Độc Sủng Nam Hậu

Mộ Dung Vân chạy nhanh tìm Hứa Dương “Hứa Dương, bọn Triệt thế nào?” Mộ Dung Vân sốt ruột hỏi.

“Bọn họ trúng độc, hơn nữa rất nghiêm trọng !” Hứa Dương nhíu mày.

“Vậy phải làm sao?” Duẫn Dung vội vàng hỏi.

“Lãnh Nhược Tư thân thể cường tráng hơn nữa trúng độc cũng không nặng bằng Triệt Nhi nên cứu hắn trước rồi nói sau”. Hứa Dương uy ta ăn một viên dược rồi liền đi điều trị cho Lãnh Nhược Tư.

Sau khi Lãnh Nhược Tư tỉnh lại “Triệt Nhi, Triệt Nhi thế nào rồi?” Lãnh Nhược Tư gắt gao bắt lấy Hứa Dương hỏi.

“Triệt Nhi trúng độc rất nặng, muốn không thương tổn đến thai nhi mà vẫn có thể giải độc, trừ phi…… Trừ phi……” Hứa Dương khó xử không thôi.

“Trừ phi thế nào? Nói mau !” Lãnh Nhược Tư gấp đến hộc máu .

“Trừ phi đem độc trên người Triệt Nhi chuyển sang người khác thì Triệt Nhi mới không có chuyện gì !” Hứa Dương giải thích.

“Đơn giản như vậy thôi sao? Hứa Dương, độc này ngươi giải được phải không?” Lăng Vân lo lắng nhìn hắn.

“Ta có thể giải !” Hứa Dương gật gật đầu !

“Thật tốt quá. Vậy đem độc trên người Triệt dẫn vào ta là được rồi !” Mộ Dung Vân vui vẻ nói.

“Không được !” Hứa Dương tạt cho hắn một gáo nước lạnh.

“Hả? Vì cái gì chứ?” Bọn họ toàn choáng váng.

“Độc này rất đặc biệt. Nếu muốn dẫn độc như đã nói thì người bị dẫn độc sang phải là người từng trúng qua loại độc này mới được !”

“Nếu nói như vậy, đem độc trên người Triệt Nhi dẫn sang người trẫm thì được rồi!” Dù sao thân thể ta cường tráng như vậy cũng sẽ không có chuyện gì lớn.

Hứa Dương cúi đầu không nói “Làm sao vậy? Có vấn đề gì sao?” Tiểu Lan không rõ nhìn Hứa Dương.

Hứa Dương vẫn không nói chuyện “Hứa Dương, ngươi thật ra muốn nói cái gì thì mau nói đi !” Duẫn Tuyết không kiên nhẫn thúc giục.

“Độc này nếu dẫn tới trên người hắn, ta sợ hắn sẽ chết !” Hứa Dương ngay lúc mọi người không hề chuẩn bị tâm lí ném ngay cho một quả lựu đạn.

“Cái gì?” Mọi người kinh ngạc không thôi.

“Bởi vì khi dẫn độc, ngươi phải dùng nội công đem độc trong cơ thể Triệt Nhi đẩy đi ra. Nhưng độc này độc tính quá mạnh, hơn nữa độc trên người ngươi còn chưa thanh trừ hết, ta sợ nếu ngươi làm như vậy, ngươi sẽ……”

“Vậy chỉ cần đợi độc trong cơ thể Hoàng Thượng được khử trừ hết thì việc dẫn độc sẽ không có chuyện gì nữa. Ngươi có biện pháp nào khống chế độc của hoàng hậu không phát tác trong vài ngày không?” Huy Hoàng cho rằng đó là một biện pháp dễ làm.

“Độc trên người Lãnh Nhược Tư muốn thanh trừ hết ít nhất phải một ngày nữa. Còn Triệt Nhi lại không thể thêm quá một canh giờ !” Hứa Dương bất đắc dĩ lắc đầu.

Cái gì? Triệt Nhi duy trì không được một cái canh giờ ? Không được, không thể để cho Triệt Nhi chết, tuyệt đối không thể “Hứa Dương, trẫm muốn cứu Triệt Nhi !” Lãnh Nhược Tư kiên quyết nói.

“Thỉnh Hoàng Thượng cân nhắc !” Nếu Lãnh quốc không có Lãnh Nhược Tư, vậy……

“Trẫm đã quyết định !” Lãnh Nhược Tư kiên định.

Sau đó Lãnh Nhược Tư đến dẫn độc cho ta, dùng thời gian gần một canh giờ mới đem hết độc trên người ta dẫn sang người hắn. Đợi đến khi thành công thì Lãnh Nhược Tư liền hôn mê bất tỉnh, mọi người lập tức đem hắn đưa đến phòng khác. Hứa Dương bắt đầu điều trị.

Qua một lúc lâu sau, Hứa Dương đi vào phòng của ta “Triệt Nhi không có việc gì, chỉ là thân thể hắn vẫn rất yếu, cẩn thận một chút thì tốt rồi !” Hứa Dương dặn dò Mộ Dung Vân.

“Ân, vậy còn Lãnh Nhược Tư thế nào ?” Vạn nhất hắn thực sự có chuyện gì Triệt cũng khó sống a !

“Tình huống không được tốt lắm. Tuy rằng ta đã giải hết nhưng hắn vẫn luôn hôn mê!” Như thế nào chứ ? Vì cái gì vẫn chưa tỉnh lại?

“Cái gì? Cái này tạm thời đừng cho Triệt biết, không thì hắn sẽ chịu không nổi !” Thật vất vả mới cứu sống.

“Ừ !”

Sau đó không lâu ta liền tỉnh “Ca ca, Nhược Tư đâu? Hắn ở đâu a?” Ta sốt ruột nhìn Mộ Dung Vân.

“Hắn không có việc gì. Bất quá hiện tại hắn đang nghỉ ngơi, ngươi cũng ngoan ngoãn nghỉ ngơi đi”. Mộ Dung Vân cười trấn an ta.

Thật vậy sao? Nhưng bộ dáng của ca ca thiệt là hơi quái nga ! “Ca ca, ngươi không gạt ta chứ?”

“Ta như thế nào lại lừa ngươi chứ?” Ha ha…… Nói dối trước mặt Triệt thiệt là khó khăn a~

Cứ như vậy qua vài ngày, ta vẫn không gặp Lãnh Nhược Tư, ta bắt đầu hoài nghi “Ca ca, ta muốn gặp Nhược Tư!”

“Triệt, hảo hảo nghỉ ngơi đi. Qua vài ngày nữa hắn sẽ đến xem ngươi mà”. Xong rồi, cứ tiếp tục như vậy sẽ có chuyện a. Lãnh Nhược Tư như thế nào đến bây giờ vẫn không tỉnh a?

“Không cần! Ca ca luôn nói là vài ngày nữa, hôm nay ta nhất định phải nhìn thấy hắn!” Kỳ quái! Nhược Tư đi đâu ?

“Được rồi ! Ta mang ngươi đi gặp hắn, bất quá ngươi trước hết phải nghe kĩ lời ta nói!” Hứa Dương vào.

“Ừ !” Ta gật gật đầu.

Hứa Dương đem hết thảy nói cho ta biết, ta khổ sở khóc “Dương, ta muốn gặp hắn, ta muốn gặp hắn !”

“Hảo, ta mang ngươi đi !” Hứa Dương ôm lấy ta đi vào phòng Lãnh Nhược Tư.

Hắn nhẹ nhàng đem ta đặt bên cạnh Lãnh Nhược Tư, mang theo bọn Hạo Nhiên đi ra ngoài, mà Tâm Nhi cũng bị bọn họ bắt giữ, bọn họ đi rồi ta thương tâm khóc lớn “Nhược Tư, ngươi tỉnh tỉnh a! Ngươi tỉnh tỉnh a!”

Ô…… Vì cái gì luôn bị thương là ta chứ? Vì cái gì Nhược Tư luôn vì cứu ta mà cũng luôn gặp họa? Vì cái gì khi đến cổ đại ta lại trở nên vô dụng như vậy chứ? Ta trong thời hiện đại từng rất vĩ đại kia mà! [Cái kia…… Ngươi vĩ đại hình như chỉ ở mỗi lĩnh vực âm nhạc thôi, cùng sinh hoạt nơi này không quá lớn quan hệ mà? – Lời tác giả]

Ta khóc rất lâu, quần áo Nhược Tư đều bị ta làm ướt “Triệt Nhi đừng khóc !”

Đợi đã, ai đang nói chuyện? Ta vừa ngẩng đầu thì thấy Lãnh Nhược Tư “Nhược Tư, ngươi tỉnh sao?” Ta vui vẻ nhìn hắn.

“Ân, bị ngươi khóc tỉnh !” Không phải a ! Kỳ thật hắn đã sớm tỉnh, chỉ là quá mệt mỏi nên muốn nghỉ ngơi nhiều một chút, do vậy mới không nói với bọn họ.

“Ngươi……” Hừ ! Không để ý đến hắn nữa! Ta lo lắng như vậy, hắn lại……

“Được rồi. Triệt Nhi ngoan, đừng nóng giận. Thân thể Triệt Nhi không có việc gì chứ?” Hẳn là không có việc gì đâu nhỉ?

“Không có việc gì. Nếu ngươi không gặp ta, ngươi hẳn sẽ rất hạnh phúc !”

“Vì cái gì lại nói như vậy?”

“Bởi vì ngươi luôn vì ta mà bị thương!” Ta áy náy nói.

“Đứa ngốc! Triệt Nhi, nếu không gặp được ngươi, trẫm tin rằng trẫm vĩnh viễn cũng không có khoái hoạt. Bởi vì gặp ngươi, trẫm mới biết được cái gì là yêu!” Không có Triệt Nhi, hắn hiện tại phỏng chừng còn cùng trước kia giống nhau! Cho rằng chuyện gì thì chỉ cần có quyền lực thì có thể giải quyết.

“Thật vậy sao?” Không gạt ta chứ?

“Ân !” Bởi vì có Triệt Nhi hắn mới có thể nhanh như vậy vui vẻ, Triệt Nhi với hắn mà nói là bảo bối độc nhất vô nhị.

Hắc hắc…… Thật là cao hứng nga ! Bất quá ta phải trở nên lợi hại, không thể cứ để Nhược Tư vì ta mà lo lắng sợ hãi như vậy mãi. Ta muốn trở nên kiên cường, ta quyết định ! [Nhưng ngươi có thể làm được sao? Hoài nghi a……]


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui