Những chiếc xúc tu mãnh liệt huy vũ trong không trung, nếu như sơ ý bị một chiếc xúc tu đánh trúng, cho dù là thân thể của tu luyện giả địa vương giai cũng không nhất định có thể chịu đựng được.
Tứ Long Địa Võng Trận có chút cật lực chống đỡ hơn mười chiếc xúc tu tấn công, Tiêu Mục và Triển Thanh Nhu hợp lực công kích nhưng hiệu quả đối với quái vật này rất thấp.
Hai vị viện thủ và Đan Vương lúc này đã bay lên càng cao trên bầu trời quan sát mọi chuyện xảy ra bên dưới, xem tình hình không dự định xuất thủ.
- Chủ công tử bắc hướng sang nam đến chiếc xúc tu thứ tám, từ đông sáng tây đến chiếc xúc tu thứ mười bốn!
Thanh âm của Mục Bách Thông từ trên bầu trời truyền tới.
Tứ Thải Chân Long vừa nghe nói thế, lập tức biến hóa trận hình, phương vị của bốn người đều di chuyển toàn bộ, đồng thời trọng tâm công kích và trọng tâm phòng thủ đều phát sinh biến hóa, một mình Bạch Long phòng ngự, còn ba người cò lại tham dự tấn công.
Trong hơn mười chiếc xúc tu thật lớn, quang mang màu xanh lóe lên, phi kiếm màu lam qua lại công kích, còn có mấy long ảnh màu tím gào thét xoay quanh.
Đã biết lợi hại, sắc mặt mỗi người Tứ Thải Chân Long đều nghiêm trọng, hiện tại đều dùng tới công phu chân thực, không dám có bất cứ giấu giếm gì, trước đó còn tưởng gặp phải yêu trùng gì đó, chưa từng nghĩ tới cư nhiên lại là nê chương thú, một loại yêu thú chiểu trạch, loại yêu thú ao đầm này cực độ yêu thích đối với dương khí.
Nếu là Lâm Khiếu Đường nhìn thấy những chiếc xúc tu này nhất định sẽ thất kinh, bởi vì những chiếc xúc tu này so với nê chương thú mà hắn gặp được tại đại lục Minh Tây còn lớn hơn dài hơn và cường đại hơn, trên xúc tu còn mọc ra một ít gai nhọn cứng chắc.
Nê chương thú này là yêu thú đã tiếp cận cấp mười bốn, công kích bình thường đối với nó không sinh ra được bất kỳ sự uy hiếp nào, dưới tình huống bình thường, bốn tu luyện giả địa vương giai sơ kỳ, cho dù vây kín cũng khó tạo thành sát thương đối với nó.
Bất quá, Tứ Thải Chân Long nghiêm ngặt dựa vào vị trí biến hóa của Tứ Long Địa Võng Trận, dưới sự chỉ huy của Mục Bách Thông, công kích vào những chỗ yếu hại của yêu thú này, rất nhanh liền chiếm được thượng phong.
Chiếc xúc tu thứ tám dưới sự công kích mạnh mẽ của Tiêu Mục, hầu như sắp bị chặt đứt, vô luận là những xúc tu khác muốn giải vây như thế nào, luôn luôn bị hơn mười thanh Thiên La Kiếm vây xung quanh Tiêu Mục ngăn chặn lại, Thanh Long và Lam Long phối hợp ăn ý với nhau, khi thì chuyển đổi vị trí, làm cho chương nê thú không có biện pháp nào. Bạn đang đọc truyện được tại
Phập… Quang mang màu xanh hiện lên, chiếc xúc tu bị cắt đứt, một đoạn xúc tu rất dài vẫn còn hơi nhúc nhích rơi vào trong vũng bùn.
Trong vũng bùn này phát ra một loại tiếng gào thét đau đớn khó chịu, phảng phất như cự thú thời viễn cổ rít gào, chấn động lòng người.
Âm thanh bọt khí nổ lốp lốp trong vũng bùn càng lúc càng kịch liệt, toàn bộ chiểu trạch phảng phất như bị đun nóng sôi lên sùng sục.
Vù một tiếng, chiếc đầu thật lớn từ trong vũng bùn nhô ra ngoài, hơn mười con mắt cực lớn hiện ra trong không trung, cái miệng rộng mở đầy răng nhọn hoắt, trong đó vẫn còn đang ngậm mộ con ma ngư thật lớn.
Con quát vật khổng lồ phát ra tiếng phẫn nộ, chiếc xúc tu vừa bị chặt là một trong bốn chiếc xúc tu quan trọng nhất của nó, mạnh mẽ nuốt vào trong bụng con ma ngư thật lớn, nê chương quái phun ra sương mù màu đen dày đặc.
Đám sương màu màu đen này là độc chướng rất mạnh, không ngững có thể đễ dàng ăn mòn chân khí hộ thể thông thường mà còn có khả năng ăn mòn cả pháp bảo.
Hơn mười chiếc xúc tu càng trở nên điên cuồng, liên tục huy vũ, trong vòng hơn trăm trượng đều là hư ảnh của hơn mười chiếc xúc tu thật lớn, Tứ Thải Chân Long lại một lần nữa biến đổi vị trí trận hình.
Lâm Uyển Nhi đứng tại vị trí tương đối an toàn, lập tức biến đổi từ trọng tâm tấn công sang trọng tâm phòng ngủ, ba người còn lại triển khai công kích, cảm giác khẩn trương vùa mất, thần sắc Lâm Uyển Nhi hơi xuất hiện một tia ngẩn ngơ, đôi mắt màu tìm vô tình lóe lên, có vẻ cực kỳ yêu dị, đối với con quái vật to lớn này thực tế không có bao nhiêu e ngại. Lực chú ý của nàng luôn luôn bị một cỗ khí nguyên xa xa hấp dẫn.
Từ khi tiến vào trong U Minh Chiểu Trạch, Lâm Uyển Nhi đã cảm nhận được cỗ khí nguyên mơ mịt này, chính là do đám tu luyện giả Đại Hạ quốc kia phát ra, tựa hồ như mục tiêu của bọn họ so với Tiềm Long Viện không hẹn mà hợp, vị trí đi vào khác nhau nhưng mục tiêu lại có chút giống nhau.
Trong ngũ đại ma vực, rộng lớn nhất chính là U Mnh Chiểu Trạch, lớn chừng một phần tư đại lục Kỳ Đông, diện tích vô biên vô hạn, dường như một hải dương chiểu trạch, là một trong những chiến trường chủ yếu tại thời kỳ thượng cổ, thượng cổ tu luyện giả đã ngã xuống tại đây không hề ít, bảo bối di lạc tại đây càng nhiều vô số kẻ.
Ngoài trừ Tiềm Long Viện, các thế lực khác cũng tiến vào đây là điều dễ hiểu. Thế nhưng cỗ khí nguyên này vẫn luôn luôn nhiễu loạn tâm thần của Lâm Uyển Nhi, nàng rất khó khống chế trái tim báo thù của chính mình, vừa nghĩ tới trong số những cỗ khí nguyên kia có kẻ giết chết phụ thân mình, liền hận nghiến chặt hàm răng, tâm thần không yên.
- Uyển Nhi, Uyển Nhi, công kích chiếc xúc tu bên cạnh ngươi!
Bạch Du cấp thiết kêu lớn, đây đã là lần thứ ba rồi.
Lâm Uyển Nhi vẫn còn hơi ngây người đột nhiên cảm giác bên cạnh có thứ gì đó lao tới, giật mình hồi phục tinh thần, áy náy nhìn Bạch Nhu, lập tức tiến vào trạng thái chiến đấu, tử long khí diễm tăng vọt mấy thành, cánh tay ngọc vung lên, một đầu tử vong bắn vọt ra ngoài, trong miệng tử lòng còn có một chiếc gai nhọn vươn ra dài chừng hơn một thước, vô cùng uy lực.
Đầu tử long này là cho Uyển Nhi tốn rất nhiều công sức, thu thập nhiều tài liệu nguyên quáng quý trọng, trải qua chín chín tám mươi mốt năm dài dằng dặc luyện chế, tiêu hao vô số tinh lực mới ngưng tụ thành, cho đến hai mươi năm trước mới hoàn toàn thành công, tổng cộng luyện chế ra chín đầu. Mỗi một đầu dài chừng một trượng rưỡi, có thể co duỗi trong phạm vi nhất định, đuôi của tử vong sắc bén như những lưỡi đao, thậm chính những chiếc lân phiến cũng vô cùng sắc nhọn, uy lực cực lớn.
Khi chín đầu tử long này thành công, ngay cả đan vương Mặc Vô Danh cũng phải than thở không thôi, luyện chế pháp bảo không quan hệ cao thấp, chỉ cần có kiên trì, cho dù là pháp bảo thượng phẩm cũng có thể luyện thành công.
Tử long tỏa liên hóa thành long cốt, dưới sự thúc dục của tử long khí diễm hóa thành một đầu tử long thực chất hóa, so với tử long chi ảnh bình thường có uy lực cao hơn mấy lần.
Dưới một tiếng long ngâm (rồng gầm), xúc tu bị xuyên thấu một lỗ lớn.
Tử long khí diễm của Uyển Nhi hiện ra lực phá hoại vô cùng lớn, làm cho ba người còn lại hơi thất thần, bất quá rất nhanh đã bị tiếng rống to kéo lại.
Nê chương thú bị đau đớn càng thêm điên cuồng, sương màu màu đen dần dần ngưng tụ, độc chướng càng lúc càng dày đặc.
Tu vi của Tứ Thải Chân Long không kém, dưới tình huống chống lại yêu thú tiếp cận cấp mười bốn vẫn chiếm được thượng phong.
Hơn mười chiếc xúc tu thật lớn liên tục huy vũ đã làm cho thảm thực vật xung quanh mấy trăm trượng biến mất, chỉ còn lại bùn nhão tanh hôi, bốn phía đều là sương mù màu đen nồng đậm.
Cũng may nê chương thú ngoại trừ da thị cứng chắc và có khả năng phun khói độc ra, chiêu số khiến đổi thủ đau đầu cũng không nhiều, hơn nữa loại cự thú tồn tại từ thời viễn cổ này, nguyên thức rất yếu, cho dù đã tiếp cận với yêu thú cấp mười bốn, nhưng vẫn duy trì thú tính rất mạnh, chỉ bằng vào thân thể khổng lồ trời sinh hấp thu chướng khí tăng thêm tu vi.
Muốn đánh chết loại cự thú tiếp cận cấp mười bốn này hầu như không có khả năng. Tứ Thải Chân Long dưới sự chỉ huy của Mục Bách Thông không ngừng biến hóa trận hình, làm cho cự thú hoàn toàn không tìm được trọng điểm tấn công, khiến cho đầu óc của nó phải choáng váng.
- Tứ Long cùng đánh, tấn công vào mắt!
Thanh âm Mục Bách Thông truyền tới.
Lúc này đây, trận hình chuyển biến là biến hóa cuối cùng của Tứ Long Địa Võng Trận, Tiêu Mục xông bên ngoài, làm một võ tu chân chính duy nhất trong bốn người, chuyện xông lên đầu tiếp cận đối thủ thông thường đều do hắn đảm nhiệm.
Ba người còn lại đều thi triển tuyệt học, kiếm trận hoa lệ, tử long rít gào, cùng với đạo đạo quang mang màu xanh cùng nhau bắt về phía con mắt to lớn vị trí trung tâm trên đầu nê chương thú.
Nê chương thú cảm giác được uy hiếp, lập tức quơ hơn mười chiếc xúc tu chặn lại, thế nhưng bốn chiếc xúc tu chủ chốt trước đó đã bị chặt mất hai chiếc, hai chiếc còn lại đều bị thương nặng, uy lực giảm đi nhiều, hơn mười chiếc xúc tu khác tuy rằng đều rất lợi hại, thế nhưng một là đã bị thương, hai là uy lực không thể nào bằng được bốn chiếc xúc tu chủ chốt.
Du Long Kiếm của Bạch Du trước tiên chặt đứt một chiếc xúc tu, sau đó Triển Thanh Nhu thi triển Thiên La Kiếm chen chúc chụp xuống, lập tức chém đứt liền mấy chiếc xúa tu, còn ngăn cản được số xúc tu còn lại, Lâm Uyển Nhi phóng ra ba con tử long trong vòng sương mù màu đen cuộn cuộn xoay tròn, tận lực hoàn tan sương màu màu đen, Tiêu Mục cầm Phá Sơn cự kiếm trong tay, giống như mũi tên lao thẳng vào cái đầu to lớn của nê chương thú.
Ghào…..
Quang mang màu xanh chói mắt hiện lên, sau đó là tiếng rống giận đau đớn điên cuồng phát ra, thân thể to lớn của nê chương thú ầm ầm đổ sập, gần mười chiếc xúc tu còn sót lại cũng đều không còn sức lực rơi vào trong vũng bùn.
Thần sắc Mục Bách Thông chợt lóe, cánh tay nhẹ nhàng vung lên, một thanh phi kiếm màu vàng bắn ra ngoài, đâm vào trong đầu nê chương thú, bổ đầu ra, nắm bàn tay, mọt viên tinh thể màu đen từ trong đầu nê chương thú bị hút tới, chính là thú nguyên tinh của nê chương thú.
Mục Bách Thông đưa thú nguyên tinh màu đen cho Mặc Vô Danh nói:
- Mặc lão, khỏa cự thú nguyên tinh này đủ để ngươi luyện chế hơn trăm viên địa nguyên tinh đan rồi, so với linh vương đan cũng không kém hơn bao nhiêu.
Mặc Vô Danh thu hồi tinh thể màu đen, trầm giọng nói:
- Nếu như có thể tìm được nguyên hỏa tinh khiết trong thiên địa, phẩm chất có thể đề cao lên nhiều, đến lúc đó cho dù hai người phục dụng vào cũng có thể tăng thêm vài năm tu vi.
- Mặc lão yên tâm lần này ta và Mục huynh chắc chắn sẽ toàn lực trợ giúp ngươi tìm được thiên địa thuần hỏa, cũng tự mình hộ pháp cho ngươi, cho ngươi an tâm thôn phệ dung hợp loại nguyên hỏa đứng hàng thứ nhất địa nguyên hỏa này.
Hình Hướng Thiên hứa hẹn nói.
- Lão phu cảm ơn hai vị viện thủ rồi, nếu như lão phu thực sự có thể dung hợp thiên địa thuần hóa thành bản mạng chân hỏa, chắc chắn sẽ luyện chế ra được đan dược cao cấp nhất "thiên nguyên đế đan" tặng hai vị.
Mặc Vô Danh cảm kích nói.
- Mặc lão không cần phải để chuyện này trong lòng, tu vi của ta và Huỳnh huynh đệ đạt tới cấp độ này, sớm đã không còn hy vọng gì nữa rồi, tất cả tùy duyên, Mặc lão mấy trăm năm gần đây đối với Tiềm Long Viên cống hiến công lao rất lớn, hai người chúng ta vẫn ghi lòng tạc dạ, trợ giúp Mặc lão đạt được mong muốn cũng là tâm nguyện của hai người chúng ta, huống hồ lần này tới đây cũng không phải chỉ vì thiên địa thuần hỏa, cần lấy lấy được hai kiện bảo bối kia, hy vọng phi thăng thượng giới của hai người chúng ta sẽ tăng lên rất nhiều, sau này Tiềm Long Viện hoàn toàn trông chờ vào Mặc lão rồi.
Mục Bách Thông trầm trọng nói.
- Nhị vị yên tâm, mặc dù lão phu cũng truy cầu phi thăng đại đạo, thế nhưng so với hai vị, lão phu cũng chỉ là hàng vãn bối, ở hạ giới này hai ba trăm năm cũng không lo ngại gì, lão phu chắc chắn sẽ dùng hết sức.
Mặc Vô Danh thành khẩn nói.
- Có thể được lời nói này của Mặc lão, ta và Mục huynh cũng an tâm!
Hình Hướng Thiên có vẻ vui mừng.
Tầm quan trọng của Mặc Vô Danh đối với Tiềm Long Viện so với hai viện thủ còn cao hơn không ít, Mặc Vô Danh rõ ràng là một lão giả gần đất xa trời, mà hai viện thủ vẫn là trung niên, nhưng tuổi tác thực tế thì Mặc Vô Danh nhỏ hơn hai viện thủ tới ba bốn trăm tuổi.
Nếu nói đến ngày sinh của Mục Bách Thông và Hình Hướng Thiên thì chỉ sợ phải ngược dòng thời gian trở lại tám chín trăm năm trước, thậm chí ngay cả bọn họ cũng không nhớ rõ ràng nữa.
Sau khi Tứ Thải Chân Long thu dọn sạch sẽ tất cả bảo bối trên người nê chương thú, bảy người Tiềm Long Viện lần thứ hai nhảy lên trên phi kiếm, hướng về phía sâu trong U Minh Chiểu Trạch bay đi.
…
Cửa mật thất đã rộng mở, âm Tuyệt Thiền Sư. phu phụ Thất Tuyệt và Lâm Khiếu Đương, cả năm người đều không vào muốn vào đầu tiên, đều huyền phù giữa không trung, thản nhiên chờ đợi.
Một lúc sau, không khí có vẻ rất quỷ dị. Kinh Vân Tử rốt cuộc nói:
- Người nào tiến vào trước tiên, sau khi thu được bảo bối, liền được chọn trước, không biết ý các vị như thế nào?
Lời này vừa nói ra, bốn người còn lại đều tán thành, chỉ chốc lát âm Tuyệt Thiền Sư và Thất Tuyệt Cung Chủ đồng thời tiến lên, hai người đều muốn có được quyền lợi chọn bảo bối trước tiên.
Bất quá âm Tuyệt Thiền Sư cũng không quá mức cần tranh đoạt, thấy Thất Tuyệt Cung Chủ có ý định đi đầu một bước, sau đó liền lui trở lại, Thất Tuyệt Phu Nhân do dự một chút theo Thất Tuyệt Cung Chủ bay tới trước cửa.
- Tiểu tử, lấy khả năng dò xét cường đại của lão phu, trong mật thất này không còn bất cứ cạm bẫy nào, ngươi nếu như tiến vào trước một bước, liền có khả năng chọn bảo bối đầu tiên, vì sao lại không làm như vậy?
Kỳ Áo có chút đáng tiếc nói.
Lâm Khiếu Đường không chút biểu tình, nhìn cửa mật thất rộng mở, sâu trong nguyên thức trả lời nói:
- Mật thất loại địa phương như thế này, trong đó nếu như không có huyền cơ, Lâm mỗ kiên quyết không tin, cho dù trước cửa đã mất đi cơ quan, bên trong không có chuyện gì không thể tưởng tượng phát sinh, thế nhưng cẩn thận một chút vẫn tốt hơn, trừ phi là khối thứ sáu xuất hiện, nếu không vãn bối sẽ không ra tay.