Hai con Huyết vu yêu nhìn thấy kim lôi điện liền như chuột thấy mèo, một mực lui nhanh lại hơn mười trượng, dường như rất sợ chạm phải kim lôi điện.
Lâm Khiếu Đường khẽ lật tay, Lục dực kim lôi sí sau lưng chuyển động kịch liệt chỉ để lại một dải hình cung kim sắc điện hồ là còn có thể nhìn thấy, còn lại những phần khác dường như đã biến thành hư ảnh, tốc độ như thuấn di xông ra ngoài.
Sắc mặt Nghiêm La đại biến, nhìn ra đối thủ muốn chạy trốn, thúc dục Hắc vu yêu truy kích nhưng Huyết hồn yêu vẫn đang bay lượn đầy trời kia lại biến thành trở ngại, hơn nữa Hắc vu yêu đối với kim lôi điện cũng rất kiêng kỵ, thế truy kích rõ ràng đã chậm mất nửa nhịp.
Nghiêm La hóa thành quang mang màu đen truy kích, so với tốc độ bỏ chạy của Lâm Khiếu Đường cũng không chậm hơn bao nhiêu, bất quá Huyết hồn yêu lại cản trở ngay trước mắt làm cho hắn không cách nào phi độn toàn lực cho được.
Tiểu Ma Thiên Thiên và hai đại Vu vương liều mạng chống đỡ lại công kích của đám Huyết hồn yêu, cả ba người cũng nhìn ra ý đồ thoát thân của thanh niên mặc tử bào nhưng cũng không rảnh phân tâm. Đám Huyết hồn yêu này một khi đến gần người sẽ lập tức tiến vào cơ thể, tựa hồ như muốn cướp lấy quyền khống chế thân thể đối phương, mặc dù nguyên thần địa vương giai phi thường cường đại nhưng cũng không dám dễ dàng cho đám hồn thể không rõ lai lịch kia tiến vào bên trong cơ thể của mình.
Nói đến cũng lạ, Lâm Khiếu Đường khi hóa thành quang mang rời đi, Huyết hồn yêu đều né tránh, phảng phất như gặp phải khắc tinh, một bực tránh né như sợ không kịp vậy.
- Tiểu tử, thanh đao kia vốn là Thiên nguyên thánh bảo, đoạt được rồi hãy chạy trốn.
Thanh âm Kỳ Áo đột nhiên vang lên.
Lúc này Lâm Khiếu Đường chỉ cách cửa đá mấy trượng, nhận được thanh âm của Kỳ Áo, theo tiềm thức xoay người nhìn lại, chỉ thấy thanh đao trước đó toàn thân màu huyết hồng nhưng giờ phút này lại lấp lánh quang mang màu xanh, khí huyết sát đã giảm đi rất nhiều.
Trong tích tắc Lâm Khiếu Đường xoay người lại, bên trên thanh đao lại thoát ra một khỏa hình cầu màu huyết hồng cực đậm.
Mà sau khi hình cầu màu huyết hồng kia thoát khỏi thân đao, toàn bộ thân đao nhất thời trở nên lấp lánh quang mang màu xanh, khí nguyên phóng ra mênh mông cuồn cuộn như nước sông chảy mãi không ngừng, loại cảm giác này Lâm Khiếu Đường chưa từng cảm nhận qua tại bất kỳ một pháp bảo khác.
Thấy bốn gã Vu sư đang bị Huyết hồn yêu cuốn lấy, trong nháy mắt Lâm Khiếu Đường thay đổi chủ ý, cơ hội tốt như vậy lại buông tha, há không phải quá đáng tiếc.
Lâm Khiếu Đường xoay người lại, không đến một khắc sau đã xuất hiện tại bên cạnh thanh đao, nhanh chóng cướp lấy rồi thân hình lại chợt lóe, một lần nữa hướng cửa đá độn đi.
- Không tốt, đuổi theo!
Tiểu Ma Thiên Thiên bất chấp tất cả, khí nguyên toàn thân bành trướng phi thân đuổi theo, hai gã Vu vương kia đều mãnh liệt thi triển tuyệt học, đánh lui Huyết hồn yêu sau đó cũng tiếp tục truy kích.
Đúng lúc này, trong hư không, một tiếng kêu sắc bén vang lên thảm thiết, làm cho bốn người ba đuổi một chạy nhất thời cả kinh, nhưng tốc độ cả bốn người vẫn không hề giảm, chỉ liếc mắt lại phía sau một cái mà thôi.
Chỉ thấy Quỷ vương Nghiêm La bị khỏa hình cầu màu huyết hồng xâm thực, vẻ mặt thống khổi vô cùng, khuôn mặt vặn vẹo, đầu tóc màu đen trong nháy mắt biến thành huyết hồng.
Lâm Khiếu Đường vừa thấy cảnh này, trong lòng liền biết không ổn, cũng không dám lưu lại, bằng tốc độ nhanh nhất xuyên qua cửa đá, sau đó cuối cùng xoay tay lại, một kích phá hủy toàn bộ cánh của. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
Tiểu Ma Thiên Thiên và hai đại Vu vương đều không hiểu Quỷ vương đã xảy ra chuyện gì, nhưng sâu trong nội tâm đã tràn ngập sợ hãi, giờ phút này cũng là nửa đuổi nửa trốn, chỉ thầm nghĩ làm sao sớm rời đi khỏi nơi này một chút.
Dọn sạch cửa đá bị phá hủy cũng không phải là việc khó, bất quá chỉ trong thời gian nháy mắt, khi bọn họ xuyên qua khỏi thông đạo thì thân ảnh kia đã không còn thấy tung tích, tốc độ nhanh đến như vậy so với đại tu sư cư còn nhanh hơn vài phần.
Giờ phút này, gian nhà đá phía sau, khí nguyên huyết sát đã như thủy triều quay cuồng khởi động, phảng phất như muốn đem một mảng thiên địa nhuốm lại thành một màu huyết hồng.
Ngay lúc ba gã Vu vương sắp bay ra khỏi tế tháp. Một đạo huyết mang bỗng hiện lên.
Một gã đầu tóc màu huyết hồng, ánh mắt cũng đỏ như máu, xích lõa nửa thân trên, cơ thể cứng rắn như thiết cốt, hai hàm răng trên dưới đều mọc ra hai chiếc răng nanh.
Nhìn cảnh này, hình dáng quái nhân kia mơ hồ vẫn còn lại vài phần của Quỷ vương Nghiêm La, Chung vương Cổ Minh vô thức nói:
- Nghiêm đạo hữu.?
- Cổ đạo hữu, đây không phải là Nghiêm đạo hữu, khí nguyên trên người kia không đúng, chỉ sợ là đã bị thứ kia đoạt xá mất rồi.
Cách Phong cảnh giác nói.
- Không có khả năng!
Tiểu Ma Thiên Thiên thất thanh nói.
Hai vị Vu vương nhất thời dùng một loại ánh mắt khác thường nhìn về phía Tiểu Ma Thiên Thiên, trong lòng cả hai đều đã có chút căm tức, hiển nhiên là vì vị phát ngôn nhân của tu luyện giả thượng giới này đã không nói tất cả tình huống cho bọn họ.
- Hoàng phi nương nương có nói Huyết ma đã bị tu luyện giả thượng cổ trảm sát rồi mà.
Tiểu Ma Thiên Thiên bối rối nói.
- Huyết ma?
Cổ Minh nghi hoặc, cho dù là hắn một vị đại tu sư nhưng khi nghe đến danh từ này cũng cực kỳ xa lạ, Cách Phong bên cạnh cũng giống như vậy.
- Ha ha ha ha!
Quái nhân một tay ôm mặt đột nhiên phát ra những tiếng cười vô cùng kinh khủng, ba gã Vu sư không dám có bất kỳ hành động nào, hiển nhiên khí huyết sát tỏa ra từ người kia đã đủ làm cho cả ba hoảng sợ.
- Tiểu nha đầu, ngươi nói bổn tôn đã bị người giết? Người nào nói cho ngươi như vậy? Bổn tôn không phải là ở chỗ này sao. Bất quá vẫn là phải cám ơn lòng tham của lũ vãn bối các ngươi, nếu không phải các ngươi thì bổn tôn chỉ sợ cũng không ra được. Đạo phong ấn được bố trí tại Thiên nguyên đao đã hút đi không ít Huyết nguyên lực của bổn tôn, nếu trước ngàn năm tới không có người giải phong thì bổn tôn chỉ có thể buông tha cho nguyên thần mà biến thành một tia phân thần.
Quái nhân màu huyết sắc trầm giọng nói.
Sắc mặt Tiểu Ma Thiên Thiên và hai đại Vu vương đọng lại, không người nào đáp lời. Sát khí của người kia quả thực quá mức nồng đậm, cả ba chỉ biết chuẩn bị tùy thời ra tay.
- Ba người các ngươi cùng với bổn tôn không cừu không oán, bất quá lại cầm hai loại đồ vật của bổn tôn, chỉ cần giao ra đây bổn tôn sẽ không ngăn cản các ngươi.
Quái nhân màu huyết sắc lại nói.
Nguyên bản ý định chạy trốn còn đang lấn áp chiến ý, Cổ Minh và Cách Phong sau khi nghe được lời này, hàn quang trong mắt chợt lóe, bọn họ tự nhiên biết đối phương đang ám chỉ vật gì.
Thấy cả ba người không chút động lòng, trên mặt quái nhân màu huyết sắc đã trầm xuống, cơ thể nhúc nhích, từ khủy tay trở xuống đã kéo rài ra những gai xương, trên đầu lại mọc ra một cây sừng thật dài, sau lưng còn mọc ra một đôi cánh dơi đỏ như máu.
Sâu bên trong tế tháp truyền đến tiếng hí vang dội, rồi sau đó cả đàn Huyết hồn yêu như thủy triều bay ra, trực tiếp công kích ba gã Vu sư.
Đại di thiên hoa tán trận, Kim Vương linh xà của Cổ Minh, Thiên đồng nhân ngẫu của Cách Phong, mấy người không hề do dự trực tiếp sử dụng tới pháp bảo lợi hại nhất của mình.
Trong hư không sặc sỡ nhiều màu, chiến đấu kịch liệt phi thường. Bất quá ba đại vu sư dù sao cũng là tu luyện giả địa vương giai, trong đó càng có hai người là đại tu sư, chiến lực thể hiện ra ngoài tự nhiên vô cùng mạnh mẽ.
Mặc dù mấy ngàn Huyết hồn yêu công kích kịch liệt nhưng căn bản cũng không thể làm được gì hơn, quái nhân màu máu giờ phút này đã hoàn thành việc đoạt xá rồi tiến hóa, dung mạo Nghiêm La lúc này đã như cảnh còn người mất, hoàn toàn không tìm được một nửa bộ dáng khi xưa, thậm chí cũng không còn tính là hình người, căn bản vốn là một thể đến từ ma giới: ma thể.
Huyết ma vung tay lên, một cỗ huyết khí ngưng tụ được phát ra giống như một loại hiệu lệnh, lúc này tất cả Huyết hồn yêu lập tức đình chỉ công kích tụ hợp lại một chỗ. Theo sự tụ tập của đám Huyết hồn yêu, ba gã sắc mặt Vu sư địa vương giai lại càng trở nên khó coi.
Sau khi tất cả Huyết hồn yêu tập hợp lại cùng nhau, một trận huyết quang hiện lên, lập tức một thanh huyết đao xuất hiện, cùng với thanh Thiên huyết đao trước đó vẫn cắm tại thạch đôn giống nhau như đúc, chỉ là huyết sát khí lại càng tinh thuần hơn một chút, không hề có vẻ hỗn độn giống như trước đây, dường như trong đó còn ẩn chứa một cỗ khí nguyên khác.
Huyết ma liếm liếm môi, dữ tợn cười nói:
- Đã bao lâu nay không được nhấm nháp tư vị máu thịt người rồi, bổn tôn đã đói đến phát hoảng, mượn ba người các ngươi làm món khai vị đi.
Dứt lời thân ảnh liền chuyển, một đạo huyết quang hiện lên, trực tiếp nhắm vào Cổ Minh.
Ba gã vu sư địa vương giai lúc này phi thường rõ ràng, chỉ cần bất cứ một ai trong ba người ngã xuống thì chiến lực ngã xuống theo trên diện rộng, chỉ cần ít đi một người thì hai người còn lại sợ là ngay cả lực hoàn thủ cũng không còn.
Kim vương linh xà kim chợt hiện quang mang, trong nháy mắt đã lớn lên tận ba trượng, trong cái miệng rộng thỉnh thoảng lại phun ra một đám sương độc màu vàng, mà cỗ sương độc này Cổ Minh có thể dễ dàng điều khiển. Trong sương độc màu vàng có ẩn hàm độc nguyên, chỉ cần hơi động vào liền có thể trúng độc thụ thương, cái này giống như một kiện pháp khí vô hình có thể công thủ toàn diện.
Bất quá ngay cả như vậy vẫn không thể chống đỡ được Huyết ma vàthanh Thiên huyết đao, mỗi lần công kích đều để lại trên thân thể Kim vương linh xà một vết thật sâu, lân phiến cứng rắn kia căn bản không chống đỡ được mỗi nhát Thiên huyết đao, máu màu vàng cũng không ngừng chảy ra bên ngoài từ miệng những vết thương.
Nếu không phải năm khối thiên đồng nhân ngẫu vẫn đang hiệp trợ phân tán đi không ít lực công kích và chú ý của Huyết ma, chỉ sợ mấy chiêu trôi qua Kim vương linh xà liền bị tiêu diệt rồi.
Tiểu Ma Thiên Thiên với Đại di thiên tán trận hình thành một thuẫn bài phòng ngự xoay tròn mỗi đạo đao khí huyết sắc sau mỗi đao mà Huyết Ma phát ra, nếu bị đao khí đánh thương dù chỉ một chút thì không những tổn thương da thịt mà huyết sát chi độc cũng sẽ xâm nhập vào bên trong cơ thể.
Ngay lúc này, sớm đã mang theo chúng nữ bay ra ngoài hơn hai trăm dặm, vẻ mặt Lâm Khiếu Đường vẫn có chút ngưng trọng, bên trong gian nhà đá phát sinh một màn kia, hắn vô cùng rõ ràng, luồng khí huyết sát kia đã siêu việt qua địa vương hậu kỳ làm cho trong lòng hắn đến tận bây giờ vẫn còn sợ hãi.
- Tiểu tử, luồng khí nguyên vừa rồi so với thượng giới Huyết hoàng, một trong tam đại ma hoàng cực kỳ giống nhau. Chỉ sợ vốn là phân niệm Huyết hoàng lúc thượng cổ phong ma đại chiến còn lưu lại?
Kỳ Áo không quá lạc quan nói.
- Tương đương với người phát ngôn của tu luyện giả thượng giới?
Lâm Khiếu Đường hỏi ngược lại.
- Không sai biệt lắm, từ sau khi viễn cổ đại phi thăng cũng chính là hồi kết của thời kỳ viễn cổ, đoạn thời gian này đại khái là khoảng sáu vạn năm trước, không ít cổ tịch thượng giới đều có ghi lại, tiếp theo là thời kỳ thượng cổ bắt đầu, thời gian đại khái là từ hai vạn đến sáu ngàn năm trước. Trong khoảng thời gian này thượng cổ tu luyện giả mặc dù không có biến thái như tại thời kỳ viễn cổ, nhưng cao thủ vẫn vô cùng đông đảo, đặc biệt là tu luyện giả viễn cổ mới phi thăng, bọn họ đối với di lưu thiên nguyên thánh bảo tại hạ giới này vẫn nhìn chằm chằm như cũ, đều lợi dụng các loại phương pháp bất đồng tiến vào tranh đoạt, làm cho nơi này từ hai vạn đến sáu ngàn năm trước trở thành bãi chiến trường thứ hai của thượng giới, ngay lúc đó Ma Tông cực kỳ hưng thịnh, nguyên bổn tại thời kỳ đại phi thăng một phần lớn tài nguyên tu luyện đã bị cướp đoạt lại một lần nữa trở nên suy yếu, thẳng đến sau này tu luyện giả nơi này mới ý thức được nếu cứ mãi tiếp tục như vậy thì bọn họ sẽ không còn đường để sống, phong ma đại chiến từ đó phát sinh, dù sao số tu luyện giả có thể phi thăng ngày càng ít đi, cuối cùng tu luyện giả thượng cổ sau một thời gian nỗ lực mới giành được thắng lợi, phong ấn ba khối đại lục. Ma Tông thượng giới vì vậy mà biệt tích chỉ còn để lại có hai khối đại lục, cơ bản chặt đứt liên lạc giữa một giới này với thượng giới, sau đó nơi này mới trở thành một vị diện cơ bản độc lập, nhưng tu luyện giả cũng bởi vì tư nguyên cạn kiệt nên ngày càng ít đi.
Kỳ Áo nhớ lại nói, hắn đều rõ ràng hết thảy mọi chuyện, mà tất cả những điều này đều là năm đó ở trên thượng giới khi lật qua những cổ tịch ghi lại mà thôi.
Chuyện tình phức tạp đã vượt quá khả năng Lâm Khiếu Đường có thể dự liệu, bất quá ngoài ý muốn thu được thanh đao, coi như thu hoạch rất khá. Kỳ Áo đã cẩn thận tìm hiểu, qua một lúc xác định thanh đao này so với Thiên nguyên đao được ghi lại trong cổ tịch thượng giới rất giống nhau, có hơn phân nửa cũng chính là do tu luyện giả viễn cổ ngày đó lưu lại.
Đao này hàng năm ngâm mình trong huyết sát khí, thánh nguyên đã xuy yếu, nhưng dù sao cũng là tu luyện giả viễn cổ làm ra, đối với ma khí, huyết khí, quỷ khí…âm nguyên đều có tác dụng khắc chế, cho dù uy lực hôm nay đã xuy yếu không ít nhưng tuyệt đối không phải những pháp bảo bình thường hạ giới hiện nay có thể so sánh được.
Bay ra ngoài hơn năm trăm dặm, Lâm Khiếu Đường vẫn có thể cảm ứng được khí huyết sát ngập trời phía sau, trong lòng mơ hồ cẩm giác được sắp có đại sự gì đó sắp phát sinh. Đối với lần này tiến vào đại lục Phong Ma càng thêm không coi trọng, bây giờ đã tìm được mảnh toái phiến thứ tư, trong ba khối nơi này, chỉ cần tìm được một khối cuối cùng liền có thể rút lui.
Lâm Khiếu Đường đưa chúng nữ đến khu vực an toàn, phục chế phương pháp trị liệu cho Thần Lộ Tiên Tử vào lam ma thạch. Lại chỉ dẫn cho Tố Tố mấy ngày rồi dặn chúng nữ hoạt động tại dải đất biên giới rìa ngoài đại lục, vô luận là tìm kiếm cổ huyệt, linh thảo hoặc là di hài thượng cổ tu luyện giả thế nào cũng được nhưng đều phải hướng về phía truyền tống trận, làm tốt công tác chuẩn bị lúc nào cũng có thể lập tức rời đi