Đấu Thần

Sử Thanh Vân đánh bại Mạt Tư, khí thế càng tăng lên, căn bản không muốn nhìn thấy tên Mạt Tư đang nằm trên boong thuyền mà nhẹ nhàng đến bên Ánh Vũ Tình.

“Còn người nào muốn khiêu chiến với Sư gia chủ không?” Ánh Vũ Tình quét nhìn một vòng, sau đó nhìn Lý Dật. Lý Dật nhất thời cũng không rõ cô nàng rốt cuộc muốn làm gì, vẫn làm bộ thờ ơ không liên quan gì đến mình.

Trong đám đông, thực lực của Sử gia chủ tuyệt đối không phải là cao nhất, nhưng đối với nhưng cao tinh Đấu Hoàng kia, đều vì thân phận của mình, không muốn trong đám đông là là người vì một nữ nhân mà liều mình chiến đấu. Còn những cường giả thực lực kém hơn Sử gia, thì sẽ càng không đi rước lấy cái nhục rồi. Vì thế nhất thời không ai ra ứng chiến.

“Cô em, có Sử lão gia ở đây, thì còn có hỏa gia nào không tự lượng sức mình dám ra đây chứ.” Trên mặt Sử Thanh Vân thoáng chút dâm tà. Vị Sử gia chủ này, bình sinh ngoại trừ tu luyện Đấu khí thì không ưa thích cái gì khác, bởi vậy thấy nữ sắc đẹp một chút, đã không để ý mình là một gia chủ có thế lực và thân phận Đấu Hoàng bát tinh mà đi khiêu chiến với Mạt Tư.

“Sử gia chủ quả nhiên sát khí rất tốt, xem ra, những thứ gọi là cường giả, đều sợ Sử gia chủ rồi!” liếc xéo ánh mắt qua phía Lý Dật, vẫn là sự vũ mị uyển chuyển.

Lý Dật cuối cùng đã hiểu, Ánh Vũ Tình đang ra ám hiệu cho mình ra tay! Nói thật, Lý Dật không có chút hứng thú nào với Ánh Vũ Tình, đặc biệt như trong tình cảnh hiện nay ở Long đảo, thì càng không muốn ra mặt đánh nhau để tranh giành một nữ nhân. Nhưng Sử Thanh Vân kia nét mặt dâm tà thật khiến người ta không chịu nổi, Ánh Vũ Tình nói thế nào cũng là một mĩ nữ, hoa nhài cắm bãi cứt trâu, chuyện này…

“Tác Mã Lý, chẳng lẽ ngươi không có hứng thú đánh vài chiêu cùng Sử gia sao?” Lý Dật linh cơ khẽ động, dùng cùi chỏ chọc vào bên người thủ lĩnh hải tặc. Tác Mã Lý sững sờ, chuyện hắn muốn làm bây giờ nhất là ít xuất hjiện, phải biết trong đám cường giả này có không ít người mình đã đối đầu rồi, nếu bị nhìn ra thân phận, tuyệt đối không phải chuyện gì hay ho. Huống chi Ánh Vũ Tình là một nữ nhân xinh đẹp lại là một nữ nhân cường thế, hắn không phải không muốn, mà là không dám hy vọng xa vời.

Nhưng Lý Dật đã yêu cầu hắn xuất thủ, Tác Mã Lý không thể cự tuyệt.

“Sử gia chủ, làm người nên tự hiểu mình, đống phân nhà ngươi căn bản là không xứng với Ánh Vũ Tình tiểu thư.” Có chỗ dựa là Đấu Tôn cấp bậc như Lý Dật, Tác Mã Lý quyết định ra tay, ngay khi mở miệng đã làm mọi người kinh ngạc. Sử gia chủ người ta mặc dù chỉ là thế lực hàng hai ba trong Đại Thần đế quốc, nhưng Đại Thần đế quốc cũng là đế quốc mạnh nhất của Đấu Thần Đại lục, thế lực hàng hai ba này trong đế quốc nhỏ bé của hắn cũng là thế lực số một,

Hơn nữa thực lực Đấu Hoàng bát tinh của Sử Thanh Vân bày ra đó, có người khiêu chiến thì mồm miệng cũng phải biết nể vài phần, thứ nhất nếu có thua thì còn đường mà xuống, thứ hai là cũng không đến mức đắc tội với Sử gia của Đại Thần đế quốc.

Chỉ có điều Tác Mã Lý hình dung Sử Thanh Vân như “đống phân”, quả thực lên mặt được môt chút trước mặt Ánh Vũ Tình, vì thế không ít cường giả không nhịn nổi đã phải cười rộ lên.

“Ngươi là cái thá gì? Mà gọi Sử mỗ là đống phân!” mặt tràn đầy sự dâm tà lập tức trở nên đầy sát ý, Sử Thanh Vân đã động sát cơ.

“Đại gia ta ư, là một tiểu bối vô danh, là một hộ pháp của Thiên Phong đế quốc Lý minh Lý gia!” Tác Mã Lý bịa chuyện, nếu Lý Dật đã giật giây mình đi khiêu chiến với Sử Thanh Vân, vậy thì ít nhất cũng lấy danh Lý minh để che đầu.

Nếu là một thời gian nữa, Lý minh với tư cách là thế lực đệ nhất của Thiên Phong đế quốc, trong Đấu Thần Đại lục nhất định sẽ có một chỗ để cắm dùi, nhưng lúc này Lý minh mới là thế lực đệ nhất của Thiên Phong đế quốc chưa được bao lâu, Sử Thanh Vân đương nhiên cũng không biết Lý minh là cái gì, sát khí đang sôi trào trên mặt không chút giễu cợt: “Thiên Phong đế quốc Lý minh? Là con chuột trong góc nào, các ngươi nghe qua chưa? Vô danh tiểu tốt mà dám đứng đây giương oai, ta thấy là ngươi chán sống rồi đó.”

“Không cần phải nói nhiều với một đống phân!” Tác Mã Lý chiếu theo quy tắc không tư đấu trên Long đảo, triển khai Đấu dực của mình, bay vút lên không, đợi Sử Thanh Vân lên ứng chiến.

Sử Thanh Vân một lần nữa bay lên không, so với lần trước thuần túy là vì tranh giành một nữ nhân thì lần này, Sử gia chủ đã hoàn toàn động sát cơ. Nếu bị một tên cường giả vô danh không biết gì tùy tiện làm nhục mà không giết hắn, như vậy Sử gia chủ hắn về sau cũng không nên lăn lộn làm gì nữa.

Nhưng, ngay lúc Sử Thanh Vân đối diện Tác Mã Lý, cảm nhận được Đấu khí khí tức phát ra trên người Tác Mã Lý, đã khiến Sử Thanh Vân có một cảm giác không thật. Nam nhân trước mặt tướng mạo thô lỗ hung ác, đơn giản xét từ thực lực mà nói, cũng không hề thua kém bản thân, ngược lại, thậm chí còn mạnh hơn mình. Một tên hộ pháp trong một thế lực chưa từng nghe qua, sao lại có loại thực lực này được?!

Thay đổi biểu lộ trên khuôn mặt của Sử Thanh Vân hiển nhiên không thoát khỏi con mắt của Tác Mã Lý, hắn cười lớn một hồi, rồi nói: “Bây giờ nhận thua vẫn còn kịp đó!”

Trả lời Tác Mã Lý là một Lôi hệ Đấu khí, khi luồng Đấu khí này phát ra, cuộc chiến đấu sinh tử của hai Đấu Hoàng cao tinh cũng chính thức bắt đầu.

Trận đấu giữa không trung này, Lý Dật không thể nào quan tâm được, không phải là không để ý tới sống chết của Tác Mã Lý, mà là Lý Dật tin tên thủ lĩnh hải tặc Tác Mã Lý, đối phó với một gia chủ thế lực hàng hai hàng ba tuyệt đối không có vấn đề gì cả.

Lý Dật chuyển ánh mắt tới Ánh Vũ Tình, có chút bất mãn nói: “Làm cái trò gì, không hiểu thế nào là ít xuất hiện sao?”

Ánh Vũ Tình thì lại cao thâm mạt trắc nói: “Ta chính là muốn biết, trong lòng ngươi, ta rốt cuộc có được bao nhiêu phần?”

Lý Dật hơi sững sờ, nhưng ngay lập tức trở nên hiểm ác, nói thẳng: “Thế nào? Thật sự yêu bổn thiếu gia rồi sao?”

"Không được sao?"

“Đương nhiên được!” Lý Dật biến sắc, trở nên nghiêm túc: “Nhưng xin ngươi đừng trở nên như vậy ngay trong thời điểm này!”

Vẻ vũ mị trên mặt Ánh Vũ Tình hồng lên hiếm thấy, giọng điệu có chút u oán: “Lý Dật, trong lòng của ngươi, Ánh Vũ Tình ta không đáng để chịu đựng vậy sao?” những lời nói động tình như vậy, khiến nội tâm Lý Dật run lên. Bất kể nói thế nào, Ánh Vũ Tình cũng là một người đáng thương, sở dĩ háo nam sắc, cũng không hoàn toàn là do bản tính, mà do tu luyện Ma tông bí kĩ “Hoa mê loạn”.

“Được rồi, đừng làm loạn nữa, giờ không phải lúc để làm loạn.” Lý Dật mềm giọng lại, nói nhẹ nhàng: “Lý Dật ta cũng không phải người tốt gì, càng không cảm thấy ngươi có gì là không chịu nổi, chỉ là muốn nhắc nhở ngươi, ở trên Long đảo này, khiêm tốn một chút thì vẫn hơn.”

Lúc này, trận chiến trên không trung đã đến giai đoạn gay cấn, các cường giả có mặt tại đây không ai có thể nhìn ra rằng, trận chiến của hộ pháp Lý minh kia và Sử gia chủ đã trở thành quyết đấu sinh tử.

Mà cuộc quyết đấu này, đã thu hút sự chú ý của Đấu Thần điện. Không biết lúc nào, tử y điện sĩ đã xuất hiện trên boong thuyền, lạnh lùng quan sát mọi chuyện, cất giọng nói: “Nhị vị dừng tay!” âm thanh không lớn lắm, nhưng từng từ từng từ đã được truyền vào tai mọi người một cách rõ ràng, hơn nữa giọng nói lại uy nghi đáng tin.

Có thể không nể mặt người khác, nhưng Đấu Thần điện đã xuất hiện, Sử Thanh Vân cũng đành dừng tay. Huống hồ phen này nếu đấu tiếp, hắn cũng biết, bản thân không phải là đối thủ của Tác Mã Lý, thực tế là một chuyện rất khó nói.. Thối lui mấy chục mét ra khỏi phạm vi năng lượng Đấu khí, Sử Thanh Vân ở giữa không trung kéo lê một đạo nửa cung, trở lại phía trên boong thuyền.

Tác Mã Lý vốn là oan đại đầu không trâu bắt chó đi cày, nên cũng sẽ không dây dưa nữa.

“Sử gia chủ, là chuyện gì? Tại sao lai động sát ý? Đấu Thần điện lại một lần nữa nhấn mạnh, hiện tại địch ngay trước mặt, bất cứ ai cũng không được tiến hành quyết đấu khiến cho bên ta tổn thất về nhân lực. Ngươi thân là Sử gia gia chủ, vì sao biết rõ rồi mà còn vi phạm.” tử y điện sĩ tuy là phê bình Sử gia chủ, nhưng mọi người đều nhìn ra, Sử gia có quan hệ không tệ với Đấu Thần điện, chỉ vài câu phê bình sẽ không dẫn tới việc bị xử phạt chính thức nào cả, còn hộ pháp Lý minh kia, thì thật là khó nói.

Quả nhiên, phê bình Sử gia chủ xong, tử y diện sĩ chuyển hướng sang Tác Mã Lý, lạnh lùng nói: “Các hạ có lẽ cũng biết quy củ rồi chứ!”

Lý Dật không muốn thân phận của Tác Mã Lý bị tiết lộ, bèn vội vàng cướp lời, giọng điệu nhẹ nhàng nói: “Tử y điện sĩ các hạ, chuyện này thực ra không thể trách Lý hộ pháp. Đống phân Sử gia chủ này muốn lấn nam bá nữ, Lý hộ pháp thật sự nhìn không chịu nổi nên mới ra tay, nhưng người đầu tiên động sát cơ là Sử gia chủ, điều này, tất cả mọi người ở đây đều có thể làm chứng.”

“Nói láo, ngươi là tiểu thử thối từ nơi nào xuất hiện, chỗ này có phần cho ngươi nói sao?”

Sử gia chủ lần này đã nhìn lầm rồi, Lý Dật cười khinh miệt: “Không có tư cách nói chuyện, e rằng là ngươi đó, Sử gia chủ!”

Liên tục chịu nhục, mặt mũi Sử gia chủ hôm nay coi như vứt đi. “Tử y điện sĩ các hạ, tại hạ khẩn cầu vì sự tôn nghiêm của Sử gia ta, cho phép tại hạ thuyết pháp với hai vị này một chút!”

Tử y điện sĩ còn chưa nói gì, Lý Dật bước lên một bước, lạnh lìng nói: “Ta cho ngươi một cái thuyết pháp trước đây!” thân hình vừa tiến vừa lùi, chỉ nghe ‘ba’ một tiếng giòn vang, trên mặt Sử gia chủ bỗng xuất hiện năm dấu tay tươi rói đẹp mắt. Lý Dật dám ra mặt với Sử gia như vậy đã đủ làm người khác kinh hãi rồi, còn Sử gia bị đánh lên mặt như vậy còn chưa kịp phản ứng xem chuyện gì đã xảy ra, sự kinh hãi này lại càng trở nên không thể hơn được nữa.

Đương nhiên dối với Lý Dật mà nói, cái rát này có ý an ủi Ánh Vũ Tình nhiều hơn là để giáo huấn cho Sử gia chủ một chút.

Bưng lấy khuôn mặt nóng rát như thiêu đốt, Sử gia chủ có một cảm giác khóc không nước mắt.

"Ngươi... Ngươi..."

"Ngươi con em ngươi đó!"

“Tử y điện sĩ, xin cho phép Sử mỗ tìm lại công bằng!” Sử gia chủ nhìn tử y điện sĩ cầu cứu. Tử y điện sĩ ngoại trừ trên mặt có chút thông cảm, thì không có biểu lộ gì hơn. Lý Dật này, đừng nói Sử gia chủ không động vào được, đến cả tử y điện sĩ hắn cũng phải kính nể ba phần. Dù sao hắn và La Tuyết Phong giờ giống nhau, đều là người tổng điện chủ đưa về. Nhìn thấy mức độ mà tổng điện chủ coi trọng hai người bọn họ,

Sau này sẽ thu nhận bọn họ làm đệ tử cũng không phải là chuyện không có khả năng.

“Được rồi, dừng lại ở đây!” tử y điện sĩ thản nhiên nói: “Giải tán! Sử gia chủ, ngươi đi theo ta!”

Trò hay cứ vậy mà tan cuộc sao? Mọi người mặc dù không cam tâm, nhưng khiếp sợ sự uy áp của tử y áo tím, nên đành phải chậm rãi tản đi. Người không cam tâm nhất đương nhiên là Sử gia chủ, hắn làm sao cũng không thể ngờ rằng, Đấu Thần điện vẫn luôn giao hảo với Sử gia, vậy mà lần này lại không có ý muốn giúp đỡ mình một chút nào. Đương nhiên, Sử gia chủ tuyệt đối không phải người ngu xuẩn, nghĩ lại một chút,đã biết rõ tử y điện sĩ không giúp mình, thì ắt là vì một lí do nào đó không thể nói ra.

Vì thế hắn không động thủ nữa, mà đợi mọi người tản đi hết, rồi mới đi theo tử y điện sĩ vào khoang thuyền.

Trên boong thuyền, Lý Dật có chút buồn bực mà nhún vai, chẳng phải là đi ra tản bộ sao, vậy mà thiếu chút nữa là gây phiền phức rồi. Nhìn Ánh Vũ Tình, nhất thời cũng im lặng.

Nhưng trên boong thuyền dài được nối với nhau, đề tài mà những nhóm cường giả tum năm tụ bảy lại đang dị nghị thì đều giống nhau. Lý minh thần bí, một Đấu Hoàng cao tinh chỉ là hộ pháp của người ta, lại còn thiếu niên kia có thể tặng cho Đấu Hoàng bát tinh một cái bạt tai mà khiến hắn không phản ứng gì, những đề tài này bắt đầu càng truyền đi thì càng tà dị…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui