Đấu Thần

Toàn bộ quá trình đoạt xá không nhiều hơn năm phút! Đối với người khác thì là chuyện khó khăn vô cùng, còn đối với Dương Ma Thiên thì đến cả tư thế cũng không hề thay đổi, chỉ cần phất tay là đã hoàn thành xong. Lý Dật nhìn cảm thấy vô cùng khiếp sợ nhưng cũng rất hâm mộ, không biết lúc nào bản thân mới đạt được đến cảnh giới này! Đúng rồi, cùng là ngoại sanh, Xà Tôn giả đã có được một đặc ân như vậy, còn mình thì sao?

Xà Tôn giả mừng vì có được cơ thể, không tránh khỏi cứ sờ sờ xoa xoa khắp cơ thể, nào còn phong phạm thân phận một cường giả thượng cổ, mà giống như một đứa bé. Nhìn kĩ cơ thể của mình rồi, Xà Tôn giả mới quỳ xuống trước mặt Dương Ma Thiên, dập đầu thình thịch xuống đất mấy cái.

Lý Dật thừa cơ nói: “Thái ngoại công, ngoại sanh có một thỉnh cầu, không biết có thể đáp ứng không?”

Dương Ma Thiên hiểu ý cười cười: “Ngươi nói đi, nếu không phải là thỉnh cầu gì không an phận, ta nhất định đáp ứng cho ngươi, tránh việc ngươi nói thái ngoại công bên trọng bên khinh.”

Trong lòng Lý Dật nhất thời hiện lên vô số suy nghĩ, một “mỗ gia” dường như không gì không thể, sẽ phải có công pháp đấu kĩ gì đó, nói không chừng là Thanh Long cấp bậc đó? Muốn cái gì đây?

“Ngoại sanh muốn nhờ thái ngoại công giúp cháu cứu mẫu thân ra!” thần xui thế nào, Lý Dật lại nói ra lời thỉnh cầu này, vừa dứt lời, trong lòng Lý Dật thầm tát mình mấy cái, thật là tình mẫu tử không gì sánh bằng.

Nhưng, đối với Lý Dật mà nói, đã là lời thỉnh cầu ở mức độ thấp nhất, thế mà Dương Ma Thiên lại nhanh chóng cự tuyệt: “Cái này, không làm được!”

"Vì sao?"

Dương Ma Thiên hé mở một nụ cười đau khổ: “Lý Dật, chẳng lẽ ngươi đã quên, thái ngoại công hiện nay là một kẻ tù tội!”

“Đúng, lão Dương là một kẻ tù tội!” tù thiên thạch hồn không cam chịu im lặng mà tiếp tục nói: “Mặc dù chúng là bạn lâu năm, đã là bạn, ngoài việc thả hắn ra, ta có thể giúp hắn rất nhiều chuyện khác.”

“Hơn nữa, trên tù thiên chi thạch, còn có phong ấn không gian của các chư thần thượng cổ, trên phong ấn là Minh hồn đại trận, mẫu thân ngươi chính là hạch tâm của Minh hồn đại trận này. Đừng nói thái ngoại công không muốn, nếu ta muốn cứu mẫu thân ngươi cũng không dễ dàng như vậy!”

Thì ra cũng có chuyện Phong hào Đấu Thần không làm được! Lý Dật không cam tâm: “Lẽ nào thái ngoại công nhân tâm nhìn Dương thị tộc nhân với dòng máu thuần túy phải chịu nỗi khổ cầm tù mãi như vậy?”

Đối mặt với lời chất vấn của Lý Dật, Dương Ma Thiên có chút không vui, giọng nói lạnh lùng như băng: “Thạch hồn, tiễn bọn chúng ra ngoài!”

“Thái ngoại công không đồng ý lời thỉnh cầu, cháu sẽ không đi.”

“Lão Dương, ngoại sanh này của lão rất bướng bỉnh đó, nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng gặp được một tiểu tử thú vị như vậy, thật sự không có ý định để bọn chúng theo chúng ta một lát sao?”

Dương Ma Thiên thì nhắm mắt không nói, như là một bức tượng. Xà Tôn giả thấy vậy, khuyên nhủ Lý Dật: “Lý Dật, đi thôi, không nên làm phiền thái ngoại công nữa!”

Lý Dật hung hăng bước lên, lớn gan nói: “Nếu thái ngoại công đã không muốn cứu mẫu thân ra, ta chỉ còn biết tự mình động thủ, để lời tiên đoán của Long tộc trở thành sự thật.” Thiên Ma Đấu khí, Long chú cộng thêm với Siêu phẩm Thần binh có thể giết được Dương Ma Thiên, tuy khả năng của cách này rất cao, nhưng trong lòng Lý Dật không nghĩ vậy, nhưng lúc này nói ra rồi, thì giọng điệu uy hiếp cũng nên tăng một chút.

Nhưng sự uy hiếp này lại không có bất kì ý nghĩa nào với Dương Ma Thiên: “Cầu còn không được!”

Lời nói đã nói đến cùng, Lý Dật cũng không còn cách nào, trừng mắt nhìn Dương Ma Thiên, quay mình bỏ đi. Đi đến trước miệng đá, thì thạch hồn liền thở dài, mở thông đạo ra, để Lý Dật và Xà Tôn giả bước vào trở về đường cũ.

“Lý Dật, bản tôn biết ngươi rất sốt ruột cứu mẫu thân, nhưng cũng không thể đắc tội với thái ngoại công được!” Sau lưng, Xà Tôn giả khuyên nhủ: “Thái ngoại công không thể ra tay, ắt có nỗi khổ riêng, hà tất phải làm đến huyên náo như vậy. Việc này… haizz… ngươi sẽ không thật sự giúp Long tộc đối phó với thái ngoại công chứ?”

“Đương nhiên là sự thật! Ngươi cũng nghe rồi đó, thái ngoại công sớm muộn gì cũng sẽ bị linh hồn mới khống chế, nếu ta có thể thật sự giết chết hắn, hắn cảm tạ còn không kịp nữa! Lão quỷ, ngươi đừng vì được chút lợi ích, rồi liền đứng đó nói chuyện khiến ta đau đầu, tiếp theo đây ngươi định làm thế nào?”

Xà tôn giả lặng lẽ cười nói: “Nói thế nào bản tôn cũng thiếu nợ ân tình của ngươi! Thực ra bản tôn luôn giật giây để ngươi đến Thế giới đóng băng tìm Thần chi lĩnh vực, là muốn nhờ những người bạn ở Thần chi lĩnh vực giúp ta khôi phục cơ thể, chỉ có điều kẻ may mắn luôn là ngươi đó Lý Dật, không ngờ rằng tuy không đến được Thần chi lĩnh vực mà tâm nguyện của ta lại được hoàn thành. Đã vậy, ngươi cứu mẫu thân, bản tôn cũng sẽ cố gắng hết sức với phần lực non nớt của mình.

Chỉ có điều ra khỏi Long đảo, chuyện sau này phải dựa vào ngươi, bản tôn vẫn còn chuyện chưa thể dứt ra được!”

Thật lòng mà nói, Xà Tôn giả cũng không khiến Lý Dật thua thiệt, lâu nay, Lý Dật mặc dù ngày ngày cho hắn tẩm bổ bằng Thiên Ma Đấu khí, nhưng Xà Tôn giả trong những giây phút quan trọng đã cứu Lý Dật không phải một hai lần, nói thế nào cũng là quan hệ hợp tác, không tồn tại vấn đề ai thiếu nợ ai.

Hai phút sau, Lý Dật và Xà Tôn giả vừa mới đoạt xá cơ thể râu dài trở về đến địa đạo.

"Lý Dật, các ngươi không có sao chứ, bên trong xảy ra chuyện gì?" vấn đề của Ánh Vũ Tình, cũng là điều mà Tác Mã Lý, Tạp Lý Lộ Tư, Băng nữ và thậm chí là An Đức Lược muốn biết.

“Không có gì!” Lý Dật chỉ vào thạch bích màu nâu đỏ, hời hợt nói: “Đây là tù thiên chi thạch giam giữ Dương Ma Thiên, tù thiên thạch hồn mời ta và Râu dài tới nói chuyện uống trà, cảnh cáo chúng ta không được tiếp tục làm hắn ngứa ngáy nữa mà thôi.” Cái này rõ ràng là nói dối, khiến Tác Mã Lý ngay lập tức thấy bất mãn: “Nói đùa sao đội trưởng, tù thiên thạch hồn nói vô duyên vậy sao? Có phải các ngươi đã gặp được Dương Ma Thiên?”

“Đúng vậy, chúng ta đã gặp được Dương Ma Thiên, Dương Ma Thiên còn nói ta và râu dài là ngoại sanh của hắn, hắn là ngoại công của chúng ta, các ngươi tin không?”

"Không tin!"

“Vậy thì xong rồi! Đi thôi, trở về, đường này không thông!” Lý Dật nói, gạt mọi người đi ra, từ địa đạo đi theo đường cũ trở về.

Đám người Ánh Vũ Tình mặc dù không hiểu ra sao, cũng đành phải đi theo, còn Tác Mã Lý thì miệng không ngớt lầu bầu. Có điều Lý Dật đã nói như vậy, hơn nữa nhìn sắc mặt không tốt, thì cũng không có ai tiếp lời, tiếp tục chất vấn chuyện xảy ra bên trong tù thiên chi thạch.

Trên đường trở về, Lý Dật luôn suy nghĩ về kế hoạch cứu viện. Hiên giờ dường như cũng không có biện pháp nào đầu cơ trục lợi, chỉ có thể cứu Thiên Ma Thánh nữ từ chính diện tù thiên chi động, từ trong tay Long tộc. Dựa vào thực lực của mấy người hiện nay, muốn chống lại thị về của Long tộc trông coi tù thiên chi động kia, thật sự là lực bất tòng tâm. Nhưng, vì có sự xuất hiện bất ngờ của Đấu Thần điện và Tứ đại Ma tông, thì lại là có cơ hội khuấy nước bắt cá.

Khuấy động Long đảo này lên thế nào thì đã có mấy cái đầm nước sôi trào rồi, dường như không phải là việc gì khó, hơn nữa dường như trước mặt là một cơ hội tốt…

Cơ hội mà Lý Dật hi vọng, chính là sự xuất hiện của Đấu Thần điện điện chủ, hơn nữa lại quyết chiến với Long tộc tộc trưởng. Là người có quyền lực nhất ở Đấu Thần Đại lục, theo lời đồn thì Đấu Thần điện điện chủ đã đạt đến cảnh giới Đấu Thần cường giả. Chỉ có điều, cứ cho là tư tế bên dưới Đấu Thần tổng điện điện sĩ, rất ít người biết lư sơn chân diện mục của Đấu Thần điện điện chủ. Đấu Thần điện bình thường giải quyết chuyện gì, cũng do vài Điện sĩ phân biệt chủ trì,

Vài trăm năm nay, dường như không có chuyện gì cần điện chủ đích thân ra mặt giải quyết.

Nếu như lần này cường giả cấp bậc Đấu Thần điện điện chủ thật sự phải xuất hiện, vậy thì đã nói rõ rằng mức độ nghiêm trọng của chuyện ở Long đảo đã được Đấu Thần điện coi là chuyện vô cùng quan trọng.

Nhưng điều khiến Lý Dật lo lắng là, bọn hắn ở trong địa đạo động huyệt cũng được ba ngày trời, Đấu Thần điện điện chủ mãi không xuất hiện. Ba ngày qua đã không ngừng sai Long sủng Chi Chi đi khắp nơi dò xét tin tức, đã bị Long tộc chú ý, giờ Chi Chi bị hạn chế bên trong Long tộc, lí do là để chăm sóc bảo vệ ấu long như nó, không cho phép rời khỏi Long động. Điều này khiến Lý Dật không có cách nào tìm hiểu được tình hình bên ngoài!

Tình hình này Lý Dật không thể nhẫn nại thêm được, hắn quyết định phải hành động.

Sáng sớm ngày thứ tư, Lý Dật vỗ vỗ tay, thu hút sự chú ý của các thành viên đang chán chường, sau đó cao giọng nói: “Các bàng hứu, rất vinh hạnh vì có thể cùng mọi người chiến đấu đến ngày hôm nay. Nhưng con đường mạo hiểm của chúng ta dường như đi đến cuối cùng rồi, vì ta đã không còn cách nào chờ đợi được nữa, đầu tiên sẽ rất nguy hiểm, thực ra nó không đem đến cho các ngươi bất cứ lợi ích nào, thuần túy là việc riêng của ta.

Vì thế, ý của ta là, chúng ta chia tay thôi.”

Một hồi im lặng, ánh mắt đều nhìn vào khuôn mặt Lý Dật.

Cuối cùng, Ánh Vũ Tình lạnh lùng nói: “Đây không phải là những lời mà một đội trưởng nên nói, ít nhất trước khi trở về Đấu Thần Đại lục, ta cảm thấy chúng ta có thể chia tay sao?”

“Không phải ta muốn tách ra khỏi mọi người, mà thực ra là, việc tiếp theo mà ta cần làm rất nguy hiểm, ta không có tự tin là sẽ chiến thắng!”

“Vũ Tình tiểu thư, Lý Dật chê chúng ta bổn sự kém, sợ đến lúc đó không những không giúp đỡ nổi, còn vướng tay vướng chân đó!” Tác Mã Lý giận nói như vậy.

Lý Dật cũng nói thẳng: "Tác Mã Lý, ngươi đã hiểu lầm, ta chỉ không muốn mọi người chết một cách vô nghĩa!”

“Đúng, chúng ta đều là quỷ, chỉ có mình ngươi là anh hùng!”

Tạp Lý Lộ Tư cũng phụ họa: “Đúng thế, lúc này bỏ lại chúng ta, mấy con rồng ngốc nghếch không lấy chúng ta làm điểm tâm mới lạ đó.”

“Ta sẽ đưa các ngươi đến chỗ bờ biển con người ở Long đảo, chỉ có điều các ngươi có thể không đi tiếp đến Thần chi lĩnh vực được thôi.”

“Đưa chúng ta đến chỗ con người nào, có nhầm không vậy, Tạp Lý Lộ Tư đã trộm Thánh khí của Đấu Thần điện, còn về phần ta, là một hải tắc nổi danh khắp Đấu Thần Đại lục, ta thà quyết sống mái trong Long chiến, chứ không muốn bị xử trên đài hành hình!”

“Tất cả đừng cãi nữa!” viện trưởng An Đức Lược nghiêm giọng quát: “Muốn đi thì đi, muốn ở lại thì ở lại. Lý Dật, đừng quen ước định của chúng ta, cũng đừng mong giở trò gì, nếu không thì ta sẽ cho ngươi chết thật khó coi đó.”

“Tai hạ đâu có dám!” Lý Dật mỉm cười: “Chỉ có điều, muốn cứu mẫu thân của ta từ trong tay Long tộc, khó khăn sẽ không ít, viện trưởng các hạ suy nghĩ kĩ chưa có muốn mạo hiểm không?”

“Hừ, không cần phải khích ta, đừng quên lời hứa là được rồi!” nói xong, An Đức Lược không thèm nhìn Lý Dật và đám người nữa, nhắm mắt lại, ra cái bộ dạng là đã quyết định rồi.

“Được rồi, nếu đã vậy.” Lý Dật đưa mắt nhìn mọi người một lượt: “Muốn cùng ta mạo hiểm phen này thì ở lại, không muốn thì ta sẽ nghĩ cách đưa người trà trộn vào đám người đang ở bờ biển. Bây giờ, mời tỏ rõ thái độ!”

Bầu không khí bỗng nhiên có chút ngưng trọng, hiển nhiên, quyết định chuyện này không dễ chút nào, đặc biệt là đối với những người tinh anh này mà nói. Đúng là cần suy nghĩ kĩ một chút, con đường tương lại đi như thế nào.

“Ta chơi chán rồi!” Ánh Vũ Tình đột nhiên cười: “Ta về Học viện La Lan thì tốt hơn. An Đức Lược viện trưởng, ngươi yên tâm, ta là kẻ biết giữ mồm miệng, chỉ cần ngươi có thể để ta lưu lại ở Học viện, những chuyện của ngươi ở Long đảo, sẽ không đi ra từ miệng của ra, ách, nếu ngươi vẫn có thể về Học viện La Lan!”

“Vậy thì giải thể, ta về Đấu Thần Đại lục lập một đội hải tặc mới, hắc hắc, cũng không thể coi là không có thu hoạch gì, đợi hạm đội của ta chế tạo hoàn tất, hoan nghênh mọi người cùng ta đi đến Thần chi lĩnh vực!”

“Tác Mã Lý, ngươi cần đưa ta theo, mẹ kiếp, chuyến này không được gì, sớm biết đi Thần chi lĩnh vực không được cái gì mà lại phiền phức vậy, ta đã không trộm Thánh khí đáng chết kia rồi!”

Ngoại trừ Ánh Vũ Tình, Tác Mã Lý, Tạp Lý Lộ Tư, Xà Tôn giả cùng Băng nữ không có thái độ gì, Xà Tôn giả đã hứa giúp đỡ Lý Dật, đương nhiên là không cần nói nữa, chỉ có Băng nữ là thái độ mập mờ.

“Băng nữ, nàng cũng trở về Băng đảo đi!” Lý Dật đề nghị.

“Ta muốn về lúc nào cũng được, chỉ có điều giờ không muốn!” Băng nữ kiên định trả lời…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui