Dạy dỗ tiểu mẹ mễ

Tổng tài tập đoàn Lăng Phong Hoắc Dĩnh Thần ngày hôm qua chính thức nhậm chức tổng tài tập đoàn Minh Trụ.
Tập đoàn Lăng Phong chính thức quy về tập đoàn Minh Trụ.
Tổng tài đương nhiệm của tập đoàn Minh Trụ Hoắc Dĩnh Thần và thiên kim Elyse của tập đoàn Blue Shield · Hoa Kỳ cùng xuất hiện tại khách sạn Khải Hoàn……
Tổng tài tập đoàn Minh Trụ……
Tờ báo Hồ Phi Phi đang cầm trong tay bị vò thành một cục, “Ba” một tiếng, quăng thẳng vào thùng rác.
Mỗi ngày bốn phía đều có báo chí tuyên truyền mọi thứ về Hoắc Dĩnh Thần.
Có cần làm thế hay không? Tên đó cũng không phải ngôi sao thần tượng, lũ phóng viên có tất yếu đem chuyện của hắn dù nhỏ đến đâu cũng thêm nắm dặm muối thành khoa trương như vậy không?
Tức nhất chính là mấy tạp chí này rõ ràng đều về tài chính và kinh tế, nhưng nội dung mấy bài báo phóng viên viết ra so với tin tức giải trí còn muốn giật gân hơn.
Hồ Phi Phi thập phần khó chịu trong lòng, rõ ràng đã mang theo con chạy trốn, nhưng một ít tin tức lại cứ vô tình xâm nhập vào tầm mắt nàng.
Nàng chỉ biết tên kia hiện tại nhất định tự do như cá gặp nước, khoái hoạt vì không có nàng cùng con bám theo.
Từ Trạch Minh là kẻ hỗn đản, Hoắc Dĩnh Thần cũng giống thế.
May mắn nàng đủ thông minh, thừa dịp đêm khuya ôm con bỏ trốn. >__<
Nếu không một khi người đàn ông kia trở nặt, đuổi nàng khỏi cửa lớn của Hoắc gia thì nàng chẳng phải là từ nay về sau trời nam đất bắc với Tiểu Kiệt.
Chẳng qua chuyện khiến nàng khó hiểu là Hoắc Dĩnh Thần cùng ông nội của hắn chẳng phải như nước với lửa sao? Nay hắn làm sao có thể đáp ứng kế thừa tập đoàn Minh Trụ?
Chẳng lẽ trong đó còn ẩn tình gì?
Hồ Phi Phi tự hỏi thấy không thích hợp, vấn đề rất phức tạp đến trí óc của nàng sẽ biến thành một đống tương hồ.
“Tiểu Kiệt, cha của con khẳng định đã muốn quên hết hai mẹ con chúng ta rồi……”
Nhìn con trai bảo bối trong lòng, hiện tại bé con đã bắt đầu tập nói, mồm miệng bi bô gọi mẹ.
Hồi tưởng lại một đêm của tháng trước, nàng cùng Hoắc Dĩnh Thần bởi vì con mà gay gắt với nhau, cuối cùng chấm dứt tranh cãi bằng cách không thèm nhìn đối phương.
Khi nàng khóc đi về phòng ngủ, đáy lòng càng nghĩ càng thấy không đúng, lúc đó chợt nhớ lại câu nói của Hoắc Chính Đông.
Nếu mục đích lúc trước Hoắc Dĩnh Thần để nàng sinh hạ Tiểu Kiệt thật sự là muốn lấy con ra đổi lấy tự do như lời ông nói, vậy nghĩa là hai tay hắn đen Tiểu Kiệt dâng tặng đến tận trước mặt Hoắc Chính Đông thì mới có thể cùng Tề Nhược Vi tái hợp.
Không! Nàng không cần con trở thành công cụ của bất kỳ ai, càng không để con lớn lên trong hoàn cảnh không có tình thương.
Vì thế nàng suốt đêm thu thập hành lý, mang theo con trốn chạy.

Hai mẹ con một đường đi xuống phía nam, không trở về nam bộ bám víu cha mẹ, mà đến Cao Hùng bởi vì nơi này từng là quê hương của bà ngoại, mới trước đây nàng cùng bà ngoại đã tới vài lần, coi như quen thuộc hoàn cảnh nơi này.
May mắn lúc trước Hoắc Dĩnh Thần gửi vào tài khoản của nàng không ít tiền, nên nàng có thể thuê một gian nhà tuy nhỏ nhưng đầy đủ tiện nghi để sống qua ngày.
Nay hai mẹ con đã ở Cao Hùng hơn một tháng.
Một mình Hồ Phi Phi mang theo con khi mới đến đây tự nhiên thu hút ánh mắt tò mò của hàng xóm.
Nhưng vì tính nàng tốt, người lại đơn thuần, hơn nữa rất nhiệt tâm, thường xuyên giúp trông nom trẻ con hàng xóm, thời gian dần qua cũng liền chậm chạp hoà mình cùng mọi người nơi đây.
Những bà, những chị hàng xóm chân thật không dám trực tiếp hỏi về cha của Tiểu Kiệt, chỉ có thể nói bóng nói gió, tự đưa ra kết luận là cô gái đáng thương này bị đàn ông tồi tệ ở Đài Bắc lừa phỉnh.
Sống hơn hai mươi năm, Hồ Phi Phi vẫn là lần đầu tiên đi xem mặt.
Tuy rằng thực cảm tạ hàng xóm hảo tâm, thấy nàng một mình nuôi con vất vả, một bên thương tình nàng còn trẻ người non dạ gặp người không nên gặp, một bên chung quanh tìm kiếm đối tượng tốt cho nàng, nhưng vấn đề là nàng không có ý đó a!
Chính là tiếng cự tuyệt của nàng nghe vào tai những bà thím lại biến thành lời thẹn thùng, nên họ vẫn như cũ tối ngày tiếp tục sắp xếp cuộc hẹn xem mắt hộ nàng.
Ví như giờ này khắc này -
Con trai yêu quý được bà Mai hàng xóm đưa đi chơi cùng cháu gái Nhạc Nhạc nhà bà, mà nàng dĩ nhiên bị bà Mai đưa đến nhà hàng cơm Tây này.
Hai tay Hồ Phi Phi theo quy củ đặt đầu gối, bà Mai dẫn nàng đến trước mắt người nam nhân này liền tự động rút lui, để nàng một mình lại trong trường hợp xấu hổ như vậy.
Nhìn người đàn ông trung niên ngồi đối diện, ách…… Hẳn là xem như trung niên đi, dù sao người đàn ông nào trên đầu trơ trọi vài sợi tóc đều bị nàng phân loại thành đại thúc (chú) hết. ^_^
Duỗi bàn tay mập ra thì mười ngón đeo ít nhất tám cái nhẫn vàng, trên cổ còn lộ chiếc vòng cổ thô to bằng vàng. >o<
Một thân trang phục hàng hiệu xa hoa mặc trên người kẻ này đã có loại cảm giác chẳng ra cái gì cả. +___+
Khi Hồ Phi Phi cẩn thận đánh giá đối phương, bên kia cũng đã cố mở lớn đôi nắt híp tịt đánh giá nàng.
“Nghe nói cô bị người ta chơi đùa sau đó bị từ bỏ……” Ngay câu mở miệng của tên này liền làm cho người ta cảm giác cực độ thô tục.
Sắc mặt Hồ Phi Phi nhất thời khó coi hẳn lên, “Đây đều đã là chuyện quá khứ, tôi không muốn nhắc lại.”
“Ta còn nghe nói…… cô mang theo bên cạnh nột đứa con hơn một tuổi.” Nói tới đây, người này ngả ngớn liếc mắt với nàng một cái, “Vốn ta không thích người đàn bà dâm đãng từng ôm ấp kẻ khác, huống chi còn mang theo con riêng……”
Hồ Phi Phi ngạc nhiên. Kẻ thô tục thì nàng gặp nhiều rồi, nhưng chưa hề gặp ai vượt qua tên này được. “Trương tiên sinh, buổi gặp mặt hôm nay đều không phải là ý tưởng của tôi, cho nên tôi nghĩ……”
Nàng còn muốn nói tiếp nữa, đã thấy đối phương đột nhiên đưa cái đầu lớn kia lại gần.
“Hồ tiểu thư ta nói cho cô biết nha, ấn tượng đầu tiên của ta đối với cô thực không sai, vừa mới bắt đầu di Mai nói muốn giới thiệu một cô gái có con nhỏ cho ta, ta còn thực để ý, lúc nãy nhìn thấy Hồ tiểu thư……” Đôi mắt sắc bén ngắm tới ngắm lui từ trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Hồ Phi Phi xuống dưới. “ta mới phát hiện Hồ tiểu thư tuy rằng dáng người hơi gầy, trên mặt còn nhiều đốm tàn nhang không được xinh đẹp là mấy, hơn nữa dáng người cũng không có hoàn mỹ như ta tưởng, nhưng ta thực cảm thấy hứng thú đôi môi của Hồ tiểu thư……”

“Trương tiên sinh!”
Mới mở miệng chặn lời thao thao bất tuyệt của đối phương, Hồ Phi Phi đột nhiên phát hiện chính mình bị ai đó kéo kéo cánh tay nàng.
“Mẹ……”
Một tiếng gọi non nớt nhẹ nhàng làm trái tim nàng chợt đập đập nhanh, cúi đầu thì chỉ thấy một cậu bé ước chừng năm tuổi cầm chặt bàn tay nàng rồi khuôn mặt nhỏ nhắn sán lại gần nhìn nàng, đôi mắt ngập nước to tròn còn mang ánh mắt chờ đợi.
“Mẹ, mẹ không cần cùng vị bá bá (bác ^_^) này gặp mặt được không? Chúng ta về nhà đi, ba ba còn đang chờ chúng ta, còn có ca ca tỷ tỷ đệ đệ muội muội bọn họ……” (Sia: ca ca tỷ tỷ đệ đệ muội muội là bao nhiêu đứa đây >_____< tính thử xem hahaha… ôi trời ơi)
“Hồ tiểu thư, cô rốt cuộc có bao nhiêu đứa con?”
Kẻ phú hào này đã muốn cũng không thể quản cậu nhóc gọi mình là gì, nghe nhóc một hơi nói ra nhiều trẻ con như vậy, thật sự hù dọa chết mình, cũng không muốn sản nghiệp tổ tiên đều mang ra để thay người khác nuôi dưỡng con cái.
Vẻ mặt Hồ Phi Phi mờ mịt, nàng lắc đầu, “Cậu bé, cháu không phải con của cô…… Cô chỉ có nột người con……”
“Mẹ, van cầu mẹ đừng không cần để ý tới chúng con chút nào, chúng con đều biết mẹ nuôi dạy chúng con thực vất vả, nhiều nhất chúng con về sau không nghịch ngợm gây sự, sẽ thực nghe lời thực nghe lời……”
“Uy…… cậu bé là tiểu hài tử nhà ai nha? Không cần nhận loạn mẹ, cô không phải mẹ cháu đâu, cháu nhận sai người rồi.”
“Mẹ, mẹ không thể bởi vì mình có nhiều con quá, không có thời gian đi chơi liền đem huynh đệ tỷ muội chúng con vứt bỏ……”
“Mẹ, nếu mẹ ngại mỗi ngày cho em trai bú sữa sẽ làm ảnh hưởng dáng người, cùng lắm thì chúng con sẽ pha sữa cho em uống thôi……”
“Mẹ……”
Chính khi cậu bé kia đang nói chuyện, lại vài tiểu quỷ chạy vào từ cửa nhà hàng, đến cầm tay Hồ Phi Phi cố gắng kêu mẹ.
Nàng bị tình huống trước mắt làm cho hồ đồ, ai hảo tâm tới nói cho nàng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Vì sao thế giới của nàng đột nhiên xuất hiện nhiều nhóc con niệng còn hơi sữa như vậy tranh nhau cướp nhau gọi nàng là mẹ?
“Hồ tiểu thư, không nghĩ tới cô rõ ràng sinh nhiều con như vậy, cư nhiên còn gạt ta cô chỉ sinh một đứa.”
“Sự tình không phải như vậy đâu.” Nàng bối rối muốn giải thích, mà nhìn đến các thực khách khác trong nhà hàng cũng đều dùng ánh mắt kỳ quái đánh giá nàng.
“Nữ nhân này nhìn qua còn trẻ tuổi, không nghĩ tới có thể sinh và nuôi dưỡng nhiều con như vậy.”
“Đúng vậy, chẳng qua làm người còn có vấn đề, cư nhiên sẽ vì đi chơi cùng bảo dưỡng dáng người mà ngay cả con ruột cũng vứt bỏ……”

Một đám người nhỏ giọng bàn tán xì xèo.
Hồ Phi Phi bị đẩy vào tình trạng này càng khiến cho nàng cơ hồ muốn phát điên phát cuồng.
Đúng lúc này, ở cửa nhà hàng bỗng nhiên xuất hiện một thân ảnh cao lớn.
Hoắc, Hoắc Dĩnh Thần?
Hắn làm sao có thể xuất hiện ở đây?
Hồ Phi Phi bị dọa đến nhảy dựng lên, cũng không thể dùng từ kinh hoàng khủng khiếp để thể hiện hết được cảm nhận từ đáy lòng nàng.
Hoắc Dĩnh Thần chậm rãi đi đến, các bạn nhỏ vừa rồi còn vây quanh Hồ Phi Phi chật như nêm cối lập tức chạy về phía hắn.
“Ba ba, mẹ chẳng những không chịu theo chúng ta về nhà, lại còn không chịu thừa nhận chúng con chính là con của mẹ, ba ba, mẹ có phải không cần chúng ta nữa hay không?” >____<
Một đám nhóc con líu ríu, bắt đầu liều mình quở trách Hồ Phi Phi tàn nhẫn.
Chỉ thấy tuấn dung của Hoắc Dĩnh Thần vốn luôn luôn kiêu ngạo lúc nhìn đến Hồ Phi Phi lại thản nhiên toát ra một tia ủy khuất.
“Lão bà, anh chẳng qua vì công tác bận quá không thời gian ở nhà cùng em, em cũng không thể nhẫn tâm vứt bỏ anh cùng bọn nhỏ đi…… Anh liều mạng đi làm kiếm tiền, còn không phải là vì để cho em mua quần áo đẹp, ẹ con em hưởng cuộc sống tốt hơn nữa, nhưng mà em nói đi thì đi luôn, bây giờ còn cùng nam nhân khác gặp gỡ, em có biết hay không…… chuyện này gây cho anh tổn thương rất lớn.” Vì để gia tăng thêm kịch tính, hắn còn giả vờ tỏ vẻ bi thương.
“Trời ạ! Nữ nhân này đầu óc có vấn đề sao? Người chồng anh tuấn, yêu gia đình như vậy không cần, cư nhiên tìm cái loại nam nhân không nhân phẩm này để gặp gỡ?” =))
“Không phải thật vậy chứ? Xem chồng của cô gái kia chính là một bộ dáng rất đảm đương chức trách, hơn nữa còn yêu thương con cái hết lòng, cô gái này rốt cuộc nhìn người kiểu gì mà lại thấy không hợp mắt……”
“Ngừng!” Thật sự không thể nhịn được nữa, Hồ Phi Phi hét lớn một tiếng, “Mọi người không cần nói hươu nói vượn, tôi, tôi cùng nam nhân này không hề có vấn đề gì, hắn không phải chồng của tôi……” “Phi Phi, em không cần nói lời đả thương người như thế, anh biết em mang Tiểu Kiệt đi, con hiện tại thế nào? Em có biết anh làn cha mà đã thiệt nhiều ngày cũng chưa nhìn ngắm con trai yêu quý……”
“Em không cho phép anh tới tranh giành Tiểu Kiệt với em……”
“Anh sẽ không tranh giành Tiểu Kiệt với em, chúng ta là cha mẹ của Tiểu Kiệt, con anh chính là con em, anh làm sao có thể tranh giành với em đây?”
“Tuy rằng con anh chính là con của anh, nhưng mà con em vẫn là con của em……”
“Được được được, con em chính là con của em, nhưng Tiểu Kiệt cũng là con của anh a.”
Hoắc Dĩnh Thần vờ ủy khuất nói loạn một phen, nhưng đáy mắt lại hàn chứa tia đùa dai.
Hồ Phi Phi – tiểu nữ nhân đơn thuần này làm sao có thể là đối thủ của hắn được? Bị hắn nói mấy câu kích đã nhất thời tay chân rối loạn.
“Nữ nhân này cũng thật quá đáng, mới nãy còn không chịu thừa nhận đứa nhỏ là con của mình, hiện tại cư nhiên lại cùng chồng tranh đứa nhỏ……”
“Không phải là đầu cô ấy thật sự có vấn đề gì đi?”
Bốn phía lại truyền đến tiếng xì xào bàn tán.
“Hồ tiểu thư, nói như vậy, cô thật sự sinh rất nhiều tiểu hài tử?”
Hồ Phi Phi bị áp chế khiến cho thần kinh suy kiệt, kẻ phú hào kia cố tình vừa tiến lên bồi thêm một cước.
Nàng hung hăng trừng mắt với kẻ đáng ghét kia, “Tôi sinh bao nhiêu đứa con cũng không liên quan tới chú, còn anh……” Nàng xoay người trừng trừng nhìn Hoắc Dĩnh Thần, một tay kéo lấy cánh tay hắn, “Anh đi ra khỏi đây cho em!”

Không để ý tới một đám nhóc gây ồn ào, cũng không để ý tới ánh mắt kinh ngạc của mọi người ở đây, nàng thô lỗ kéo Hoắc Dĩnh Thần ra ngoài nhà hàng.
“Anh nói rõ ràng cho em, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”
Vừa dứt lời, chỉ thấy Hoắc Dĩnh Thần mới nãy còn tỏ vẻ ủy khuất nhất thời thay đổi luôn, hắn tao nhã rút từ trong ví da một xấp tiền mặt, chia cho đán nhóc con nới mấy tuổi đầu kia.
Bầy tiểu quỷ nhận được thù lao, bọn nhóc đều vô cùng cao hứng rời đi.
“Anh, anh tiêu tiền mướn bọn nhóc đến đùa giỡn em?” =))
“Thế nào, biết tư vị bị người khác đùa giỡn rất khó chịu đi?” Hắn khôi phục vẻ mặt lạnh lùng, cắn chặt khớp hàm, “Cư nhiên dám chưa thông qua sự đồng ý của anh liền mang con của anh đi, Hồ Phi Phi, em có biết thời điểm ấy anh muốn làm chuyện gì nhất không?” Nâng lên chiếc cằm nhỏ của nàng, ánh mắt hắn thâm thúy u ám, “Chính là đem kẻ đáng đánh đòn là em bắt lại phạt một trận cho hả dạ.”
“Anh dựa vào cái gì muốn đánh em?” Nàng không khách khí đẩy tay hắn ra, “Em còn chưa tìm anh tính toán sổ sách đâu, cư nhiên tìm đến nhiều trẻ nhỏ như vậy bảo em là mẹ, hủy hoại thanh danh của em, còn…… Còn để cho người khác cho rằng em là một người vợ xấu tính xấu nết không tuân thủ đạo phu thê.”
Chỉ cần nghĩ đến tình cảnh vừa nãy bên trong nhà hàng, nàng liền tức chết đi được.
“Nói như vậy, em giấu anh gặp gỡ nam nhân khác còn chưa đáng phải để ý có phải hay không?”
Nếu không phải hắn nhờ người đúng lúc tìm được địa chỉ của nàng, đến muộn chẳng may tiểu nữ nhân này bị nam nhân khác đoạt đi mất thì khổ.
Từ sau khi nàng mang con rời nhà trốn đi, toàn bộ Hoắc gia gặp đại loạn.
Người hầu cùng Trung bá hiển nhiên tưởng rằng hắn đuổi hai mẹ con họ đi, không phải không chút nào thầm oán trách hắn .
Tức nhất chính là lão hồ li cư nhiên thừa dịp này muốn hắn giao bé con ra, thực hiện hiệp nghị năm đó hắn đã ký.
Kỳ thật từ lúc lão hồ li lần đầu tiên xuống tay với Tiểu Kiệt, hắn cũng đã chuẩn bị tốt để chính mình kế thừa tập đoàn Minh Trụ.
Vì Phi Phi, vì con trai bảo bối, vì cuộc sống một nhà ba người bọn họ có thể hạnh phúc khoái hoạt bên nhau, hắn đã muốn thỏa hiệp cùng lão hồ li chấm dứt sự quyết liệt nhiều năm qua.
Trong mấy ngày ngắn ngủi, vì mau chóng đem nội bộ tập đoàn Lăng Phong chỉnh đốn để nhập vào tập đoàn Minh Trụ, công việc của hắn ngày đêm không ngớt.
Hồ Phi Phi lại chọn đúng thời điểm đó mất tích cho hắn bất ngờ lớn, hại hắn trong khoảng thời gian ngắn trở tay không kịp, hoàn toàn không có phương hướng giải quyết.
Sau đó hắn nột bên thành công xử lý sự can thiệp của lão hồ li lúc trước, một bên mời thám tử tư tìm kiếm hai mẹ con.
Kết quả nữ nhân này dám trốn hắn tới Cao Hùng, không sợ chết mà còn cùng cái lão sắc quỷ (quỷ già háo sắc >_____<
(Hết chương 10)
 
 
 
 
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận