khắc trầm trầm kể lại, âm thanh của hắn có chút tinh tế ôn nhuận, cảm giác mềm mại ấm áp. Diệp Phi Linh lắng nghe tất thảy, nhất thời cảm thấy trong lòng mềm xuống. Thì ra là vậy, ít nhất mẹ của ta không phải là tiểu tam.

- Con gái, vì sao con bị thương nặng như vậy?

Diệp Tát Khắc lúc này mới hỏi ngược lại. Diệp Phi Linh cũng không có giấu, nhẹ giọng đáp.

- Cha, thật ra... ta cùng sư huynh là bị Thời Niên ám toán! Hắn muốn giết chúng ta!

- Thời Niên? Tàn Mộng lão quái nhân đó? Hắn là viện trưởng của Thương Huy học viện? Chẳng trách dạo gần đây các đội thi đấu có chút kỳ quái, một số đội viên nhảy lầu chết hai người rồi. Người thứ 3 ta cứu được, nhưng thần trí hắn không rõ ràng lắm, giống như biến thành đứa bé 5 tuổi vậy! - Diệp Tát Khắc không mảy may nghi ngờ, thậm chí rất nhanh đã đoán được lý do Thời Niên hạ thủ.

- Đúng là như vậy, hắn đối với chúng ta dùng tới đệ thất hồn kỹ, cái hồn kỹ đó vô cùng quái ác, cho nên ta mới hao hết hồn lực cùng tổn thương tinh thần chống đỡ! Cha, kẻ đó rất xấu xa! Nếu không có các vị sư phụ, ta giờ đã là người chết rồi!

Diệp Phi Linh ngẫm lại, cảm giác vẫn còn có chút run rẩy. Giấc mộng ác độc đó, nàng cả đời không muốn gặp lại, ngàn vạn lần đừng trở lại. Nàng túm chặt tay áo Diệp Tát Khắc, trên trán toát ra mồ hôi lạnh.

- Được rồi, có cha ở đây, không cần sợ. Lần sau gặp lại tên đó, cha đánh hắn một cái, được không?

Diệp Phi Linh gật đầu, ôm lấy cánh tay Diệp Tát Khắc, cảm nhận hắn đối nàng quan tâm lo lắng. Sau đó nàng chợt cảm thấy có một luồng ánh sáng màu tím tản mát, một mùi hương dễ chịu lan đến, toàn thân giống như rơi vào trong ôn tuyền ấm áp, hồn lực vô hạn truyền tới khiến toàn thân thoải mái không nói lên lời, ngay cả tinh thần lực cũng hoàn toàn hồi phục.

- Cha, thật thần kỳ! Ta khỏe lại rồi này!

Diệp Tát Khắc nhẹ cười, trong đáy mắt là ấm áp vô hạn.

- Từ nay về sau, mỗi lần bị thương, nhất định phải gọi cha tới cứu trị, con gái đã nhớ chưa!

- Vâng, cha!

Diệp Phi Linh ngoan ngoãn gật đầu, sau đó mè nheo đòi hắn đưa tới Đại đấu hồn trường. Nếu thân thể không có gì đáng ngại, nàng cũng nên tới đó xem xem các học viện thi đấu.

*****

Đại Sư trong tay cầm tài liệu tường tận về Sí Hỏa học viện, thần sắc trên mặt rõ ràng có chút nghiêm trọng, mấy ngày này hắn một mực nghiên cứu thực lực năm nguyên tố học viện, hiện tại mới vừa phát hiện một chút.

Phất Lan Đức kiếm lời đầy bồn đầy bát, khoái chí nói không nên lời. Ngày hôm nay hắn cũng không có nhận đơn quảng cáo nữa, nha đầu kia chưa khỏi, mấy cái phong trào này bọn Đái Mộc Bạch cũng không có nghiêm túc làm, thôi, không ép chúng.

Đường Tam ngồi xuống, trong lòng hơi hơi khó chịu. Tổn thương tinh thần lực do hồn thánh mang lại hiệu quả không lớn, Tử Cực Ma Đồng dưỡng mấy ngày hắn hầu như đều đã ổn thỏa, lại được Áo Tư Tạp cho mấy miếng đậu phụ, coi như đã khỏe hoàn toàn. Chính là Sí Hỏa học viện đang gây áp lực cho hắn. Học viện này rất phiền, đối thủ thực lực tương đối cường đại. Mặc dù chưa có đối chiến qua, nhưng trong cảm nhận của hắn, hỏa hệ là một đại phiền toái, giống như Mã Hồng Tuấn vậy.

- Tiểu Tam, lần này tham chiến, có lẽ không thể để lại người rồi! Mấy này này các ngươi một mực tiến hành trận đấu, ngươi có biết vì cái gì Tượng Giáp học viện liên tiếp bại bởi bốn nguyên tố học viện khác không?

Đại Sư trầm giọng phân phó. Đường Tam mỗi ngày đều phải dẫn dắt các đội viên tham gia trận đấu, phải phân tích tình thế trận đấu, hắn có chút không hiểu ý tứ của Đại Sư.

- Thời gian không nhiều lắm, ta nói ngắn gọn, đệ tử của Tượng Giáp tông các ngươi đã gặp mặt qua, lấy trường phái cực đoan của bọn họ làm tiêu chuẩn. Trước kia thực lực của bọn họ cũng cùng với bốn nguyên tố học viện khác không sai biệt lắm. Lần này sở dĩ toàn bộ bại, là bởi vì bốn nguyên tố học viện khác thay đổi phương thức tác chiến. Tuy rằng vẫn là lấy cùng thuộc tính của hồn sư chiến đấu, nhưng bọn hắn đã chia ra phân công. Nói cách khác, bốn đại học viện này thi triển phương thức bình hành cùng cực đoan. Ngươi hiểu được không?

- Sư phụ, ý tứ của người là bốn nguyên tố học viện khác cũng bắt đầu xuất hiện phân loại?

- Đúng vậy! Phái cực đoan đã bắt đầu lấy thừa bù thiếu, trong số đội hình đội viên của họ, có hỏa hệ cường công, hỏa hệ khống chế, hỏa hệ mẫn công, hỏa hệ phụ trợ. Chẳng qua lúc gặp đối thủ yếu bọn họ không có biểu lộ ra mà thôi, nếu không vì Tượng Giáp học viện là đối thủ có chút phân lượng, bọn họ một chút cũng không khiến người ta phát giác ra sự phân loại này! Sí Hỏa học viện cùng Lôi Đình học viện đều nổi tiếng là tấn công. Công kích của bọn họ, nhất định là lôi đình vạn quân. Cho nên, các ngươi nhất định càng phải cẩn thận. Thà rằng buông tha cho trận này cũng không cần phải quá mức cố chấp. Dù sao, cái này chỉ là dự tuyển đại tái, có thể vào vòng kế tiếp là đủ rồi. Phất Lan Đức bên kia các ngươi không cần lo lắng!

Nghe xong Đại Sư nói, Đường Tam trong không khỏi nhất thời lâm vào trong suy tư.

Hỏa hệ cường công, hỏa hệ mẫn công, hỏa hệ phụ trợ, đội ngũ như vậy hắn còn chưa bao giờ gặp qua.

Tăng phúc với phụ trợ cùng thuộc tính, tuy rằng chỉ có một thuộc tính, nhưng sự bùng nổ trong công kích là rất kinh khủng. Sí Hỏa học viện này xem ra cũng không dễ đối phó.

- Không, chúng ta nhất định sẽ chiến thắng!

Diệp Tát Khắc mang theo Diệp Phi Linh tiến đến vị trí chuẩn bị của Sử Lai Khắc học viện. Còn không đầy một tiếng nữa, trận đấu sẽ bắt đầu.

- Phi Linh / Cửu muội!

Tất cả đều vui mừng nhìn đến. Diệp Phi Linh thần sắc tươi tắn, xem chừng là đã khỏe hẳn. Đại Sư thần sắc đang nghiêm trọng cũng trở nên vui mừng, có chút cảm kích nhìn về Diệp Tát Khắc. Xem ra mối quan hệ giữa hai người đã được cởi bỏ, con bé đã chịu nhận thân. Có vị phụ trợ trị liệu hệ hồn sư tuyệt đỉnh này ở đây, nguy hiểm của Diệp Phi Linh sẽ không bao giờ phải lo lắng nữa.

Diệp Tát Khắc không rõ vì sao con gái hắn đối với cái học viện bình dân này lại có lòng tin như vậy, đối thủ ngày hôm nay là Sí Hỏa học viện, thực lực phải nói là trên cả cái Tượng Giáp học viện bọn họ đã từng chiến thắng.

- Sư muội, ngươi... khỏe hẳn rồi?

Đường Tam kinh ngạc nhìn. Tổn thương tinh thần lực, nào có dễ dàng khỏi như thế. Hơn nữa người bên cạnh là gì của nàng?

- Chào mọi người, ta là Diệp Tát Khắc - cha của Diệp Phi Linh, Cửu Tâm Hải Đường trị liệu hệ Hồn Đấu La!

Không đợi Đường Tam suy đoán tiếp theo, Diệp Tát Khắc đã tự mình giới thiệu. Hừ, con gái tên Trữ gia tiểu tử kia cũng ở đây, hắn không có lý nào lại để con gái mình thua thiệt. Đường Tam kinh ngạc, trị liệu hệ hồn sư Hồn Đấu La, như vậy thương thế của sư muội dĩ nhiên có thể khỏi hẳn là đúng rồi.

Giáng Châu ánh mắt sáng lên, làm một trị liệu hệ hồn sư, nàng đã tìm hiểu rất nhiều về mảng này, đương nhiên biết rõ Cửu Tâm Hải Đường, lại có chút thán phục vị trước mắt này. Phải biết rằng trị liệu hệ hồn sư là khó tu luyện lên cao nhất, bởi vì thời điểm hồn lực tới cấp bậc Hồn Thánh, rất nhiều cường công hồn sư đã không cần tới trị thương, dẫn tới trị liệu hệ hồn sư không có đất dung thân.

- Đây là... cha ta!

Diệp Phi Linh câm nín xác nhận, sau đó đuổi Diệp Tát Khắc trở về vị trí khách quý. Chính nàng ở lại đây theo dõi trận đấu được rồi, có các vị sư phụ ở, không cần hắn phải lo lắng.

Diệp Tát Khắc hai mắt long lanh như cún con, một hai hỏi con gái không cần cha nữa sao, sau khi xác định nàng là ngại hắn gây sự chú ý quá mức cho các thế lực, mới chịu rời đi. Trước khi đi còn không quên dặn con gái cần trị thương gọi tới hắn, hại Diệp Phi Linh bị mọi người hí hí hí trộm cười.

Cái này gọi là gì nhỉ? Trần đời có muội khống bây giờ có ba ba khống ư? Diệp Phi Linh dở khóc dở cười nhìn Diệp Tát Khắc đã yên vị trên khu vực khách quý, sau đó mới quay vào cùng mọi người thảo luận.

- Được rồi, nếu Phi Linh đã đến, Tiểu Tam, Đái Mộc Bạch, ba đứa thảo luận đi! - Đại Sư nhẹ giọng phân phó. Đường Tam gật đầu, hắn trong lòng đã có đối sách, nhưng cứ hỏi qua ý kiến mọi người một lượt rồi quyết định cũng không muộn.

- Thật ra trên quần áo mọi người có ngâm thảo dược sẽ giảm bớt chút độ nóng của hỏa hệ rồi, nhưng vẫn phải cẩn thận! Trận này, sư huynh, ngươi và Tiểu Vũ tỷ cùng Đái lão Đại lên đi, lam ngân thảo của ngươi đã miễn dịch với lửa rồi! Đánh cho bọn họ rớt liên thắng, chúng ta tích phân sẽ đẩy xa học viện khác!

Diệp Phi Linh nhìn ra được, trận này ngoại trừ ba người này ra, rất khó để ai lên thay thế, bởi vì đội viên của bọn họ không có thủy hệ hay băng hệ hồn sư.

- Ta cũng định như vậy, Đái lão Đại, ngươi không có ý kiến gì chứ?

Đường Tam quay sang hỏi Đái Mộc Bạch. Đái Mộc Bạch vuốt cằm một cái, nắm chặt 2 tay lại, thể hiện quyết tâm của hắn:

- Đương nhiên là không có ý kiến rồi, mọi chuyện do ngươi khống chế, cùng nhau đánh tan bọn họ là được!

- Tốt lắm, nếu đã vậy, ta đề nghị phương thức tác chiến của các ngươi là như thế này! - Đại Sư cầm tư liệu, bắt đầu tận tình chỉ điểm. Diệp Phi Linh xem thoáng qua, nhíu mày.

- Chưởng khống hỏa hệ Hỏa Vũ? Tất cả những ai lên thi đấu phải cẩn thận người này! Lửa rất khó điều khiển, nếu người này có thể trở thành khống chế, tất có chỗ đặc diệu!

Với kinh nghiệm lâu năm trong bếp, Diệp Phi Linh vô cùng coi trọng lửa. Đừng nói là nướng, phải dùng đúng độ thì thức ăn mới chín, chứ chăm chăm vào đốt thì cũng vô dụng, ngoài cháy trong sống nhăn là món mà Mã Hồng Tuấn dành tặng các vị sư phụ năm nào Sử Lai Khắc thất quái vẫn còn nhớ.

- Được, vậy để Tiểu Tam quản lý người này, Đái Mộc Bạch, bạo long hệ hỏa của ngươi, còn lại tất cả phân chia nhau ra chiến đấu đồng thời bảo vệ Giáng Châu!

Đại Sư thận trọng cân nhắc, đưa ra mục tiêu cho mỗi người.

12 đội viên nhìn nhau, vỗ tay, sau đó tiễn 7 người lên trước.

Thời gian trước khi bắt đầu trận đấu là 10 phút, hiện tại đang dần đếm ngược. Đội viên hai bên tiến lên gặp nhau trước. Ngày hôm nay, trận đấu của hai đội diễn ra cuối cùng, toàn bộ chiếm dụng lôi đài, bởi vì lần chiến đấu trước của Sử Lai Khắc học viện đối với Tượng Giáp học viện khiến mọi người quá sức phân tâm, các vị trọng tài đã có ý kiến.

- Tiểu Vũ, nhìn này!

Âm thanh của một người xa lạ. Tiểu Vũ không rõ là ai, quái dị nhìn về hướng phát ra âm thanh. Bên dưới mọi người đã bắt đầu xì xào bàn tán.

Chẳng lẽ, Tiểu Vũ quen biết người khác mà hắn không biết? Đường Tam đáy mắt trầm xuống.

- Vớ vẩn, ta không quen biết tên thần kinh này, mấy người mà nói nữa, ta cho một trận!

Khí thế đại tỷ Tiểu Vũ hung hăng đè xuống, Kinh Linh cùng Hoàng Viễn và Thái Long ngậm miệng.

Diệp Phi Linh hướng ánh mắt về phía đó, chậc, thanh niên nào tỏ tình đứng bên Sí Hỏa vậy, còn chuẩn bị sẵn nhạc nữa, đây là đang coi thường Sử Lai Khắc học viện đúng không?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui