Thất Tuyệt phu nhân dẫn theo hai người bay đi, Lâm Khiếu Đường và Thần Lộ tiên tử vẫn yên lặng như cũ, cả đoạn đường không nói với nhau lời nào, nhưng cũng là do hai bên không mấy quen thuộc, thân thiết.
Vả lại Thất Tuyệt Phu Nhân và Thần Lộ tiên tử đối với Lâm Khiếu Đường có chút khúc mắc, tự nhiên càng không có lời nào để nói.
Đường phía Tây của bọn họ so với đường phía đông của ba người Thái âm Thiên Quân dài hơn không ít, bất quá hành trình một vạn hai ngàn dặm đường đối với ba người Thất Tuyệt Phu Nhân mà nói cũng không tính là quá dài.
Thế nhưng dù sao cũng là tiến vào vào Đại Hạ Quốc, bởi vậy không dám để khí nguyên tỏa ra, trên đường, ba người chỉ có thể bay sát mặt đất, thu liễm khí nguyên, thong thả phi hành. Có lúc còn phải đi đường vòng hay tìm những đường nhỏ, lạ, hiểm trở, cốt là để không bị phát hiện.
Ba ngày sau, ba người đã bay được chín ngàn dặm. Tuy nhiên ở đây khác xa biên cảnh, cho dù là phi hành ở nơi đường vắng nhưng thỉnh thoảng vẫn đụng phải vài tu luyện giả.
Rốt cục năm ngày sau, vào giờ ngọ, ba người cũng đã đến được Cửu Đỉnh Sơn Tây, tìm đến một mỏ nguyên thạch.
Đứng ở một nơi kín đáo, Thất Tuyệt Phu Nhân nhìn mỏ nguyên thạch phạm vi hơn 50 dặm, thấy rõ mỏ khoáng thạch có không ít tu luyện giả ra vào, liên miên không dứt, không khỏi cảm thán nói:
- Đại Hạ Quốc quả nhiên dồi dào, có một hậu phương vững mạnh như vậy, há còn sợ vì chiến sự mà hao tổn.
Thần Lộ tiên tử cvà Lâm Khiếu Đường phân biệt đứng ở hai bên, nói:
- Phu nhân, bốn phía nơi này đều được bố trí kết trận, mạo muội xông vào chắc chắn bị phát hiện, cho dù nơi này có thể đánh hạ được thì chỗ còn lại cũng không có khả năng tiếp tục thực hiện.
Thất Tuyệt Phu Nhân mở địa đồ ra nói:
- Đại Hạ quốc gần trăm năm nay cường thịnh không gì sánh được, mỗi lần các tu luyện giới khác xông vào đều thất bại, lần này tất nhiên nghĩ không ra chúng ta lại lẻn vào hậu phương để đánh lén. Những nơi thế này bình thường có ít nhất 2 vị linh hồn giai tọa trấn. Bản phu nhân vừa thăm dò một phen, chỉ phát hiện một cỗ khí nguyên đạt đến cấp độ linh hồn giai. Nhiệm vụ chủ yếu của chúng ta là phá hủy mỏ, phá hủy tất cả nguyên thạch trong mỏ, không cần ba người đồng thời hành động. Ta thấy cách chỗ này không xa còn có một mỏ và một dược viên khác, các ngươi lựa chọn đến đó, sau ba canh giờ nữa ba chúng ta cùng phát động tấn công, vô luận thành bại, nửa đêm nay phải đến Hoa Hợp Sơn cách nơi này một ngàn dặm hướng tây bắc tập hợp.
Binh phân ba đường tất nhiên ảnh hưởng sức chiến đấu, nhưng tính cơ động lại rất cao, mặt khác còn thêm phần bí mật. Thần Lộ tiên tử ở đây không có gì nghi ngại, thế nhưng ai đi mỏ ai đi dược viên lại có chút khó có thể phân phối.
Thần Lộ tiên tử dịu dàng nũng nịu nhìn Lâm Khiếu Đường cười nói:
- Lâm công tử, thiếp thân là một nữ tử yếu đuối, đã nhiều ngày bôn ba, cảm thấy uể oải, muốn chọn mỏ cách đây ngoài trăm dặm hành sự, không biết có ý kiến hay không?
Lâm Khiếu Đường có chút nhìn không ra vẻ phong tình vạn chủng của Thần Lộ tiên tử là có mục đích. Chỗ mỏ kia cùng với ở đây cấp bậc hoàn toàn giống nhau, về phương diện khác biệt cũng không có gì lớn, tìm kiếm chỗ mỏ đó cũng không có gì khó khăn.
Nhưng dược viên có thể không giống như vậy, cho dù tại đế quốc tu luyện như Đại Hạ Quốc, một dược viên có đường kính hơn mười dặm coi như tiêu chuẩn rất cao, chỉ sợ trong vườn trồng không biết bao nhiêu cây cỏ, linh dược quý trọng, chắc chắn là linh nguyên thuần hậu, tràn đầy tứ phương. Còn có thể tồn tại nguyên nhãn cỡ lớn, không có tu luyện giả cao cường bảo vệ mới là lạ.
Không chỉ như vậy, lộ trình tới dược viên so với mỏ cũng xa hơn rất nhiều, cách nơi đây đến hơn ba trặm dặm, bởi vậy có thể thấy dược viên so với mỏ hung hiểm hơn vạn phần.
Bất quá Lâm Khiếu Đường cho dù biết những điều này, cũng không hề ngần ngại đến đó, bởi với một dược viên rộng lớn như vậy sẽ có ko ít béo bở. Giết người cướp giật là mục đích đến đây của Lâm Khiếu Đường, chỉ cần xa hai người kia là tốt rồi, Lâm Khiếu Đường có thể thoải mái mà cướp phá, không cần lo lắng việc chia của.
- Nếu tiên tử đã đề xuất, Lâm mỗ cũng không có ý kiến!
Sắc mặt Lâm Khiếu Đường thay đổi, trả lời.
- Thiếp thân đa tạ Lâm công tử thương tiếc!
Thần Lộ tiên tử vẫn lộ vẻ nhu nhược, đôi mắt đẹp mơ hồ ẩn tàng chút tiếu ý do đã đạt mục đích.
- Tiên tử khách khí rồi, dược viên cách đây còn có chút lộ trình, Lâm mỗ đi trước một bước, cáo từ!
Lâm Khiếu Đường dứt lời liền người động, thân ảnh nhóang lên đã bay đi như thiểm điện.
Thất Tuyệt Phu Nhân cũng không ngờ Lâm Khiếu Đường lại đáp ứng một cách sảng khoái như vậy. Phải biết dược viên chắc chắn có cao nhân Đại Hạ quốc trấn giữ, kết trận phòng vệ tất nhiên cũng sẽ cực kỳ lợi hại, cho nên tuỳ tiện mượn một cái cớ để khỏi đến đó, cho dù thẳng thắn nói mình không thể đánh lén cũng không quá đáng. Vì vậy nhất thời cho rằng gã họ Lâm chỉ có cái dũng của kẻ thất phu, nghĩ đến đây cười nhạt trong lòng. Tại https://truyenfull.vn
- Thần đạo hữu, bản phu nhân bỗng nhiên nghĩ đến một câu tục ngữ, rất hợp với cử chỉ của ngươi.
Thất Tuyệt phu nhân hời hợt nói.
Thần Lộ tiên tử hiện vẻ mặt vô tội, nói:
- A? Không biết phu nhân nghĩ đến là câu tục ngữ nào?
- Tối độc phụ nhân tâm!
Thất Tuyệt Phu Nhân nhìn về hướng Lâm Khiếu Đường vừa đi khỏi, lo lắng nói.
Nghe được lời ấy, Thần Lộ tiên tử bỗng nhiên phát ra tiếng cười khanh khách như chuông bạc, tức thời chớp mắt nói:
- Phu nhân sao không phải phụ nhân đây?
- Ha ha.
Thất Tuyệt Phu Nhân ngửa mặt cười, nói:
- Thần đạo hữu, mỗi tiếng nói tiếng cười của ngươi, cử chỉ động tác, hợp với Vân Hải Băng Tâm Quyết càng lợi hại a! Vừa rồi Lâm đại hữu hơn phân nửa là bị ngươi mị hoặc, cho nên ý nghĩ nóng lên, liền đáp ứng đi dược viên, bản phu nhân thật không bằng ngươi.
- Thiếp thân nào có lợi hại như vậy, Lâm công tử là Nam Xuyến Giới nhất lưu, là nhân vật trí dũng song toàn, sao có thể chịu thiếp thân quấy rầy, trong lòng có lẽ đã nắm chắc thành công mới đồng ý đến đó. Phu nhân thật khéo trêu đùa thiếp thân, cho dù thiếp thân có ba đầu sáu tay cũng không bằng cái ngón tay của phu nhân!
Thần Lộ tiên tử cho dù đối mặt với một ma đầu địa vương cấp như Thất Tuyệt Phu Nhân, vẫn như cũ cười nói bình thường, phong tình vạn chủng, không tỏ ra yếu kém chút nào. Mặc dù là nữ tu nhưng nếu tu vi hơi yếu một chút, chỉ sợ cũng sẽ bị mê hoặc.
- Thần đạo hữu. trước mặt bản phu nhân không nên khoe khoang vẻ phong tình, còn không mau mau đi đến chỗ mỏ kia, lúc đó nếu không địch lại thì câu giờ một phen, bản phu nhân càn quét chỗ này xong sẽ đến hỗ trợ ngươi!
Thất Tuyệt Phu Nhân mặc dù có vẻ lạnh lùng, nhưng lời nói đối với Thần Lộ tiên tử cũng có vài phần như muốn bảo vệ, nếu như đúng như lời nói này, vậy thì cả hai đều vui vẻ rồi.
- Nhận được sự ưu ái của phu nhân, thiếp thân đi đây!
Lời nói của Thần Lộ tiên tử còn chưa dứt, thân hình đã ở xa mấy dặm.
Trong lúc hai nữ nhân nói chuyện, từ lâu đã đem vị nam tu đồng hành trong mấy ngày vừa qua quên hết không còn một chút nào trong đầu.
Lúc bấy giờ, vị nam tu này cẩn thận bay đi, đã vượt ra ngoài hơn mười dặm.
Lâm Khiếu Đường và Thất Tuyệt Phu Nhân, Thần Lộ tiên tử trong thời gian đồng hành, không hề sử dụng Vô Tung Quyết mà chỉ thu liễm khí nguyên, dùng phương pháp phi hành thông dụng, cốt để hai người không biết thực lực của mình. Lúc này một người hành động, tự nhiên không cần lo lắng phòng bị, không lâu bèn vận Vô Tung Quyết, tốc độ tăng thêm mấy lần.
Nếu là hai người kia nhìn thấy một Lâm Khiếu Đường có thể trong tình huống khí nguyên yếu ới như vậy mà có thể có tốc độ dường này, chắc chắn hai mắt sẽ trừng trừng kinh ngạc không thôi.
Không đến nửa canh giờ sau, Lâm Khiếu Đường đã đến được chỗ dược viên. Tốc độ này không hề kém hơn so với đại đa số linh hồn giai dùng hết toàn lực phi hành.
Lâm Khiếu Đường nép vào một gốc cây cổ thụ, cách dược viên một đoạn, kín đáo quan sát phía trước dược viên, lẳng lặng chờ thời gian trôi qua, chỉ đợi đến giờ thì lập tức tiến hành tấn công.