Đấu Thần

Lý Dật phi thân ra khỏi bức thành phòng ngự, những năng lượng huyết hồng nhào vào trong cơ thể Lý Dật, khiến Lý Dật toàn thân đầy máu, điểm này tất cả mọi người đều nhìn thấy, cộng thêm Bắc Trác cũng khẳng định hành động xả thân cứu người này của hắn, vì vậy không có ai dám hoài nghi.

Hiện trường lập tức hiện lên một vẻ xấu hổ!

Trong tình thế như vậy lại đột nhiên xuất hiện một trận chiến sinh tử, thật sự có chút quỷ dị.

Một lúc lâu sau, Bắc Trác mới nói:

-Cung Đính Thiên, chuyện hôm nay đến đây tạm dừng!

Lúc này nếu ra tay thật sự vô cùng xấu hổ, dù sao Lý Dật vừa mới thể hiện tình cảnh cảm động xả thân cứu người. Phương diện khác, cũng là phương diện chủ yếu nhất, thực lực của tất cả những người ở đây lúc này sợ rằng chỉ còn chưa đến nửa thành, chiến đấu sinh tử thật sự, cũng không có ai dám đảm bảo bên mình có thể có thể chiếm được tiện nghi gì.

Cung Đính Thiên dĩ nhiên càng không muốn động đến binh khí, Thiên Phong điện trận át chủ bài lớn nhất của hắn đã bị hủy, hắn còn có lực lượng gì đối mặt với một Đấu Tôn, cho dù là Đấu Tôn chỉ còn nửa thành thực lực.

- Vậy chúng ta không tiễn!

Đám người Bắc Trác cũng không gì thêm, giẫm chận tại chỗ đã lao ra ngoài Thiên Phong cửu điện lúc này đã thành một vùng phế tích. Ngự không mà đi, hóa khí đấu cánh, đối với những cường giả trước mắt này mà nói đã thành chuyện xa xỉ, cho dù là bước chân đều có chút phù phiếm.

Đưa mắt nhìn đám người tứ đại gia tộc Bắc Đấu tông rời khỏi, ánh mắt của Cung Đính Thiên mới quăng đến trên người Lý Dật.

Bên cạnh Lý Dật, Cung Vô Song đang ngồi trên mặt đất, đờ đẫn nhìn Lý Dật, vẻ mặt đầy đau thương. Bỗng nhiên, chỉ nghe thấy bên kia người Lý Dật, Lý Hàn vui mừng hét lên:

-Hắn còn sống, Dật nhi còn sống!

Lý Dật xác thực chưa chết, nhưng lúc này hắn cũng chẳng khác gì đã chết.

Thăng liền sáu tinh, chuyện này đã hao tổn hầu như toàn bộ tinh khí của Lý Dật, đã vượt qua cực hạn của sức chịu đựng. Nếu như không có những Đấu Khí phụ trợ của Xà tôn giả, cho dù thăng liên tiếp sáu sao, cuối cùng cũng không khỏi rơi vào kết cục bỏ mạng bi kịch.

Lý Hàn cảm ứng được mạch đập vô cùng yếu ớt trong thân thể Lý Dật, quá đỗi vui mừng nhanh chóng rót Đấu Khí vào trong cơ thể, bảo vệ mạch máu của Lý Dật!

Đại hoàng tử vội vàng lao ra khỏi phế tích, vừa chạy vội vừa nghiêm nghị hô lớn:

-Ngự y sĩ, nhanh tìm ngự y sĩ đến đây!

Ba ngày ba đêm, trọn vẹn ba ngày ba đêm, Lý Dật mới tỉnh lại trong trạng thái hôn mê. Đây cũng được xem là lần tu luyện Đấu Khí nguy hiểm nhất, cách thần chết chỉ trong gang tấc. Đối với bệnh tình của Lý Dật, ngự y sĩ trong hoàng cung cũng cảm thấy kinh ngạc, thân thể Lý Dật vô cùng yếu ớt, mất máu quá nhiều, kinh mạch toàn thân phình to gấp mấy lần so với người thường, thể lực hầu như kiệt quệ, toàn bộ hiện lên một trạng thái giả chết. Nhưng đối lập mạnh mẽ với chuyện này, Đấu Khí trong đan điền khí hải của Lý Dật lại vô cùng tràn đầy, từ trong đan điền khí hải tựa hồ có một luồng sức mạnh đang chậm rãi cố gắng chữa trị thân thể của Lý Dật.

Ngoại trừ bổ sung một số dược vật an thần bổ huyết, ích khí dưỡng sinh cho Lý Dật, ngự y sĩ cũng không có nhiều thủ đoạn hơn.

Khi Lý Dật tỉnh lại, một bàn tay thon dài thanh tú đang đút đan dược vào miệng hắn, đôi tay trắng nõn, tinh tế mềm mại vô cùng. Đôi tay này khiến Lý Dật nghĩ đến Cung Vô Song!

-Cung tỷ tỷ sao?

Âm thanh của Lý Dật có chút khàn khàn, nhưng làm hắn cảm thấy thất vọng chính là, sau khi chậm rãi mở mắt ra, hiện ra trước mặt hắn, chỉ là một thị nữ có dáng vẻ xinh đẹp trong nội cung mà thôi.

-Công chúa đang ở phía sau ngươi!

Thị nữ kia nhoẻn miệng cười, cũng có vài phần động lòng người. Lúc này Lý Dật mới cảm giác được, sau lưng tựa hồ có một bàn tay đang nâng đầu mình.

-Lý Dật, cuối cùng ngươi cũng tỉnh lại rồi!

Sau lưng Lý Dật truyền đến âm thanh vui mừng của Cung Vô Song. Cung Vô Song nhất định là cách mình rất gần, tiếng nói thoảng qua bên tai, có một loại cảm giác cực kỳ mãn nguyện.

-Thơm quá, Cung tỷ tỷ!

Lý Dật nhếch miệng cười nói.

Thị nữ kia thức thời buông chén ngọc, nhẹ nhàng đi ra ngoài, thuận tiện gài cửa lại. Thiên Phong công chúa có thân phận tôn quý như vậy, lại đích thân ngày đêm phục thị thiếu niên tên Lý Dật này, thị nữ hiển nhiên cũng hiểu rõ, quan hệ giữa hai người không bình thường. Thiếu niên kia mê man ba ngày đêm mới tỉnh lại, có lẽ chắc chắn có rất nhiều chuyện để nói, hà tất mình lại làm một chướng ngại lớn như vậy.

-Sau này đừng gọi ta là Cung tỷ tỷ nữa, không được tự nhiên, cứ gọi ta là Vô Song!

-Được, Cung tỷ tỷ, à, Vô Song tỷ tỷ, à, Vô Song.

Vẻ thân mật bất ngờ ngược lại khiến Lý Dật nhất thời có chút không kịp thích ứng.

-Vô Song, ta hôn mê mấy ngày rồi? Hiện tại tình hình thế nào?

Vẻ thất thố của Lý Dật khiến Cung Vô Song cũng thẹn thùng, gương mặt thoáng ửng đỏ, may mắn lúc này nàng đang ngồi sau lưng Lý Dật, cho nên không sợ bị nhìn thấy.

-Ngươi mê man ba ngày rồi! Hôm đó ngươi xả thân cứu mọi người, tứ đại gia tộc Bắc Đấu tông niệm tình ngươi, quyết định không dây dưa nữa, phụ hoàng cũng không làm khó bọn họ, thả bọn họ đi rồi.

Lời nói này có chút mơ hồ, tình hình hôm đó là hai bên thật sự không còn thực lực tiếp tục dây dưa nữa thì đúng hơn.

-Nói như vậy, chúng ta vẫn để cho bọn người Bắc lão quỷ, Hải lão quỷ chạy mất rồi sao?

Hải lão quỷ chạy trốn cũng không sao, với thực lực hiện tại của Lý Dật hoàn toàn không cần sợ hãi hắn, nhưng Bắc lão quỷ thật sự là phiền toái lớn lao! Hôm đó Thiên Phong điện trận xuất hiện, hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Lý Dật. Bây giờ nghĩ lại, chiêu thức át chủ bài của Cung Đính Thiên ngược lại được sắp xếp rất hợp lý.

Nếu như Cung Đính Thiên biết Bắc Trác hoàn toàn hành động tự nhiên, vậy thì dẫn quân bao vây tinh anh của tứ đại gia tộc và đám người Bắc Đấu tông Hải Hâm, Bắc lão quỷ tuyệt đối không thể không hiện thân. Có lẽ, Cung Đính Thiên cố ý biến những người kia làm miếng mồi ngon, mục đích thực sự chính là lôi kéo Bắc lão quỷ, lợi dụng Thiên Phong điện trận giết chết hắn.

Đáng tiếc trời tính không bằng người tính, Bắc lão quỷ tựa hồ cũng không xa lạ với Thiên Phong điện trận, điện trận khởi động không thể hoàn thành trong nháy mắt, kết quả mới rơi vào cục diện ngọc nát đá tan như vậy.

Vấn đề là, tại sao trước đó Cung Đính Thiên không tiết lộ kế hoạch này với mình?

-Nhưng tin tức tốt là, thành lũy của tứ đại gia tộc đã bị phá hủy hoàn toàn, bốn nhánh quân bọn hắn nắm giữ hiện giờ cũng chỉ còn thừa lại chưa đến ba thành. Những thế lực vốn phụ thuộc vào tứ đại gia tộc đã đồng loạt đào ngũ, tứ đại gia tộc hôm nay đã là nỏ mạnh hết đà, rốt cuộc không tạo ra cơn sóng lớn nào nữa!

Đây thực sự là một tin tốt, hiện tại Lý Minh và hoàng thất cộng thêm Thiết Kiếm dong binh đoàn đã biểu thị trạng thái nửa liên minh có thể chuyên tâm đối phó Bắc Đấu tông. Cho dù Bắc Đấu tông có Đấu Tôn cường giả, trước mặt ưu thế tuyệt đối, Đấu Tôn cũng không có ý nghĩa gì!

Nhìn thấy Lý Dật trầm mặc không nói gì, Cung Vô Song lại nói:

-Ngươi vừa mới tỉnh lại, cũng không nên nghĩ nhiều như vậy, nghỉ ngơi thật tốt! Tối nay ta sẽ trở lại thăm ngươi.

Lý Dật xác thực cũng muốn chuyên tâm kiểm tra tình hình cơ thể của mình, vì vậy cũng không cự tuyệt.

Cung Vô Song đi tới ngoài cửa, chợt nhớ ra điều gì đó, quay người cười nói với Lý Dật:

-Hôm đó ngươi xả thân cứu người thật sự có chút khí khái anh hùng đấy!

Khí khái anh hùng xả thân cứu người? Lý Dật hơi sững sờ, mặt dày nói:

-Nếu không phải vì Vô Song ngươi, ta sẽ không làm việc ngu ngốc đấy!

Một chút không cẩn thận ngược lại trở thành anh hùng, Lý Dật khẽ cười trong lòng, chuyện này đúng là làm tổn hao hình tượng nam nhân háo sắc cường thế, khôn khéo, mặt dày mà mình đã dày công tạo ra!

Lý Dật ngồi xếp bằng, sau khi tĩnh tâm, rốt cuộc cười không nổi. Hắn nhớ lại sau khi luyện hóa hạt giống Đấu Khí Đấu Thần và hấp thu năng lượng màu đỏ sậm hôm đó, thực lực của mình đã cuồng bạo tăng tới Đấu Hoàng bát tinh, tại sao bây giờ chỉ có thực lực tứ tinh?

Lý Dật cả kinh, đúng là chỉ tăng lên hai sao, mạo hiểm lớn như vậy, lợi nhuận cũng không đạt tới một trăm phần trăm. Suy nghĩ của Lý Dật là nếu Đấu Hoàng bị kẹt lại cấp độ nào đó nhất định sẽ gặp trở ngại hoặc trực tiếp nổi điên. Trong khi hắn nháy mắt tấn chức hai sao, cơ duyên lớn như vậy, rõ ràng còn tham lam không biết đủ.

-Lão quỷ, ta làm sao lại chỉ có thực lực bốn sao?

Lý Dật liên tục kêu la, âm thanh miễn cưỡng của Xà tôn giả mới xuất hiện:

-Tiểu tử ngốc, phương thức tấn thăng của ngươi tiến hành không ổn định, thực lực làm gì chẳng thối lui. Bây giờ ngươi tỉnh lại rồi, nhanh chóng vận chuyển chút thiên ma Đấu Khí cho bản tôn, hôm đó hộ pháp cho ngươi, bản tôn đã tổn hao rất nhiều hồn lực.

Khó trách âm thanh của Xà tôn giả có chút khó nghe như vậy, lão quỷ này xác thực muốn tẩm bổ. Một luồng thiên ma Đấu Khí từ ngón giữa Lý Dật tràn ngập ra, nhanh chóng bị hút vào trong dung giới.

-Nói như vậy, hôm đó ta mạo hiểm xem như vô ích, mới thăng lên hai sao, đầu tư không thành rồi!

Lý Dật vẫn có chút không cam lòng nói.

-Ngươi ngốc thật hay là giả ngốc? Mặc dù thực lực không ổn định nên xuất hiện tình cảnh thối lui, nhưng nếu ngươi đã đạt tới thực lực Đấu Hoàng bát tinh, sau này chỉ cần khôi phục lại trình độ này, nếu không tu luyện tới trình độ đó, sự khác biệt bên trong ngươi không phải không hiểu chứ.

Lý Dật vừa nghĩ đã hiểu rõ, một con đường từ trước đến nay ngươi chưa từng đi qua và con đường quay đầu lại sau khi đã đi qua, đây là hai loại khái niệm hoàn toàn khác nhau.

-Ngươi thử xem xem, bây giờ có thể khôi phục bao nhiêu thực lực, bản tôn cũng cần nghỉ ngơi một thời gian, vì vậy nếu không có chuyện gấp thì đừng quấy nhiễu bản tôn.

Một luồng Đấu Khí nhu hòa chậm rãi khởi xướng tới đan điền khí hải, rót vào trong kinh mạch toàn thân, theo sự vận hành của sợi Đấu Khí này, toàn bộ kinh mạch tựa hồ như từ trong giấc ngủ say tỉnh lại, phối hợp với luồng Đấu Khí này, càng ngày càng lớn mạnh, cuối cùng khi hoàn thành một chu thiên quay về đan điền khí hải, đã giống như sông lớn cuộn trào.

Sau hai vòng chu thiên ngắn ngủi, Lý Dật thình lình phát hiện, thực lực của bản thân đã khôi phục được trạng thái Đấu Hoàng ngũ tinh.

Lý Dật vô cùng vui mừng, không ngừng thúc dục Đấu Khí hình thành từng vòng tuần hoàn hoàn mỹ bên trong kinh mạch, theo đó thực lực của Lý Dật cũng không ngừng khôi phục lại thời điểm thất tinh, Khi cảm giác thân thể tựa hồ đã có chút dị thường, hắn vội vàng đình chỉ tu luyện khôi phục.

Lý Dật định thần lại mới phát hiện, thì ra kinh mạch trong cơ thể mình còn chưa hồi phục hẳn, khó có thể thừa nhận thực lực nhanh chóng tăng lên. Tâm niệm vừa động, thánh hệ Đấu Khí từ chỗ đan điền khí hải tự nhiên sinh ra, tất cả những nơi đi qua đều có cảm giác ôn hòa, những kinh mạch chịu hao tổn lập tức bừng bừng sức sống.

Lúc này, sau ba ngày ngủ say, thân thể Lý Dật đã khôi phục được bảy tám phần, hiện tại trải qua việc bản thân vận chuyển thánh hệ Đấu Khí trị liệu, hiệu quả khôi phục hiển nhiên tăng lên rất nhiều. Ngoại trừ một số kinh mạch thiếu vận động nên đau nhức, thân thể không còn gì đáng ngại.

Thu công lại, Lý Dật nhảy xuống giường, mở cửa ra ngoài, duỗi người, hít thở một hơi thật sâu bầu không khí trong lành.

Thị nữ sớm đã chạy tới chuẩn bị hầu hạ, nhìn sắc trời, có lẽ đã là giữa trưa, Lý Dật cũng cảm giác có chút đói bụng, vì vậy không khách khí lệnh cho thị nữ đi chuẩn bị một bàn rượu và thức ăn.

Không bao lâu sau, một đám nô bộc mang theo đồ ăn lần lượt tiến vào phòng Lý Dật, không cần nếm, chỉ nhìn màu sắc, ngửi mùi thơm cũng làm Lý Dật thấy thèm thuồng.

Nô bộc lui ra ngoài, một thân ảnh uyển chuyển lại tiến nhanh đến.

-Không ngờ ngươi có thể khôi phục nhanh như vậy!

Nhìn thấy Lý Dật sinh khí dồi dào, Cung Vô Song không khỏi hé miệng mỉm cười.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui