Đấu Thần

Lý Na Na cho dù có thông minh hơn nữa, có thiên phú đến đâu, có tài năng như thế nào...

Nhưng trên một ý nghĩa nào đó, kỳ thực nàng vẫn là một nữ tử trong độ thanh xuân còn chưa trưởng thành, luôn có một giấc mơ vô cùng cố chấp với tình vêu, vì vậy nàng mới luôn có cảm tình với Lý Tiều trước nay đều tỏ ra vô cùng phong độ, thậm chí còn vì người mình thương, nàng còn chuẩn bị đao để giết Lý Dật.

Tuy rằng đao này, có thể tiếp tục đâm xuống hay không, thật sự rất khó nói...

Nhưng lúc này, câu nói mê của Lý Dật, ngay lập tức khiến Lý Na Na không biết làm thế nào.

Nàng không ngốc, nghe thấy Lý Dật trong mơ nói như vậy, hiển nhiên đối với mình...

Nghĩ tới đây, khuôn mặt của Lý Na Na như bị lửa đốt, trong đầu rối loạn. Nếu như trước khi Lý Dật nói câu đó, kêu nàng động thủ giết Lý Dật, nàng còn phải lưỡng lự rất lâu, vậy thì lúc này kêu nàng động thủ, có lẽ cho dù thế nào nàng cũng không thể ra tay.

Bên này nàng vẫn còn do dự chưa dứt khoát, Lý Dật bên kia đã trở người lại, tay phải đúng lúc nắm lấy tay trái của Lý Na Na, nhưng Lý Dật lại giống như không hề phát hiện ra, thuận tay kéo, miệng lại lâm bầm nói:

- Na Na muội muội, nàng rất đẹp!

Thuận đà theo lực kéo, cơ thể đang cứng ngắc của Lý Na Na đã bị Lý Dật kéo xuống giường, nửa người phục sát vào người hắn, phần ngực bằng phẳng kia cũng áp vào lên ngực Lý Dật, mặt nàng thiếu chút nữa chạm vào mặt Lý Dật.

Rất rõ ràng, động tác này của Lý Dật khiến Lý Na Na ngây ra như phỗng, thiếu chút nữa là kêu lên thành tiếng. Nhưng may mà trong lúc rối loạn nàng vẫn còn chút tỉnh táo, biết rằng lúc này mình nếu như kêu lên, kinh động đến người khác, thì với tình trạng ám muội như vậy của hai người, vậy thì có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch nổi oan.

Nàng thoáng lưỡng lự, tay trái của Lý Dật đã thuận tay quơ tới, một cô gái như Lý Na Na có thể nặng bao nhiêu? Trong sự cố ý của Lý Dật, ngay lập tức cả người nàng đã bị Lý Dật thuận tay kéo xuống giường.

Hai tay Lý Dật ôm chặt eo Lý Na Na, cảm nhận được sự kinh hãi hồn bay phách lạc của nàng, ngửi thấy mùi hương xử nữ thoang thoảng, và sự mềm mại khi hai người kề sát bên nhau, ngay lập tức khiến cho bộ vị nào đó của Lý Dật cứng lên.

Lý Dật hắn dù gì cũng không phải con mèo không ăn cá tanh, nếu như không phải trong tình hình đặc biệt lúc này, hắn đã không ngại mà nuốt gọn Lý Na Na rồi.

Chỉ có điều, cho dù không có động tác dư thừa nào, lúc này Lý Dật cũng đang cười rách bụng, Lý Na Na e rằng trăm tính nghìn tính cũng không ngờ, nàng muốn đến lấy cái mạng nhỏ của mình, cuối cùng lại rơi vào kết cục như vậy?

- Lý Dật! Ngươi buông ta ra!

Lý Na Na mặt đỏ bừng, tuy đang muốn giằng tay của Lý Dật ra, nhưng không biết tại sao, nàng bị Lý Dật ôm, ngay lập tức lại cảm thấy toàn thân mềm nhũn, không còn một chút sức lực nào. Thế nhưng nàng sợ đánh thức Lý Dật tỉnh lại, nên chỉ có thể khẽ hét ra một tiếng.

Thế như món ngon dâng đến tận miệng, lẽ nào mình lại ăn chay. Lý Dật nào chịu buông tha, hắn vẫn ở trong bộ dạng ngủ say, tay phải lại đã chầm chậm di chuyển xuống dưới, chầm chậm sờ soạn phần mông yêu kiều của Lý Na Na.

- A...

Lý Na Na khẽ rên một tiếng, trên mặt nóng phùng phừng, cả người càng lúc càng mềm nhũn, cả đời này của nàng đã bị người nam nhân nào đối xử như vậy đâu? Nếu như lúc bình thưởng Lý Dật đối với nàng như thế, sớm đã bị nàng tát chết rồi. Nhưng lại đúng lúc này, nàng tự mình chạy đến phòng của Lý Dật, nào dám vung cái tát ra? Nếu như đánh thức Lý Dật, e rằng không biết sẽ có hậu quả gì?

Cảm giác kỳ lạ này, lại khiến lòng nàng vô cùng hổn loạn, vốn dĩ thông minh lanh lợi, nhưng lúc này trong đầu nàng cũng rất mơ hồ, nhất thời không nghĩ ra được cách nào để mình thoát khỏi thảm cảnh này.

Cũng may Lý Dật tuy đang ‘ngủ say’, nhưng lại là nhân vật có quy củ khuôn pháp, ngoài việc sờ soạng vài lần, cũng không làm ra chuyện gì quá đáng. Nói vậy vị Lý Dật ca ca này hoàn toàn cũng không tham hoa háo sắc như trong lời đồn.

Lý Na Na đang thầm cảm thấy vui mừng. Lý Dật bất chợt lại ôm lấy nàng trở người, đè cơ thể đang mềm nhũn của Lý Na Na xuống dưới thân mình, tay Lý Dật đồng thời đã leo lên ngực của Lý Na Na, dường như đang muốn tiện tay cời bỏ y phục của Lý Na Na.

Lý Na Na trong lòng kinh hãi đến cực điểm, chuyện đến bước này, đã không cho pháp nàng không phản ứng lại. Dù gì nàng cũng hiểu biết đôi chút, nếu chuyện cứ tiếp tục như vậy, nói không chừng bản thân sẽ bị Lý Dật hồ đồ làm trò gì đó...

Trong lòng Lý Dật cũng đang cảm thấy vô cùng kỳ quái, hắn thật không ngờ tiểu nha đầu gan to bằng trời này lại ngốc đến mức này... Bị mình làm như vậy mà nàng lại không nhìn ra mình đang giả bộ ngủ...

Đúng lúc này, ánh trăng vốn dĩ đang chiếu sáng trong gian phòng chợt ảm đạm, Lý Dật chỉ cảm thấy một luồng khí tức rợn người bất chợt đâm vào mình, luồng sát khí trong chớp mắt khiến hắn rợn tóc gáy!

Lúc này, hắn biết bản thân không thể tiếp tục giả vờ, ngay lập tức hắn chỉ kịp ôm Lý Na Na lăn xuống đất, chỉ nghe thấy ‘rắc’ một tiếng, một đạo kiếm quang sắc bén đã chém bổ chiếc giường của Lý Dật ra làm hai đoạn.

Lý Dật cười khổ trong lòng, hắn tiện tay bắt lấy chủy thủ của Lý Na Na vừa rồi làm rơi trên đất, giơ ngang trước ngực, một tay che chắn cho Lý Na Na ở bên cạnh, tiếp đó mới cảnh giác nhìn bốn phía.

Vừa rồi nếu không phải mình phản ứng nhanh, nói không chừng hôm nay mình và Lý Na Na đã cùng nhau làm đồng mệnh uyên ương rồi.

Lại nói, căn phòng này với mình đúng là đối đầu nhau a. Gian phòng này mình mói ở hai lầu nhưng hai lần đều gặp phái thích sát, chuyện này khiến Lý Dật cảm thấy phiên muộn.

Bốn bề vẫn vô thanh vô tức, ánh trăng sáng vừa rồi giống như bị chặn lại, khiến Lý Dật không thể nhìn thấy gì trong gian phòng.

Nhưng Lý Na Na dường như lại hiểu ra điều gì, giận dữ quát:

- Ngươi giả vờ ngủ!

Vút—

Một đạo kiếm quang từ mé trái đâm tới, Lý Dật trong lòng giận dữ, biết là câu nói của Lý Na Na đã làm lộ nơi mình đang đứng. Nhưng lúc này hắn còn chưa kịp mắng người, chỉ biết kéo Lý Na Na lăn sang một bên, nhưng lần này hắn lại né chậm hơi y phục trên cánh tay trái đã bị cắt một đường. May mà phản ứng của hắn nhanh nhạy, cánh tay nhanh chóng chuyển động, cơ hồ trong lúc không thể nào ngờ lại tránh được đòn đó.

Đấu khí!

Lý Dật trong lòng sáng như gương, biết trên lưỡi kiếm của đối phương đã vận hàm đấu khí, nếu không mình cũng không đến nỗi không phản ứng kịp, chỉ là không biết đối phương rốt cuộc là cường giả cấp bậc gì, mình không biết có trốn được không.

- Người nào?

Lý Dật khẽ quát một tiếng, chợt nhấc chiếc ghế bên cạnh mình đập về phía trước, đồng thời hắn đây Lý Na Na đang như một sợi dây trói buộc lớn trong lòng lăn về sau, dựa vào vách tường, rồi hắn một tay che miệng Lý Na Na không để nàng kêu lên, sau đó nheo mắt quan sát hoàn cảnh trong phòng.

Thế nhưng bốn phía vẫn là một vùng đen tối, ngay như Lý Dật nhãn lực có hơn người, cũng không thể nhìn ra chỗ nào khác thường.

Gặp quỷ! Lẽ nào lần này thật sự gặp người trong nghề sao?

Nếu như là trong nghề, vậy thì lúc này có lẽ hắn đang ẩn nấp trong bóng tối đợi mình lộ ra sơ hở rồi!

Hồn đản! Nếu như bên cạnh không có cục nợ Lý Na Na này, mình đã có thể chơi cùng đối phương một phen. Nhưng lại có thêm một Lý Na Na, bản thân đã rơi vào thế yếu hơn, còn đối phương cũng đã tính kỹ, mình lúc này chắc chắn sẽ không vứt bỏ Lý Na Na, nếu không đối phương chỉ cần tiện tay giết Lý Na Na là xong, vậy thì ngày mai mình có thêm vài cái miệng cũng không thể giải thích rõ.

Lý Na Na trong lòng Lý Dật lúc này dường như cũng đã cảm giác được điều gì, nàng vốn dĩ đang không ngừng giãy dụa, nhưng lúc này cuối cùng đã yên lặng.

Lý Dật trong lòng lúc này mới nhẹ nhõm phần nào, hắn áp người thấp xuống quan sát bên trong căn phòng. Lúc này trong phòng cơ hồ dường như vụt sáng, lờ mờ có một bóng người vụt qua, lập tức tất cả lại trở về yên ắng, dường như có thể nghe thấy được cả tiếng của một cây kim bị roi xuống vậy.

Lý Dật thầm chửi rũa một tiếng, nếu như không nhìn thấy gì. mình sẽ bị rơi và hoàn cảnh nguy hiểm tuyệt đối.

Ý niệm này còn chua kịp chuyển, trong bóng tối lại có một đạo kình phong vô hình ập tới. Lý Dật lúc này tiến thoái lưỡng nan, chỉ có thể vận chuyển nguyên khí cả người dồn vào chủy thủ, rồi chặn lại ở phía trước.

Chỉ nghe thấy ‘đinh’ một tiếng, đấu khí của đối phương như một mũi nhọn, chém rách nguyên khí trên chủy thủ của Lý Dật. Một luồng khí tức âm lạnh, luồn vào lòng bàn tay của Lý Dật, Lý Dật trong lúc bức bách chỉ có thể vận tâm pháp Hồi Phong Chưởng, chủy thủ trong tay vung mạnh một cái, hóa giải luồng đấu khí kia sang một bên.

Chi nghe thấy ‘ầm’ một tiếng, mặt đất như ngưng kết một tầng băng tinh.

Cảnh tượng này khiến Lý Dật trong lòng nặng xuống, may mà mình không trực tiếp dùng Hồi Phong Chưởng đỡ chiêu này của đối phương, nếu không một khi hóa giải, bản thân e răng cũng bị rơi vào thế bị động.

Còn về bộ Huyễn Sát của mình, trong tình hình không thể nhìn rõ cái gì, mình có thể giả quỷ sao? Không nhìn rõ chiêu số của đối phương, mình ứng phó thế nào?

Xem ra đối phương dường như vô cùng hiểu rõ về mình, vì vậy mới nghĩ ra cách mình tự đối phó mình. Hơn nữa trong đại viện Lý Gia động thủ lâu như vậy, đám thân vệ của Lý Gia lại không có một động tĩnh nào, như vậy, đối phương e rằng đã tính toán vẹn toàn để đối phó mình, tính chuẩn trong bất cứ hoàn cảnh nào cũng có thể giết mình, đúng thật là gặp quỷ rồi!

Lý Dật tiện tay đưa chủy thủ sang tay trái, thả Lý Na Na bên cạnh ra, nghiến răng nhìn xung quanh. May mà Lý Na Na lúc này cũng xem như ngoan ngoãn, nếu nàng phát ra một chút tiếng động nào, e rằng hai người sẽ nằm xuống cùng nhau ở đây rồi.

- Đấu kỹ ẩn thân? Còn là cấp Chu Tước nữa!

Giọng nói của Xà Tôn Giả vội vã vang lên:

- Tiểu tử, Đấu kỹ ẩn thân này ngay cả Bản tôn cũng không nhìn ra, tốt nhất ngươi hãy cẩn thận một chút. Nếu quả thực không được thì đem tiểu nha đầu kia đi, ở đây dây dưa với đối phương cũng không có lợi gì!

- Cẩn thận cái con khỉ!

Lý Dật khẽ mắng một tiếng trong đầu, tình hình này đối phương cho mình đi mới là lạ!

Chỉ có điều, rốt cuộc người nào đã phái sát thủ mạnh như vậy đến đối phó mình? Mấy lão bất tử kia ư? Nếu như mấy lão bất tử đó lại ngang nhiên động thủ như vậy, há chẳng phải nói người cha tiện nghi kia của mình lúc này tình hình cũng không tốt hơn hay sao?

Ý niệm vụt chuyển nhanh trong đầu Lý Dật, cùng lúc đó hắn lại cảnh giác nhìn bốn phía. Trong tình hình này, tâm trạng đang rối loạn của hắn ngược lại đã bình lặng lại, cảnh trước mắt khiến trong lòng hắn tràn lên một luồng hào khí khó tả, Lý Dật ta lẽ nào lại chết ở đây?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui