Đấu Thần

Một vòng huyết nguyệt nho nhỏ, và bảy tám đạo thủy long thanh thế kinh người, giằng co từ khoảng cách hơn mười mét, hai người đều có ý đồ súc thế chiêu Bạch Hổ Đấu kĩ này đến cực hạn, để một chiêu phân thắng bại. Chỉ thấy hào quang và huyết sắc không ngừng giao thoa, mà không có chút âm thanh nào, trong sự yên tĩnh này, dù sao cũng có một sự bức trắc làm cho người ta khó có thể thở nổi.

"Tốt! Tốt! Tốt! Sắp phân thắng bại rồi!” Băng đảo đảo chủ lớn tiếng khen, càng cảm thấy hài lòng với nữ tế tương lại của mình.

“Cha, người giúp đỡ La Tuyết Phong đi!” Băng nữ không nhẫn nại nổi bèn nhẹ giọng khẩn cầu. Băng nữ không hề hận Lý Dật,nhưng nàng thích La Tuyết Phong, đối mặt với cục diện một sống một còn này, Băng nữ thật không muốn nhìn thấy La Tuyết Phong bị thua.

“Lão quỷ, nếu ngươi ra tay, bản Tôn cũng không đứng nhìn đâu!” Xà Tôn giả đứng bên cạnh Long sủng Chi Chi theo dõi trận đấu. Hoàng kim ấu long thấy chủ nhân ẩu đấu với người ta, sớm đã không kiềm nén được, nếu không phải Lý Dật không cho nó ra tay, e rằng nó đã sớm nhào tới liều mạng cùng La Tuyết Phong.

"Yên tâm đi! Khôn sống mống chết, chỉ có người dựa vào thực lực của mình để sống sót mới xứng đáng làm nữ tế của Băng đảo, nếu như ta giúp đỡ để La Tuyết Phong thắng, đó mới là việc khiến hắn hối hận suốt đời!”

“Con mặc kệ, dù sao con cũng không muốn La Tuyết Phong chết!”

"Không cho phép hồ đồ!"

Trong trận chiến, hai chiếu Bạch Hổ Đấu kĩ đều đã hoàn tất súc thế, thấy đều có vẻ muốn phát tác. Đột nhiên, nghe được tiếng quát to giữa không trung: “Hai vị xin dừng tay, nghe ta nói một lời!”

Âm thanh trong trẻo đến rất đột ngột, khi hắn nói “hai” dường như vẫn còn ở một nơi rất xa, nhưng khi nói chữ “lời” thì âm thanh này đã gần ngay trước mặt. Trừ quỷ mị, mọi người ở đây đều không thể tượng tượng được ai có thể làm được điều này.

Vấn đề là, vào lúc người nói chuyện hiện thân, rất cả mọi người đều phát hiện, người này chẳng những là một người không thể giả được, hơn nữa nhìn lại rất bình thường, ngoại trừ trên thân khoác một áo bào màu xám cho thấy thân phận người này không thấp, còn nhìn từ tướng mạo thì hoàn toàn là người có thể bị đám đông đè chết trên đường.

Một mái tóc hơi dài quăn xoắn màu nâu lưa thưa, không có bất kì bội sức dưa thừa nào, vóc người trung đẳng, ngũ quan bình thường, nếu không muốn nói đến cái gì vật chất, nét mặt điềm đạm của người này có thể miễn cưỡng được xem như một đặc trưng.

Chỉ có điều là, có thể ở giữa khoảng trời và biển quỷ dị do hai chiêu Bạch Hổ Đấu kĩ tạo thành, mà vẫn có thể giữ được nét điềm đạm như vậy, thì vốn đã là một điều không tầm thường. Huống hồ, bất luận là Xà Tôn giả hay Băng đảo đảo chủ, dường như không hề phát hiện ra việc người này tiếp cận mình, còn người này thì sớm cảm giác được tình huống giằng co của bọn họ.

“Các hạ là ai, mời thông báo danh tính!” Băng đảo đảo chủ không dám đường đột, ngữ khí có chút cung kính. Băng đảo đảo chủ cao còn hơn trời nay lại dùng giọng điệu cung kính nói với người kia, trong toàn Đấu Thần Đại lục số người như vậy e rằng đếm được trên một nửa bàn tay.

“Ta là ai cũng không quan trọng, chỉ là ta muốn biết, hai thiếu niên kiệt xuất như vậy, tại sao lại quyết sống mái mà đấu nhau như vậy?” Hôi bào lão giả đứng giữa Lý Dật và La Tuyết Phong, rất hăng hái hỏi thăm.

Xà Tôn giả lặng lẽ cười nói: “Các hạ không nên quản chuyện rảnh rỗi thì hơn, đây là Băng đảo đảo chủ người ta đang kén nữ tế đó!”

“Tuyển nữ tế?” Long bào lão giả nhướng lên, khuyên nhủ: “Ta thấy hai vị thiếu niên này tuấn tú tài giỏi hiếm thấy, vậy mà phải lưỡng bại câu thương, chi bằng nghĩ thoáng hơn một chút, sao không dựa vào tướng mệnh mà chọn? Bất kể người nào chết, cũng đều không phải chuyện tốt đẹp!”

Vì sự xuất hiện của hôi bào lão giả, nên Lý Dật và La Tuyết Phong vẫn chưa đánh ra Bạch Hổ Đấu kĩ.

Lý Dật lạnh lùng đánh giá hôi bào lão giả, liên tưởng tới Đấu Thần điện điện chủ sắp đến, đột nhiên giật mình, lẽ nào người này, chính là Đấu Thần điện điện chủ?!

Không thể nào, Đấu Thần điện điện chủ thanh danh hiển hách, làm sao có thể là một lão đầu nhỏ bé trông như người bình thường được?!

Nhưng ngoại trừ Đấu Thần điện điện chủ, Lý Dật thực sự không nghĩ ra cường giả nào có thể xuất hiện ở đây vào lúc này.

“Tiền bối các hạ nói rất có lý, tại hạ tham gia cuộc tuyển nữ tế này cũng là bất đắc dĩ.” Lý Dật cao giọng nói: “Kì thật, con gái của Băng đảo đảo chủ, tại hạ không thể để mắt tới!”

“Vậy chẳng phải xong rồi sao!” hôi bào lão giả nói một cách thoải mái: “Nếu vị thiếu niên này đã không muốn tham gia tuyển nữ tế, thì Băng đảo đảo chủ các hạ, chi bằng nể mặt ta một chút, để hai người họ dừng tay thì hơn!”

“Nếu đã muốn bổn đảo chủ nể mặt các hạ, các hạ cũng nên thông báo danh tính của mình chứ!”

Hôi bào lão giả mỉm cười, cũng không đáp lại, mà cùng với nụ cười ấy, một đạo Thánh quang bỗng nhiên hiện ra phía sau lưng hắn, hình thành một đồ phù hoa mắt.

Thấy Thánh quang đồ phù này, Xà Tôn giả cùng Băng đảo đảo chủ mặt liền biến sắc, với kinh nghiệm của hai người, làm sao lại không nhận ra, trong thiên hạ này, chỉ có Đấu Thần điện điện chủ mới có thể phát ra Thánh quang đồ phù thôi! Liên tưởng đến sự xuất hiện quỷ dị của hôi bào lão giả, thân phận này không cần nói ra cũng trở nên rõ ràng rồi.

“Thì ra là Điện chủ các hạ giá lâm, nếu còn không nể mặt, bổn đảo chủ thật là không phải rồi!” Băng đảo đảo chủ thầm hít một hơi thật sâu, nhưng trên mặt thì không chút thanh sắc, dù sao cũng là cường giả tuyệt đỉnh đương thời, cũng không đến mức đại kinh thất sắc.

“Như vậy thì đa tạ đảo chủ các hạ thành toàn!” Đấu Thần điện điện chủ cúi bái cảm tạ.

“Bổn đảo chủ mặc dù nể mặt điện chủ các hạ, hủy bỏ việc tuyển hiền tế, nhưng hai thiếu niên này dường như có chút không hòa thuận, liệu có thể dừng lại như thế này không, chuyện này bổn chủ không quản nữa! La Tuyết Phong, trả Thí Long tiên lại cho ta!” chữ “trả” có chút đùa giỡn, nhưng cường giả vi tôn đạo lý như La Tuyết Phong thì vẫn hiểu, mặc dù không muốn, nhưng cũng đành phải giao nộp ra.

Băng đảo đảo chủ thu hồi Thí Long tiên, bỗng nhiên ra tay, đánh một cái vào ót sau của Băng nữ, Băng nữ kêu “á” một tiếng rồi nhẹ nhàng rồi trở vào vòng tay của đảo chủ, sau đó bị đảo chủ kẹp lấy nhanh chóng ngự không bay đi, thoáng một cái đã biến mất phía chân trời.

Đấu Thần điện điện chủ thấy Băng đảo đảo chủ biến mất trên bầu trời đêm, rồi mới quay lại, nói với Lý Dật và La Tuyết Phong: “Nhị vị, có thể nể mặt ta không?”

“Rất sẵn lòng!” Lý Dật thức thời chậm rãi tản đi súc thế trong “Huyết nguyện cuồng cương”.

Dưới sự uy áp của Đấu Thần điện điện chủ, La Tuyết Phong không dám hành động thiếu suy nghĩ, nên cũng xua tán đi Bạch Hổ đấu kĩ của mình, bầu trời cùng mặt biển quay trở lại tình trạng như bình thường!

“Nhị vị, có muốn gia nhập Đấu Thần điện không?” điện chủ là người sáng suốt, nói chuyện cũng không vòng vo.

“Hồi bẩm điện chủ đại nhân, tại hạ đã là phó điện chủ Đấu Thần điện Thiên Phong phân điện rồi!” Lý Dật thong dong lấy từ trong dung giới ra ngọc bài thể hiện thân phận của mình. Lúc này để lộ thân phận của mình, dường như không có chỗ nào xấu cả.

“Ồ, rất tốt! Ngươi tên gì?”

"Lý Dật!"

"Lý Dật?" Điện chủ dường như đang nhớ lại cái gì đó, trầm tư trậm rãi nói: “Ngươi chính là Lý Dật đã huyên náo Thiên Phong đế quốc đến long trời lở đất đó ư?”

Lý Dật thầm rùng mình! Thiên Phong đế quốc bổ nhiệm một chức Phó điện chủ, tự nhiên sẽ báo cáo lên tổng điện, nhưng phân điện các nơi của Đấu Thần điện có đến hàng vạn, việc mà Đấu Thần điện tổng điện điện chủ cần xử lí cũng có đến hàng ngàn hàng vạn, tự nhiên lại có thể để lại ấn tượng trong đầu vị cường giả tuyệt đỉnh này, như vậy cũng có thể coi là một vinh hạnh rất đặc biệt rồi. Chỉ có điều ấn tượng này, không biết là tốt hay là xấu.

“Chính là tại hạ!” Lý Dật mỉm cười.

"Rất tốt! Rất tốt!" Đấu Thần điện điện chủ gật gật đầu, thật sự không nghe ra “rất tốt” là tán dương hay là ý khác. Sau đó lão chuyển hướng sang La Tuyết Phong: “Còn ngươi?”

“Tại hạ La Tuyết Phong, học viên Học viện La Lan, còn về việc gia nhập Đấu Thần điện, tại hạ cần cân nhắc một chút!” kì thực La Tuyết Phong bây giờ rất rất cần gia nhập Đấu Thần điện, tìm cho mình một chỗ dựa vững chắc, dù sao sau khi trở mặt với An Đức Lược, muốn ở lại Học viện La Lan cũng là việc không thực tế rồi. Nhưng La Tuyết Phong trước giờ vốn cao ngạo, hay bởi vì mối quan hệ của Lý Dật với Đấu Thần điện, mà nhất thời không muốn hạ mình để cùng tham gia vào một thế lực với Lý Dật.

“Học viện La Lan đệ nhất thiên tài La Tuyết Phong?” Đấu Thần điện điện chủ có ấn tượng với La Tuyết Phong thì không có gì là lạ, Học viện La Lan là một trong ba thế lực lớn của Đấu Thần Đại lục, vì có mối quan hệ với Đấu Thần điện, nên Đấu Thần điện cũng có chút ưu ái với Học viện La Lan, tin tức về nhất cử nhất động của Học viện La Lan đều được liên tục báo cáo về tổng điện. Là thiên tài đệ nhất của Học viện La Lan, nếu Đấu Thần điện điện chủ chưa từng nghe danh qua, thì mới thật là lạ.

“Chẳng qua chỉ là hư danh mà thôi!” La Tuyết Phong khiêm tốn nói.

"Rất tốt! Rất tốt! Xem như nể mặt của ta, các ngươi nắm tay giảng hòa nhé!” trong giọng nói của Đấu Thần điện điện chủ có một chút như mệnh lệnh. Nhưng những lời này trong tai Lý Dật và La Tuyết Phong dường như lại là đạo lý hiển nhiên vậy.

“Tuyết Phong huynh, ân oán của chúng ta giờ bỏ đi nhé, hoanh nghênh ngươi gia nhập Đấu Thần điện, nếu ta đoán không lầm, giờ ngươi cũng không thể trở về Học viện La Lan được?” Đã để lộ ra thân phận phó điện chủ Thiên Phong phân điện, nói thế nào cũng là thuộc hạ của tổng điện chủ, trong tình hình này, nên thức thời thì tốt hơn.

La Tuyết Phong hiển nhiên cũng không ngu ngốc, có người đã hạ mình, liền thoải mái cười tươi, nói vô cùng thành khẩn: “Lý Dật lão đệ, thật ra chúng ra cũng không có thâm cừu đại hận gì, có thể được tổng điện chủ đại nhân hòa giải, mặt mũi chúng ta cũng lớn lắm rồi. La Tuyết Phong ta nếu lại không lĩnh tình, thì đúng là không biết thức thời rồi. Chi bằng như vậy đi,” La Tuyết Phong dứt khoát sẽ diễn cho đủ, đề nghị: “Chúng ta kết thành kim lan chi giao nhé!”

Lý Dật không thể tưởng tượng ra La Tuyết Phong diễn kịch còn hơn mình nữa, rồi thản nhiên cười nói: “Chúng ta có thể coi như không đánh thì không quen biết, tiểu đệ ta cũng đang có ý này. Lý Dật ta xin thề trước danh nghĩa Vạn Thần, kể từ hôm nay, La Tuyết Phong là huynh trưởng của ta, trời đất có thể thay đổi, nhưng quan hệ của huynh đệ chúng ta sẽ không thay đổi.”

“La Tuyết Phong ta xin thề trước Vạn Thần, từ hôm nay Lý Dật là đệ đệ ruột thịt của ra, chúng ta có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu!”

Tổng điện chủ không biết có nhìn ra việc biểu diễn cho ra vẻ thanh tú này không, nhưng vẫn là vẻ mặt không màng danh lợi cao thâm mạt trắc, thản nhiên nói: “Đã như vậy, La Tuyết Phong, giờ ngươi gia nhập La Tuyết Phong chắc không có vấn đề gì chứ?”

“Vâng, tổng điện chủ đại nhân, La Tuyết Phong ta kể từ hôm nay xin dốc sức vì Đấu Thần điện!”

"Rất tốt! Rất tốt!" Tổng điện chủ gật đầu nhè nhẹ: “Ta đến Long đảo, là có một việc quan trọng, nếu ra đoán không sai, các ngươi cũng biết không ít chuyện ở Long đảo. Các ngươi theo ta đến Long đảo một chuyến, đợi giải quyết ổn thỏa việc ở đây xong, về Đấu Thần điện, ta sẽ cho các ngươi những chức vị thích hợp!”

Thấy Lý Dật và La Tuyết Phong ngay ngắn tạ ơn, tổng điện chủ nói: “Nhưng ta phải nhắc nhở các ngươi, đừng quên lời thề ngày hôm nay, lời thề này lập trước mặt ta, ta sẽ phụ trách!” giọng điệu này khiến Lý Dật và La Tuyết Phong đều phải rùng mình, nhận ra được một sự thật đáng ngại: xem ra từ này về sau muốn ra tay, cũng không thể ra tay một cách quang minh chính đại được!

“Vị các hạ này, xin hỏi danh tính?” tổng điện chủ quay sang hỏi Xà Tôn giả.

Xà Tôn giả đương nhiên không muốn tiết lộ thân phận của mình, cười phá lên nói: “Ta chỉ là một tiểu bối vô danh tiểu tốt mà thôi, thích uống rượu đánh bac, điện chủ các hạ có thể gọi ta là lão tửu quỷ!” vấn đề là, có thể xuất hiện ở đây lúc này, nếu thật sự là một tiểu bối vô danh tiểu tốt, vậy thì có quỷ thật rồi…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui