Dịch: Lap Tran----“Nga, đây là thú hoả của Tử Tinh Dực Sư Vương ở Ma Thú sơn mạch, lúc ấy nó phun một ngụm về phía ta...!Thiêu ta bỏng cháy, cũng may trong thời khắc nguy cấp kịp chui vào trong nước, cộng thêm một vài thủ đoạn bảo mệnh mới tránh được một kiếp, sau khi tỉnh lại, trong cơ thể liền có thêm Tử hỏa.” Tiêu Sắt cười cười nói.“Tử Tinh Dực Sư Vương, khó trách.
Đó là ma thú lục giai, ngọn lửa có thể uy hiếp cường giả Đấu Hoàng.” Nghe vậy, Phật Khắc Lan cùng Áo Thác bừng tỉnh hiểu ra.Hình như cảm thấy tiếp tục hỏi cũng không có kết quả gì, Phật Khắc Lan cười lắc lắc đầu, thở dài nói: “Thôi thôi, miệng tiểu gia hỏa ngươi quá kín, hỏi cả buổi mà giống như chưa hỏi gì.
Nói đi, ngươi có chuyện gì?”Nghe vậy, Tiêu Sắt nhếch miệng cười, nhìn chằm chằm hai người, nói: “Hai vị đại sư, ta cần ba dạng đồ vật, không biết có thể hỗ trợ tìm kiếm hay không? Ta nguyện ý trao đổi đồng giá.”“Thứ gì?”“Ma hạch tam giai, Nạp linh, Băng linh hàn tuyền.”Ma hạch tam giai thì được, nghe Tiêu Sắt phun ra mấy chữ ‘ Nạp linh ’, ‘ Băng linh hàn tuyền ’, Áo Thác cùng Phật Khắc Lan mới vừa uống ngụm trà liền phun ra, may mà Tiêu Sắt nhạy bén tránh thoát, nếu không thì bị phun đầy mặt rồi.“Khụ khụ...!Thứ lỗi, không làm ngươi ướt chứ?” Áo Thác lấy khăn tay ra, vừa lau nước trà trên người vừa nói.“Không đáng ngại.” Tiêu Sắt cười lắc lắc đầu.Phật Khắc Lan cũng lau nước trà, kinh ngạc nói với Tiêu Sắt: “Tiểu gia hỏa, ma hạch thì không phải việc khó, trong bảo khố hiệp hội có sẵn, còn Nạp linh cùng Băng linh hàn tuyền chính là dị bảo cực kỳ hiếm thấy, là thứ không thể dùng tiền tài để cân nhắc, hơn nữa, dù người khác có cũng sẽ không dễ dàng lấy ra trao đổi.”“Chỉ cần nói ta biết ai có là được, ta sẽ tự mình tới cửa trao đổi, nếu thất bại cũng không oán, mấy thứ này rất quan trọng với ta.” Tiêu Sắt khom lưng khẩn cầu.Thấy Tiêu Sắt chấp nhất như thế này, Phật Khắc Lan nhíu mày, liếc Áo Thác, thở ra một hơi, nói: “Thôi thôi, Băng linh hàn tuyền thì chúng ta không có nhưng ta có một khối Nạp linh, có thể đưa ngươi.”“Phật Khắc Lan ngươi..” Nghe Phật Khắc Lan muốn giao ra mệnh căn của mình, Áo Thác cảm thấy không thể tin nổi.Phật Khắc Lan vẫy vẫy tay chặn lời, nói tiếp: “Không có việc gì, dù sao thứ này ở trong tay ta cũng không có tác dụng khác, ta lớn tuổi rồi, giữ lại cầu may không bằng đưa cho người trẻ tuổi đang cần.”Nghe Phật Khắc Lan có Nạp linh, Tiêu Sắt vội vàng chắp tay cảm tạ: “Đa tạ Phật Khắc Lan đại sư....”“Ai...!Đừng vội nói lời cảm tạ, ta cho ngươi Nạp linh kèm theo điều kiện.” Phật Khắc Lan đứng dậy, đỡ lấy tay Tiêu Sắt, khóe miệng hơi nhếch.Tiêu Sắt nghe vậy, nhíu mày, trong lòng thầm than quả nhiên không có bánh từ trên trời rớt xuống, cười gượng nói: “Mời Phật Khắc Lan đại sư nói.”“Thành thật nói cho ta biết, có phải ngươi không chỉ luyện chế được đan dược nhị phẩm đúng không?” Phật Khắc Lan già thành tinh cười hỏi.“Ách...” Tiêu Sắt gật gật đầu, biết hôm nay không trả lời thật thì không lấy được Nạp linh, chợt nghiêm mặt nói: “Ta có thể luyện chế đan dược tam phẩm.”“Quả nhiên.” Phật Khắc Lan thầm than một tiếng, chợt nghiêm mặt nói: “Khoảng một năm sau, đế đô sẽ cử hành Đại hội Luyện dược sư bốn năm một lần, đến lúc đó chẳng những sẽ có Luyện dược sư trẻ tuổi khắp Gia Mã đế quốc tập trung mà còn có người từ các quốc gia chung quanh tham dự, ta hy vọng ngươi đại biểu Hiệp hội Luyện dược sư Hắc Nham thành tham gia thi đấu.”“Đại hội Luyện dược sư?” Nghe vậy, Tiêu Sắt hơi hơi sửng sốt, âm thầm tặc lưỡi, “Đại hội Luyện dược sư bốn năm một lần, hiện cách thời điểm Tiêu Viêm từ hôn còn hai năm lẻ ba tháng, cách ước hẹn ba năm còn năm.năm lẻ ba tháng, hơn một năm sau còn không phải là kỳ đại hội trước kỳ mà Tiêu Viêm trong nguyên tác tham gia sao?”Nhìn Tiêu Sắt động lòng,Áo Thác nói thêm: “Đây chính là tụ hội hiếm có của giới Luyện dược sư, đến lúc đó chẳng những có thể đạt được khen thưởng phong phú mà còn có thể nổi danh, ngay cả hoàng thất Gia Mã cùng Vân Lam tông cũng sẽ ưu ái ngươi.”“Có thể, nhưng đến lúc đó ta hy vọng hai vị giúp ta giấu giếm thân phận.”Nếu đến lúc đó Vân Vận cũng chạy tới quan sát, coi hắn là một hậu bối ưu tú thì còn tán tỉnh người ta thế nào nữa.Quan trọng nhất chính là Cổ tộc và Hồn tộc, đều đang âm thầm nhìn chằm chằm Tiêu gia, thật vất vả mới chạy khỏi, không thể để mình bại lộ trong tầm mắt đối phương.Hồn tộc vẫn nên để Tiêu Viêm đối đầu mới tốt ta.“Chuyện này không có gì, chỉ cần bảo đảm tính công bằng của đại hội thôi là đà được.” Phật Khắc Lan, Áo Thác cũng không nghĩ nhiều, dù sao lão sư của Tiêu Sắt là một vị Luyện dược sư vô cùng thần bí.“Khối Nạp linh này cho ngươi, ngày mai sẽ đưa ma hạch tam giai.
Còn Băng linh hàn tuyền thì chúng ta không giúp gì được.” Phật Khắc Lan đau lòng lấy ra một hộp ngọc từ nạp giới, cầm một lúc mới lưu luyến không đưa tới.“Đại ân không lời nào cảm tạ hết được, ngày sau nếu Phật Khắc Lan đại sư có việc, trong khả năng cho phép, Tiêu Sắt sẽ không chối từ.” Tiêu Sắt tiếp nhận hộp ngọc, hé mở, một cục đá to cỡ ngón cái, có màu xám nhạt, đây là một khối Nạp linh, hơn nữa phẩm chất còn không thấp, Tiêu Sắt chắp tay thi lễ, cảm kích nói.Phật Khắc Lan phất tay, xoay người bước ra phía sau.“Hắc hắc, xem ra lão già Phật Khắc Lan thật sự đau lòng, tiểu gia hỏa ngươi chắc chắn không phải vật trong ao, một khối Nạp linh đổi lấy ân tình của ngươi cũng không tính thiệt thòi.” Áo Thác nhìn theo bóng lưng Phật Khắc Lan, cười hắc hắc nói.“Áo Thác đại sư quá khen.” Thu hồi Nạp linh, Tiêu Sắt cười khổ nói.“Ai, ta chỉ ăn ngay nói thật thôi, tuy Nạp linh trân quý nhưng đối với hai lão gia hỏa chúng ta mà nói căn bản không tác dụng lớn.” Áo Thác có chút cảm khái nói.Đột nhiên Áo Thác nhíu mày dò hỏi: “Ngươi thật sự cần Băng linh hàn tuyền?”“Đúng, rất cần.” Tiêu Sắt gật đầu, hắn biết, đệ đệ tiện nghi của Cổ Hà sắp xuất hiện.Quả nhiên, Áo Thác có chút bất đắc dĩ cười nói: “Ta biết một gia hỏa có khả năng có, nhưng chỉ sợ ngươi phải chuẩn bị chờ làm thịt.”“Ta đã chuẩn bị lâu rồi.” Tiêu Sắt mỉm cười thu Nạp linh vào nạp giới...........