Sau khi nghe những lời của Thiên Mộng Băng Tằm xong, Băng Đế có chút do dự nói:
- Ngươi nắm chắc chứ?
Nếu như đã chọn thì tất nhiên nó phải cố gắng vì lựa chọn của mình rồi. Nếu mất đi cơ hội lần này, cho dù lực lượng tinh thần căn nguyên của nó có thể trở về cũng khó thoát đại nạn sắp đến. Làm sao mà nó không cẩn thận đây?
Thiên Mộng Băng Tằm nói:
- Nếu chúng ta cùng phối hợp thì quá trình dung hợp ít nhất nắm chắc chín phần, còn lại thì phải xem bản thân của Vũ Hạo… để ta giới thiệu hai người với nhau đã. Vũ Hạo, đây là Băng Băng, à không, Băng Đế. Băng Bích Đế Hoàng Hạt, là cường giả xếp thứ hai trong Tam Đại Thiên Vương ở Cực Bắc. Băng Đế, đây là Hoắc Vũ Hạo, trời sinh có Vũ Hồn Linh Mâu thuộc tính tinh thần, lại được ta mở ra Vũ Hồn thứ hai có thuộc tính băng nữa. Hiện tại Vũ Hồn thuộc tính Băng của hắn cần một Hồn Hoàn làm chủ, cũng chính là một Hồn Hoàn trí tuệ giống ta. Có thể nói, năng lực thuộc tính băng của hắn hiện giờ vẫn chưa có gì hết, chỉ khi hai người dung hợp vào thì ngoài việc nàng trở thành Hồn Hoàn của hắn thì Vũ Hồn thứ hai của hắn cũng là Băng Bích Đế Hoàng Hạt!
- Chào ngài, Băng Đế.
Hoắc Vũ Hạo nói. Giọng nói của hắn hết sức bình tĩnh, không để lộ quá nhiều cảm xúc.
Băng Đế thoáng do dự một chút, sau đó mới nói:
- Chào ngươi, hi vọng ngươi có thể kiên trì được. Nếu không tất cả cố gắng sẽ như công dã tràng, hại bản thân ngươi cũng hại cả chúng ta.
Thái độ nói chuyện lúc này so với lúc nói chuyện với Thiên Mộng Băng Tằm có vẻ dịu dàng hơn, có lẽ là bởi vì nó sắp trở thành một bộ phận trong thân thể Hoắc Vũ Hạo nên đối với tên nhân loại nho nhỏ này nó cảm thấy thân thiết hơn.
Tuy lúc lựa chọn nó có chút bất đắc dĩ nhưng sau khi đã chọn thì Băng Đế lập tức thay đổi thái độ, tốc độ biến đổi nhanh đến nỗi khiến Hoắc Vũ Hạo phải âm thầm khâm phục. Tuy rằng Băng Đế còn chưa chính thức trở thành Vũ Hồn và Hồn Hoàn của hắn, nhưng hắn vẫn cảm thấy được, Băng Đế dường như có bài bản hơn ông trời Thiên Mộng ca của hắn.
Thiên Mộng Băng Tằm nói:
- Đây là cực bắc. Có Băng Đế ở đây sẽ chấp nhiếp tất cả. Trừ phi là Tuyết Đế xuất hiện, nếu không bất kỳ hồn thú nào cũng không có gan tiếp cận. Cho dù là Thái Thản Tuyết Ma Vương cảm nhận được hơi thở của Băng Đế cũng sẽ tránh đi. Nơi này gần như tuyệt đối an toàn rồi. Kế tiếp chính là dung hợp như thế nào. Băng Đế, để ta nói sơ phương pháp dung hợp cho nàng nghe rồi chúng ta lập tức bàn bạc cụ thể.
Thế giới thần của Hoắc Vũ Hạo đột nhiên yên tĩnh kỳ lạ, có lẽ vì không muốn cho hắn biết cần dung hợp như thế nào để tránh ảnh hưởng đến tâm trạng của hắn, nên Thiên Mộng Băng Tằm và Băng Bích Đế Hoàng Hạt dùng phương thức khác để nói chuyện.
Không lâu sau, Hoắc Vũ Hạo nghe Băng Bích Đế Hoàng Hạt thở phào một hơi nói:
- Nếu mà nói như vậy thì khả năng thành công khá lớn. Nhưng mà thân thể Hoắc Vũ Hạo hơi yếu ớt một chút, trình tự dung hợp nhất định phải điều chỉnh lại. Nhất định phải tăng cường thể chất của hắn trước sau đó mới tiến hành dung hợp hoàn chỉnh. Nếu như là Hồn Hoàn trí tuệ thì ta sẽ cố gắng hết sức phong ấn lại năng lượng của mình sau đó mới cho nó vào cơ thể của Hoắc Vũ Hạo .
Thiên Mộng Băng Tằm nói:
- Nàng muốn nói là tiên Cốt hậu Hồn, cuối cùng mới là Hoàn?
Băng Bích Đế Hoàng Hạt nói:
- Đúng vậy, dựa theo phương pháp của ngươi nhiều nhất chỉ có tám phần nắm chắc, ngươi vẫn là xem thường năng lượng của ta. Hồn Lực của ta hết sức bá đạo, cho dù ta cố hết sức thu gọn lại hơn nữa không ngừng phong ấn, vẫn sẽ bị tràn ra một chút, tuy chỉ là một chút nhưng ta sợ là Hoắc Vũ Hạo cũng không thể chịu nổi. Cho nên cẩn thận vẫn hơn.
Giọng điệu của Thiên Mộng Băng Tằm càng dịu dàng hơn.
- Băng Băng, không ngờ nàng tin tưởng ta đến thế. Nếu làm vậy thì cơ thể nàng còn gì nữa, cũng giống như hoàn toàn chặt đứt đường lui rồi. Thật khiến ta cảm động a!
- Ngươi chết đi.
Giọng nói của Băng Đế hết sức lạnh lùng, khiến người nghe gần như rét run:
- Có khi nào ta làm gì mà hối hận chưa? Nếu đã quyết định vậy thì phải cố gắng hết sức, sợ đầu sợ đuôi sẽ càng sớm mất cơ hội thôi. Giờ ngươi cứ thoải mái mà làm phiền ta đi, đợi khi ta và Hoắc Vũ Hạo dung hợp xong, ta trở thành Hồn Hoàn vào cơ thể hắn thì... hắc hắc...
- Ách…
Thiên Mộng Băng Tằm nghe thấy Băng Đế nói như vậy thì nhất thời thu liễm rất nhiều.
Hoắc Vũ Hạo có chút khó hiểu nói:
- Băng Đế, cái gì gọi là tiên Cốt hậu Hồn?
Thái độ của Băng Đế đối với Hoắc Vũ Hạo lại tốt hơn nhiều, nó kiên nhẫn nói:
- Dựa theo biện pháp của Thiên Mộng, ta sẽ trực tiếp trở thành Vũ Hồn thuộc tính Băng của ngươi, sau đó mới tiếp tục phong ấn năng lượng trở thành Hồn Hoàn đầu tiên. Ngươi là Hồn Sư nhân loại hẳn là cũng biết, hồn thú mười vạn năm như chúng ta tất nhiên sẽ có Hồn Cốt, ta cũng không ngoại lệ. Tuy rằng ta tu luyện cũng gần được bốn mươi vạn năm nhưng cũng không thể tạo ra nhiều Hồn Cốt được, có điều Hồn Cốt của ta so với Hồn Cốt mà hồn thú mười vạn năm thông thường cường đại hơn rất nhiều. Hơn nữa ta có thể chọn hình thái Hồn Cốt của ta như thế nào. Bởi vậy, ta quyết định trước tiên giúp ngươi dung hợp Hồn Cốt, như vậy thể chất của ngươi sẽ được đề thăng thật nhiều sau đó lại đem hồn lực của ta dung hợp vào bên trong thân thể của ngươi, bởi vì ngươi đã có Hồn Cốt của ta nên việc dung hợp phần còn lại sẽ trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.
Lúc này Hoắc Vũ Hạo mới hoàn toàn thông suốt từng bước trong quá trình, khó trách Thiên Mộng Băng Tằm có nói Băng Bích Đế Hoàng Hạt làm như thế thì không còn đường lui. Đúng vậy! Nàng lấy thân thể của mình đánh cược, nếu thất bại chỉ sợ rằng nàng cũng sẽ tan biến, quả nhiên là hoàn toàn không có đường lui. Điều này cũng làm cho hảo cảm của Hoắc Vũ Hạo đối với Băng Đế tăng lên rất nhiều, hắn trịnh trọng nói:
- Băng Đế, ngươi cần ta phối hợp như thế nào?
Hắn không nói bất cứ lời cảm ơn nào bởi vì đây là hợp tác hai bên đều có lợi, nếu lần dung hợp này thành công tốt đẹp thì đối với hắn hay Băng Đế cxung đều là kết quả tốt nhất. - .
Băng Đế nói:
- Bởi vì là ta tự nguyện, dung hợp Hồn Cốt sẽ không xuất hiện vấn đề gì, nhưng ta nghĩ sẽ có một chút năng lượng ẩn chứa trong Hồn Cốt bị tiết ra ngoài. Và quá trình này cũng sẽ rất đau đớn. Ta đã nghĩ kỹ rồi, đối với ngươi mà nói, Hồn Cốt thích hợp nhất lúc này phải là khung xương, hay chính xác là xương cột sống, bởi vì ta tu luyện đã gần bốn mươi vạn năm, ta có thể nắm chắc thời gian dung hợp, khiến xương cột sống, xương sườn, xương ngực của ngươi lần lượt thay đổi triệt để. Bởi vì Hồn Cốt của ta có lực lượng quá mức khổng lồ, trong quá trình dung hợp, khung xương của ngươi nhất định phải trải qua sự một cải tạo. Quá trình này sẽ tương đối mất thời gian hơn nữa sẽ hết sức đau đớn. Tựa như tháo toàn bộ khung xương của ngươi xuống sau đó trùng tu lại một lần. Thống khổ như thế ngươi có chịu được không? Năng lượng của chúng ta có thể bảo vệ thân thể của ngươi, nhưng không thể bảo vệ được lực lượng tinh thần, nếu ngươi không chịu được đau khổ lần này mà đầu hàng thì mọi thứ sẽ sụp đổ, tất cả thành quả đều mất hết.
Đối với Hồn Cốt thì trong năm học vừa rồi ở học viện Sử Lai Khắc, Hoắc Vũ Hạo có nghe đến không ít, trong những loại Hồn Cốt, quý giá nhất là ở đầu và khung xương, sau đó mới đến Hồn Cốt ở tứ chi. Mà Hồn Cốt khung xương thật ra chính là ở xương cột sống, mà không phải là toàn bộ khung xương. Giống xương sườn, xương ngực nếu như có thể tìm được Hồn Cốt dung hợp, đều được gọi là Hồn Cốt Ngoại Phụ, độ trân quý có thể cùng so sánh với Hồn Hồn mười vạn năm. Hơn nữa sẽ mang đến năng lực cường đại đặc thù.
Dựa theo lời nói của Băng Đế, tuy nó nói là cho mình một khối Hồn Cốt nhưng cái này đã tương đương với một cái Hồn Cốt xương cột sống bình thường và ít nhất thêm hai cái Hồn Cốt Ngoại Phụ nữa! Bấy nhiêu đây là quá khủng bố rồi, nên sau đó bất kể nó đem lại hồn kỹ gì, thì quá trình này cũng vô cùng đáng giá. Hơn nữa, đã là hồn thú mười vạn năm thì ngoài Hồn Hoàn và Hồn Cốt, thì còn mang đến hai cái Hồn Kỹ. Khó trách Thiên Mộng Băng Tằm không ngừng lập đi lập lại, bảo mình chỉ cần đột phá cấp hai mươi thì thực lực sẽ có biến hóa long trời lở đất a!
- Băng Đế, ta có thể chịu được, bất kể là đau đớn gì, ta cũng có thể chịu được.
Giọng nói của Hoắc Vũ Hạo vô cùng thành khẩn, muốn có thực lực cường đại thì đâu chỉ nói suông là được. Không có trả giá làm sao có thu hoạch? Một năm qua, thời gian tu luyện của hắn gần như gấp hai lần so với người khác, mới có thể đạt đến mức này. Hiện giờ cơ hội đến trước mắt, bất kể đau đơn cỡ nào thì Hoắc Vũ Hạo cũng tuyệt đối sẽ không lùi bước.
Băng Bích Đế Hoàng Hạt nói:
- Tốt, nếu thế thì chúng ta không nên chậm trễ nữa.
Thiên Mộng Băng Tằm nói:
- Vũ Hạo, chúng ta lập tức bắt đầu dung hợp Hồn Cốt đi, đệ lấy cái Bí Pháp Hồn Tả Tí Cốt - Hồn Cốt cánh tay trái ra đây, lát nữa chúng ta dùng nó làm dung môi giúp đệ dung hợp Hồn Cốt của Băng Đế, tốc độ dung hợp sẽ nhanh hơn một chút và đau đớn cũng sẽ giảm bớt rất nhiều. Còn có thể tránh lúc dung hợp Hồn Cốt, năng lượng của nó bị tiết ra ngoài nữa.
Hoắc Vũ Hạo vội vàng lấy Hồn Cốt trong Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ ra cầm ở trong tay, không ngờ nó còn có thể sử dụng như thế.
Băng Bích Đế Hoàng Hạt trầm giọng nói:
- Hoắc Vũ Hạo, ngươi đã chuẩn bị xong chưa?
Hoắc Vũ Hạo dùng sức gật đầu:
- Bắt đầu đi.
Vừa dứt lời, trong nháy mắt nhiệt độ cả người hắn tuột xuống, Tinh Thần Hải ở giữa trán mở ra, linh hồn của Hoắc Vũ Hạo rùng mình một cái, hắn cảm thấy dường như mình vừa rơi xuống một hầm băng vô cùng lãnh giá. Cái lạnh này hoàn toàn khác với cái lạnh ở môi trường bên ngoài bởi vì đấy xuất hiện từ bên trong linh hồn, khiến tinh thần hắn dường như ngay lập tức bị đông cứng lại.
Thanh âm của Băng Đế vang lên:
- Ta sẽ dùng cảm giác giá rét này gây tê thần kinh của ngươi, như thế mới có thể khiến nỗi đau đớn của ngươi giảm xuống một cách thấp nhất. Nhưng vì cơ thể của ngươi còn chưa dậy thì hoàn toàn, nên ta cần phải hết sức cẩn thận, cho nên quá trình sẽ rất lâu. Vì để đạt được hiệu quả tốt nhất, ngươi tuyệt đối không thể hôn mê, vì khi ngươi tỉnh táo ta mới có thể dựa vào phản ứng bản năng của ngươi mà điều chỉnh từng bước cho phù hợp.
Hoắc Vũ Hạo hiện giờ đã không thể lên tiếng trả lời nổi nữa, mà đến lúc này Băng Đế cũng thấy mình đã không còn đường lui tự nhiên không có khả năng tiếp tục thay đổi chủ ý.
Ánh sáng màu xanh đậm trên đầu Hoắc Vũ Hạo càng lúc càng lớn, đôi mắt và Vũ Hồn Linh Mâu của hắn cũng đã hóa thành màu xanh biếc, Thiên Mộng Băng Tằm vẫn giữ im lặng, để Băng Đế muốn làm gì thì làm.
Hai mắt Hoắc Vũ Hạo bắn ra hai luồng ánh sáng trúng vào thân thể của Băng Bích Đế Hoàng Hạt. Thân hình dài một thước năm kia nhất thời run rẩy kịch liệt. Nhất là phần đuôi dài thật dài kia, ánh sáng màu xanh biếc không ngừng dao động kịch liệt. Trên cơ thể giống một khối kim cương kia lại càng tản ra ánh sáng vô cùng chói mắt.