Đầu Thai Làm Con Gái Của Papa Phản Diện


Hơn cả thế, hằng ngày cha cũng chỉ toàn công việc và công việc.


Lúc nào cũng bày ra dáng vẻ lạnh như băng với phụ nữ, trẻ nhỏ, không có chút thân thiện gần gũi nào, nói chuyện cũng không hề ấm áp.


Nhưng Lục Lê không nhụt chí.


Đã đợi nhiều năm như vậy, cuối cùng bé cũng có cơ hội!

Đáng tiếc, vất vả lắm mới đầu thai thành người, thành con gái ruột của cha, Lục Lê muốn coi dáng vẻ mẹ mình thế nào, nhưng pháp lực lại không đủ.


Không chỉ không thấy được ngoại hình của mẹ, thậm chí, trong hai ba năm bé được sinh ra, bé cũng không khác gì mấy đứa trẻ bình thường, đầu óc tựa giấy trắng, chỉ số thông minh cũng không cao.


Mãi đến bây giờ, pháp lực của bé đang chậm rãi khôi phục nên mới dần dần nhớ lại ký ức trước kia.


“Thật sự quá mệt mỏi rồi!”

“Làm bé con của cha thật quá gian nan!”


Lục Lê hồi tưởng quá trình đầu thai đầy cay đắng, tay nhỏ không nhịn được nắm chặt.


—— Nhưng giờ không phải lúc để nghĩ mấy thứ này.


Bé con bò dậy từ mặt đất, cũng không cân nhắc xem tại sao mình lại xuất hiện ở đây, không nhiều lời, trên đôi chân ngắn nhỏ, bé chạy ra ngoài hẻm với vẻ mặt nôn nóng.


Bé phải nhanh chóng tìm cha mới được.


Lục Lê biết thế giới này là một quyển sách.


Cô bé đã đọc xong cả quyển, cha bé là vai ác trong sách, hơn nữa còn là người ác nhất, chết thảm nhất!

Rất nhiều người không thích cha, do đó cha có thể gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào.

Vậy nên.


Bé phải nhanh chân đến bảo vệ cha!

Nhỡ cha bị người ta bắt nạt thì không được.



Bé con hung hăng chạy ra ngoài, tư thái hùng hồn.


Nhưng mà, vừa ra khỏi ngõ nhỏ âm u ẩm ướt, ánh mặt trời gay gắt bên ngoài chiếu thẳng vào da khiến Lục Lê như bị đốt bỏng, bé lập tức rụt người trở về.


Khí thế lập tức từ 1 mét 8 giảm xuống 1 mét 4…

Không được không được, cứ như thế mà chạy dưới mặt trời thì quá ngược đãi loài cá rồi!

Thấy không ai chú ý nơi này, đôi mắt to tròn của Lục Lê đảo đảo, sau đó bé đột nhiên hóa thành một con cá chép đỏ, “phịch” hai cái, tức khắc lăn vào con sông bên cạnh.


……

Buổi tối 7 giờ.


Biệt thự nhà họ Lục.


Nhóm hầu gái và vệ sĩ đang đứng ngay ngắn hai bên cổng lớn, chờ cậu chủ về nhà.


“Vù ——”

Không lâu sau, một chiếc xe thương vụ hạng sang chạy vụt đến, lướt qua cổng sắt khắc hoa đen, cuối cùng dừng lại trước mặt họ.


Quản gia mặc áo bành tô vội bước xuống cầu thang, mở xe cho anh:


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận