Đấu Thần

- Ta nói rồi, nhất định có cửa ải thứ năm! Cửa ải thứ năm này, chính là ta! Cái tên giả thần giả quỷ đó nhìn về phía bọn Lý Dật, giọng nói giống như băng thiên tuyết địa, làm người ta thấy lạnh rét tới cực điểm.

Cửa ải thứ năm này, hóa ra chính là thành của Ma thành!

- Thành chủ vào đây từ khi nào vậy? Xin ngài đừng giả thần giả quỷ được không, người dọa người mà muốn chết luôn đó! Lý Dật nhìn bộ dạng vẫn còn sợ sệt của Ánh Vũ Tình, đột nhiên cảm thấy cô nàng vẫn có mặt dễ thương.

- Bổn Thành chủ biết, khó khăn của không gian giam cầm không giữ được các ngươi, vì thế ta vào đây trước đợi các ngươi. Hoang trận của không gian giam cầm, chỉ là để kiểm tra dũng khí và ý chí của các ngươi, chứ không phải là thực lực, nhưng cửa ải thứ năm này, thì không đơn giản như vậy, các ngươi nhất định phải dùng đến thực lực của mình thì mới nói chuyện được!

Thành chủ Ma thành nói không sai, nếu cửa ải thứ năm này thực sự là ông ta, thì bốn người trẻ tuổi kia phải thực sự dùng đến toàn bộ những quân bài của mình để liều mạng. Thành chủ Ma thành là người thâm sâu khó lường, Lý Dật căn bản không thể thăm dò được về thực lực của ông ta, chẳng qua chỉ phỏng đoán ít nhất là Cao tinh Đấu Tôn, hoặc là Đấu Thánh cường giả, Lý Dật thiên về giả thiết sau hơn.

Còn bên này, ngoại trừ La Tuyết Phong là Đấu Tôn, mà, Đấu Tôn nhất tinh thì cũng được coi là Đấu Tôn, còn ba Đấu Hoàng còn lại, Quái nhân thì không tính rồi, nhìn thế nào cũng không giống người có thể đánh nhau. Một Đấu Tôn thêm ba Đấu Hoàng, muốn đối phó với một Đấu Thánh, khoảng cách không phải là lớn, mà là lớn một cách phi thường. Điều duy nhất để an ủi đó là trong không gian giam cầm, bốn người đều khôi phục được trạng thái đỉnh phong…. Hoặc có lẽ đây là điều mà người sắp đặt cửa ải thứ năm đã cân nhắc tới.

- Thành chủ các hạ! La Tuyết Phong nói mà không có bất kì cảm xúc nào trong giọng nói:

- Nếu chúng tôi có cơ may thắng người, thì sẽ được lợi gì?

- Bổn Thành chủ chẳng phải đã nói qua rồi sao? Nếu các ngươi qua được năm cửa ải, mỗi người đều có thể lấy một thứ đồ từ trong Vạn Thần mộ!

- Chỉ một thứ đồ vật thôi sao?

Tác Mã Lý bất mãn:

- Thành chủ các hạ có phải là quá hẹp hòi chăng, chúng tôi trải qua trăm ngàn khó khăn để đến được đây, chỉ để lấy một thứ đồ vật thôi sao? Tác Mã Lý này trông có vẻ như người thô lỗ, thực chất bên trong thì không thô lỗ vậy, những lời này thực ra là đang thử dò xét Thành chủ. Thử nghĩ, nếu bốn cường giả này thắng được Thành chủ, hiển nhiên cho thấy được thực lực cao hơn cả Thành chủ Ma thành, đến lúc đó, bọn họ muốn lấy cái gì thì Thành chủ làm sao có thể quản được?

- Đây là quy tắc, các ngươi chỉ có thể tiếp nhận! Chớ nên tham lam, con người các ngươi chính là rất tham lam. Bởi vì trong Vạn Thần mộ này, trừ ta ra thì không ai có thể để các ngươi đi ra. Cho nên, nếu các ngươi muốn lấy nhiều thứ thì chúng ta sẽ vĩnh viễn lưu lại chỗ này thôi!

Chuyện này không biết có phải là uy hiếp không, nhưng sự thăm dò của Tác Mã Lý thì có kết quả rồi. Nhìn một chút cảnh vật xung quanh, truyền tống trận nhỏ đưa bọn họ tới đây đã biến mất rồi, xung quanh đều là núi tuyết cao ngất không thấy đỉnh, bên trên những thạch bích chín mươi mươi độ nghiêng là những tầng băng vô cùng dày, trong tình hình bất đắc dĩ, nếu muốn vượt qua chỗ này thì không phải không được, nhưng trở ngại rất lớn, đến cả bốn đồ đệ liều mạng này cũng không muốn thử.

- Không cần phí lời như vậy, đánh xong rồi hãy nói! La Tuyết Phong lạnh lùng nói, bỗng nhiên thanh trường kiếm trong tay phát ra một tiếng kêu trong, Đấu khí lượn lờ, liền muốn phát tác.

- Chúng ta không nên làm phiền những Đấu Thần này, các người đi theo ta! Thành chủ Ma thành thân mình khẽ động, lao đi về hướng một mảng rừng với băng tuyết bao phủ khắp nơi.

Cây cối nơi đây cũng không biết là loại cây gì, không ngờ lại có thể sống trong hoàn cảnh thiên băng địa tuyết như vậy, mà lại còn cao lớn khác thường, dường như che lấp cả bầu trời. Trong hoàn cảnh như thế này, cảm thấy mình giống như đang trong một động băng vậy.

Thành chủ Ma thành vác trên lưng mấy cái cây thô, Đấu khí từ thân hình nhỏ gầy tràn ra, một khí thế uyên đình nhạc trì khiến cho thân hình nhỏ gầy này đột nhiên trở nên to lớn cao ngạo lên.

- Không nên che giấu nữa, đã đến lúc đưa ra lá bài át chủ rồi đó! La Tuyết Phong lạnh lùng khuyên bảo, thong dong lấy ra mấy viên đan dược, đưa mỗi người một viên.

- Ý muốn chơi gì đây? Tác Mã Lý hỏi.

- Dù sao cũng không phải độc dược! La Tuyết Phong đưa đan dược vào miệng, cũng không giải thích gì thêm.

Đan dược vào miệng, Lý Dật chỉ cảm thấy như có một dòng nước ấm tràn ngập trong kinh mạch, dung động theo dòng nước ấm này, Đấu khí trong khí đan điền phảng phất, chảy ra theo hướng tứ chi và xương cốt. Thậm chí có thể thấy lộ ra trên da, gân xanh nổi lên như vô số những con giun to khỏe. Ánh Vũ Tình thấy sự biến đổi trên cơ thể thì thấy rất khó chịu.

- Tuyết Phong sư huynh, không có tác dụng phụ chứ, nếu như vĩnh viễn không hồi phục được, thì bổn tiểu thư làm sao có thể lập gia đình được nữa!

- Hừ, nếu vĩnh viễn có thể được vậy thì tốt rồi, thực lực của các ngươi hiện đã tăng lên một cách đáng kể, nếu chỉ dựa vào tu luyện, sợ là vài chục năm nữa cũng không đạt được hiệu của của - Luyện cân tẩy khí đan này đâu!

Phía xa, Thành chủ Ma thành vẻ mặt khinh thường, cượt nhạt:

- Dựa vào mấy viên đan dược mà muốn đánh bại bổn Thành chủ, có phải là quá trẻ con đó không!

- Đương nhiên không chỉ là mấy viên đan dược rồi! La Tuyết Phong tay run lên, một luồng khí tức làm lạnh người đột nhiên bao phủ khắp rừng cây. Chưa hiện thân mà đã có khí thế thế này, vài chữ lớn đồng thời hiện lên trong đầu đám người Lý Dật: Siêu phẩm Thần Binh!

Một sợi trường tiên màu bạc! Tựa hồ là không thực chất, nhưng Đấu khí ngưng tụ của trường tiên, trong sắc bạc lấp lánh như băng như nước ấy ẩn chứa một năng lượng Tiên Thiên, binh khí bình thường tuyệt đối không thể có được.

- Thí long tiên! Siêu phẩm thứ mười của Thần binh bảng Thí long tiên, tiểu tử, ngươi sao lại có thứ này!

- Coi như có nhãn quang! Thứ này không phải của ta, mà là mượn của Học viện La Lan! La Tuyết Phong đắc ý, cười thêm vào một chút ý trêu tức:

- Nhưng Thí long tiên này đã nhận ta là chủ nhân, ngươi không muốn nói nó là của ta, ta cũng không phản đối!

Tên La Tuyết Phong này cũng ngoan độc lưu manh, trộm Thánh khí của Học viện La Lan mà không nói, đến trấn viện chi bảo mà cũng tiện tay lấy được, cũng khó trách Học viện La Lan cho tất cả những người tinh nhuệ đi truy bắt kẻ này.

- Lý Dật, quân bài lớn nhất của ta đã xuất hiện rồi đó, Thần binh của ngươi cũng nên cho xuất hiện đi!

Đối với yêu cầu này của La Tuyết Phong, Lý Dật mỉm cười, tâm niệm vừa động, trong tay áo liền lóe lên một vầng sáng, một khí tức lợi hại tuôn tràn rồi bao trùm lấy Thí long tiên.

- Phá Thiên kiếm, thật ngại quá, La Tuyết Phong huynh, nghe nói còn đứng hạng cao hơn Thí long tiên của ngươi! Đối mặt với kẻ địch mạnh, Lý Dật cũng không che giấu điều gì.

- Tốt, tốt, quả nhiên là có chút thủ đoạn! Biểu hiện của Thành chủ Ma thành cũng rất đặc sắc, bốn cường giả của con người, lại có hai kẻ có Siêu phẩm Thần binh, mà còn không hề sợ Thần binh này, tình trạng này thật cũng khiến người ta chấn động.

- Còn hai người các ngươi, có quân bài gì đây, cùng nhau dứt khoát cho xuất hiện đi!

- Ta thì không có những đồ vật tốt vậy đâu! Ánh Vũ Tình tỏ vẻ ngưỡng mộ, quanh nàng lại có chút rung động, rồi một Mị ảnh khôi lỗi xuất hiện bên người nàng. Chỉ là lần này, Mị ảnh khôi lỗi không phải là một người, mà là một ma thú, nói chính xác, là một con rắn!

Nói về thân thể của con rắn này, e rằng cũng phải dài hơn mười mét, thân hình to lớn của Mị ảnh khổi lỗi với một khí tức âm trầm đặc trưng tản ra. Tuy chưa biết được phẩm giá của con rắn này, nhưng có thể đem ra đối phó với Thành chủ Ma thành thì cũng tuyệt đối không phải là hàng thứ phẩm. Lý Dật cứ luôn hoài nghi, thiếu nữ Ma tông này, liệu có phải là vẫn còn rất nhiều khôi lỗi bảo tiêu hay không.

- Lục Giai Băng Phách Long Mãng! Ừ, không tệ, cũng có tư cách lấy ra rồi đó. Thành chủ Ma thành khen một câu rồi chuyển sang nhìn Tác Mã Lý.

Tên thủ lĩnh hải tặc thô lỗ này đã bị ba tên thiếu nam thiếu nữ kia khuất phục:

- Các ngươi hung ác, ta thì khó coi nhất, lại không có siêu phẩm Thần binh, cũng không có bảo tiêu gì lợi hại, chỉ có một chiêu đấu kỹ đã cũ. Thành chủ các hạ, có hứng thú với chiêu đấu kỹ của ta không!

Trong trường hợp này, nếu nói là đấu kỹ đã cũ thì ít nhất cũng là cấp bậc của Bạch Hổ.

- Bạch Hổ đấu kĩ của Cửu tinh Đấu Hoàng, hừ hừ, đúng là có chút khó coi! Thành chủ Ma thành tỏ vẻ khinh thường.

Linh khí nồng đậm khắp trời đất trong Vạn Thần mộ bỗng nhiên dị động một trận, băng tuyết quanh rừng nhanh chóng tan, trong lúc hơi nước từ nước băng tan bốc hơi lên, nhìn thì có vẻ nhu hòa, kì thực nó cường hãn khiến người ta phải thở dồn dập, năng lượng quanh chỗ Tác Mã Lý khoảng mười mấy thước tuôn trào lên. Quả nhiên là Bạch hổ đấu kỹ, giữa khoảng trời đất, không biết lúc nào, dường như biến thành một đại dương, trong sức mạnh không có cách nào chống cự lại đó, con người tự nhiên cảm thấy vô lực và xa vời.

- Bạch Hổ đẳng cấp cao, nộ hải kinh đào!

Rõ ràng là Bạch Hổ đẳng cấp cao! Cũng là Bạch Hổ, nhưng cấp thấp và cấp cao là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, Lý Dật mặc dù có hai chiêu Bạch Hổ đấu kỹ, nhưng đều là cấp thấp, uy lực của nó đã như vậy, còn Bạch Hổ đấu kỹ cấp cao này, e rằng không có cách nào tưởng tượng nổi. Tác Mã Lý này cũng khiêm tốn quá rồi, nếu một chiêu Bạch Hổ đấu kỹ mà hắn nói là đã cũ rồi thì những kẻ khác cũng không nên nhầm lẫn mà xem thường hắn.

Quân bài của Tác Mã Lý xem ra cũng không kém bất kỳ bảo bối nào của Lý Dật, La Tuyết Phong, Ánh Vũ Tình.

Chỉ quyết Tác Mã Lý vừa thay đổi, biển lớn giữa thiên địa đột nhiên thô bạo lên mãnh liệt, Thủy Hệ Đấu khí trước giờ linh động trứ danh, có thể đưa năng lượng của Thủy Hệ Đấu khí ngưng tụ đến cảnh giới thế này, e rằng chỉ có đấu kỹ của Bạch Hổ cấp cao mới có thể làm được.

Trong nộ hải, cơ thể nhỏ gầy của Thành chủ Ma thành, đến một chiếc thuyền lá cũng không tính, đối mặt với nguồn năng lượng cực lớn có thể hủy diệt tất cả, Thành chủ Ma thành bỗng di chuyển thân mình. Chỉ trong một nháy mắt, Thành chủ Ma thành biến thành một con quay, con quay có tốc độ xoay rất nhanh, càng xoay càng to, trong nộ hải hình thành một vòng xoáy rất lớn. Vòng xoáy giống như một cái hang đen tối, chậm rãi hấp thu năng lượng kinh thiên của nộ hải.

Tác Mã Lý hơi sững sờ, thủ quyết đột nhiên biến đổi, phải dựa theo tốc độ xoay nộ hải của Thành chủ để biến đổi, giống như đã hoàn toàn bị làm cho rối loạn, biến thành vô số những kinh đào không có quy luật nào cả, hung hăng hướng tới vòng xoáy lớn mà Thành chủ chính là cái tâm.

- Còn chờ gì nữa, ra tay đi! La Tuyết Phong hét lớn, Thí long tiên dài ra hơn mười mét, vô thanh vô tức cuốn tới tâm của vòng xoáy. Những người có mặt đều nhìn thấy Bạch Hổ đấu kỹ đẳng cấp cao của Tác Mã Lý mặc dù uy lực đáng sợ, nhưng muốn đối phó với một Đấu Thánh cấp cường giả, thì vẫn còn khiếm khuyết không ít.

Thí long tiên vô thanh vô tức cuốn vào tâm của vòng xoáy, đột nhiên có tiếng ti ti rồi nó run lên, đón lấy sự tấn công của siêu phẩm Thần binh, Thành chủ Ma thành dường như không cứng rắn được, vòng xoáy bỗng nhiên biến mất, thân hình gầy nhỏ thẳng tắp từ trên xuống dưới, đã rơi vào một nhánh cây.

Có thể thoát thân an toàn dưới sự liên thủ tấn công của Bạch Hổ đấu kỹ cao cấp và Thí long tiên, Đấu Thánh Thành chủ Ma thành tất nhiên không phải tầm thường rồi.

- Hai người chúng ta cùng ra tay, Thành chủ các hạ chịu không nổi rồi? La Tuyết Phong nói châm chọc, Thí long tiên đã thu lại trong tay hắn, chỉ dài còn có khoảng một hai mét.

- Không cần phải đắc ý quá sớm, các ngươi thực sự rất có thực lực, nhưng thực lực này, còn đủ để mà đối phó với bổn Thành chủ. Bây giờ, đến lượt các ngươi tiếp chiêu đó!

Trong tay Thành chủ Ma thành đột nhiên xuất hiện một Tử Kim Đấu khí, khí tức cường hoành tràn ngập khắp cây rừng, khí thế này dường như muốn áp chế đi khí tức của Thí long tiên và Phá Thiên Kiếm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui