Đấu Thần

Suy nghĩ xong, Lý Dật mỉm cười, nói:

- Binh lính của ngươi chúng ta không có hứng thú, ta cũng muốn tìm một chút việc vui đùa, ngốc long, không bằng chúng ta chơi đùa một chút nhé.

Lần này khiêu chiến, cũng không phải như là lần trước, bằng một trang giấy có thể lừa dối được. Nghe thấy Lý Dật nhìn Ngân Sắc Cự Long khiêu chiến, đám người Ánh Vũ Tình đều cảm thấy kinh ngạc. Nhưng có kinh nghiệm trước đó, bọn họ đối với Lý Dật đã sớm có tín nhiệm, cho nên cũng không có ý kiến gì.

- Nhân loại tiểu tử, ta không phải là ngốc long, ngươi có thể gọi ta là tướng quân. Ngươi phải biết rằng, lời ngươi nói vừa rồi chính làm làm ô nhục Long Tộc chiến sĩ cao quý, chính vì vậy ngươi sẽ phải trả giá thật nhiều.

Lý Dật tự nhiên đã chuẩn bị tâm lý trả giá, sau đó nhìn các đội viên, lạnh nhạt nói:

- Nếu Long Tộc tướng quân đã nói như thế, chúng ta hãy chơi đùa một chút.

- Ta mặc kệ.

Đại hồ tử phản đối nói:

- Kẻ điên mới khiêu chiến một con rồng.

- Ta biết rõ ngươi sẽ nói như vậy, tửu quỷ chết bầm, mang theo Tạp Lý Lộ Tư đứng qua một bên thôi. Vũ Tình tiểu thư, Tác Mã Lý, các ngươi thì sao?

Ánh Vũ Tình cùng Tác Mãy Lý bất đắc dĩ gật đầu, mặc dù có chút không muốn, nhưng cũng phải phục tòng ý chí của đội trưởng.

Ngân Sắc Cự Long gầm nhẹ một tiếng, từ trong mồm phun ra một cái băng cầu, băng cầu tựa như vật còn sống bay về phía chậu than trên thạch bích, huyền phù tại trong ngọn lửa ở trên chậu than.

- Trước khi băng cầu bị hòa tan, nếu như ta vẫn không có thể đả bại các ngươi được thì ta thua.

Long Tộc tướng quân có tư cách kiêu ngạo, lúc này cũng không có súc thế đấu khí, một cổ khí tức chí âm chí hàn từ quanh thân Ngân Sắc Cự Long phát ra, tại trong cổ hơi thở này, Lý Dật cảm giác không khí quanh thân đều đọng lại. Xem ra, Long Tộc đấu khí cũng phân theo thuộc tính.

Lý Dật đem hỏa hệ đấu khí tăng lên tới cực hạn, dùng hỏa hệ chống lại đấu khí băng hàn thấm cốt nhập tủy này.

Lúc này, ba người một con rồng ở trên vách đá, bên cạnh xích sắt hơi nghiêng là hắc động không đáy. Long Tộc tướng quân hai cánh chấn động, hóa thành bóng đen giống như một tòa băng sơn, đem Lý Dật, Ánh Vũ Tình cùng Tác Mã Lý hoàn toàn bao phủ trong đó.

Ba người bị cổ hơi thở này áp chế xuống, lập tức thân hình cứng lại, rõ ràng muốn né tránh, nhưng thân thể như có cái gì trói buộc, hành động vô cùng chậm chạp.

Chẳng lẽ đây là long uy sao.

- Hợp kỹ.

Lý Dật hô to một tiếng, ba người khoảng cách rất gần, lúc này bị long uy bức bách, dứt khoát không né tránh, mà đem hất đấu khí tăng lên tới cực hạn, muốn chọi cứng cùng Long Tộc tướng quân.

Oanh, rầm rầm, rầm rầm rầm.

Mấy đạo đấu khí oanh kich trên thân thể của Long Tộc tướng quân, ba cổ đấu khí hợp lực tạo thành năng lượng đến cực hạn. Nhưng cổ lực lượng này này oanh kích trên người Ngân Sắc Cự Long, cũng chỉ làm cho thân hình Ngân Sắc Cự Long trì trệ một chút, cũng không có tạo thành thương tổn.

Đúng là thân thể Long Tộc vô cùng cường hoành rồi.

Thân hình bị đấu khí đối phương oanh kích trì trệ lại, Ngân Sắc Cự Long ngâm nga, thân thể màu ngân bạch tựa hồ như trong suốt, thiên địa linh khí trong cả không gian nhanh chóng bắt đầu khởi động, sau đó là một hồi băng tiếu từ trong miệng Ngân Sắc Cự Long vang ra.

Ngân Sắc Cự Long toàn lực công kích, áp lực long uy được giải tỏa, ba nhân loại cường giả lập tức cảm giác thân thể thoải mái, lúc này nhìn thấy cuồng phong mang bông tuyết phong nhận rít đến, Ánh Vũ Tình cùng Tác Mã Lý đều triển khai đấu dực, sau đó trước người kết xuất vài đạo đấu khí phòng ngự.

Còn Lý Dật chẳng những không có lui về phía sau, dựa vào vân bộ quỷ dị, thân thể cơ hồ dán chặt lấy Ngân Sắc Cự Long. Sau khi tấn cấp đấu tôn cảnh giới, nắm giữ được không gian pháp tắc, lại mượn nhờ Vân bộ, thân thể Lý Dật có thể làm ra rất nhiều động tác không thể tưởng tượng được.

Oành một tiếng, Lý Dật tránh khỏi băng tiếu của Ngân Sắc Cự Long, sau đó nhìn về phía bụng của cự long. Lúc này Lý Dật phán đoán, phần bụng của Long Tộc tương đối yếu ngược, nếu công kích ở đó có thể tạo thành tổn thương. Phán đoán xong, kim long chi cung cầm trong tay, lúc này ba tiếng khanh khanh khanh, ba đạo đấu khí mưa tên bắn về phía bụng của Ngân Sắc Cự Long.

Lý Dật phán đoán không sai, long tộc cùng nhân loại giống nhau, bụng là bộ phận mềm mại nhất. Đương nhiên, đây cũng chỉ là cùng các bộ vị long thể khác so sánh, cũng không phải dùng long bụng so sánh cùng với bụng con người được.

Nhìn thấy mũi tên lao vào bụng mình có thể tạo thành thương tổn, Ngân Sắc Cự Long theo bản năng cố gắng né tránh. Nhưng Lý Dật đang ở dưới thân thể Ngân Sắc Cự Long, khoảng cách cũng chỉ một mét, muốn né tránh cũng không thể được, thân thể Ngân Sắc cự long cũng chỉ hơi động một chút, ba mũi đấu khí tiến vũ lúc này đâm thẳng vào bụng của Ngân Sắc Cự Long.

Long Tộc chiến sĩ vĩ đại , bởi vì thân là Long Tộc mà Ngân Sắc Cự Long vô cùng tự hào, lúc này hắn phát hiện, chính mình bị một nhân loại tiểu tử dùng đấu khí đánh cho văng máu.

Vết thương như vậy, mặc dù đối với một đầu cự long trưởng thành mà nói cũng không có nguy hiểm đến tánh mạng, nhưng lòng tự tôn, làm cho một Long Tộc cảm nhận thương tổn thật sự là sâu sắc.

- Nhân loại đáng chết, ngươi tên là gì.

Ngân Sắc Cự Long xoay thân thể lại, sau đó bi phẫn nhìn Lý Dật.

Nghĩ nói chuyện phiếm sao? Tốt, Lý Dật không nhanh không chậm hồi đáp:

- Tại hạ, Đấu Thần đại lục thiên phong đế quốc thiếu chủ vạn triều thành vạn triều Lý gia, kiêm thiếu minh chủ thiên phong đế quốc Lý minh, hiện tại thân phận là đệ tử của Đấu Thần đại lục La Lan học viện Phì Phì đại đạo sư, là ngọc thụ lâm phong trong mắt của vô số mỹ nữ, họ Lý tên Dật.

Lý Dật thầm tính cái băng cầu trong chậu than bị liệt hỏa thiêu đốt, đã hòa tan đến gần một nửa, nếu như cự long có hứng thú trò chuyện như vậy, Lý Dật có thể trực tiếp tuyên bố chính mình thắng lợi. Mà Ngân Sắc Cự Long đang bi phẫn cũng không có ý thức được điểm này, cũng may có một tên cự long binh sĩ nhắc nhở:

- Tướng quân, nhanh không hết thời gian.

Ngân Sắc Cự Long nhìn qua chậu than, oán hận nói:

- Lý Dật, ngươi nhất định phải chết.

Thân hình rồng di động, thân thể vài tấn hướng Lý Dật bay thẳng tới, hình rồng chưa đến gần, khí tức rét lạnh đã làm Lý Dật cảm giác giống như bị một tòa núi lớn ép tới vậy.

Thu hồi kim long cung, Lý Dật tay quyết vừa động, hắn cũng không có chọi cứng với Ngân Sắc Cự Long, đấu khí khống chế không gian, thân hình từ không gian ba động nhanh chóng biến ảo vị trí.

Nhưng đầu Ngân Sắc Cự Long này hình thể thật sự khổng lồ, triển khai hai cánh đạt tới hơn mười thước, Lý Dật tấn cấp đấu tôn không lâu, đối với khống chế không gian pháp tắc lĩnh ngộ cũng giai đoạn nhập môn, căn bản không cách nào thoát khỏi phạm vi khống chế của Ngân Sắc Cự Long.

Lúc này, Ánh Vũ Tình cùng Tác Mã Lý cũng đã phục hồi tinh thần lại thấy Lý Dật ở vào tình thế hung hiểm, lúc này vạn dụng đấu khí công kích về phía hai cánh của cự long.

Nhiều lần biến ảo vị trí, thân hình Lý Dật đã tại trên miệng cái động sâu không đáy kia, Ngân Sắc Cự Long không nhìn đấu khí của Anh Vũ Tình cùng Tác Mã Lý oanh kích, hai cánh đột nhiên hợp lại, đem Lý Dật khống chế lại, sau đó đánh ra một đôi lợi trảo giống như tử thần liêm đao chộp tới Lý Dật. Trong lòng Ngân Sắc Cự Long cũng không còn có sát ý, nhưng cường giả thi đấu, cũng không có ai cam đoan toàn lực oanh kích lại thu phát tự nhiên được. Cho nên khi bị Lý Dật bắn cho tóe máu, Ngân Sắc Cự Long dù cho không muốn giết Lý Dật, ít nhất cũng phải cho Lý Dật ăn phải đau khổ.

Bị hai cánh của Ngân Sắc Cự Long vây quanh, Lý Dật biến sắc, nếu như bị một trảo của Ngân Sắc Cự Long chộp trúng, vậy kết cục chính là phơi thây thành hai đoạn.

Lúc này tay quyết Lý Dật vừa động, thiên ma đấu khí được thiên khôn kiền thiên châu cường hóa, đột nhiên phát ra. Đối với Lý Dật, không phải vạn bất đắc dĩ thiên ma đấu khí không sử dùng đến. Lúc này thân thể bị hai cánh của Ngân Sắc Cự Long bao vậy lại, nếu thi triển ra thiên ma đấu khí người cũng không thể phát giác ra được, thứ hai Long Tộc cũng không có ý thức tu luyện đấu khí, bọn họ hoàn toàn dựa vào thiên phú, cho nên đối với đấu khí thuộc tính nhân loại cũng biết rất ít.

Thiên ma đấu khí tuôn ra, hai cánh của Ngân Sắc Cự Long tạo thành vòng tròn vây lấy Lý Dật đột nhiên bành trướng ra.

Ở bên trong, truyền đến tiếng Lý Dật hét thảm một tiếng.

Hai móng của Ngân Sắc Cự Long đã chộp vào trên vai Lý Dật, móng vuốt bén nhọn đâm vào da thịt làm cho Lý Dật bị đau nhức, nhưng tay quyết không ngừng biến đổi, đấu khí huyết hồng cũng không ngừng phun ra.

- Dừng tay nhận thua đi, Lý Dật.

Nhìn thấy Lý Dật không ngừng thúc dục thiên ma đấu khí, hai cánh Ngân Sắc Cự Long phồng lên, đối với mấy kẻ tù tội này, Long Tộc tướng quân chỉ thuần túy nghĩ đến tìm niềm vui mà thôi, không nghĩ tới bị đánh cho phun máu, còn biến thành cục diện lại giằng co. Giết không thể giết, thả ra lại không cam lòng, lúc này cũng chỉ khuyên Lý Dật đầu hàng.

- Để cho Lão Tử đầu hàng sao, ngốc long, ngươi nằm mơ.

Lý Dật hung ác nói, không để ý hai vai đau nhức, hai chân hung hăng đạp trên ngực Ngân Sắc Cự Long. Bị hai cánh Ngân Sắc Cự Long kẹp lấy, thiên ma đấu khí lúc này áp súc đến mức tận cùng, bị Lý Dật đạp mạnh một cái, Ngân Sắc Cự Long rốt cuộc nhịn không được, hai cánh buông lỏng, lợi trảo ở trên vai Lý Dật bóc ra một khối da thịt.

Đau đến mức thấu xương làm cho Lý Dật vận dụng thiên ma đấu khí đến mức tận cùng, sau đó Lý Dật hướng cái động sâu không đáy kia rớt xuống.

Lúc này, Ngân Sắc Cự Long lại nhẹ nhàng thoải mái hơn nhiều, hai cánh nhẹ nhàng vỗ, thân thể bay lên vách núi, ở trước ngực có vài miếng long lân hơi chút rạn nứt mà thôi.

Nhưng vào lúc này, băng cầu băng hệ đấu khí hòa tan, một giọt băng thủy cuối cùng vào trong chậu than, sau đó bốc hơi không còn thấy bóng dáng đâu nữa.

Ánh Vũ Tình cùng Tác Mã Lý bay lên trên không, cúi người xuống nhìn lại, cũng không thấy thân ảnh của Lý Dật, không khỏi sắc mặt đều biến đổi. Đội trưởng chính là Lý Dật, chẳng những là người có thực lực mạnh nhất, hơn nữa Lý Dật còn là lãnh tụ tinh thần. Mất đi đội trưởng, cái đoàn đội nho nhỏ này cũng không cách nào đối phó được Long Tộc.

- Hỗn đản, ngươi giết hắn?

Trên mặt Ánh Vũ Tình hiện lên một tầng băng hàn, quanh thân đấu khí màu đen tràn ngập, chuẩn bị cùng với Ngân Sắc Cự Long liều mạng.

- Ta cũng không có giết hắn, chính Lý Dật muốn chết.

Tác Mã Lý tương đối tỉnh táo, nhìn Ánh Vũ Tình an ủi nói:

- Với thực lực Lý Dật, từ trên này té xuống cũng không đến lỗi bị ngã chết, yên tâm đi, người này có thể bay lên.

- Hừ, nhân loại không biết, xem ra các ngươi đối với ngục giam thật đúng là không hiểu biết. Các ngươi có biết cái động này tên gì không? Động này được xưng là Tù thiên động, nếu đấu tôn nhân loại nho nhỏ, đụng vào cấm chế bên trong, đã sớm phân thân toái cốt rồi.

Xương quai xanh bị một trảo của Ngân Sắc Cự Long đánh nứt ra, mắt Lý Dật tối sầm lại, cơ hồ ngất đi. Hắn lúc này rất nhanh thân thể gồng lên, cố gắng bảo trì trạng thái thanh tỉnh. Hai tay tạm thời không cách nào nhúc nhích, cũng không thể vê động thủ quyết khống chế đấu khí, trơ mắt nhìn thân thể của mình rời xa ánh sáng, lâm vào trong bóng tối vô tận.

Trong bóng tối, Lý Dật có thể cảm giác được một cổ khí tức cường hoành càng ngày càng lớn mạnh càng ngày càng rõ ràng, cổ hơi thở này mang theo năng lượng vô cùng lớn, hình thành một cái cối xay thịt, nếu như rơi vào trong đó, Lý Dật rõ ràng bản thân xong rồi. Cũng may phía trên xích sắt, thỉnh thoảng tràn đầy quang mang mang đến ánh sáng yếu ớt, có thể nhìn rõ xích sắt. Lúc này Lý Dật cố gắng điều chỉnh tốt vị trí, hai chân đạp một cái, triệt tiêu đại bộ phận hạ xuống dây xích sắt.

Dây xích sắt run lên, Lý Dật thuận thế rơi tại phía dưới dây xích sắt, sau đó mới vững vàng đứng vững.

Dần dần thích ứng ở trong bóng tối, Lý Dật nhìn bốn phía, nơi này giống như một cái giếng hình tròn, đường kính chừng ba bốn mươi mét, trên vách động gập ghềnh, có treo ngang sợi xích sắt. Mà ở phía dưới, tựa hồ còn rất sâu nữa, ẩn ẩn quang mang huyết hồng, bởi vì khoảng cách rất xa, cho nên không thể nhìn rõ.

Nhưng có thể rõ ràng cảm ứng được năng lượng rất lớn, đúng là quang mang huyết hồng.

Cẩn thận ở trên xích sắt ổn định lại, Lý Dật lúc này mới bắt đầu xem xét kỹ thương thế của mình. Ngân Sắc Cự Long cũng không có hạ sát thủ, chỉ có điều lúc chế trụ hai vai của mình, bị Lý Dật đạp mạnh một cái mới vô ý thức bấu chặt móng vuốt, kết quả kéo đi một khối da thịt, xương cốt cũng bị bẻ gảy.

Một chút thương thế này cũng không tính là cái gì, nhưng ở trên sợi dây xích sắt cũng không phải phải là nơi khôi phục thương thế, nếu lại bị té xuống, cũng không có vận khí tốt như vừa rồi.

Cẩn thận sờ trên vách đá, nếu lúc bình thường thạch bích như vậy Lý Dật cũng có thể bước như trên đất bằng, nhưng lúc này hai tay bị thương, động tác đau đến tận xương cốt, căn bản không cách nào leo lên.

Thầm nghĩ một chút, Lý Dật gọi xà tôn giả xin giúp đỡ:

- Lão quỷ, hộ pháp cho ta.

Xà tôn giả không cho là đúng nói:

- Sợ cái gì, trong này chẳng lẽ còn có người sao?

- Ta đương nhiên biết rõ trong này không có ai, ngươi canh chừng cho ta, đừng làm cho ta té xuống.

- Yên tâm đi, thầy trò chúng ta cũng sẽ không chết tại trong này, nếu như bản tôn không có đoán sai, trong này, chỉ sợ là Long đảo tù thiên động.

- Tù thiên động này? Ngươi đã tới tham quan rồi sao?

- Bản tôn có cuồng vọng, cũng không đến mức cuồng vọng đến tù thiên động tham quan. Chỗ này, người thường không có tư cách tới. Hắc hắc, nếu như thế càng thêm chứng minh Long Tộc giam giữ cái gọi là ác ma chính là Dương Cao, địa phương có thể giam giữ một cái phong hào Đấu Thần, sẽ đơn giản như vậy sao? Nhưng tiểu tử, trong này khí huyết sát cực kỳ nồng đậm, ta thấy ngươi tu luyện thiên ma đấu khí, không cần đi thần chi lĩnh vực tu luyện, mà tu luyện tại tù thiên động này càng thích hợp hơn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui