Kính Hồng Trần gật đầu nói:- Vâng, ngài nói đúng. Hồn Đạo Khí càng có công năng càng mạnh thì yêu cầu cũng càng cao. Trước mắt mà nói, trừ bỏ Định Trang Hồn Đạo Khí ra chúng tôi còn chưa phát minh ra Hồn đạo khí cường đại mà không cần lực lượng của Hồn Sư Hồn Đạo Khí. Tương lai thế nào ta cũng không thể dự đoán được. Nhưng mà Hồn Đạo Sư quật khởi là chuyện đương nhiên, cũng giống như là Hồn Đạo khí thay thế cho Ám Khí vậy.Hắn nói với giọng rất khẩn thiết, nhưng trong nội tâm cũng thay đổi liên tục. Mục lão từng đến Minh Đức Đường? Một vị siêu cấp cường giả quỷ thần khó lường nếu mà…., vừa nghĩ đến đây, sau lưng của hắn mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.Mục lão mỉm cười nói:- Thẩm Phán Chi Kiếm ngươi không thể mang đi. Lần này ngươi đến đây rốt cuộc là có chuyện gì nói ra đi. Còn nữa, nếu lần sau ngươi ở học viện Sử Lai Khắc sử dụng Hồn Đạo Khí thì lão phu nhất định sẽ đến thăm thủ đô của đế quốc Nhật Nguyệt các ngươi.Kính Hồng Trần rốt cuộc cũng biến sắc, hắn can đảm không chút sợ hãi tiến vào học viện Sử Lai Khắc là vì cái gì? Chính là nhờ vào vài món Hồn Đạo Khí cấp Chín trên người, đồng thời hắn cũng có một vài sắp xếp ở bên ngoài. Không ngờ mọi chuyện Mục lão đều biết hết. Liên tưởng đến chuyện Mục lão vừa mới thi triển thân ngoại hóa thân, từ khi trở thành chủ của Minh Đức Đường tới nay, đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy sợ hãi.- Mục lão, ngài quả thật khiến cho người ta bái phục.Kính Hồng Trần hơi khom người, cố gắng áp chế rung động trong lòng.- Lần này đến đây vãn bối còn có một chuyện nữa. Mấy tháng trước, Học Viên Sử Lai Khắc từng đáp ứng chuyện giao lưu giữa hai học viện, nay không biết vì sao lại gặp trở ngại. Học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư và học viện Sử Lai Khắc đều là những học viện đứng đầu đại lục, chuyện giao lưu lẫn nhau là cần thiết, có thể hỗ trợ song phương cùng nhau học tập.Mục lão thản nhiên nói:- Giao lưu học tập thì có thể, nhưng ngươi có thể bảo đảm an toàn cho học viên chúng ta không? Còn nữa, đệ tử Sử Lai Khắc chúng ta đến quý học viện thì có thể học được những gì?Kính Hồng Trần dường như đã sớm có chuẩn bị, không chút do dự liền trả lời:- An toàn thì nhất định rồi. Ta lấy danh dự của Minh Đức Đường cam đoan với ngài, trong lúc quý đệ tử của học viện học tập ở học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư ta đều sẽ học được những kiến thức tốt nhất. Nếu bọn họ có đủ năng lực thì thậm chí có thể thi vào Minh Đức Đường ta học tập.Mục lão liền nói:- Nói miệng không chứng cứ.Kính Hồng Trần nói thêm:- Nếu ngài vẫn chưa an tâm thì có thể phái lão sư của học viện Sử Lai Khắc đi theo. Nhiều người cũng được.Mục lão lắc đầu nói:- Thế thì không cần. Giao lưu học tập thì có thể. Ngươi có thể đem bọn người Tiếu Hồng Trần, Mộng Hồng Trần đưa đến Sử Lai Khắc chúng ta. Sau đó mang đệ tử chúng ta đi. Lão phu có thể cam đoan, cho bọn chúng học tập tại học viện chúng ta. Đến khi kì trao đổi kết thúc, ngươi tự mình đưa đệ tử học viện chúng ta về sau đó đón học viên của ngươi đi.Kính Hồng Trần lập tức lắc đầu nói:- Việc này chỉ sợ không ổn, tuy vãn bối tin tưởng nhân phẩm của tiền bối, nhưng mà mất lòng trước được lòng sau. Vạn nhất lúc ta đưa người trở về Sử Lai Khắc…Mục lão cười nhạt một tiếng trả lời:- Vậy rốt cuộc ngươi muốn thế nào?Kính Hồng Trần nói:- Giao lưu cũng không cần vội như vậy. Không bằng thế này, hai năm sau chúng ta bắt đầu tiến hành cuộc giao lưu lần này. Giao lưu học tập trong vòng ba năm. Khi kết thúc cũng chính là lúc cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái bắt đầu. Đến lúc đó, thỉnh sư phụ của quý học viện đi xem thi đấu, đến khi cuộc thi kết thúc lại đón đệ tử quý viện quay về? Đồng thời cũng trả lại học viên cho chúng ta.Huyền lão nhịn không được liền nói:- Nếu có chuyện xảy ra thì ngươi giải quyết như thế nào?Biện pháp của Kính Hồng Trần cùng với lời Mục lão vừa nói có phần giống nhau, chẳng qua là chủ khách đổi lại mà thôi.Kính Hồng Trần nói:- Đế quốc Nhật Nguyệt tổ chức cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái công khai trước mắt của mọi người, nếu chúng tôi có hành động lén lút gì mà nói thì tất sẽ bị mọi người chê cười. Ta nguyện ý trước trận thi đấu bắt đầu sẽ đi vào học viện Sử Lai Khắc làm con tin đến khi trận đấu chấm dứt thì thôi. Tuy nhiên nếu có sơ xuất gì trong trận đấu thì không có liên quan đến Minh Đức Đường chúng ta.- Tốt. Một lời đã định. Ngày này hai năm sao, ngươi dẫn người của các ngươi đến đây. Ta sẽ cho Huyền Tử dẫn người đến học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư. Trong đó bao gồm cả Hoắc Vũ Hạo.Mục lão dứt khoác nói.- Một lời đã định.Kính Hồng Trần cũng thống khoái một tiếng. Miệng hắn tuy hạ thấp Hồn Sư tâng bốc Hồn Đạo Sư. Nhưng hắn rất rõ, Minh Đức Đường muốn phát triển trong tương lai, nghiên cứu chế tạo Hồn Đạo Khí song song với việc phát triển Hồn Sư là chuyện quan trọng nhất. Nhất là có thể học được một phần vạn năm tinh túy của Sử Lai Khắc thì cũng có thể làm cho toàn bộ Minh Đức Đường tăng lên thật lớn. Có lẽ học viện Sử Lai Khắc cũng có biện pháp học được một ít tri thức Hồn Đạo Khí từ Minh Đức Đường. Nhưng mà đừng quên Sử Lai Khắc không thuộc bất cứ quốc gia nào mà Minh Đức Đường lại thuộc đế quốc Nhật Nguyệt. Trong lúc này, tất nhiên Minh Đức Đường sẽ được lợi lớn hơn, lại càng dễ đạt được lợi ích lâu dài hơn.Khiến cho Kính Hồng Trần lập tức đồng ý còn có một nguyên nhân nữa là Mục lão cho phép Hoắc Vũ Hạo đi đến học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư. Có Hoắc Vũ Hạo trao đổi, an nguy của Tiểu Hồng Trần và Mộng Hồng Trần cũng không cần phải lo nữa. Hai bên đều phái ra những đệ tử đầy tiềm năng đáng mong đợi. Hơn nữa Hoắc Vũ Hạo là Vũ Hồn Song Sinh, nhất định ở phương diện Vũ Hồn cần phải tốn nhìu khí lực, dù muốn kiêm tu Hồn Đạo Khí cũng lực bất tòng tâm. Ít nhất trong mắt hắn, học viện Sử Lai Khắc đưa ra Hoắc Vũ Hạo có nghĩa là đệ tử hai bên đưa ra đều có địa vị ngang nhau.Mục lão mỉm cười nói:- Chuyện đã xong rồi, ngươi có thể đi.Kính Hồng Trần khom mình hành lễ lần nữa:- Đa tạ tiền bối chiêu đãi. Vãn vối xin hỏi một câu cuối cùng. Sử Lai Khắc cùng đế quốc Nhật Nguyệt có thể giao hảo càng sâu hơn không?Mục lão khẽ nhíu mày:- Học viện Sử Lai Khắc là Học vện Sử Lai Khắc của đại lục Đấu La. Đế quốc Nhật Nguyệt cũng là đế quốc Nhật Nguyệt của Đấu La Đại Lục.Ánh mắt Kính Hồng Trần khẽ đổi:- Tốt. Ta hiểu rồi.Nói xong hắn liền quay đầu muốn rời đi.- Chờ một chút.Mục lão gọi Kính Hồng Trần lại.Kính Hồng Trần nói:- Không biết tiền bối còn gì chỉ bảo?Mục lão cười nhạt một tiếng:- Từ trước tới nay, ngươi là người đầu tiên không thuộc học viện Sử Lai Khắc mà có thể tiến vào Hải Thần Các. Nơi này không phải ai muốn đến là đến ai muốn đi thì đi. Để lại một kiện Hồn Đạo Khí cấp Chín đồng thời nói rõ cách dùng xem như là tiền mua vé vào cửa Hải Thần Các.- Mua vé vào cửa…Kính Hồng Trần trợn mắt há mồm nhìn Mục Lão. Hắn trăm ngàn lần không nghĩ rằng vị cường giả khủng bố khó lường này lại đưa ra một cái yêu cầu như vậy, đây rõ ràng là bắt chẹt công khai a! Hơn nữa, phí vào cổng này cũng quá mắc đi.- Tiền bối, ngài đây chính là ỷ lớn hiếp nhỏ a!Kính Hồng Trần gượng cười nói.Nếu lúc trước chưa kiến thức qua thân ngoại hóa thân của Mục lão thì có lẽ hắn cũng muốn cường ngạnh thêm một chút. Nhưng mà lúc này, ở địa bàn của người ta, bên trong Hải Thần Các thần bí khó lường này, hắn quả thật không dám.Mục lão cười nhưng không nói, ánh mắt bình tĩnh nhìn về Kính Hồng Trần. Đồng thời Kính Hồng Trần cũng hoảng sợ phát hiện ra, xung quanh bất cứ là vách tường, sàn nhà hay là đỉnh bắt đầu tỏa ra kim quang nhàn nhạt, tựa như luôn có một bàn tay ta đang bóp chặt cổ họng hắn.- Tiền bối, lúc trước là ngài mời ta tiến vào Hải Thần Các mà.Kính Hồng Trần lại gượng cười nói, ý tứ của hắn chính là, chính ngài mời ta vào mà còn muốn ta trả phí vào cửa, đây cũng thật là không chút thiện lương, không có chút hình tượng của trưởng bối.Mục Lão mỉm cười nói:- Đúng là ta mời ngươi đi vào Hải Thần Các, nhưng mà ta chưa mời ngươi tiến vào học viện Sử Lai Khắc. Học viện chúng ta tuy không phải là đầm rồng hàng hổ gì nhưng mà cũng phải nghĩ cho an toàn một chút. Nếu ngươi không muốn trả phí vào cửa thì lão phu cũng không miễn cưỡng, vậy cứ ngồi đây trò chuyện giải trí với ta đi, hai năm sau lúc chúng ta trao đổi đệ tử thì ngươi có thể trở về.Ở lại đây hai năm? Khuôn mặt Kính Hồng Trần liền cứng ngắc, nếu hắn ở lại đây hai năm thì Minh Đức Đường và học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư chẳng phải là loạn rồi sao? Không có hắn trấn thủ, Hồn Đạo Sư cường đại dưới tay không phải ai cũng có thể quản được. Mục lão nhìn qua tuy là vô hại nhưng lại gây cho hắn áp lực càng lớn. Cho dù hắn muốn liều mạng như trước thì sợ rằng cái mạng nhỏ của mình liền phải ở lại đây rồi.Kính Hồng Trần hít sâu một cái, gật đầu nói:- Đã vậy thì vãn bối đành tuân mệnh, Lúc trước ta chưa được phép mà đã đi vào học viện Sử Lai Khắc quả thật là ta không đúng, vãn bối xin lưu lại một kiện Hồn Đạo Khí làm lễ vật.Lão vừa dứt lời liền đưa tay vào lồng ngực, sau đó một mảnh kim loại mỏng dẹt hình tròn liền xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.Khối kim loại hình tròn này nhìn qua mỏng như tờ giấy, toàn thân phát ra một màu vàng nhẹ nhàng, kỳ lạ nhất là kiểu điêu khắc ở mặt trên, từng đạo đường vân tinh tế, theo quy tắc, nhưng lại tràn đầy sức tưởng tượng và sáng tạo. không có bất kỳ dao động hồn lực nào phát ra, nhưng tại nơi này lại có một loại ngưng tụ dày đặc. mặt trên mơ hồ hiện lên một chút vàng nhạt, không mãnh liệt nhưng cực kì hấp dẫn.Kính Hồng Trần nói:- Hồn Đạo Khí này chính là do vãn bối chế tạo, vãn bối đặt cho nói cái tên là Hồng Trần Tí Hữu. Là một cái Hồn Đạo Khí Phòng Ngự. Đem nói đặt ở lồng ngực thì nó sẽ tự động kết hợp với thân thể, hấp thụ hồn lực của Hồn Sư để cùng với nó hòa vào một thể. Một khi Hồn Sư gặp công kích nó liền tự động cảm ứng và tự động phòng ngự. Có thể điều khiển bằng tâm niệm của mình. Mồng Trần Tí Hữu này có nhiều ưu điểm là, đầu tiên nói không hạn chế tu vi của người dùng. Cho dù là Hồn Sư chỉ có một, hai Hồn Hoàn cũng có thể sử dụng. Phòng ngự của nó có hiệu quả tương đương với một kích ngưng tụ toàn bộ Hồn Lực của người dùng. Mà tiêu hao một kích cực mạnh này chỉ có một phần năm hồn lực. Nó đúng với bất kỳ cấp bậc nào của Hồn Sư, nhưng nếu ở trong tay Phong Hào Đấu La thì có thể có được lực phòng ngự của Siêu Cấp Đấu La.