Đấu La Đại Lục: Ý Trung Nhân

Ngày thứ hai bước vào huấn luyện ma quỷ, bảy cái xác không hồn đang đứng dưới sân nhỏ kí túc xá. Nana đêm qua không ngủ được, giờ thì ngáp ngắn ngáp dài.

Nhị Long bước đến nhìn đám trẻ với một nụ cười nham hiểm, hẳn là đã nghĩ ra trò mới. Khoanh tay, Nhị Long hét lớn một cái, lập tức bảy người giật thót lấy lại tinh thần, Nhị Long nói:

"Hôm qua ta là kiểm tra thể lực của các ngươi, quá yếu. Hôm nay, ta sẽ đánh đối kháng. Bảy người các ngươi một đội, ta sẽ hảo hảo bồi tiếp các ngươi. À, Nana không được phòng ngự. Rõ chưa?"

"Rõ." Bảy người đồng thanh. Có thể nói không sao.

"Tốt, chuẩn bị, bắt đầu."

Nhị Long cũng không phải quá vô tình, ít nhất là cô nói sẽ không dùng đến quá hồn kĩ thứ ba nhưng từng ấy đã đủ cho đám trẻ no đòn. Đới Mộc Bạch vũ hồn Bạch Hổ hệ cường công nhưng chưa công được thì lông tóc đã bị điện giật cháy khét một mảnh. Trúc Thanh cùng Tiểu Vũ lấy tốc độ xông vào, Nhị Long dù sao cũng là hồn thánh, phản ứng cơ thể cũng nhanh không kém, nắm lấy cổ chân hai người ném ra xa. Mã Hồng Tuấn càng là sợ run cầm cập ôm lấy Áo Tư Ca ở phía sau, Vinh Vinh phụ trợ không kịp phát huy tác dụng, trận chiến chỉ tóm tắt lại trong hai từ. Nghiền ép!

Không biết đại sư có nói cho Nhị Long hay không, cô ấy vẫn luôn tránh ánh mắt của Nana, Nana không được phòng ngự, Tinh Thần Tập Kích cũng không dùng được, trị liệu thì không cần thiết, chính là trở nên vô dụng. Nhị Long phủi phủi đôi tay vốn không có bụi đất, chống eo mà nói:

"Thật là, các ngươi không có chiến thuật nào sao, riêng mình xông vào như vậy cho dù có là hồn tông cũng có thể đánh bại tất cả các ngươi."

Đới Mộc Bạch cười khổ:

"Trước đây đều là tiểu Tam bày chiến thuật, bọn ta đúng là quá ỷ lại vào hắn rồi."

Cũng không thể trách bọn họ, tiểu Tam là hệ hồn sư khống chế, hơn nữa đầu óc của hắn "cấu tạo không giống người thường", hắn quá giảo hoạt. Chiến thuật hắn bày ra chưa bao giờ sai, chiến đoàn đội họ luôn có hắn tại, chả bao giờ phải vận động đầu óc. Còn đấu riêng thì sao? Đấu hồn trường có mấy ai hơn họ chứ, cứ đánh thẳng là xong, thua cũng chẳng sao.

Cũng may, cứu tinh ngày hôm nay tới rồi.

"Cô Nhị Long không ngại, có thể để ta tới bày chiến thuật?"

"Tần Minh? Ngươi không đi dạy đám nhóc kia, chạy tới đây làm gì?"

Nhị Long để Tần Minh dạy học cho những học sinh của học viện Lam Bá trước kia, nhưng hắn rất ít lên lớp, hắn nói hắn vẫn là học sinh của Sử Lai Khắc, hắn không làm lão sư. Nhị Long cũng kệ hắn vì dù sao hắn cũng là đệ tử đích truyền của Phất lan Đức. Tần Minh đi tới vuốt cằm đạo:

"Cô Nhị Long, các học đệ học muội lần đầu ứng chiến với đối thủ mạnh như vậy. Lại không có hồn sư hệ khống chế làm hạch tâm, không khỏi tán loạn đội hình. Vậy chi bằng để ta giúp một tay, cho họ học hỏi kinh nghiệm, thế nào?"

"Ngươi làm thế sẽ khiến chúng nó ỷ lại, cho dù là hồn sư hệ nào cũng phải có đầu óc, sẵn sàng ứng chiến."

"Haha, lời này có vẻ nặng. Cô Nhị Long nghĩ lại xem, bọn họ tuy nói là thiên tài nhưng thực chất cũng chỉ là một đám nhóc 12 tuổi hơn kém. Một lần này là được, cô đồng ý sao?"

"Hừ, ngươi miệng lưỡi cũng dẻo. Được rồi, tới đi, đừng để ta đợi lâu."

"Vâng."

Tần Minh tập hợp mọi người lại phía xa rồi nói nhỏ:

"Ta không biết các hồn kĩ của cô Nhị Long là gì, nhưng các ngươi chỉ cần sáng tạo một cơ hội cho Nana thi triển Tinh Thần Tập Kích là được. Cô Nhị Long đối các ngươi là không mạnh tay, lúc nãy chỉ là bằng vào hồn lực và sức mạnh cơ thể thôi, nên ngay từ đầu sẽ không có hồn kĩ nào mạnh mẽ hết. Các ngươi hoàn toàn có thể tránh né."

"Tần Minh, ngươi chắc là cô Nhị Long sẽ nương tay chứ, ta biết cô ấy là người chuyên dùng bạo lực đó." Nana nhớ tới tác giả miêu tả Nhị Long trong tiểu thuyết, không khỏi rùng mình.

Tần Minh nhìn Nana một cái, nói tiếp:

"Tin ta, bây giờ các ngươi chỉ cần làm như thế này..."

Nhị Long đợi một chút đã không chịu được, cũng may Tần Minh ra kế sách là rất nhanh chóng. Bảy người vẻ mặt hớn hở bước tới, bắt đầu dàn đội hình nghiêm túc cúi người chào:

"Nhị Long lão sư, xin chỉ giáo."

Nhị Long thoáng giật mình lúng túng, tự nhiên lại ngoan như vậy?

"Được, được rồi. Bắt đầu đi."

"Vâng, Nhị Long lão sư."

Nói rồi bảy người cùng phóng xuất vũ hồn. Như Tần Minh nói, Nhị Long không phóng vũ hồn, chỉ là làm tư thế nghênh chiến mà thôi, sẽ không cùng họ cứng đối cứng. Lần này, Đới Mộc Bạch, Tiểu Vũ cùng Trúc Thanh xông lên cùng lúc nhưng không phải là xông theo đường thẳng, mà là xen kẽ nhau phóng đi lại lượn tròn theo tầng xoay quanh Nhị Long, trong khi đó đã ăn Nấm Bay của Áo Tư Ca, tốc độ cực nhanh. Tiểu Vũ phụ thêm hồn kĩ Yêu Cung, cơ thể mềm dẻo xoáy vòng giữa, Mộc Bạch trấn giữ vòng cuối quanh thân Nhị Long. Trúc Thanh phụ thêm hồn kĩ U Minh Đột Kích xoáy vòng trên cùng.

Nhị Long không hổ là hồn thánh, dù bị ba người vây quanh với hình lốc xoáy như vậy cũng không loạn, tập trung nhắm vào một mục tiêu có thể kết thúc vòng vây này. Ngay khi Nhị Long định ra tay bắt lấy Tiểu Vũ, sáu đạo ánh sáng màu hồng đã chia theo từng hai đạo bay đến trên người họ, phụ trợ của Thất Bảo Lưu Ly Tháp tăng 30% tốc độ, hồn lực. Vòng xoáy càng trở nên nhanh hơn. Đứng ngoài có thể nghe được âm thanh vù vù, đứng phía trong bị giam cầm không thể thấy được bên ngoài.

Nhị Long bị trật mục tiêu, tâm ý bị loạn, đây là do tính tình gây ra, Nhị Long rất nóng tính, bốc đồng, thích dùng bạo lực giải quyết vấn đề. Chỉ là bảy người trước mắt này đều do đích thân đại sư dạy nên, Nhị Long yêu đại sư nhường nào, sao có thể làm tổn hại đến bọn họ. Cô chỉ định dùng hồn kĩ Hỏa Long Kính để đẩy ba người ra mà thôi. Đây cũng là một phán đoán trong kế hoạch của Tần Minh.

Nhưng ngay lúc Nhị Long định động, phía trên vòng xoáy bất chợt mở ra, Mã Hồng Tuấn với hồn kĩ Phượng Dực Thiên Tường đã bay ngay phía trên đầu Nhị Long, cùng lúc phóng ra hồn kĩ Phượng Hoàng Hỏa Tiễn xuống phía dưới. Nhị Long hốt hoảng hét lên:

"Tên mập, ngươi điên rồi sao. Các ngươi cũng không đến mức phải đồng quy vu tận!"

Tất nhiên là không rồi! Vòng xoáy cản trở tầm mắt, Nhị Long không thấy được Nana đã được Mã Hồng Tuấn cõng sau lưng. Mã Hồng Tuấn phóng hỏa, cũng là lúc Trị Liệu Tuyệt Đối phát ra trên người Đới Mộc Bạch, Tiểu Vũ và Trúc Thanh. Còn Nhị Long, ngẩng đầu lên hét lớn với Mã Hồng Tuấn là một sai lầm vì phía sau hắn chính là Nana. Chỉ cần chạm mắt, Tinh Thần Tập Kích tuyệt đối trúng chiêu.

Liễu Nhị Long ngất đi, thua một cách hết sức nhạt nhẽo, cô còn chưa kịp động tay động chân gì. Nhưng thua chính là thua.

Bảy người hào hứng nhảy cẫng lên.

"Oa, Tần Minh học trưởng. Ngươi thật lợi hại, chúng ta thắng rồi!"

Áo Tư Ca cùng Mã Hồng Tuấn nhảy đến ôm Tần Minh. Hắn cười, cũng không lấy làm tự hào gì, hắn nhìn Nana.

Nana ho nhẹ một cái, nói ra một câu mà khiến ai cũng phải run lên:

"Đợi Nhị Long lão sư tỉnh lại, ta không chắc các ngươi còn cười được không!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui