Đây là mùa của tình yêu

7. Hy vọng là cái mắc áo
Hy vọng là cái mắc áo/ Nơi tôi treo những giấc mơ của mình... Ồ, vâng! Tôi đã vò tờ giấy và ném nó đi. Tôi không hiểu nổi tại sao mình cứ giữ mãi những nỗ lực làm thơ một cách vô vọng vào năm lớp bảy như thế. Năm đó tôi cứ nghĩ mình là một nhà thơ. Nhưng rõ ràng tôi đã và sẽ chẳng bao giờ trở thành một nhà thơ
“Chúng đây rồi,” tôi thì thầm, tay kéo một chồng sách giáo khoa nằm sâu trong ngăn tủ. Chúng đưa tôi trở lại với thời học phổ thông. Và đây là lá thư của một độc giả gửi cho tôi, xin chia sẻ cùng các bạn.
Heather mến,
Mình tên là Kelsey Brunone, mười ba tuổi, và sống ở Harleysville, Pennsylvania. Mình có một chị gái mười lăm tuổi và hai con vật cưng. Mình rất thích viết lách, đọc sách, nói chuyện trên điện thoại (hoặc ở bất cứ đâu) và mình thích sử dụng máy vi tính. Mình viết thư cho bạn để nói về câu chuyện mà bạn đã viết trong Nuôi dưỡng tâm hồn Tuổi mới lớn II. Hầu như tất cả mọi quyển Nuôi dưỡng tâm hồn mình đều đã đọc, kể cả hai tập sách dành cho tuổi mới lớn. Câu chuyện có tựa đề Đánh mất niềm hy vọng của bạn thật sự đã ảnh hưởng rất lớn đến mình.
Những cảm xúc và tình cảm được diễn tả trong bài viết của bạn thật sự rất giống với những gì đã diễn ra trong cuộc đời mình. Những cảm giác tức giận, buồn bã và được cảm thông khiến mình đã bật khóc khi đọc hết câu chuyện ấy. Mình còn đọc đi đọc lại nhiều lần nữa những khi cảm thấy mất mát hay cô đơn. Dù mình chưa bao giờ cố tự tử như nhân vật trong truyện, nhưng cái cách suy nghĩ đó là con đường duy nhất để thoát khỏi khó khăn, đã gợi cho mình nhiều cảm xúc. Từ trước tới giờ, mình rất muốn được trở thành một nhà văn, người có thể truyền những cảm xúc mạnh mẽ nhất vào trang giấy và khiến người đọc đồng cảm với mình. Và bạn đã làm được điều đó.
Tựa như một người bạn sẵn sàng có mặt bên cạnh bất cứ khi nào mình cần đến, câu chuyện ấy còn có ý nghĩa sâu xa hơn cả những ngôn từ trên một trang giấy. Mình không chắc là bạn đã hoàn thành bài thơ trong câu chuyện của bạn hay chưa,Hy vọng là cái mắc áo/Nơi tôi treo những giấc mơ của mình..., nhưng mình cứ gửi kèm theo đây cho bạn phần tiếp theo do mình viết. Hãy vui lòng giữ nó lại và xem như đây là một m cảm ơn mình tặng cho bạn.
Một lần nữa xin cám ơn bạn vì đã giúp mình vượt qua được những năm tháng bất ổn của tuổi dậy thì, và vì đã dành thời gian cho mình để mình có thể nói với bạn rằng: bạn là một nhà văn tuyệt vời.
Thân ái,
Kelsey Brunone
Hy vọng
Hy vọng là cái mắc áo,

nơi tôi treo những giấc mơ của mình
cẩn thận đặt tương lai
lên
hy vọng.
Hy vọng là cái hộp,
nơi tôi đặt những suy nghĩ
nhẹ nhàng gấp những khát khao
vào
cố gắng.
Hy vọng là cái kệ,
nơi tôi chất những sợ hãi

cẩn thận cất chúng
tránh xa
nỗ lực.
Hy vọng là cái mắc áo,
nơi tôi treo thành công.
hãnh diện bày ra
tất cả những thành tựu đạt được,
với sự trợ lực của
hy vọng.
Kelsey Brunone
8. Giá trị của những trang viết

Nuôi dưỡng tâm hồn Tuổi mới lớn thân mến,
Là một nhà văn, tôi thường hay tự hỏi,
Mình có đang giúp thế giới thay đổi bằng những trang viết của mình hay không? Mình có đang khiến cuộc đời của một ai đó thay đổi hay không?
Cô Cheryl thân mến,
Cháu đã đọc bài thơ Làm Sarah khóc của cô trong quyển Nuôi dưỡng tâm hồn Tuổi mới lớn II. Cháu thấy mình cần phải cảm ơn cô. Bài thơ của cô đã làm cháu nhận ra cháu yêu em gái mình nhiều biết bao. Cô biết không, bài thơ này đã làm cháu nhớ đến em ấy. Em gái cháu cũng tên Sarah, và em ấy cũng phải chịu những hành hạ, tra tấn y như vậy mỗi ngày, kể cả khi em không đến trường. Cháu thấy thật mắc cỡ khi nói rằng đó là lỗi của cháu. Cháu thường xuyên trêu chọc và không quan tâm đến em ấy, nhưng cháu để ý thấy em vẫn yêu quý cháu. Cháu quyết định là mình cần phải xin lỗi, thay đổi cung cách cư xử, và cám ơn em đã yêu thương cháu trong khi cháu chẳng xứng đáng với tình yêu ấy.
Thân mến,
Amanda
Nhân vật Sarah trong bài thơ Làm Sarah khóc, đã đem lại cho tôi nhiều bài học thực tế. Tôi đã nhận được thư từ của những bạn hay bắt nạt người khác và cả của những bạn bị bắt nạt nữa. Tôi đã khóc khi đọc những bức thư ấy - cả những giọt nước mắt vui sướng lẫn những giọt nước mắt đau buồn, và cũng đã học được nhiều bài học có giá trị. Không bao giờ là quá trễ để thay đổi, và thật tuyệt vời khi ta dành những lời tử tế cho ai đó. Dù gì thì cũng có lúc bạn làm cho một ngày của ai đó đang sầu khổ trở nên vui sướng, cũng giống như nhiều bạn tuổi mới lớn thường cho tôi niềm vui bằng những bức thư của họ.
Các bạn biết không, nhiều khi tôi tưởng như mình phải buông bút và quẳng giấy đi. Không phải vì tôi không yêu công việc viết lách, mà vì tôi thường cảm thấy dường như kết quả của công việc này chỉ là một trái tim tan nát. Những người cầm bút bao giờ cũng mong muốn bài của mình được đăng; họ muốn những gì họ viết sẽ có ý nghĩa nào đó đối với mọi người. Thật khó chịu khi bị nhà xuất bản từ chối đăng bài, và nhiều tác phẩm của tôi ít khi được chấp nhận. Vì thế những bức thư mà tôi nhận được không chỉ mang lại cho tôi nụ cười hết sức cần thiết, mà còn có ý nghĩa “chấp nhận” mà một nhà văn như tôi tiếp tục cầm bút. Cám ơn các bạn trẻ tuyệt vời và dũng cảm đã viết thư cho tôi. Bây giờ thì tôi biết là mình đã tạo nên sự khác biệt cho cuộc đời của ai đó rồi.
Cô Cheryl thân mến,
Sau khi đọc bài thơ cô viết, cháu bắt đầu nhận thấy rất nhiều lần cháu đã a dua với một số bạn trong lớp trêu chọc những bạn khác chỉ để lên mặt anh hùng. Cháu quyết định phải từ bỏ thói xấu đó, cháu không muốn mọi người nhìn cháu như thế nữa. Hai ngày sau, trong lớp thể thao, cháu được chọn làm đội trưởng chuẩn bị cho một cuộc thi đấu bóng rổ. Cháu đã chọn một bạn gái luôn bị người nhạo báng vào đội. Tiếp theo cháu chọn một bạn gái chưa từng chơi thể thao lần nào. Sau khi đội bóng được tuyển xong, giáo viên thể dục kéo cháu ra một bên và hỏi lý do tại sai cháu lại chọn như thế. Cháu chỉ giải thích rằng chẳng có ai từng được chọn trước đây chơi tốt hơn cả. Cháu không quan tâm chúng cháu có thắng được trận nào không, hay thậm chí có ghi được điểm nào không. Cháu chỉ muốn các bạn ấy hiểu rằng các bạn là một trong những gì thật sự quan trọng đối với cháu.
Cám ơn cô đã tạo ra một thay đổi tích cực trong trái tim cháu. Để theo đuổi sự nghiệp viết lách, cháu chỉ có thể hy vọng rằng sẽ có một ngày cháu viết được một thứ gì đó tạo cảm hứng như “Làm Sarah khóc” mà cô đã viết thôi.
Thân mến,

Melissa
Melissa thân mến,
Cháu đã làm được điều đó, Melissa à; cháu đã làm được...
Thân mến,
Cheryl L. Costello - Forshey
Tác giả bài thơ Làm Sarah khóc
Nuôi dưỡng Tâm hồn thân mến,
Phần lớn cuộc đời tôi đều trải qua ở Nam California. Tôi không bao giờ có tên trong s những học sinh được nhiều người yêu thích ở trường trung học. Chẳng có ai quan tâm về chuyện tôi đang hẹn hò với ai. Những thứ duy nhất thu hút tôi là đi chơi với bạn bè và có mặt đúng giờ trong các buổi học đua ngựa. Mãi đến năm mười sáu tuổi tôi mới đặt chân đến một phi trường, và có bạn trai đầu đời vào năm mười bảy tuổi.
Tôi chưa từng may mắn gặp được bạn trai nào vừa ý. Không muốn phải lâm vào cảnh chia tay vì một chuyện ngu ngốc nào đó và khóc suốt tuần vì nỗi đau thất tình, nên tôi chủ động chấm dứt trước mọi chuyện. Gần đến sinh nhật lần thứ mười tám, tôi mới gặp được hoàng tử của lòng mình. Anh ấy rất dịu dàng với tôi, vì thế tôi đã nghĩ có lẽ anh không giống như những tên con trai khác. Tôi thật sự thả lòng mình để tin tưởng và yêu mến anh.
Vào hôm sinh nhật thứ mười tám, tôi đến trường để thi hai môn và kết quả là rớt mất một môn. Bạn bè mang bong bóng đến tặng tôi, nhưng gió đã làm bay mất quả to và đẹp nhất. Rồi mưa bắt đầu đổ như trút nước xuống đầu tôi. Tiệc sinh nhật của tôi diễn ra không mấy vui vẻ, và điều tệ nhất là khi tôi đến nhà anh ấy, anh đã nói lời chia tay!
Ngày hôm sau, tôi giam mình trong phòng mãi cho đến khi mẹ bảo muốn đưa tôi đi ăn trưa. Mẹ giới thiệu cho tôi cuốn Nuôi dưỡng tâm hồn Tuổi mới lớn. Những câu chuyện trong cuốn sách làm tôi thấy dễ chịu hơn nhiều. Dù chẳng biết tác giả những câu chuyện ấy là ai nhưng tôi vẫn cảm thấy rất gần gũi với họ. Họ đã làm cho lòng tôi thấy vui trở lại.
Tôi có viết một số điều đã xảy ra với tôi trong trại hè, và tôi muốn được chia sẻ với các bạn khác, với hy vọng rằng các bạn cũng có thể rút ra được điều gì đó tích cực cho riêng mình. Tôi hy vọng ít nhiều những gì tôi viết ra đây có thể giúp ai đó cảm thấy tốt hơn, cũng như cái cách mà những người khác đã từng giúp tôi vậy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận