Đấu La Hộ Giả Chí Vương


- Má, mấy con lợn rừng sao mà khó kiếm vậy trời! Lúc trước đi loanh quanh đồi là thấy cả đàn mà thế quái nào nay đi cả cái đồi không thấy một mống nào?
(Tiếng bụi rậm gần đó)
- Hử? liệu có phải con heo rừng?

Một con lợn rừng lắc cái đầu đi ra, mũi thở hơi nóng.

Con này cao tầm 1 mét, dài khoảng 2 mét hai cái nanh dài khoảng 100 cm, cách xa khoảng 5 mét so với Đường Nhị

-Âu sịt, con heo to quá to hơn nhiều mấy con hay gặp( Tính toán ).

Gần 100 cân!, đủ ăn 2 tháng nếu dè rồi
Tay Đường Nhị siết tay chặt, chân lấy đà vận dụng thân pháp mà Đường Tam hướng dẫn bật một đoạn xa 3 mét như dịch chuyển tức thời vậy, mồm hô to lên một tiếng

-Súc sinh, ăn một quyền của Đường gia gia ta đây.

Hây Daaaaaaaa


Lực lượng của cả cú đấm thẳng vào đầu con heo làm nó choáng váng nằm ngất tại chỗ không hề động đậy gì, mồm sủi bọt mép

-,Không ngờ mình lại khá mạnh...!ui da đâu tay quá, tay đỏ quá trời nè, may có mang chút thuốc bôi

Một bóng ảnh gần đấy sau khi xem Đường Nhị đánh ngất con heo xong thì lập tức xoay người rời đi

+, Không ngờ tiểu tử này lại đánh hạ được cả hồn thú trăm năm, lực lượng này gần đạt tới một Hồn Sư nhất vòng trăm năm hệ cường công rồi, Thần Lực Bẩm Sinh mà mạnh được thế này, nếu lúc đó ta.........!Thôi vậy, về dạy cho kĩ năng rèn đúc của Hạo Thiên Tông cho nó vậy, tài năng này mà ở đó có thể coi là thiên tài 1000 năm có một của tông môn.

Đường Nhị chợt nhận ra rằng vẫn chưa có nấu bữa sáng

-, Thôi chết ( vác con heo lên vai),về nấu không ông già lại càu nhàu nữa thì chết, còn không may ổng lại bắt đi rèn nữa thì chết!

Thân ảnh rất nhanh, chỉ mất khoảng 10 phút đã chạy từ bìa rừng về tới nhà.

Tay chân nhanh nhẹn chạy vào căn bếp sau vườn, cầm một con dao mổ lợn, đặt con lợn rừng còn hôn mê xuống sàn đá 1 dao pay đầu con lợn xấu số

- Ý?, cái vòng gì đây, thôi kệ xử lý con lợn trước xong rồi làm gì thì làm

* Sau bữa sáng ( tại lò rèn)

-Con bảo là con không học rèn mà, con không có thiên phú trong môn này đâu!

( Giọng nói trung niên)
- Lúc ta tập rèn thì cũng có thiên phú đâu, rèn nhiều quen tay rồi tăng dần độ khó lên thôi

-Thế cha muốn con làm thế nào xong luôn cái việc rèn này không? Con chỉ thích nấu ăn thôi

+."Tiểu tử này lại không chịu rèn sắt, bây giờ làm sao để nó chịu rèn nhỉ?.


Đúng rồi, nó thích bếp núc, vậy thì đơn giản hơn rất nhiều, không thể không lộ chút tài năng để nó không lãng phi tài năng được"

Đường Hạo nâng búa trong tay lên quá đỉnh đầu, gõ 1 búa rất uy lực làm Đường Nhị ở gần đấy có cảm giác bị đẩy lùi xong búa thứ 2, thứ 3, thứ 4, thứ 5,...!81 búa được gõ chỉ trong 1 phút ngắn ngủi

-, Giờ chỉ cần con có thể làm được như ta mà gõ đủ 81 búa mà không mệt trong vòng 2 ngày thì ta sẽ đồng ý với con một chuyện nằm trong khả năng của ta còn không thì con phải theo ta làm nghề reng.

-,Thật ư? Cả chuyện không cần phải rèn đúc nữa? (Mặt hứng khởi)

-, Thật, nam tử hán nói là làm ( đắc chí)

Tay Đường Nhị cầm cái búa, nhắm mắt lại nhớ về hình ảnh gõ sắt thỏi thành sắt tinh trước và sau 81 búa , tay dồn lực từ chân đến eo rồi tay dơ búa y như Đường Hạo từng làm, gõ 1 búa uy lực ngay sau đấy lập tức là búa thứ 2, thứ 3, thứ 4 rồi thứ 5.

Đến búa thứ 6 tay đã hơi tê nhưng vì lời hứa từ người cha giường như có một lực lượng vô hình làm giảm áp lực rồi búa thứ 7, thứ 8, thứ 9 tiếp nối nhưng sự mệt mỏi bao quanh cả cơ thể, mắt lờ đờ chân tay mất tự chủ ngồi bệt xuống dựa lưng vào cái đe

-Ta nói rồi, không dễ thế đâu, đây là thủ thuật rèn của ta không dễ bắt chước dễ vậy đâu mà.

+," Mẹ khiếp, hù chết cha ngươi, cái tên tiểu quái vật này hơn mình rất nhiều lúc trẻ, nếu nó sinh ra ở Hạo Thiên Tông cùng mình thì thật sự mình ngay cả tư cách thành phó trưởng môn cũng khó đấy"
( Tiếng ự ùm)
- Thôi, giờ ta có điều kiện khác cho con là dậy Đường Tam chùy pháp, 2 tháng và chỉ 2 tháng con phải làm sao để nó luyện được đến chùy thứ 5 thì ta có thể cân nhắc việc để con tự do trong công việc của mình


-Thật( thở dốc) ..

hả (thở dốc)

-Thật, nếu dạy nó đến chùy thứ 5 và con đạt tới chùy thứ 12 ta có thể miễn

- Vân..g (hơi thở mệt mỏi) .....!Ạ!










Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận