Đấu Y

Tứ nữ từ trong vui sướng dần dần bình tĩnh trở lại. Xa xa có hai đạo quang mang màu tím và màu lam cùng nhau chiếu rọi bay đến.

Trong thời gian chớp mắt, Lâm Khiếu Đường với bộ tử bào đã xuất hiện trước mặt tứ nữ. Bất quá không đợi tứ nữ mở miệng, một vị nữ tử mặc lam y theo sau hạ xuống, làm cho tứ nữ không hiểu chút nào.

Trên tay nữ tử mặc lam y còn ôm một thiếu nữ khác mặc tử y, ngoại trừ Tiểu Lan ra, những người khác đều có vẻ có chút mờ mịt.

- Uyển nhi tỷ tỷ!

Tiểu Lan nhất thời mừng rỡ như điên, nhưng rất nhanh đã phát hiện ra có điều không đúng, có chút lo lẳng hỏi.

- Lão đại, Uyển Nhi tỷ tỷ sao vậy?

Lâm Khiếu Đường nhìn lướt qua tứ nữ nói:

- Uyển Nhi bị người khác ám toán, nguyên linh bị phong, tạm thời rơi vào trạng thái ngủ say.

- Là ai làm! Ta sẽ báo thù cho Uyển nhi tỷ tỷ!

Tiểu Lan nắm chặt tay tức giận nói.

Lâm Khiếu Đường nhìn về phía Tiểu Lan, vẻ lo lắng trong lòng tựa hồ đã giảm đi không ít, vô ý thức đưa tay sờ sờ vào cái đầu nhỏ bé đáng yêu của Tiểu Lan nói:

- Việc này không cần ngươi quan tâm. Tu luyện cho tốt là được!

Tiểu Lan nhìn Uyển Nhi đang hôn mê giận dữ nói:

- Thế nhưng…

Lâm Khiếu Đường bỗng nhiên biến sắc, ngữ khí cũng trở nên nghiêm khắc.

- Không được bướng bỉnh, đừng trách lão đại phạt ngươi!

Tiểu Lan đầu tiên là tỏ vẻ ủy khuất, sau đó làm mặt quỷ hướng về phía Lâm Khiếu Đường, không thèm nhắc lại nữa, nàng cũng biết là lão đại muốn tốt cho nàng.

- Công tử, ám ảnh tinh linh chúng ta có một ít bí thuật rất có hiệu quả đối với các loại pháp thuật độc hại linh nguyên. Có muốn Tân Tây Á giúp người nhìn một xem một chút hay không?

Mái tóc vàng mềm mại, thân hình bốc lửa, đôi mắt màu lam quyết rũ, vô luận là nhìn từ phương diện nào, Tân Tây Á đều có chút không hợp với mọi thứ xung quanh.

Thế nhưng một khi Lâm Khiếu Đường xuất hiện, vị thiếu nữ lạnh lùng có thể xuyên thủng tất ca,r tuyệt đối không thân cận với người khác, nàng lập tức như băng sơn hóa thành một dòng nước ấm áp, lập tức trở nên không giống thường ngày.

Lâm Khiếu Đường lắc đầu nói.

- Vô dụng thôi, chỉ sợ hạ giới này không ai cứu được, cảm tạ ngươi!

Tân Tây Á cúi đầu nói.

- Dốc lực vì công tử là phúc phận lớn nhất cả đời Tân Tân Á, cần gì người phải tạ ơn!

Biểu tình Lâm Khiếu Đường sửng sốt, lập tức có chút không thể khống chế được, khẽ cười cười, đối với việc Tân Tân Á bỗng nhiên phát ra câu nói địa phương Kỳ Đông này cảm thấy buồn cười.

- Sư phụ, đã nhiều ngày nay đệ tử một mực chữa thương cho Thần Lộ Tiên Tử, hiện tại tài liệu đã dùng hết, xin sư phụ kiểm tra xem đệ tử có sai lầm chỗ nào hay không!

Tố Tố cung kính nói.

Từ lúc Lâm Khiếu Đường hạ xuống đất, trong nháy mắt hắn đã dùng nguyên thức cường đại của mình để dò xét qua tình hình của Thần Lộ Tiên Tử, tất cả đều coi như không sai, không hề xuất hiện bất cứ sai lầm gì.

- Mấy ngày nay khổ cực ngươi rồi!

- Đệ tử phải làm mà!

Tố Tố hơi đỏ mặt nói.

Thần Lộ rất muốn nói gì đó, thế nhưng lời tới miệng liền nuốt trở lại, dù sao thì giao tình giữa nàng và Lâm Khiếu Đường còn chưa tới mức hỏi han ân cần, bình thường chỉ có nam nữ tu sĩ quan hệ không kém hoặc là quan hệ sư đồ với nhau mới có thể làm như vậy.

- Vị này chính là? Tiểu Lan nhịn một hồi không nói lời nào, rất nhanh liền không nín nhịn được nữa, nhìn về về phía nữ tử mặc lam y phía sau Lâm Khiếu Đường hỏi.

Trong lòng Lâm Khiếu Đường thở dài, nhàn nhạt giới thiệu.

- Vị này chính là hảo tỷ muội của Uyển nhi trong thời gian còn ở Tiềm Long Viện, Triển Thanh Nhu! Cũng là một trong Tứ Thải Chân Long, hắn là Lam Long!

Lợi hại thật! Tứ nữ nghe lời giới thiệu, nhất thời hít một ngụm lương khí. Trong Tứ Thải Chân Long của Tiềm Long Viện có hai vị nữ tu, đó chính là tấm gương cho toàn bộ nữ tu tu luyện giới hãnh diện, noi theo.

Triển Thanh Nhu có tu vi cao hơn nhiều so với bốn nữ tử trước mắt, thế nhưng cũng không hề tỏ ra chút ít khí thế cao thủ nào, trên mặt luôn hiện nụ cười thanh nhã.

- Thanh Nhu ra mắt bốn tỷ tỷ!

Triển Thanh Nhu hô.

Xưng hô như vậy làm cho tứ nữ nao nao. Tỷ tỷ? Tu vi của Tứ Thải Chân Long chí ít cũng là địa vương giai sơ kỳ, thậm chí là sơ kỳ đỉnh phong, cho dù tuổi còn trẻ đến thế nào đi nữa thì cũng phải hơn các nàng mới đúng.

- Mấy tháng nữa, đó chính là sinh nhật muội muội một trăm năm mươi tám tuổi, ngược lại lúc đó cần mấy vị tỷ tỷ tới chúc mừng a!

Triển Thanh Nhu tựa hồ nhìn ra sự nghi hoặc của tứ nữ, lại nói tiếp.

Tứ nữ lại một lần nữa hít một ngụm lương khí, hồ nghi nhìn về phía Triển Thanh Nhu từ trên xuống dưới, đối với tuổi tác cảm thấy rất hoài nghi. Trong tứ nữ tuổi tác nhỏ nhất chính là Tiểu Lan và Tố Tố, hai nàng không cách nhau bao nhiêu, thế nhưng cũng đã có hơn hai trăm thọ nguyên.

Bất quá Triển Thanh Nhu nhìn như lời nói có chút khoe khoang, nhưng cũng không làm cho tứ nữ cảm thấy khó chọi, ngược lại khoảng cách trong nháy mắt được kéo lại gần hơn.

Trong tu luyện giới, địa vị cao thấp chỉ dựa vào một tiêu chuẩn bình phán, đó chính là tu vi, tu luyện giả có tu vi cao thì đó chính là vương giả, còn tu luyện giả có tu vi thấp thậm chí chính là người thất bại.

Tu luyện giới đối với phân chia bối phận cũng rất nghiêm ngặt, thông thường tu vi thấp hơn một bậc đều phải gọi một tiếng tiền bối, còn nếu như thấp hơn một cảnh giới, tuy là cùng giai, thế nhưng ngữ khí nói chuyện cũng phải tôn kính với người mạnh hơn.

Mà tu luyện giả địa vương giai càng là tu luyện giả đỉnh cấp cao không thể sánh, chân chính với ý nghĩa tồn tại thống trị toàn bộ phiến vị diện này.

Bởi vậy Triển Thanh Nhu có thể gọi một tiếng tỷ tỷ, đó thực sự là vô giá, trong tai rất nhiều người nghe tuyệt đối là việc không thể tưởng tượng được.

Lâm Khiếu Đường đối với biểu hiện của Triển Thanh Nhu lại một lần nữa đánh giá rất cao, nữ tử này xác thực rất am hiểu ý tứ, cũng có thể dễ dàng thân mật ở chung với mọi người, lưu lại nàng tựa hồ không phải là sai lầm, chí ít phải tin tưởng vào ánh mắt Uyển nhi.

Thế nhưng Lâm Khiếu Đường vẫn như cũ có chút đề phòng với nữ tử này, dù sao thì tại Tiềm Long Viện có tiền đồ tốt lại không đi, mà lại tới chăm sóc một tỷ muội hôn mê không biết bao giờ mới có thể tỉnh lại được, nhiều ít vẫn có điểm khả nghi.

- Có chuyện gì đến Thiên Hà Tông nói!

Lâm Khiếu Đường thản nhiên nói, bàn tay mở ra, một tử kim thủ thật lớn ngưng tụ thành hình.

Mấy nữ thành thạo tiến lên, Lâm Khiếu Đường đứng ở phía trước, tâm niệm khẽ động, tử kim thủ thật lớn bay lên trời, chỉ chớp mắt đã không còn nhìn thấy tung tích, chỉ còn lưu lại một đạo tinh quang lấp lánh màu tím.

Lâm Khiếu Đường không phải là người thích phô trương thanh thế, hắn thường tùy ý đơn giản, bởi vậy khi trở lại Thiên Hà Tông cũng không thông báo cho Lạc Trần Tử và Thiên Kiều Lão Nhân, rất ngại hai người bọn họ khua chiêng giống trống lao sư động chúng.

Đáng tiếc không như ý muốn, bởi vì trên người Lâm Khiếu Đường có ngọc bội nguyên lão, kết trận của Thiên Hà Tông đối với hắn không hề sinh ra chút lực cản nào, có thể thẳng đường tiến vào trong.

Mang theo sáu thiếu nữ trở về, Lâm Khiếu Đường cũng không biết phải an bài như thế nào, đành hạ xuống bê ngoài đại điện Thiên Hà, không nghĩ tới vừa mới hạ xuống dưới đất, Lạc Trần Tử và Thiên Kiều Lão Nhân liền từ bên trong đại điện vội vàng chạy ra.

Hai người vừa nhìn thấy Lâm Khiếu Đường, trực tiếp quỳ xuống dập đầu, cung kính nói:

- Đệ tử Lạc Trần!

- Đệ tử Thiên Kiều!

- Cung nghênh lão tổ trở về!

Lâm Khiếu Đường có chút không hiểu ra sao, lật tay đỡ hai người quỳ dưới mặt đất lên, kỳ quái nói.

- Hai vị sư huynh, đây là có ý gì?

Lạc Trần Tử và Thiên Kiều Lão Nhân vẫn cung kính như cũ, Lạc Trần Tử cúi đầu nói:

- Lão tổ tại thượng, tuyệt đối không thể tiếp tục gọi hai người sư huynh, chớ để rối loạn thân phận!

Lâm Khiếu Đường nhướng mày nói.

- Cái gì rối loạn thân phận? Lâm mỗ nhập phái sau, nhị vị nhập phái trước, Lâm mỗ gọi hai vị sư huynh là thiên kinh địa nghĩa, làm sao không thể?

Thiên Kiều Lão Nhân giải thích nói.

- Trước đây thì đúng là như vậy, thế nhưng lão tổ thiên tư hơn ngươi, cơ duyên tạo hóa lại càng không ai có thể sánh được, thọ nguyên mới chỉ hơn hai trăm năm đã bước vào hàng ngũ địa vương giai, chính là liệt tổ liệt tông Thiên Hà Tông dẫn dắt vào môn phái, là thiên ý, Thiên Hà Tông lập phái mấy nghìn năm, chẳng bao giờ có một vị nguyên lão đạt tới cảnh giới địa vương giai, lão tổ là vị duy nhất, là phúc phận của Thiên Hà Tông. Phong làm lão tổ hoàn toàn xứng đáng, xin lão tổ đừng nên từ chối, cũng không phải là bọn ta hồ đồ, mà là việc vui lớn a!

Lâm Khiếu Đường bất đắc dĩ, còn muốn nói cái gì đó, Lạc Trần Tử lại truyền âm bốn phía.

- Phàm là đệ tử nội môn Thiên Hà Công, từ cổng tông môn tới đại điện, nhanh nhanh tụ tập tới đại điện, tất cả đều bỏ lại công việc đang làm, tu luyện, khai lô luyện đan hay rèn luyện pháp bảo, tất cả dừng lại. Nếu như có người nào không tới lập tức trục xuất môn phái, vĩnh viễn không cần người!

Thanh âm hồn hậu vang vọng thật lâu quanh bầu trời Thiên Hà Tông, rất nhanh đại điện Thiên Hà nổi lên quang mang sáng rực, chiếu rọi bốn phía, ngàn vạn môn nhân đệ tử dần dần tiến vào.

Phút chốc, trước đại điện đã đứng đầy người, chừng mấy vạn người. Từ khi Lâm Khiếu Đường tây hành, Thiên Hà Tông bắt đầu mở rộng hơn không ít, nghiễm nhiên đã trở thành đệ nhất đại phái trong Vạn Sơn Đạo Minh, Nam Xuyên Giới.

Mà mấy ngày gần đây những lời đồn về đệ tam nguyên lão Thiên Hà Tông trong địa lục Phong Ma càng đạt tới một đỉnh cao không thể tưởng tượng, thậm chí đã vượt qua mấy siêu cấp môn phái trong Nam Xuyên Giới, hơn nữa mấy ngày nay, các vị minh chủ lục tục tới bái phỏng, giao hảo với Thiên Hà Tông.

Lạc Trần Tử cũng không phải là người nôn nòng cuồng vọng, bọn họ rất rõ ràng Thiên Hà Tông có được địa vị như ngày hôm nay, đều là do vị đệ tam nguyên lão này ban tặng.

Khi Lâm Khiếu Đường tiến vào địa vương giai, Lạc Trần Tử và Thiên Kiều Lão Nhân đã chuẩn bị đưa hắn vào cung phụng đường, xếp hành lão tổ vị trí thứ nhất Thiên Hà Tông. Vượt qua tất cả các nguyên lão mấy nghìn năm qua của Thiên Hà Tông từ khi lập phái.

Lạc Trần Tử thỏa mãn nhìn lướt qua các đệ tử, trong đó còn có mấy trăm vị trưởng lão, có rất nhiều người vừa mới nhập phái được phong làm nội vụ trưởng lão, những người này đều có tiềm lực rất cao đột phá tiến vào linh hồn giai.

Thiên Kiều Lão Nhân uy nghiêm nhìn xuống mấy vạn đệ tử bên dưới trầm giọng nói.

- Mọi người quỳ xuống, bái kiến lão tổ!

Các đệ tử không một chút do dự liền trực tiếp quỳ xuống, bọn họ từ khi tới đây nhìn thấy người thanh niên mặc tử bào đứng trên bậc thang, người này đứng trên chủ vị, hai vị nguyên lão Lạc Trần Tử và Thiên Kiều Lão nhân phi thường tận tâm đi theo phía sau, không dám có bất cứ ý vượt qua nào, ngay cả sóng vai nhau cùng đứng cũng không dám.

Đã nhiều ngày từ đại lục Phong Ma truyền ra sự tích về đệ tam nguyên lão, các đệ tử đã nghe được rất rõ ràng.

Lúc này người thanh niên mặc tử bào kia lại tỏa ra khí nguyên mạnh mẽ vượt quá xa hai vị nguyên lão, chúng đệ tử quỳ lạy người này quả thực tâm phục khẩu phục.

Mấy trưởng lão đang do dự dưới cái nhìn của Lạc Trần Tử và Thiên Kiều Lão Nhân cũng theo đó quỳ xuống. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn

Lạc Trần Tử và Thiên Kiều Lão Nhân càng đi tới trước chúng đệ tử, quỳ xuống đất, sau đó hai người cao giọng nói.

- Đệ tử bái kiến lão tổ!

Sau đó là tiếng gầm đồng thanh như bài sơn đảo hải của các đệ tử.

- Bái kiến lão tổ!

Mấy vạn tu luyện giả cùng kêu lên, thanh âm đinh tai nhức óc, khí thế bàng bạc, làm cho tâm linh của mấy thiếu nữ phía sau Lâm Khiếu Đường rung động không thôi, sắc mặt Tiểu Lan càng nhìn vào bóng lưng màu tím trước mắt, hồi tưởng lại thời gian tại Tân La thành trước kia, một tiểu tử năm đó, ai có thể ngờ được hai trăm năm sau trở thành tồn tại đỉnh cao nhất toàn bộ đại lục.

Tiểu Lan bỗng nhiên có chút xung động muốn khóc, nàng thực sự muốn làm cho tất cả những người gọi lão đại là phế vật trước kia nhìn thấy cảnh tượng này, bất quá những kẻ năm đó sợ là không còn bao nhiêu người còn sống.

Nội tâm của Tân Tây Á cũng vô cùng phức tạp, tuy rằng nàng không giống như Tiểu Lan, từ lúc còn nhỏ đã theo Lâm Khiếu Đường, mà sau này trở thành vật phẩm trao tặng đến tay Lâm Khiếu Đường, từ trước đến nay, Tân Tây Á vẫn cho rằng cả đời chính mình sẽ là nữ nô, thế nhưng không nghĩ tới nam nhân trước mắt này lại biến đổi tất cả từ thân xác tới linh hồn của nàng.

Tân Tây Á ngoại trừ cảm ơn ra, chỉ còn mong ước, ở bên cạnh người nam nhân này, chí ít nàng được đối xử bình đẳng, không hề kỳ thị, còn có sự ấm áp.

Vẻ mặt của Tố Tố thì vô cùng tự hào, bởi vì người nam nhân được vạn người kính ngưỡng này chính là sư phụ của nàng, mà nàng là đệ tử quan môn duy nhất của lão tổ tông Thiên Hà Tông.

Địa vị của sư phụ tăng lên cũng làm cho thân phận địa vị của nàng biến đổi, hiện tại nàng có thể danh chính ngôn thuật trở thành nguyên lão môn phái.

Trong mắt Thần Lộ Tiên Tử có chút mê man, hình ảnh này quả thực vô cùng chấn động, nàng còn chưa từng nhìn thấy tràng diện đồ sộ mênh mông cuộn cuộn như thế này, càng không hề gặp qua tu luyện giả thượng vị được vạn người kính bái, hình ảnh hôm nay đã để làm phải khắc khi suốt đời, đồng thời trong nội tâm của nàng bỗng nhiên vang lên một thanh âm, theo người nam nhân này là lựa chọn chính xác nhất.

Triển Thanh Nhu đứng sau cùng, trong tay vẫn nhẹ nhàng ôm thân thê mềm mại của Uyển Nhi, trong mắt lóe lên một tia tiếc hận, nhìn gương mặt Uyển Nhi, nhẹ nhàng nói.

- Uyển nhi tỷ tỷ, còn nhỡ rõ năm đó tại hậu sơn Tiềm Long Viện nói những chuyện gì với ta hay không? Hiện tại đã biến thành sự thực rồi. Ngươi nhanh nhanh tỉnh lại đi. Thanh Nhu thực muốn đứng cùng với ngươi nhìn thấy tất cả!



- Uyển nhi tỷ tỷ, người ngươi thích thực sự sẽ trở lại tìm ngươi hay sao?

- Sẽ trở lại, hắn không chỉ sẽ trở lại tìm ta, hơn nữa sẽ mang theo ta đứng trên đỉnh cao nhất Kỳ Đông, để cho mọi người thần phục dưới chân, đạp mây tím nhìn chúng sinh, tiếp nhận triều bái của chúng sinh!

- Ta tin tưởng chắc chắn!



Nghi thức này làm cho trong lòng Lâm Khiếu Đường có chút dở khóc dở cười, nhưng cũng không thể làm gì khác hơn là thừa nhận, đợi khi chúng đệ tử giải tán, Lạc Trần Tử tiến lên nói.

- Lão tổ, người nếu trở về, có muốn thông báo cho các môn phái khác hay không?

- Vì sao? Không cần phải trắng trợn tuyên dương!

Lâm Khiếu Đường từ trước đến nay luôn không thích phô trương liền nói thẳng.

- Lão tổ, ngài hôm nay đã được cho rằng đệ tứ cao thủ đứng ngang hàng với tam đại cao thủ, thanh thế bên ngoài đã vượt qua đại tu sư bình thường, bản phải phải tiến hành đại hội thăng tông công bố cho thiên hạ mới được.

Lạc Trần Tử cung kính nói.

- Đại hội thăng tông?

Lâm Khiếu Đường không giải thích được nói.

- Đúng vậy, khi trong tông phái xuất hiện một môn nhân đột phá lớn, liền muốn cử hành đại hội thăng tông, báo cho thiên hạ biết bản phái sắp sửa tiến giai, lần này bản phái có thể tiến vào hàng ngũ siêu cấp môn phái toàn bộ Nam Xuyên Giới, sẽ hưởng thụ đãi ngộ của siêu cấp môn phái, so với các vị minh chủ giống nhau.

Lạc Trần Tử hơi có chút kích động trả lời.

Lâm Khiếu Đường đối với các nghi thức rườm rà rất không thích, bất quá dù sao tông phái vẫn phải trải qua một lần đại hội tăng tông, bằng không sẽ không được thừa nhận.

- Tất cả làm đơn giản là được, đến lúc đó ta cũng chỉ đi ngang qua sân khấu một chút, chủ trì vẫn là các ngươi tiến hành toàn bộ, nửa năm nữa ta còn muốn đi xa một chút, trong vòng nửa năm này vẫn ở tại Địa Linh Hà, nếu như không có chuyện gì thì đứng quấy rầy ta.

Lâm Khiếu Đường đơn giản để lại một câu, mang theo mấy thiếu nữ rời khỏi đại điện, thẳng hướng Địa Linh Hà.

Vừa mới Địa Linh Hà, Lâm Khiếu Đường liền phân phối nhiệm vụ cho mấy thiếu nữ, Tố Tố đã trở thành nguyên lão môn phái, đồng thời trở thành quản sự nguyên lão, điểm này Lâm Khiếu Đường cũng đã nói qua với Lạc Trần Tử, Lạc Trần Tử hiển nhiên không có ý kiến gì, bởi vì khi Lâm Khiếu Đường tây hành, nàng tại phương diện quản ký tông phái rất có năng lực.

Tố Tố và Tân Tây Á tiếp tục tự tu luyện, hơn nữa còn lập tức bắt đầu, Triển Thanh Nhu chiếu cố sinh hoạt vệ sinh thân thể hàng ngày cho Uyển Nhi, thỉnh thoảng còn vận chuyển một ít khí nguyên tiến hành bảo dưỡng.

Về phân Thần Lộ Tiên Tử thì không rời khỏi Lâm Khiếu Đường một tấc, tiếp vào quá trình trị liệu toàn bộ.

Lâm Khiếu Đường trải qua nhiều lần mạo hiểm, lúc này đây tiến vào Ma Lục có thể nói là một lần có thu hoạch ít nhất, đương nhiên ngoài mục đích không phải là tìm bảo, mục đích chủ yếu còn là bởi vì mảnh toái phiến cửu thiên nguyên lô, hiện tại đã tìm được tám mảnh, chỉ còn lại một mảnh cuối cùng, lực lượng của Kỳ Áo liền có thể giải phong.

Mà mảnh cuối cùng tại nơi bắt đầu, nơi bắt đầu đó chính là phiến đại địa đầu tiên khi Kỳ Minh Phong sinh ra, nơi này cũng nằm trong lãnh thổ Chu Võ Quốc.

Dù sao vẫn phải đi Chu Võ Quốc một lần rồi, trước đó Lâm Khiếu Đường tự nhiên muốn làm một ít chuẩn bị, đồng thời khôi phục lại dung mạo cho Thần Lộ Tiên Tử.

Một tháng sau, đại hội thăng tông bắt đầu, các đại môn phái Nam Xuyên Giới đều phái đại biểu tới tham dự, Hiên Viên Tông càng lấy thân phận môn phái liên minh tham gia, mấy vị minh chủ xuất hiện toàn bộ, dành cho Thiên Hà Tông đủ mặt mũi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận