29.11.20
Đêm văn nghệ 20/11 kết thúc cũng là lúc tụi mình phải tập trung ôn thi cho kì thi cuối kì 1.
Giờ mình mới nhận ra chân lí đang theo đuổi bấy lâu nay, mình đang quyết tâm phục thù để vượt mặt Phạm Gia Nhật Hưng mà, sao mấy ngày tập văn nghệ đã lung lay ý chí rồi?
Không được, tỉnh ngộ lại đi cái con nhỏ Đinh Ngọc Khả Hân này!
Hứa với lòng, phải giữ vững mục tiêu: "Tiêu diệt kẻ thù.
Tiêu diệt Phạm Gia Nhật Hưng."
Những ngày tiếp theo, mình chăm chỉ ôn luyện đề cương, thức đêm, dậy sớm, cách nào mình cũng thử qua để đạt kết quả thật tốt trong kì thi cuối cùng của học kì đầu năm lớp 10.
Ngày nào đi học ở phòng tự học, mình cũng đều thấy bóng dáng của ai đó tên Hưng, không phải chơi bóng rổ thì cũng là đá bóng, còn không thì gảy đàn cho mấy bạn gái nghe.
Tiếp tục đi, không học càng tốt, để mình còn giành hạng nhất nữa.
29.12.20
Rất nhanh đã đến kì thi cuối kì 1, mình và Nhật Hưng đều có chữ H ở đầu tên nên ngồi chung một phòng thi.
Mình đã tập đi tập lại cảm giác không bị áp lực trước cái con người quái thai của môn toán ấy.
Việc duy nhất mình cần làm là tập trung vào mình.
Chỉ cần tập trung vào một mình bản thân thôi, mọi thứ đều sẽ ổn cả.
Mình thuận lợi vượt qua tất cả các bài kiểm tra.
Vả lại, linh cảm còn mách bảo điểm thi cũng sẽ đẹp y hệt vầng trăng dịu dàng của ngày hôm nay.
Mình nhất định phải ăn một bữa no nê để tự thưởng cho bản thân mới được.
Nghĩ vậy, mình liền lao đi mua bánh tráng cuốn và trà sữa vị việt quất, tình cờ lại thấy bóng dáng xinh đẹp của bạn lớp phó văn - thể - mỹ.Cậu ấy cũng mua trà sữa nhưng tận hai ly lận.
- Chào Khả Hân, cậu cũng thích trà sữa quán này hả?
- Đúng rồi, ngon lắm luôn á.
Mà cậu mua cho ai mà tận hai ly vậy?
Trúc Quỳnh e dè, cười ngượng ngùng mãi, mình gặng hỏi mới biết Nhật Hưng chỉ cho cậu ấy một bài toán khó, vừa hay bài đó ra trong bài kiểm tra.
Chao ôi, đúng là sát gái thật.
Cái loại này không phải trap boy thì cũng là bad boy, mới hôm trước mình còn thấy cậu ta cười với chị nào lớp 11.
Mình cũng cười cười, chọc Trúc Quỳnh:
- Trúc Quỳnh thích Nhật Hưng hả? Lúc diễn văn nghệ thấy Quỳnh nhìn cậu ấy hoài.
- Trúc Quỳnh đỏ ửng mặt, lắp bắp nói:
- Không có, Hân đừng hiểu lầm.
- Thật vậy sao? - Mình nhướng mày dò hỏi, biểu cảm này rõ ràng là thích mà.
Nghĩ đến đây mình đã hứa với lòng mình sẽ đu OTP cập bến thành công mới được, bởi vì mẹ mình nói yêu vào con người ta sẽ ngu đi, Nhật Hưng chắc cũng không ngoại lệ.
07.01.21
Một tuần sau, chúng mình nhận được điểm cuối kì 1.
Mình hồi hộp đến mức cả tuần ăn không ngon, ngủ không yên.
Lần này, mình có sự tiến bộ rõ rệt trong môn toán, tăng đến 1.2 điểm, tức là 9.6 đó các cậu.
Môn lý, hóa, sinh, anh của mình đều trên 9, riêng môn văn thì được 8.5.
Còn Nhật Hưng thì hơi giảm phong độ so với giữa kì, toán bằng điểm mình, hóa, sinh đều được 9.5, nhưng lý và anh thì không cao bằng mình.
Môn văn thì khỏi nói, ông hoàng chữ xấu, chúa tể không leo nổi lên 7 điểm, tròn trĩnh một con 6.
Nhật Hưng hơn mình các môn tự nhiên nhưng điểm mình lại đều hơn cậu ta.
Giờ mình mới biết cậu ta thuộc dạng điển hình của mẫu người học lệch.
Vì vậy, điểm trung bình mình và Nhật Hưng đều bằng 9.4.
Nghĩ lại cũng thấy cậu ta khủng khiếp thật, điểm văn thấp như thế mà vẫn bằng điểm trung bình chung với mình, vậy mới thấy những môn toán, lý, hóa, sinh, anh của cậu ta cao đến mức nào.
Nhưng dù sao mình cũng rất vui, Nhật Hưng và mình đều đạt học bổng loại 1, nhận đến 5 triệu lận.
Vì chúng mình đều đồng hạng nhất khối 10 và lớp, nên còn được thưởng giấy khen và phong bì 1 triệu rưỡi nữa.
Mình cùng cậu ta lên nhận thưởng đến ba lần đó!
Vừa học vừa có lương làm sao mà không vui được.
Hơn nữa, mình cũng không còn đứng thứ hai nữa, ít nhất mình có thể đứng ngang hàng với Nhật Hưng rồi.
Mình tung tăng về khoe với ba mẹ, còn được thưởng một bữa lẩu bò siêu ngon.
Hôm nay đúng là một ngày hạnh phúc!.