Translator: Atula
Editor: Lilith
Warning: Nghiêm cấm tham khảo, sử dụng chương này dưới mọi hình thức và không được phép đăng lên web của họ. Những trang khác khi đăng tải vui lòng giữ lại tên các dịch giả và thông báo này.
Vương lão ở một bên không phục nói:
- Làm sao? Cảm thấy không có gì để dạy cho hắn rồi phải không? Trụ cột của tiểu tử này không hề kém nếu so với trình độ của chúng ta. Trừ một số hạch tâm pháp trận cao cấp cùng với kinh nghiệm và lý giải ra, sợ rằng chúng ta cũng chỉ có tu vi là hơn hắn mà thôi. Ta thấy năng lực của hắn không sai biệt lắm đã là Hồn đạo sư cấp bảy. Về mặt tu vi thì có lẽ vẫn chưa tới, nhưng cái này có thể tăng lên nên chẳng có vấn đề gì.
Diệp Vũ Lâm khe khẽ gật đầu:
- Đúng a! Nếu hắn thật sự còn trẻ như vẻ bề ngoài, những lão đầu tử chúng ta chẳng phải sẽ xấu hổ chết sao. Mặc dù hắn là người tàn tật, nhưng ta lại rất xem trọng hắn. Nói không chừng, trong tương lai hắn có thể sáng tạo kỳ tích ở giới Hồn đạo sư chúng ta.
Vương lão cũng than nhẹ một tiếng rồi nói:
- Ngươi không cần phải đánh giá hắn cao như chứ. Trên thế giới này luôn không thiếu thiên tài, nhưng trong số đó cuối cùng có thể trở thành đại tài, thậm chí là một đời thiên kiêu lại cực kì ít ỏi. Còn phải trông chờ ở tương lai sau này. Bây giờ ta lại muốn nhìn một chút, hắn chỉ sử dụng mười tám cái hạch tâm pháp trận thì có thể đem Nhân hình Hồn đạo khí này làm tới trình độ nào. Ngươi có phát hiện hay không, hắn đã làm được chín cái hạch tâm pháp trận, vậy mà không có một cái nào dùng vào việc chế tạo vũ khí. Hơn nữa, dựa theo quy tắc tranh tài, mỗi người chỉ có thể chế luyện một kiện hồn đạo khí, nếu như hắn làm thêm vũ khí nữa, đó là không tuân theo quy tắc.
- Ừ. Chờ xem một chút đi. Với thiên phú với sẽ không phải là một tiểu tử chịu an phận. Trước khi hắn hoàn thành, ta thấy chúng ta cũng đoán không được hắn đến tột cùng là muốn làm cái gì.
Cái thứ mười, cái thứ mười một, cái thứ mười hai...
Từng cái từng cái hạch tâm pháp trận ở trong tay Hoắc Vũ Hạo không ngừng hoàn thành.
Thời gian chỉ còn có nửa canh giờ. Lúc này, đã có không ít người hoàn thành Hồn đạo khí của mình.
Hoàn thành chế luyện Hồn đạo khí đầu tiên chính là người đi cùng Hoắc Vũ Hạo đại biểu Tịch Thủy Minh xuất chiến, Hòa Thái Đầu và Hoàng Chinh.
Hồn đạo khí mà Hoàng Chinh chế tạo ra cũng có điểm đặc sắc, là một người máy khổng lồ, cao chừng một thước hai, trên mỗi cánh tay của nó có ba cái lợi trảo. Nhìn qua hàn quang dày đặc. Về phần cái Hồn đạo khí này đến tột cùng có tác dụng gì, vậy cũng phải đợi đến trận thực chiến phía sau mới biết được. Hồn đạo khí có thể dùng để dự thi tại đây hiển nhiên không thể tầm thường được, chỉ từ bề ngoài thì tuyệt đối nhìn không ra đầu mối gì.
Sau khi Hoàng Chinh hoàn thành Hồn đạo khí của hắn thì cũng không có rời vị trí, mà lại khoanh chân ngồi tại chỗ, tựa hồ tiến vào trạng thái minh tưởng. Cả người toát ra vẻ thong thả, không nhanh không chậm.
Dưới đài, tại khu nghỉ ngơi Tam trưởng lão hài lòng gật đầu, so sánh với tên Hoắc Vũ Hạo luôn khiến người ta phải lo lắng thì những việc mà đệ tử của hắn thể hiện ra mới là một gã hồn đạo sư ưu tú chân chính a! Hắn mặc dù cũng cảm thấy rất hứng thú với Hoắc Vũ Hạo, nhưng hắn cũng rất có lòng tin với đồ đệ của mình.
Hòa Thái Đầu là người thứ hai chế tạo thành công hồn đạo khí. Kiện hồn đạo khí mà hắn chế tạo ra chỉ cần nhìn qua đã thấy rất là dũng mãnh.
Đó là một khẩu cự pháo. Ít nhất nhìn theo vẻ ngoài của thì người bình thường căn bản là không thể sử dụng…
Hoắc Vũ Hạo tuy dùng nhiều kim loại hiếm, nhưng tổng lại cũng chưa chắc đã hơn của Hòa Thái Đầu.
Hòa Thái Đầu chế tạo khẩu cự pháo này, thân pháo dài khoảng ba thước năm, kinh khủng nhất chính là đường kính, thậm chí rộng tới hai thước a!
Đồ chơi này nếu như dựng thẳng lên trông như là một cây trụ đá to lớn vậy. Nhìn qua bộ dáng quả thật rất là không tệ.
Bởi vì sử dụng rất nhiều loại kim loại hiếm nhưng mỗi loại cũng không nhiều. Vì vậy, khẩu cự pháo này của Hòa Thái Đầu quả thực trông rất lòe loẹt (nhiều màu nên trông tởm lợm quá đó mà – Atula). Phía trên lóe ra nhiều loại ánh kim sắc khác nhau.
Lãng phí! Nếu để cho bảy vị trọng tài tới đánh giá khẩu cự pháo này của hắn mà nói, dùng hai chữ lãng phí này để hình dung là vô cùng thích hợp. Một khẩu cự pháo như vậy, không cần biết hắn có thể trực tiếp sử dụng hay không, cho dù là có thì vẫn rất lãng phí a!
Cự pháo này đúng là một kiện Hồn đạo khí cấp bảy, hơn nữa có thể nhìn ra được, nó là Cao Tốc Pháo* cấp bảy (*dạng pháo nạp đạn hay hồn lực là có thể bắn ngay tức thì không cần tụ lực chứ không phải loại bắn liên tiếp nhiều phát một lượt – Lilith). Trong số các loại Hồn đạo khí cấp bảy, Cao Tốc Pháo là Hồn đạo khí hết sức thực dụng. Bởi vì nó có thể dùng cả hồn lực hay Định trạng Hồn đạo đạn pháo để bắn. Chỉ cần là đạn pháo từ cấp bốn đến cấp bảy đều có thể bắn được.
Nhưng là, loại Cao Tốc Pháo này phải có giá đỡ, dùng xe ngựa kéo nó theo phía sau, phải như vậy hồn đạo sư mới sử dụng được a! Nào có ai làm như hắn, căn bản không có giá đỡ, chỉ có mỗi khẩu pháo, rồi hạch tâm pháp gì cũng đều làm bên trong?
Chẳng lẽ hắn muốn khiêng khẩu pháo này trên vai rồi bắn sao? Cho dù hắn làm được thì rất kém linh hoạt, có tác dụng gì chứ? Loại Cao Tốc Pháo này không có định vị mục tiêu, người dùng nó phải tự mình ngắm bắn.
Trong nửa canh giờ cuối cùng này, tốc độ của những người khác cũng bắt đầu tăng nhanh rõ ràng. Đại đa số mọi người đều đã đến giai đoạn lắp ráp cuối cùng, cho dù muộn nhất thì bọn họ cũng sẽ hoàn thành chế tác trước thời hạn một khắc. Chỉ có Hoắc Vũ Hạo là khiến cho người khác lo lắng. Hắn còn làm còn thiếu ba cái hạch tâm pháp trận, mà ba cái này dường như cũng đặc biệt phức tạp, muốn làm được một cái cũng phải tốn rất nhiều thời gian.
Những người khác rốt cuộc đều đã hoàn thành hồn đạo khí của mình. Thời điểm người thứ tám hoàn thành, thời gian chỉ còn lại đúng một khắc. Mà lúc này đây Hoắc Vũ Hạo vẫn như đang chế tạo hạch tâm pháp trận cuối cùng!
Cái hạch tâm pháp trận này rất lớn, cỡ bằng đầu người, tài liệu hắn sử dụng cũng không chỉ là một loại kim loại hiếm.
- Tổ hợp hạch tâm pháp trận?
Diệp Vũ Lâm không hổ là trọng tài trưởng, là người đầu tiên nhìn ra đầu mối.
Nói tổ hợp hạch tâm pháp trận, chính là đem mấy cái hạch tâm ghép thành một thể thống nhất, tạo thành một cái hạch tâm pháp trận mới với nhiều chức năng hoàn toàn khác.
Đây không chỉ đơn giản là đem mấy cái hạch tâm pháp trận nối liền với nhau là được, mà là cho chúng bù đắp, hỗ trợ lẫn nhau. Đây đã là kỹ xão của Hồn đạo sư cấp cao.
- Khó trách hắn chế tác cái hạch tâm pháp trận cuối cùng này lại chậm như vậy. Nó ít nhất phải là ba hạch tâm pháp trận tổ hợp lại mà thành a. Liệu có kịp hay không?
Ngẩng đầu nhìn thoáng qua đồng hồ cát chỉ còn lại một ít. Nửa canh giờ với việc chế luyện Hồn đạo khí chẳng qua chỉ là một khoảng thời gian vô cùng ngắn ngủi mà thôi.
Vương lão thấp giọng nói:
- Có muốn hay không kéo dài thêm một chút thời gian?
Diệp Vũ Lâm lắc đầu, đáp:
- Hắn có đạt giải quán quân hay không thật sự trọng yếu như vậy sao? Cho dù đồng hồ cát chảy hết, cũng yên cho hắn tiếp tục hoàn thành việc chế luyện. Hắn là đệ nhất ở trong lòng chúng ta như vậy cũng đủ rồi. Ngươi đi nói cho những tiểu tử đã hoàn thành kia, tên nào cũng không được phép lên tiếng quấy rầy hắn, nếu không coi như là phạm quy mà xử trí.
Vương lão bĩu môi:
- Ngươi thật đúng là thiên vị a!
Diệp Vũ Lâm hừ lạnh một tiếng:
- Lão phu luôn luôn cho rằng bao che khuyết điểm là một đức tính tốt đẹp.
Vương lão ha ha cười một tiếng:
- Hay cho một cái đức tính tốt đẹp, được, ta đi.
Lập tức, tám tên Hồn đạo sư còn lại rất nhanh liền nhận được thông báo, để cho bọn họ yên lặng chờ đợi, cho dù đã hết giờ cũng không được quấy nhiễu Hoắc Vũ Hạo.
Trên trán Hoắc Vũ Hạo đã lấm tấm từng giọt mồ hôi. Hắn tự nhiên biết thời gian cấp bách, mà dưới loại tình huống toàn tâm chế luyện này, Tinh Khí Thần của hắn cũng đạt tới đỉnh điểm. Hắn thậm chí cảm giác được mình đã tập hợp được một lượng tinh thần lực khổng lồ ở trong trạng thái này, vô thức mà ảnh hưởng đến Tinh Thần Hải của hắn để cho nó sắp đạt đến trạng thái thăng hoa.
Giờ này khắc này, “mấy tên ở ké” trong đầu hắn là Băng Đế, Thiên Mộng Băng Tằm, Tuyết Đế, tất cả đều cực kỳ an tĩnh. Họ đều sợ phát ra một chút thanh âm sẽ quấy rầy đến hắn.
Hoắc Vũ Hạo có thể tiến vào trạng thái trước mắt có thể nói rất là may mắn. Hôm nay hắn hoàn thành tinh thần phân li, hơn tinh thần thể còn ở bên ngoài trong thời gian dài. Quá trình đám Hồn đạo sư khác tuyệt đối không dám làm a. Hồn đạo sư bình thường không có trăm vạn năm hồn thú như Thiên Mộng Băng Tằm ở Tinh Thần Hải để bảo vệ linh hồn bản thể của mình. Một khi có chuyện gì, sẽ đối mặt với nguy cơ linh hồn bản nguyên phá toái a!
Hoắc Vũ Hạo vừa thử đã thành công, hơn nữa bây giờ Tinh thần thể của hắn cũng đa kịp thời trở về. Linh hồn lần nữa hợp nhất, tinh thần lần nữa dung hợp, khiến cho Hoắc Vũ Hạo đối với cảnh giới tinh thần hữu hình vô chất hiểu thêm một bước. Mà vào lúc này, hắn lại rất nhanh tiến vào cảnh giới Nhân Tâm Hợp Nhất. Thúc đẩy Tinh thần lực bắt đầu vận chuyển với tốc độ cao, đem một chút lĩnh ngộ lúc trước hoàn toàn dung hợp. Mới có quá trình thăng hoa trước mắt.
Tinh thần lực của Hoắc Vũ Hạo có một phần rất lớn là do gốc Tiên thảo Vọng Xuyên Thu Thủy Lộ tăng lên. Hắn mặc dù đã dùng Tiên thảo, Tinh thần lực được Tiên Thảo tăng lên nhưng hắn vẫn không thể khống chế hoàn toàn. Dù sao, thân thể của hắn so với Tinh thần lực hết sức yếu ớt. Nếu không có được Vận Mệnh Chi Nhãn, hắn thậm chí không thể chứa đựng nổi một lượng Tinh thần lực khổng lồ như vậy.
Mà giờ khắc này, cùng với sự thăng hoa của Tinh thần lực thì Tinh thần lực cùng thân thể của hắn lại càng thêm hòa hợp với nhau, dưới quá trình dung hợp này thì khả năng chịu đựng của Tinh Thần Hải trong đại não hắn cùng với độ phù hợp của bản thân với tinh thần lực được tăng lên. Độ phù hợp càng lớn thì lúc hắn sử dụng tinh thần lực sẽ chịu áp lực càng nhỏ. Cho dù năng lực thân thể không có tăng cường thì khi hắn thi triển Tinh thần lực cũng có thể xuất ra nhiều hơn.
Vốn là Hoắc Vũ Hạo chỉ cần một cái hạch tâm pháp trận cuối cùng này là được rồi, nhưng là bởi vì đang đắm chìm ở trong loại cảnh giới này. Hắn quyết định từ gia tăng áp lực cho bản thân để có thể càng thêm thăng hoa. Điều này có thể khiến hắn thất bại chế luyện Hồn đạo khí trong trận này, nhưng là so với cuộc tranh tài này thì việc có được cơ hội thăng hoa Tinh thần lực như vậy hiển nhiên là càng quan trọng.
Dĩ nhiên, Hoắc Vũ Hạo chắc chắn sẽ không thừa nhận rằng Tinh thần lực của hắn cùng với vài người vừa mới làm đạo tặc một phen, trực tiếp liên quan đến việc trộm lấy vô số tài liệu trân quý.
Lúc này, ở ngoại thành phía Tây cách đó không xa, mọi người của Đường Môn đã hội họp với người của Học viện Sử Lai Khắc.
Trương Nhạc Huyên và đám người Từ Tam Thạch gần như cùng lúc chạy đến tửu điếm. Thấy Hoắc Vũ Hạo quả nhiên đã có an bài, Trương Nhạc Huyên lúc này mới hài lòng, nàng cùng với những người khác của Đường Môn che chở Bối Bối nhanh chóng ra khỏi thành.
Thấy một số bạn inbox hỏi vài thứ nên mình giải thích luôn
Ø Hồn đạo hộ tráo là một loại Hồn đạo khí khi sử dụng sẽ phóng ra một tầng phòng hộ dang hình cầu xung quang người sử dụng trong thời gian dài. Tác dụng thì hiển nhiên là ngăn chặn công kích cùng hoặc thấp cấp hơn nó thôi, gặp cao hơn thì một là vỡ tầng phòng hộ hai là nó xác định đi đời.
Ø Một loại khác là Vô địch hộ tráo hoạt động cũng như Hồn đạo hộ tráo thôi nhưng chỉ dùng trong lúc tức thời và chặn được công kích cao cấp hơn cấp độ của nó, nó xài vài lần cũng tự nát mà chịu công kích quá mạnh thì cũng tiêu luôn nên đừng nghĩ nó thật sự “vô địch”.
~•Lilith•~