Dấu Vết Của Quá Khứ

Hoàng Thiên lướt web trên điện thoại trong lúc chờ đợi. Tâm điểm tin tức giải trí hôm nay là những bài viết về vũ công mới nổi Tô Hân Nghiên.

Anh biết kết quả này có bàn tay của An Thanh Phong đứng phía sau. Có lẽ đây cũng là lý do cậu ấy hẹn mình ở đây, Hoàng Thiên suy đoán rồi ngẩng đầu lên, thông qua cửa sổ nhìn ra bên ngoài. Anh thấy bóng dáng của An Thanh Phong đang sải bước đến cửa chính của tiệm cà phê.

Vừa ngồi xuống ghế, An Thanh Phong lập tức biểu lộ tâm trạng buồn bực. Hoàng Thiên rất ngạc nhiên trước thái độ đó, liền hỏi: "Tớ mới đọc tin tức về bạn gái cậu. Cô ấy đang được công nhận và ủng hộ tích cực, chẳng phải là chuyện tốt hay sao?"

"Cậu có biết ai là người lăng xê cho cô ấy không?" - An Thanh Phong hỏi.

"Không."

"Là Kiều Lâm."

"Ai thế? Có phải người mà cậu đã nhờ cậy không?"

"Không phải."

"Thế cũng có sao đâu? Điều đó nghĩa là Tô Hân Nghiên được nhắm đến dựa vào thực lực chứ không phải vì sự nâng đỡ của cậu." - Hoàng Thiên vẫn chưa hiểu vấn đề này có gì đáng để khó chịu.


"Cậu biết gì về gã Kiều Lâm này?"

"Tớ mới hỏi cậu ông ta là ai đấy." - Hoàng Thiên đáp.

An Thanh Phong kể sơ lược đôi nét về Kiều Lâm.

Hắn là một trong những ông bầu hàng đầu của giới giải trí, nổi tiếng không chỉ vì tài nghệ lăng xê mát tay mà còn vì bản tính háo sắc thượng thừa. Những cô gái được Kiều Lâm nâng đỡ chắc chắn đều có mối quan hệ không trong sáng với hắn. Thế nên, khi An Thanh Phong biết được hắn có dính líu phía sau hậu thuẫn cho Tô Hân Nghiên, anh không khỏi cảm thấy hoài nghi.

"Nhưng cậu đã chọn cho cô ấy những chuyên gia dày dạn kinh nghiệm rồi mà, hà cớ gì cô ấy cần thêm Kiều Lâm núa?" - Hoàng Thiên cho rằng chuyện này không hợp lý.

"Tớ không biết. Có lẽ cô ấy muốn càng nhiều người giúp càng tốt."

"Cậu có nghĩ Tô Hân Nghiên là loại người như vậy không?" - Hoàng Thiên hỏi.

"Không." - An Thanh Phong lắc đầu. - "Nhưng tớ không thể tin tưởng hoàn toàn được."

Nhớ ngày xưa, anh cũng từng nghĩ mẹ mình là một người phụ nữ đoan chính, không ngờ sau đó bà lại vì cám dỗ của đồng tiền mà thay lòng đổi dạ. Kể từ đó, anh cực kỳ ghét sự phản bội trong tình yêu. Đây cũng là nguyên nhân chính khiến anh không ưa đám bè nhà giàu trong trường.

Tuy nhiên, An Thanh Phong nhận thức được, có chống đối cũng không mang lại lợi ích gì, nên bề ngoài anh vẫn giữ mối quan hệ tốt với ba mẹ và những sinh viên trong nhóm, dùa cho trong lòng âm thầm chán ngán bọn họ.

"Vậy cậu đã thử xác nhận chưa?"

"Tất nhiên tớ đã cho thám tử điều tra cô ấy và Kiều Lâm, nhưng lần nào cũng có kẻ phá đám cắt đuôi." - An Thanh Phong kể.

Hoàng Thiên cân nhắc tình hình, đúng là không thể không cảm thấy có điều gì đó ám muội. Anh chỉ mới tiếp xúc với Tô Hân Nghiên hai lần khi An Thanh Phong dẫn cô đến gặp mặt. Theo đánh giá cá nhân, Hoàng Thiên cho rằng cô gái này không phải loại người mà bạn mình đang nghi ngờ. Nhưng đây không phải kiểu lập luận có thể đưa ra trong hoàn cảnh hiện tại.

"Cậu đã hỏi trực tiếp cô ấy về vấn đề này chưa?"


"Để làm gì cơ chứ? Nếu là sự thật thì chắc chắn cô ấy sẽ chối. Còn nếu không đúng thì chẳng phải là tớ khiến cô ấy tổn thương sao?"

"Vậy cậu định làm thế nào?" - Hoàng Thiên thắc mắc.

"Tớ đang muốn hỏi cậu đây."

Hoàng Thiên suy nghĩ kỹ lưỡng rồi bảo: "Có lẽ cậu nên xem xét cẩn thận thêm một thời gian nữa. Đừng quá nóng vội."

"Chúng nó vẫn không có chút dấu hiệu lục đục nào à?" - Triệu Hà khó chịu hỏi.

"Vâng. Nhưng cậu chủ có vẻ đã nghi ngờ rồi."

Kiều Lâm không những háo sắc mà còn tham tiền. Triệu Hà đã chi cho hắn ta một khoản tiền lớn để nhúng tay vào sự nghiệp của Tô Hân Nghiên hòng làm cho An Thanh Phong cảm thấy bất thường. Chính bà cũng là người cho thuộc hạ cắt đuôi tay thám tử. Với tính của An Thanh Phong, bà đã tưởng anh sẽ sớm mất bình tĩnh khi cảm thấy bị lừa dối nhưng thật không ngờ là đến lúc này vẫn chưa có gì xảy ra.

"Đã thế, phải tung át chủ bài thôi." - Triệu Hà nói.

Ngày hôm sau, An Thanh Phong nhận được một bưu phẩm nặc danh, phía ngoài ghi rõ chỉ mỗi anh được mở ra xem.

"Cái gì đây nhỉ?" - Anh tự nói với chính mình trong lúc tháo băng dính niêm phong.


Bên trong hộp chỉ có độc nhất một chiếc USB. Cắm nó vào máy tính xách tay, An Thanh Phong nhìn thấy một đoạn video và một tập tin văn bản.

Anh nhấp chuột vào tập tin văn bản, nội dung trong đó là một bức thư hăm doạ: nếu không muốn đoạn video bị phát tán thì phải chuyển vào số tài khoản ngân hàng đính kèm bên dưới một số tiền lớn.

An Thanh Phong vội bật đoạn video lên xem. Đó là một thước phim nóng, các cảnh quay không thấy rõ mặt người đàn ông nhưng người phụ nữ thì có ngoại hình giống hệt Tô Hân Nghiên.

Tim đập mạnh vì tức giận, trên trán nổi gân xanh, An Thanh Phong nhớ ra Kiều Lâm từng bị cảnh sát điều tra vì nghi ngờ hắn là tú ông điều hành đường dây chăn dắt những cô gái nổi tiếng trong giới giải trí. Phải chăng Tô Hân Nghiên thật sự dính líu đến hắn và bưu phẩm tống tiền này đến từ một vị khách làng chơi biết được mối quan hệ giữa anh và cô.

Máu nóng dồn cả lên não, cảm xúc lấn át đi hết lý trí, An Thanh Phong bước ra khỏi phòng, gọi người đi xử lý kẻ đe doạ.

"Có chuyện gì đấy? Sao lại nổi giận đùng đùng thế kia?" - Triệu Hà xuất hiện để châm dầu vào lửa.

"Không phải việc của mẹ." - An Thanh Phong gắt gỏng bỏ đi.

Nhìn theo bóng lưng lạnh lùng của con trai, Triệu Hà đắc ý mỉm cười. Bà biết rằng chuyện tình cảm của An Thanh Phong và Tô Hân Nghiên đã đến hồi đổ vỡ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận