Đấu Y

Kỳ Áo giống như một con quỷ đói, đem thức ăn tìm được trong phòng mang hết ra ngoài một trận điên cuồng càn quét xảy ra.

Lâm Khiếu Đường khó hiểu đánh giá kẻ thần bí này, so với ba năm trước đây, hắn tựa hồ cường tráng hơn một chút, những vết sẹo trên người do bọc mủ vỡ ra đã biến mất, ngay cả dấu vết cũng không hề lưu lại, quần áo trên người vô cùng rách nát, so với tên khất cái cũng chỉ khá hơn chút ít mà thôi, tóc rối tung, chỉ có trên mặt coi như sạch sẽ, nhưng râu ria lại che hết cả nửa khuôn mặt. Bạn đang đọc tại chấm cơm.

"Này, ba năm qua ngươi đi những nơi nào?" Lâm Khiếu Đường đối với vấn đề này vẫn vô cùng hiếu kỳ.

Kỳ Áo một hơi ăn hết một cái bánh màn thầu rất lớn, chỉ hai ba ngoặm liền nuốt xuống, Lâm Khiếu Đường đối với đường kính thực quản của hắn tự đáy lòng sinh ra sự ngưỡng mộ.

"Về nhà nhìn một chút!" Kỳ Áo bớt thời gian nói một câu.

"Về nhà? Rất xa hay sao? Cần thời gian dài như vậy?" Lâm Khiếu Đường bỗng nhiên nghĩ đến hình dạng nguyên bản trước đây, hiển nhiên đó không phải là địa phương bình thường.

"Minh Tây đại lục, ngươi nói có xa hay không?" Kỳ Áo uống một ngụm rượu rồi nói.

Danh từ này làm cho Lâm Khiếu Đường vô cùng hứng thú, bởi vì hắn sớm phát hiện ra, Kỳ Minh Phong so với thế giới trước đây của hắn có chút giống nhau về nơi ở trên mặt đất, tỷ như Kỳ Đông đại lục là nơi tụ tập chủ yếu của người da vàng, mà Minh Tây đại lục lại là nơi chủ yếu của người da trắng, chỉ là trừ những cái đó ra còn có rất nhiều chủng tộc rất kì lạ, nói chung so với thế giới trước đây của hắn thì đặc sắc hơn nhiều.

"Minh Tây địa lục không phải là ở phía bên kia biển rộng hay sao? Có người nói trên đại dương còn có một bộ tộc hải yêu vô cùng bưu hãn, hơn nữa khí hậu trên biển biến đổi thất thường, đường đi cực kì hung hiểm, cho dù là trên đường vô cùng binh an thì cũng cần một tháng thời gian mới tới bờ bên kia." Lâm Khiếu Đường có chút hiểu biết nói.

"Cho nên đó là lí do vì sao ta cần thời gian ba năm đi tới đi lui!" Kỳ Áo không đau không ngứa nói.

"Thế nhưng thời gian ba năm tựa hồ có chút dài?" Lâm Khiếu Đường hăng hái truy hỏi kỹ càng sự việc.

Kỳ Áo ngẩng đầu, cổ quái nhìn Lâm Khiếu Đường, "Đường Lâm, ba năm không gặp, ngươi trở lên tò mò hơn nhiều."

Lâm Khiếu Đường cười cười nói: "Quan tâm một chút cũng không được hay sao?"

Kỳ Áo lau miệng, sau khi làm một trận no nê, sựu tập trung rốt cuộc cũng chuyển sang việc nói chuyện, trong mắt hiện lên một tia hưng phấn nhưng lại hỗn loạn một chút đáng tiếc, "Ta ngủ say đã lâu lắm rồi, đối với nơi cố hương này, sớm đã vô cùng xa lạ, lần này trở về chỉ là nhìn một chút, tìm hiểu tình hình hiện nay, trên tổng thể phong thổ cũng không biến hoá gì nhiều, chỉ tiếc những người ưu tú đồng lứa trước đây và những người hiện tại, thực sự là thua kém quá xa, ta tuỳ tiện tìm hai người so tài, kết quả thực khiến ta rất thất vọng!"

Nói đến đây Kỳ Áo vô thức lắc lắc đầu, biểu tình tiếc hận trong từng lời nói.

"Ngươi thắng rồi, hơn nữa thắng rất nhẹ nhàng? Lâm Khiếu Đường suy đoán.

"Ta thua, hơn nữa thua rất thảm!" Kỳ Áo trực tiếp phi thường trả lời.

"Cái gì? Thua? Vậy mà ngươi bảo người ta rất kém cỏi?" Lâm Khiếu Đường trừng mắt nói.

Kỳ Áo với vẻ mặt coi thường nói: "Chiến thắng ta của hiện nay là điều hiển nhiên, nếu như ngay cả ta hiện tại còn không đánh lại được, vậy thì bọn ngu ngốc này chết hết đi được rồi."

Lâm Khiếu Đường có chút không thể lý giải ý tứ lời nói này.

Kỳ Áo dừng lại một chút rồi nói: "Để tránh né một tên gia hoả theo dõi, lão tử phải hy sinh thân thể, ngủ say hơn một vạn năm, mới an toàn mượn thân thể của cô gái kia và tiểu tử ngươi tái hiện hậu thế, trong quá trình này sức mạnh của ta trôi đi là vô cùng khổng lồ, ngươi không thể tưởng tượng được, hơn nữa lực lượng của ta hơn phân nửa lại phong ấn trong cơ thể của ngươi, đó cũng chỉ là cấp đại sư mà thôi, so sánh với cái gọi là cao nhân đương đại, nếu như ngay cả kẻ vừa quay về từ tử môn quan ta mà còn không thắng nổi, thì những kẻ gọi là cao nhân này nên chết đi thì hơn."

Mới chỉ là cấp đại sư thôi sao? Lâm Khiếu Đường vẫn cho rằng Kỳ Áo phải là linh hồn cấp, cư nhiên đã đánh giá cao hắn, bất quá so với hiểu biết của Kỳ Áo, Lâm Khiếu đường căn bản chỉ là nửa vời.

"Ngươi trở về lần này chỉ là lấy đi cái vốn thuộc về ngươi trong cơ thể của ta hay sao?" Lâm Khiếu Đường vẫn luôn phải khắc chế sự hỗn loạn trong cơ thể của mình, không khỏi hỏi.

Kỳ Áo từ chối cho ý kiến, "Đó chỉ là một nguyên nhân, mắt khác ta còn muốn lưu lại cho ngươi một nhiệm vụ."

"Lâm Khiếu Đường nhướng mày. "Nhiệm vụ? Nhiệm vụ gì?"

"Cướp đoạt thần khí trăm năm mới hiện hình một lần!" Kỳ Áo không hề do dự nói, giọng điệu nói ngắn gọn dị kiên quyết dị thường.

"Cái gì? Thần khí? Cái ngoạn ý này liên quan gì đến ta?" Lâm Khiếu Đường một hơi từ chối.

"Đã gặp gỡ ta, Đường Lâm ngươi nhất định phải thực hiện số mệnh của ngươi, ngươi là một người được tuyển!" Kỳ Áo bỗng nhiên lạnh lùng nói.

Biểu tình của Lâm Khiếu đường cũng lập tức lạnh lùng, kiếp trước và kiếp này là bị người khác khoa tay múa chân sai bảo, một bộ dạng cao cao tại thượng, tuỳ tâm sở dục, không màng danh lợi mới là hạnh phúc là sự truy cầu của Lâm Khiếu Đường.

"Ta cự tuyệt!" Lâm Khiếu đường rất thẳng thắn, giọng điệu cô cùng kiên quyết.

Bộ dạng Kỳ Áo thả lỏng nói: "Được rồi, cái này không phải là mệnh lệnh mà là một điều kiện trao đổi, lực lượng phong ấn trong có thể của ngươi không thể duy trì được lâu, tính từ bây giờ tối đa mười hai canh giờ, lực lượng phong ấn sẽ triệt để biến mất, trước khi đem lực lượng phong ấn ép ra ngoài, thân thể của ngươi không thể chịu đựng được luồng nguyên lực khổng lồ ấy mà bạo tạc, ta có thể cứu ngươi, thế nhưng ngươi phải đáp ứng điều kiện của ta, đây là một cuộc giao dịch rất công bằng."

Lâm Khiếu Đường trước nay ăn mềm không ăn cứng, Kỳ Áo nói như thế, âm thầm tự đánh giá hồi lâu nói: "Nếu như ta không đoán sai, lực lượng bị phong ấn trong có thể của ta đối với ngươi hẳn là vô cùng trọng yếu, lại nói tiếp nhận dẫn độ, thực tế là ngươi muốn thu nạp vào trong thân thể chính mình, ta không tin ngươi có thể nhìn cỗ lực lưọng này bạo tạc trong cơ thể của ta!"

Kỳ Áo dành cho hắn một cái nhìn tán thưởng nói: "Đường Lâm, ngươi rất thông minh, không sai, ta vốn muốn lấy lại lực lượng vốn thuộc về ta, ta sẽ không nhìn ngươi bạo tạc, thế nhưng ngươi nên hiểu rõ ràng, vừa rồi ta chỉ nói nội trong mười hai canh giờ luồng lực lượng ấy hoàn toàn kích phát, thế nhưng nếu trong lúc này, kỳ thực lực lượng đã bắt đàu bành trướng, trên cơ bản trong sáu canh giờ, ngươi sẽ phải chịu thống khổ vô cùng, nội tạng, huyết mạch, cốt cách thậm chí cốt tuỷ sẽ phải chịu tổn thương nghiêm trọng, thậm chí ngay cả nguyên thức cũng sẽ tiêu thất, đến khi đó dù là ta ép luồng lực lượng ấy ra khỏi cơ thể của ngươi, ngươi cũng sẽ giống như người nửa chết nửa sống, Đường Lâm, ngươi là một người thông minh, kỳ thực bút giao dịch này đối với ngươi trăm lợi mà không hề có một chút thiệt hại."

Lâm Khiếu Đường không tin hắn nói chuyện ma quỷ, châm chọc nói: "Đối với ngươi trăm lợi mà không có một chút thiệt hại mới đúng!"

Kỳ Áo cũng không tranh cãi, nói tiếp: "Ta cho ngươi ba canh giờ suy nghĩ, sau ba canh giờ, cho dù ngươi đồng ý, ta cũng sẽ không xuất thủ cứu ngươi."

Nói xong Kỳ Áo liền ly khai, đôi lông mày của Lâm Khiếu Đưòng nhíu sat lại với nhau: "Không cần cân nhắc nữa, ta đồng ý."

Đây vốn là một sự lựa chọn hiên nhiên, nếu không đáp ứng thì sẽ phải chết, còn suy nghĩ cái rắm, đáp ứng rồi trước tiên bảo trụ cái mạng nhỏ, sau đó chuyện đâu sẽ có đó.

Khuôn mặt của Kỳ Áo vốn âm trầm, lúc này lại hiện lên một nụ cười quỷ dị…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui