Dạy Lão Đại Yêu Đương


Buổi tiệc chính thức diễn ra, cửa cổng cũng đóng lại không đón tiếp thêm người nào nữa.

Không biết hôm nay lão Hải mời mọi người đến đây là có ý gì, tuy nhiên những cô gái trên du thuyền 174 vẫn có vài người xuất hiện tại đây.
“Cảm ơn các vị đã nể mặt tôi mà đến đây!” Lão Hải cầm ly rượu đưa cao lên một chút rồi cười, “Ngoài buổi tiệc này ra thì tôi có một dự án muốn cùng mọi người hợp tác.

Hơn nữa chúng tôi vừa tìm thấy một hòn đảo trị giá 2 triệu đô, không biết các vị có ai muốn mua nó không?”
Hòn đảo trị giá 2 triệu đô sao? Hàn Gia Mẫn cảm thấy hình như quen quen.

Ở Đông Thành đúng là có một hòn đảo vừa mới được tìm thấy, nghe nói hòn đảo ấy có rất nhiều món đồ cổ có giá trị.
“Nếu giá trị như vậy thì tại sao lại muốn bán nó đi? Để lại chẳng phải có lợi cho các người hơn sao?” Hàn Gia Mẫn đột nhiên lên tiếng khiến cho mọi người chú ý, bọn họ vẫn nhìn cô với những ánh mắt biến thái không khác gì lần trước.
Lục Nghị cũng có mặt tại buổi tiệc, hiện tại đang cùng Hải Sang ở trên lầu một quan sát tình hình.

Hải Sang nhìn sang Lục Nghị cười: “Cậu thấy hôm nay thế nào? Có chọn được cô em nào chưa?”
“Người vừa phát ngôn là ai vậy?” Lục Nghị nhìn về phía cô gái mặc đầm xanh nhạt, mà người đó không ai khác lại là Hàn Gia Mẫn.
Hải Sang nhìn một hồi thì hơi băn khoăn: “Nhìn giống Yin nhưng tôi cũng không chắc!”
“Yin sao? Nghe nói cô ấy được người khác mua đứt luôn thì phải?!” Lục Nghị nghiêng đầu nhìn Hải Sang, ánh mắt có chút không hài lòng.
Hải Sang cười trừ: “Chuyện này thật ra cũng đang làm khó chúng tôi! Yin là người của lão Đinh, trước khi lão Đinh chết thì có đưa Yin cho Cung Lục Vương.

Lần trước chúng tôi đòi người nhưng Cung Lục Vương không đồng ý, bây giờ thì…”
Hải Sang lấp lửng, thật ra thì lão ta có lẽ rất vui mừng cũng nên.

Hiện tại Hải Sang biết Yin là con át chủ bài trong thế giới ngầm, bởi vì lão đã biết Yin vừa có thân phận sát thủ vừa có quen biết với vài người có thế lực đang ẩn mình.
Chuyện của lão Đinh bọn họ cũng bỏ qua, bây giờ chỉ họ chỉ muốn thu phục Yin về phía mình để có thể nắm bắt điểm yếu của lão đại đứng đầu Đông Thành.

Không cần nói cũng biết ở Đông Thành ngoài Cung Lục Vương thì không còn ai nữa.
“Tôi muốn Yin!” Lục Nghị không quan tâm đến vấn đề của Hải Sang mà trực tiếp đưa ra điều kiện.
Hải Sang liền gật đầu sau đó đi xuống lầu, tiến thẳng về phía Hàn Gia Mẫn đang đứng nhìn mọi người giao lưu.

Lão ta có chút nghi ngờ, lần trước lão thấy Yin khá thân mật với Cung Lục Vương nhưng người lúc nãy thì không như vậy.
“Chào tiểu thư!” Hải Sang nhìn Hàn Gia Mẫn gọi, cô quay lại nhìn sau đó cười: “Chào ngài!”
“Vị trên kia muốn gặp tiểu thư, chẳng hay cô có thể dành chút thời gian không?” Hải Sang nhã nhặn lịch sự, hình như lần nào ông ta cũng tỏ vẻ hiểu biết.
Hàn Gia Mẫn nhìn lên lầu một, đây chẳng phải là Lục Nghị sao? Anh ta tới lúc nào? Hay là do cô không để ý nên không phát giác?
“Hải Sang! Cô gái này lát nữa phải phục vụ tôi rồi.” Lão Hải thấy Hải Sang đang nói chuyện với Hàn Gia Mẫn thì lại gần, dáng người đẹp thế này làm sao có thể để người khác nẫng tay trên được.
Hải Sang khẽ ra hiệu: “Người trên kia muốn gặp một lát!”
Lão Hải bất đắc dĩ đành để Hàn Gia Mẫn rời đi, trước khi đi cô có ghé vào tai lão ta thì thầm: “Nhà vệ sinh lầu một!”
Lão Hải cười vui vẻ, nhưng chẳng ai biết được đó là âm mưu của cô.

Cung Lục Vương đứng quan sát tình hình, tình cờ gặp phải Đường Thất cũng đang ở đó.
“Không hẹn mà gặp nhỉ? Lão đại như cậu dạo này rảnh rỗi thế sao?” Đường Thất có chút châm chọc, chuyện của bang không lo xử lý mà lại đến đây để tham dự tiệc thì đúng là quá rảnh rỗi.
Cung Lục Vương nhìn theo bóng dáng Hàn Gia Mẫn rồi lại nhàn nhạt: “Tôi lúc nào chả rảnh! Hơn nữa phải tìm thú vui chứ, chẳng phải cậu cũng thế sao?”
“Tôi chỉ là tìm vài em thỏa mãn thôi, đâu có giống cậu.” Đường Thất cười cười, mục tiêu hắn nhắm đến cũng chính là cô gái mặc đầm xanh nhạt.
Cung Lục Vương không phủ nhận hay khẳng định điều gì mà chỉ im lặng, nói nhiều với tên khiến mình bị rắc rối làm gì cho mệt người.
“Ngài tìm tôi có việc gì sao?” Hàn Gia Mẫn nhìn Lục Nghị, giả vờ như không quen không biết.

Lục Nghị vào thẳng vấn đề, tay nâng cằm Hàn Gia Mẫn lên nhếch môi: “Không biết sau cái mặt nạ này có phải là một mỹ nhân hay không?”
“Đưa tôi 10000$ thì tôi sẽ tháo mặt nạ ra, có điều đừng hối hận đấy.” Hàn Gia Mẫn cười, nụ cười rất tự tin.
Cung Lục Vương đứng bên dưới nhíu mày, mỗi khi bày trò gì đó Hàn Gia Mẫn sẽ nở nụ cười đắc ý như bản thân là bá chủ nhưng thật ra là khiến cho con mồi lơ là cảnh giác.

Nhìn thôi cũng biết lát nữa cô sẽ khiến cho những người ở đây phải trầm trồ.
Lúc cô đụng phải anh thì anh đã biết cô là Hàn Gia Mẫn, lúc đùa cợt với cô anh đã nhìn ra hôm nay cô trang điểm đậm hơn mọi lần.

Hơn nữa, sau lớp mặt nạ kia chắc chắn là một gương mặt ma chê quỷ hờn.
Lục Nghị liền cười nhìn Hàn Gia Mẫn rồi đưa cô một tờ chi phiếu: “Thoải mái điền vào, giới hạn 1 triệu lận đấy.”
“Cảm ơn! Tuy nhiên tôi chỉ lấy theo đúng giá mình đưa ra thôi.” Hàn Gia Mẫn cầm tờ chi phiếu cất đi, Anh thật sự muốn xem mặt tôi sao?”
Để cho chắc chắn thì Hàn Gia Mẫn hỏi lại lần nữa, những người xung quanh đều muốn xem mặt của cô.

Lục Nghị gật đầu: “Muốn tôi tháo ra giúp em?”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui