Đấu Thần

Lúc này, Lý Dật nghe được thanh âm, chính là người gọi lão Tam vương gia, quả nhiên là tam vương gia hình dung thô lỗ, có tính nóng như lửa.

Lý Dật tự nhiên không dám lên tiếng, mắt thấy trước sau bị giáp công, giống như con ba ba trong hũ, trong nội tâm luống cuống, cũng không để ý cái động khẩu bị bịt kín, năng lượng mạnh mẽ đánh ra, một đạo không gian cấm cố đột nhiên đạp một cái, tại trên mặt đất lưu lại hai cái dấu chân thật sâu, thân hình giống như phi toa hướng ngoài động tháo chạy.

- Muốn chạy sao.

Tam vương gia quát một tiếng, thân hình đuổi theo.

Lý Dật cưỡng chế đột phá, ngạnh sanh đấu khí quang hoa tiêu xạ ra, đem những thủ vệ kia đánh cho thất linh bát lạc. Không gian cấm cố quanh thân cũng trong nháy mắt nát bấy, đấu khí mảnh nhỏ xẹt qua thân thể, lập tức trên thân thể cắt ra mười vết máu. May mà Lý Dật tu luyện "Long chi cấm chú", có long lực hộ thể, thì với đám đấu khí mảnh nhỏ trực tiếp thương tổn, cũng không phải là cắt ra vài vết máu đơn giản như vậy.

Đấu khí ẩn thân của Lý Dật mất đi hiệu lực cho nên hắn vội vàng đột xuất vòng vây, nhưng sau mười giây thời gian, cả vương phủ có người ở hô to:

- Có thích khách, có thích khách.

Sau đó là thủ vệ không ngừng hướng hòn non bộ lao đến.

Chẳng quan tâm đến vết thương trên người, Lý Dật ngự không mà lao đi, bắn thẳng lên giữa không trung, sau lưng có hơn mười thân ảnh đuổi theo.

Lý Dật phân biệt rõ phương hướng, liền hướng Ba phủ bay đi. Lục vương gia bất nghĩa như vậy, thì cũng xin lỗi Ba Bố Vi, hắn muốn sử dụng phương pháp di hoa tiếp mộc vậy.

Sau khi tiếp cận Ba phủ, thân ảnh sau lưng có chút ngưng trọng một chút, tựa hồ đang suy nghĩ có tiếp tục truy kích hay không, cuối cùng, những thân ảnh kia lui trở về, chỉ có một người không buông tha đuổi theo. Lý Dật thấy rõ ràng, đó là tam vương gia tính tình như lửa kia.

Cường giả bay đến, Ba phủ lập tức cảnh giác, liền có bốn Đấu Hoàng cường giả lên không ngăn cản Lý Dật, sau đó nghiêm nghị quát:

- Người đến là người phương nào, tại sao tự tiện xông vào phủ tướng quân.

Đấu Thần đại lục ước định, một tòa nhà lãnh địa không được xâm phạm, thủ vệ nói đùng là không có sai.

Lý Dật không nói lời nào, chỉ là trên không trung định trụ thân hình, bất quá trong nháy mắt, tam vương gia theo tới.

- Người bịt mặt, lộ ra thân phận, nếu không, giết không tha.

- Tam vương gia, nguyên lai là lão nhân gia ngài, làm sao ngài không mời mà tới tựa hồ không hợp lý lắm.

Những tên Đấu Hoàng kia cấp bậc thủ vệ đối với tam vương gia tựa hồ cũng không tôn trọng, ngữ khí có chút lãnh đạm. Bởi vì tam vương gia đến, những thủ vệ kia ngược lại buông lỏng cảnh giác đối với Lý Dật, thậm chí còn muốn bao che. Địch nhân của địch nhân chính là bằng hữu của mình, điểm này ai cũng minh bạch, huống chi Đấu Hoàng thủ vệ khôn khéo vô cùng.

- Gọi Ba lão quỷ đi ra, bổn vương muốn hỏi một chút, khuya khoắt phái người lẻn vào vương phủ, đạo lý có hợp không?

- Ai phái người lẻn vào vương phủ?

Một thanh âm bình tĩnh vang lên, bốn sau lưng gã Đấu Hoàng thủ vệ thêm một vị công tử. Công tử có một bộ mặt con lừa, bất quá so với Ba Đông tiểu tử kia thoạt nhìn thuận mắt hơn nhiều, hơn nữa quanh thân một cổ khí tức hùng hậu, Ba Đông loại quần áo lụa là lại càng không có thể so sánh.

- Ba gia nhị thiếu gia, thích khách lẻn vào vương phủ ở tại trước mặt, chẳng lẽ ngươi còn muốn chống chế sao?

Tam vương gia chỉ vào Lý Dật, vẻ mặt phẫn nộ, nói.

- Tam vương gia đắc tội nhiều người như vậy, nghĩ người muốn ám sát ngài nhất định không ít đâu, dựa vào cái gì nói vị lão huynh này chính là người Ba gia phái đi?

- Không phải Ba gia ngươi phái đi, hắn tại sao lại chạy tới đây?

- Ngoại giới đồn đãi tam vương gia chỉ số thông minh không cao, xem ra quả thật là nghe danh không bằng gặp mặt, chẳng lẽ chạy đến Ba phủ thì thích khách nhất định là do Ba gia phái đi sao? Chê cười, nếu nói như vậy, ta phái thích khách giết người, sau đó chạy đến vương phủ ngươi, thích khách này chính là vương phủ ngươi phái ra rồi?

- Ngươi... Ngươi cưỡng từ đoạt lý.

Vị tam vương gia này, quả nhiên là chỉ số thông minh quá kém, Lý Dật cũng không nói chuyện, cứ lẳng lặng đứng ở đó, ước gì song phương đánh nhau, đến khi chó cắn chó, chính mình có thể nhân cơ hội tránh người.

Nếu là địch nhân vương phủ, Ba gia nhị thiếu gia tuy biết người bịt mặt cùng mình không quan hệ, nhưng vẫn cố tình che chở, vì vậy nói:

- Tam vương gia, cái người bịt mặt này rốt cuộc là ai, bản thiếu tự nhiên thẩm vấn, nếu hắn có hành vi làm loạn, tự nhiên giao cho quan lại xử lý. Về phần tam vương gia, dù sao cũng là hoàng tộc, bản thiếu không truy cứu ngươi tự tiện xông vào Ba phủ, ngươi hảo hành động cho tốt nhé.

Lý Dật nghe được âm thầm kinh hãi, không ngờ tư thế chín đại vọng tộc kiêu ngạo như thế, đối phương lại như thế nào chịu nổi, dù sao cũng là hoàng tộc vương gia, Ba gia nhị thiếu gia tính là cái gì, một cái vọng tộc, nhưng cũng không phải là gia chủ, sao có tư cách nói với một vương gia như thế.

- Mẹ, bổn vương đã sớm nhìn ngươi không vừa mắt, Ba Trung, đến đây, chúng ta không chết không ngừng.

Bất quá là Ba gia nhị thiếu gia, tam vương gia hung ác tức giận, cũng không thể làm gì được.

- Tam vương gia xin tự trọng, ta và ngươi đều là người có thân phận, há có thể nói đánh liền đánh, nếu bản thiếu không để ý làm bị thương tam vương gia, thì Ba gia cùng hoàng thất mất đi sự hòa thuận.

- Chỉ biết miệng lưỡi ngươi lợi hại nhưng người nhu nhược, muốn chết sao.

Dù tam vương gia nóng nảy, có thể chịu nhịn đến bây giờ dĩ nhiên là một kỳ tích, nhưng hắn cũng không thể nhịn được nữa, đấu khí trong lòng bàn tay bắt đầu khởi động, ra tay chính là áp súc một chiêu đấu kỹ không thấp.

Bốn gã Đấu Hoàng nhìn thấy tam vương gia muốn động thủ, lập tức cũng vận chuyển đấu khí, lách mình đến trước người nhị thiếu gia. Ba Trung lại nhẹ nhàng đẩy thủ vệ ra, vẻ mặt cười khẽ nhìn tam vương gia, thong dong nói:

- Cho dù thật động thủ, bản thiếu cũng không sợ ngươi.

Thiên địa nguyên khí không ngừng bắt đầu khởi động, hướng quanh thân tam vương gia hội tụ, một điểm bạch quang hỏa diễm chớp động tại song chưởng tam vương gia, trong lúc đó như ánh nến bạch sắc hỏa diễm, năng lượng mạnh mẽ đến mức tận cùng.

- Thối luyện hoa hỏa.

Bạch sắc hỏa diễm đột nhiên bùng lên, hóa thành hình thú, mở cái miệng rộng hướng về phía Ba Trung bổ nhào tới, trong không gian sinh ra một cổ kình phong, gió lớn trợ thế lửa, ánh đỏ cả bầu trời.

Lúc này, vốn thời cơ Lý Dật thoát là tốt nhất, nhưng Lý Dật nghĩ nghĩ, chỉ thối lui vài mét, tránh được vòng chiến, nhưng lại không rời đi.

Chiêu đấu kỹ này của Tam vương gia, hẳn là Chu Tước cao giai, hoa hỏa ở không gian đều mờ mờ ảo ảo đốt thấu, đối mặt năng lượng cường hãn như thế, cùng công kích thô bạo, Ba trung vẫn bảo trì bình tĩnh, sau đó tay khẽ đảo, trước người có thêm một cái thuẫn mầu đen, không cách nào nhìn ra là chất liệu gì cấu thành, nhưng hiển nhiên không là phàm phẩm.

Cái thuẫn được rót vào đấu khí, lập tức tràn ngập màu đen sáng bóng, hoa hỏa oanh kích tại trên tấm chắn, lại không có phát ra tiếng vang quá lớn, cũng không có nổ vang, mà là như hắc động không đáy, tất cả năng lượng đều quỷ dị bị cái thuẫn hấp thu.

- Tam vương gia, bản thiếu không muốn tổn thương hòa khí, chỉ để cho ngươi biết khó mà lui thôi.

- Ba Trung, cái này là hắc la chi thuẫn của ngươi sao? Quả nhiên danh bất hư truyền, đúng là thánh vật phòng ngự.

Nói cũng khôn bằng, đánh cũng đánh không lại, tam vương gia bắt đầu tỉnh táo lại. Ba Trung nói không có sai, thật sự nếu không biết khó mà lui, mình ở Ba gia cũng tuyệt đối không có gì tốt.

- Biết rõ là tốt rồi, xin mời.

Ba Trung làm một cái tư thế xin mời:

- Thứ cho không tiễn xa được.

- Ba gia nhị thiếu gia, ngươi cũng không cần đắc ý quá sớm, chúng ta đánh giá còn không có chính thức bắt đầu, thắng bại như thế nào còn rất khó nói.

Nói xong câu đó, tam vương gia không dây dưa nữa, thay đổi thân hình bay vút đi, thoáng qua liền biến mất ở trong bầu trời đêm.

Nhìn thấy tam vương gia bay đi, Ba Trung lúc này mới xoay người lại, nhìn về phía Lý Dật, thản nhiên nói:

- Các hạ, có thể nguyện ý hiện chân dung?

Lý Dật chậm rãi cửi ra hắc bào, vừa chắp tay, cười nói:

- Ba nhị thiếu gia, ngài không biết ta, bất quá Ba Bố Vi tướng quân, còn có đệ đệ Ba Đông đáng yêu của ngài cũng không lạ lẫm.

- Vậy cho mời xuống dưới nói chuyện.

Ba Bố Vi cũng không ngủ ngon, động tĩnh lớn như vậy, đừng nói là cường giả, chính là tạp dịch đang ngủ chỉ sợ cũng bị đánh thức. Bất quá, loại sự tình tam vương gia, tự nhiên Ba Trung ra mặt so với Ba Bố Vi càng thỏa đáng hơn.

- Thì ra là An Đồ Sinh.

Nhìn thấy Lý Dật, Ba Bố Vi có vẻ rất cao hưng, không có vì Lý Dật lẻn vào vương phủ mang đến cho Ba gia phiền toái mà không có bộ dạng vui mừng.

- Tướng quân, chính là tại hạ.

- Có thể nói cho bổn tướng, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra sao?

- Chuyện này Ba tướng quân cũng đừng có hỏi nhiều, tại hạ đêm khuya chạy đến, chỉ là muốn nói cho Ba tướng quân một điểm tin tức vừa mới lấy được.

Nếu Lục vương gia bất nhân, Lý Dật cũng chỉ có thể bất nghĩa. Đại thần đế quốc hoàng quyền vốn không liên quan đến chuyện của mình, Lục vương gia muốn đem mình cuốn vào, vậy náo cho long trời lở đất thôi.

- Đêm mai đế đô sẽ có đại sự phát sinh, cái đại sự này nhằm vào Lạc Kỳ tướng quân cùng Ba tướng quân ngài, tại hạ hy vọng ngài có thể chú ý phòng bị.

- Rốt cuộc là chuyện gì, An các hạ, có thể kỹ càng nói cho bổn tướng.

Ba Bố Vi vẻ mặt ngưng trọng, ngữ khí thập phần khách khí nói.

- Cụ thể sự tình gì ta cũng không biết, đã bị tam vương gia bọn họ phát hiện, thật vất vả mới trốn đến nơi đây.

Lý Dật còn có kế hoạch của mình, tự nhiên sẽ không nói thẳng ra:

- Còn có, bọn họ tựa hồ tại thần long cảng cũng an bài nhân thủ, ra tay với Lạc Kỳ tướng quân, không biết Ba tướng quân có thủ đoạn gì, có thể mau chóng thông tri Lạc Kỳ tướng quân, sớm phòng bị.

- Xem ra Lạc Kỳ không có nhìn lầm ngươi, An các hạ, nhân tình của ngươi, từ nay về sau nếu ngươi gặp được chuyện gì khó khăn, Ba gia sẽ dốc sức giúp ngươi. Bổn tướng hội quân đội chuyên dụng truyện tống trận truyền lại tin tức tình báo của ngươi truyền cho Lạc Kỳ tướng quân, ngươi cứ yên tâm đi.

- Vậy là tốt rồi, tại hạ còn có một chút việc tư cần phải xử lý, sẽ không ở lâu. Đúng rồi, tại hạ thân phận cũng không muốn bạo lộ, hy vọng Ba tướng quân thay tại hạ giấu diếm, nếu không các vương gia tất nhiên muốn gây phiền phức cho ta.

Lý Dật nói xong, hướng Ba Bố Vi cùng Ba Trung chắp chắp tay cáo từ, sau đó ly khai, lúc này thấy Ba Đông không biết từ nơi nào xuất hiện, tiểu tử này thoạt nhìn thành thật hơn nhiều, gọi lại Lý Dật, đến gần hướng Lý Dật cúi mình vái chào, nói:

- Ba Đông ngày trước có nhiều mạo phạm, hiện tại biết sai rồi, mong rằng lão đệ bỏ qua cho.

Lý Dật ha ha cười:

- Việc rất nhỏ, ta căn bản không có để ở trong lòng, Ba Đông thiếu gia, từ nay về sau hay ít ham chơi, đi theo phụ huynh ngài làm chính sự đi.

Mặc kệ Ba Đông xin lỗi chân tâm thật ý hay là do Ba Bố Vi sai sử, loại tiểu nhân này Lý Dật hoàn toàn không có để vào mắt, tiếp nhận Ba Đông xin lỗi xong, Lý Dật ngự không mà bay đi, xác nhận bốn phía cũng không có cường giả giám thị, lúc này mới hướng Lạc gia bay vút đến.

Trong nhà, Lục vương gia phái giám thị giám sát, bất quá Lý Dật cẩn thận sử dụng ẩn thân đấu kỹ. Trải qua vừa rồi, Lý Dật ý thức được "Ẩn long quyết" cũng không phải hoàn mỹ, chẳng những ẩn thân thời gian có hạn chế, mà một lần ẩn thân, cũng cần thời gian nhất định khôi phục mới có thể tiếp tục sử dụng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui