Đây Là Nông Trường Không Phải Vườn Bách Thú

Vốn tưởng rằng mẹ chó Tiểu Bạch tìm một con chuột lớn đến đóng kịch anh hùng chó cứu mỹ nhân đã đủ rồi, ai ngờ còn có thứ khác.

“Hãy nhớ câu nói đó, con gái giống mẹ! Quả nhiên không phải người một nhà thì không vào chung một cửa.”

“Chị Vu bị bánh ngàn lớp đập vào mặt rồi, ha ha ha.”

“Hành động như vậy của bà lão giống như coi con chó là thành viên trong gia đình.”

“Bà lão đáng yêu quá!”

“...”

Mọi người trong phòng livestream đều sốc nhưng không mấy ai thực sự tức giận bởi kế hoạch này.

Không cần hỏi hoàn cảnh của bà lão bởi vì đoán cũng không lệch nhiều lắm. Bà lão không có lương hưu hay bảo hiểm hưu trí gì đó, ngoài sân có các loại rau quả, lại có thêm ve chai.

Một thị trấn thì nhặt được bao nhiêu chứ?

Tới mua thịt bò xa xỉ chỉ để kiểm tra chủ tiệm mì chị Vu cho thấy trong lòng bà thì Tiểu Bạch và con của Tiểu Bạch rất quan trọng.

Chị Vu cũng có suy nghĩ này, thế là dở khóc dở cười: “Sao bà không nói thẳng với cháu?”

Tuổi tác của bà lão lớn như vậy, dù quán mì không thích hợp để nuôi chó, dù chị không muốn nuôi đi nữa nhưng chỉ cần bà lão già thế này mở miệng thì chị sẽ không từ chối.

Bà lão liếc nhìn chị qua khe hở các ngón tay rồi nghiêm túc bảo: “Vì cháu rất giống người xấu, lỡ như cháu ăn thịt con của Tiểu Bạch thì sao?”

Chị Vu: “...”

Đây không phải người đầu tiên nói những lời này.

Xương gò má chị cao, môi mỏng, dựa theo ngoại hình mọi người thường biết thì vừa cay nghiệt vừa khắc chồng.

“Đương nhiên giờ lão biết cháu không phải người xấu mà là người tốt.” Bà lão hệt như đứa trẻ nói sai, căng thẳng muốn che miệng lại nhưng che nhầm mắt. Sắc mặt bà lão lo lắng bồn chồn, lại vô tình nói hớ khỏi miệng: “Lão thường lẻn tới gặp Tiểu Hoàng, ngoại trừ việc cháu không cho nó tùy tiện vào nhà thì những thứ khác đều ổn.”

Chị Vu: “...”

Có bao nhiêu chuyện mà chị không biết vậy?

Chị Vu tò mò hỏi: “Bà ơi, sao bà không tự nuôi?”

Hiển nhiên Tiểu Bạch biết nhặt ve chai và bà lão sống nương tựa vào nhau. Nhưng với cuộc sống hiện nay thì chi phí nuôi một con chó chắc chắn có thể chấp nhận được.

Bà lão ngại ngùng chỉ vào mình: “Năm nay lão hơn 90 tuổi rồi, không chăm sóc nó được lâu.”

Bà lão sống rất lâu. Bạn già rời đi, con gái cũng đi, ngay cả đứa cháu gái duy nhất cũng không sống được hơn bà. Toàn bộ những người quen thuộc trên thế gian đều không còn nữa, hóa thành những ký ức ngày càng trở nên mơ hồ xa xăm, chỉ còn mình bà và một con chó Tiểu Bạch sống nương tựa lẫn nhau.

Tiểu Bạch rất thông minh, khi bà lão nói chuyện nó sẽ gâu gâu đáp lại. Ban ngày biết nhặt ve chai dọn dẹp vườn rau, buổi tối ngủ bên mép giường. Bà lão vừa tỉnh là nó tỉnh luôn, không rời một tấc.


Thấy bụng Tiểu Bạch ngày càng to thêm, bà kích động hệt như mình quay về thời còn trẻ, lúc bà lão mang thai, lúc con gái bà lão mang thai.

Kích động xong thì lo lắng.

Bà lão hơn 90 tuổi rồi, tuy cơ thể không bệnh tật nhưng ai biết được rằng một ngày nào đó bà sẽ ngủ và không bao giờ tỉnh dậy nữa.

Vậy nên phải tìm một gia đình tốt cho con của Tiểu Bạch!

Bởi vì không biết Tiểu Bạch mang thai nhiều hay ít con nên bà lão đoán bảy đứa, tất cả mọi người trong trấn đều tiến vào danh sách khảo sát.

Hàng ngày bà lão vừa nhặt ve chai vừa âm thầm quan sát. Gia đình không hòa thuận, tính cách không tốt, trong nhà đã có chó có mèo, tất cả đều không được.

Chủ quán mì thuộc đối tượng khảo sát trọng điểm. Tiệm ăn sẽ không thiếu đồ ăn, quan trọng hơn nữa chị là nữ.

Phần lớn phụ nữ đều có lòng nhân hậu.

Kết quả vô cùng mỹ mãn. Chị không đuổi bà lão dơ bẩn giả bộ mua thịt bò như bà ra ngoài, còn cho bà lão một miếng thịt to. Về nhà bà lão cân lên, ước chừng hai cân ba lạng, nhiều hơn tận một cân.

Đối xử với bà lão xa lạ như vậy chắc chắn sẽ đối xử tốt với con của Tiểu Bạch.

Tiểu Bạch cũng không phụ lòng mong đợi, chỉ sinh một đứa!

Nói tới đây, bà lão đắc ý nói: “Lão cứ cân nhắc tới lui rằng đừng sinh nhiều con quá, khó tìm được gia đình phù hợp. Không ngờ nó có thể hiểu được rồi biết kế hoạch hóa gia đình y như con người nên chỉ sinh một đứa.”

Thế giới của bà lão đã dừng vận hành. Bà lão không biết rằng được mang thai ba đứa đã bắt đầu từ rất nhiều năm. Trước đó người ta rất muốn sinh con nhưng hiện giờ vô số người đều cực kì không muốn sinh con.

Kết nối video bị ngắt trong cảnh tạm biệt của bà lão.

Câu chuyện về một bà lão không nơi nương tựa, cô độc đi hết số mệnh của mình có lẽ ít nhiều khiến mọi người buồn bã, nhưng trên thực tế lại không như vậy.

Bởi vì bà lão nhặt ve chai không cần sự thương hại. Bà lão giống như mặt trời lặn về núi phía Tây, toàn bộ quá trình bà lão đều cười rất ấm áp, cũng rất hài lòng với cuộc sống hiện tại. Không bệnh không tật sống tới hơn chín mươi tuổi như bà lão, cả thế giới được bao nhiêu người chứ?

Chỉ cần mọi người hài lòng chứ làm gì có chuyện tất cả đều hoàn mỹ.

Bà lão miễn cưỡng nhận đồ chị Vu mang tới, nhưng từ chối chị sau này thường xuyên qua lại, lý do rất mạnh mẽ, A Hoàng giống như con gái đã gả đi, nếu thường xuyên gặp mặt sẽ không phân được đâu mới là nhà mình.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Về phần bệnh tình hiện tại của bà lão chỉ là bệnh cũ, vài ngày là khỏe.

“Tâm thái của bà lão tốt thật, mong rằng sau này tui già rồi cũng được như thế.”

“Ai cũng có ngày này, quan trọng phải đối mặt với nó bằng thái độ nào.”

“Thật ra nhiều khi chúng ta đã quen với thành kiến cho rằng là con người ít nhiều đều có chỗ đáng cảm thông. Người có trái tim mạnh mẽ thật sự thì chỉ có thay đổi hoặc thích ứng thôi, chứ họ không cần được an ủi.”

“Tui cảm thấy bà lão đang sống ở thế giới của riêng mình, tuy nghèo khó về vật chất nhưng thế giới tinh thần của bà lão không nghèo khó chút nào.”


“...”

Sau khi kết thúc hồi lâu, mọi người trong phòng livestream vẫn còn thảo luận

Khó khăn trong chăm sóc người già ở nông thôn đã tồn tại nhiều năm. Phần lớn người cao tuổi bây giờ đều sinh vào giữa thế kỉ trước. Họ không có bảo hiểm hưu trí, phải đối mặt với áp lực cả về tinh thần lẫn vật chất, người giống như bà lão nhặt ve chai còn rất nhiều.

Ba người trúng thưởng tới đây là kết thúc toàn bộ.

Sau một thời gian dài không phát sóng, Lương Cẩm Tú quyết định tạm thời tăng thêm một lần kết nối. Cô không rút thăm trúng thưởng mà tìm kiếm yêu cầu trợ giúp từ hòm thư tin nhắn riêng.

Lâu lắm rồi cô không xem khu vực hậu trường, vốn cũng không thể xem được. Mỗi ngày cô nhận được vô số tin nhắn riêng, nội dung thì đủ các loại, hỏi chuyện hợp tác làm ăn, gặp chuyện khó khăn nhờ giúp đỡ. Có cái chờ một thời gian không thấy trả lời biến thành chửi rủa ác độc.

Nhìn là thấy khó chịu.

Đương nhiên cũng có không ít người gặp vấn đề thật sự.

Một tin nhắn mới nhất gợi lên sự hứng thú của Lương Cẩm Tú.

Ngọt Trăm Phần Trăm: “Streamer, làm ơn xem xong tin nhắn thì trả lời nhé. Mèo nhà tôi ngày nào cũng đánh con, nó sắp đánh chết con rồi.”

Khi nghe cô đọc xong, mọi người trong phòng livestream bị dọa giật mình.

“Đánh con? Nó đánh con mình hay đánh con người thế?”

“Chắc là con của nó. Mèo kính già yêu trẻ, nhất định sẽ không đánh trẻ nít con người.”

“Không hẳn, trông bình thường mèo rất lạnh lùng nhưng thật ra tính chiếm hữu của chúng rất mạnh. Video mèo hung hăng mắng chửi khi phát hiện con sen của mình có mèo khác bên ngoài có ít đâu? Tương tự như vậy, khi phát hiện trong lãnh địa của mình có thêm một nhóc con chia sẻ tình yêu của nó thì đánh cũng là chuyện bình thường.”

“Mau mau hỏi xem chuyện gì đang xảy ra, bất kể là con của ai thì nghe có vẻ rất nghiêm trọng đấy.”

“...”

Giữ bão bình luận thúc giục, Lương Cẩm Tú bắt đầu kết nối.

Ngọt Trăm Phần Trăm còn khá trẻ, khoảng hai mươi tuổi, là một em gái ngọt ngào. Cô ấy vẫn luôn theo dõi bình luận: “Xin chào streamer, chào cư dân mạng, ngại quá, do tôi chưa nói rõ. Nó tự đánh chính con của mình.”

Lương Cẩm Tú gật đầu: “Nó đâu?”

Ngọt Trăm Phần Trăm xoay điện thoại lại, dường như cô ấy đang làm việc, bên cạnh bàn phím của cô ấy là một con mèo Nga mắt xanh choai choai mũm mĩm đang nằm bò ra.

“Đây là con của nó, tên Nhảy Nhảy.”

Nghe thấy tên mình, Nhảy Nhảy quay đầu lại. Nó khoảng chừng nửa tuổi, không hề có ngoại hình thật thà như mèo Nga mắt xanh truyền thống. Nó có đầu nhỏ và mặt nhỏ, đôi mắt tròn tròn, hệt như cô gái xinh đẹp.

“Oa, mèo con đáng yêu quá. Ngọt Trăm Phần Trăm, đừng để máy rung nha.”


“Nhìn như một con mèo cái nhỏ, nó ngoan quá.”

“Đừng vội khen, trông nó có vẻ rất buồn.”

Trong video, biểu cảm của Nhảy Nhảy ấm ức. Nó nhìn mắt Ngọt Trăm Phần Trăm, nhận ra không có chuyện gì thì lại vùi đầu vào hai chân của mình.

Ngọt Trăm Phần Trăm thở dài: “Nó vừa bị đánh, tôi phải dỗ một lúc lâu.”

Mẹ của Nhảy Nhảy tên Líu Lo, việc nuôi nó chỉ do ngoài ý muốn.

Ngọt Trăm Phần Trăm không hề thích mèo, thậm chí còn ghét chúng. Cô ấy cảm thấy đám chúng nó không nghe lời chút nào, đặc biệt là mèo đen, trông rất đáng sợ.

Nhưng bạn trai cô ấy thích.

Bạn trai liếc mắt một cái đã thích Líu Lo. Sau khi mua về được nửa tháng thì công việc của anh ấy có sự thay đổi. Mà Líu Lo mới hơn một tháng tuổi không thể nhai thức ăn cho mèo mà phải ngâm với sữa dê, vậy nên không có khả năng ở nhà một mình.

Vậy nên đành phải giao cho Ngọt Trăm Phần Trăm chăm sóc.

Ngọt Trăm Phần Trăm cực kì khó chịu, song không tìm được lý do từ chối nên đành phải gồng lên đồng ý.

Trong thời gian ngắn ngủi, Líu Lo thay đổi ba nơi ở từ nhà mèo tới nhà của hai con người. Ngày đầu tiên về tới nhà, nó đã lập tức chui vào khe nứt trên sofa không chịu ra ngoài.

Ngọt Trăm Phần Trăm còn lâu mới chịu được tật xấu này. Nếu là chó thì đã kêu giọng sữa rồi bám theo người không rời một tấc rồi. Nó đói bụng tất sẽ phải chui ra thôi.

Một ngày bạn trai gọi điện tới mấy lần hỏi han, tất cả đều xem tình hình Líu Lo thế nào mà không hỏi cô đến một câu.

Khi ấy hai người vừa xác định quan hệ không lâu nên vẫn trong thời gian yêu đương cuồng nhiệt. Ngọt Trăm Phần Trăm hoàn toàn không chấp nhận được chuyện này. Cô ấy bỗng nhiên hiểu vì sao những người nuôi mèo đều gọi mèo là boss. Quả thực là cái giọng điệu dịu dàng kia, gì mà ăn nhiều hay ít, có đi vệ sinh bình thường không, giống hệt như nô tài chăm sóc cho chủ nhân.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Này mà kết hôn, chẳng lẽ địa vị gia đình của cô luôn thua kém nó?

Toàn bộ khu bình luận đều vang lên tiếng cười ha ha.

“Giờ thì sao?”

“Khỏi cần hỏi, bước vào nghiệp con sen sâu như biển, cả đời này đừng mong thoát. Sinh ra là con sen của boss, chết cũng là con sen của boss.”

“Càng là người không thích mèo thì càng chìm sâu. Trước đây mẹ tui cũng y vậy, lúc thấy tui đưa mèo về nhà tí nữa đã đuổi tui ra khỏi nhà. Giờ thì ngày nào cũng ôm như đang dỗ trẻ con, còn đối xử với mèo tốt hơn là con gái ruột của bà. Hức hức, quan trọng là boss cũng thân thiết với mẹ tui, tui cùng lúc đánh mất hai tình yêu.”

“...”

Ngọt Trăm Phần Trăm nở nụ cười trìu mến.

Đương nhiên bây giờ cô ấy là một con sen hợp tiêu chuẩn.

Mọi chuyện thay đổi diễn ra vào khoảng bảy ngày sau đó.

Líu Lo dần quen với môi trường, thi thoảng ban ngày sẽ ra ngoài hoạt động, nhưng cứ nhìn thấy cô ấy là sợ hãi.

Cho tới một lần khi cô ấy đang đi vệ sinh thì nghe thấy tiếng cào lên cửa.

Tuy rằng cô ấy không thích nhưng nể mặt bạn trai, sợ mình dọa sợ Líu Lo khó lắm mới chủ động muốn thân thiết, thế là cô nàng cẩn thận kéo cánh cửa ra. Khoảnh khắc đó dường như thế giới bỗng yên lặng.


Khe cửa rộng khoảng một bàn tay bỗng có một bàn chân nhỏ đầy lông duỗi vào. Sau đó giống như biểu tượng cảm xúc đang bí mật quan sát, một con mắt trong suốt như viên ngọc đen xuất hiện.

Đã nhiều năm trôi qua mà ký ức của Ngọt Trăm Phần Trăm vẫn mới nguyên như cũ. Cô ấy chắp tay trước ngực cảm thán: “Nó đáng yêu như một tinh linh nhỏ vậy!”

Nuôi nó nhiều ngày như vậy cô ấy chưa bao giờ nhìn thẳng vào mắt nó. Không quá khi nói rằng cô ấy chắc chắn không nhận ra nếu đổi thành bất kỳ bé mèo nào cùng giống.

Ngọt Trăm Phần Trăm ngồi trên bồn cầu, lần đầu tiên nhìn vào mắt Líu Lo.

Líu Lo từ từ đặt chân xuống. Rõ ràng chỉ là con mèo con mới được một tháng rưỡi nhưng ánh mắt nó đầy lo lắng, hệt như mẹ già muốn nói lại thôi. Nó quan sát Ngọt Trăm Phần Trăm một lượt, xác nhận không có chuyện gì mới phát ra giọng sữa: “Meo.”

Sau đó Ngọt Trăm Phần Trăm biết rằng đây là sự lo lắng đến từ boss. Nó sợ cô ấy xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn rồi hẹo trong nhà vệ sinh.

Mối quan hệ giữa hai bên được phá băng với một cái móng vuốt nhỏ của Líu Lo. Sau đó nhanh chóng bước vào tuần trăng mật.

Giống phần lớn con sen, Ngọt Trăm Phần Trăm hết lời khen ngợi boss mình.

“Nó quan tâm tới tôi, chỉ cần nghe thấy tiếng cửa phòng vệ sinh mở là bất kể đang ở đâu nó sẽ ngay lập tức chạy tới, ngồi xổm dưới chân tôi để canh chừng.”

“Tuy nhìn có vẻ hung dữ nhưng thực tế trong lòng nó là một công chúa nhỏ dịu dàng, thích ngửa bốn chân lên trời ngủ. Lúc đó có thể thỏa thích sờ cái bụng nhỏ mềm mại của nó.”

“Khiến tôi cảm động nhất là nhiều năm như vậy nó vẫn luôn làm bạn bên cạnh tôi. Công việc của tôi yêu cầu phải ngồi trước máy tính trong thời gian dài. Tôi làm việc bao lâu thì nó làm bạn cạnh bàn phím của tôi bấy lâu.”

“Thành viên trong nhà, làm bạn từng thời khắc một, lúc mệt mỏi chỉ cần sờ vài cái là cảm giác như mình chính là con sen hạnh phúc nhất trên đời.”

“...”

Mọi người trong phòng livestream không muốn nghe cô ấy khoe tình cảm, đau khổ của người khác mới là niềm vui của bản thân mình.

“Con sen còn lại đâu? Líu Lo thích ai hơn?”

Rất hiếm khi mèo thích cả hai con sen cùng lúc, chúng luôn ưu ái sủng hạnh người mình thích mà không chút do dự.

Ngọt Trăm Phần Trăm bĩu môi: “Chia tay lâu rồi.”

Có rất nhiều nguyên nhân, cuối cùng chỉ có thể tóm gọn trong một câu: Không yêu.

Ngọt Trăm Phần Trăm chỉ có một yêu cầu: Để lại Líu Lo cho cô ấy.

Nuôi lâu như vậy rồi, nếu muốn mang Líu Lo đi thì phải đạp qua thi thể cô ấy.

Bạn trai không đồng ý. Tuy anh ấy không nuôi lâu nhưng không ảnh hưởng tới tình yêu của anh ấy với Líu Lo, thế là mạnh mẽ giật mang đi, kết quả ba ngày sau lại ngoan ngoãn đưa về.

Líu Lo không chịu ăn một chút thức ăn hay uống ngụm nước nào, hệt như đứa trẻ bị lừa bán đang đòi tuyệt thực.

Lúc trở lại môi trường quen thuộc, nhìn thấy con sen quen thuộc, Líu Lo vốn ngày thường chỉ lạnh lùng xa cách lần đầu tiên nhảy vào trong ngực Ngọt Trăm Phần Trăm. Đôi mắt nó lấp lánh nước bật khóc.

Ngọt Trăm Phần Trăm thương ơi là thương, thế là khóc theo.

Lúc chia tay không khóc, giờ lại khóc. Cô cúi đầu thật sâu với bạn trai và chân thành cảm ơn đại ân đại đức của anh ấy đã đưa Líu Lo trở về.

Tới tận bây giờ mỗi khi nhớ tới bạn trai, trong lòng cô ấy vẫn vô cùng biết ơn. Không có mối tình này sẽ không có Líu Lo của cô ấy.

Líu Lo dần trưởng thành, bắt đầu động dục.

Ngọt Trăm Phần Trăm đắn đo rất lâu giữa việc có nên triệt sản hay không, quyết định để Líu Lo làm mẹ một lần rồi tính. Vừa hay một mình nó quá cô đơn, tới khi ấy cô ấy sẽ để lại một con làm bạn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận