Độc Tôn Chiến Lược


Cửu Đại Môn Phái đương niên gồm các thế lực tranh chấp giang sơn từ nghìn năm.

Sách thuyết phàm xưa lấy triều đình làm pháp luật, giang hồ làm đạo lí xã tắc.

Sơ khai lập địa, An Nam trăm tông nghìn phái tranh đấu quyền lực từ bắc chí nam.

Giang hồ điên loạn khi một vị sáng tạo môn công pháp đầu tiên, danh là “Âm Dương Thần Pháp”.

Pháp này dùng trời lập túc vận khí, dùng đất lập túc tấn công.

Phát kích nghịch chuyển càn khôn, chấn động thiên lôi địa sát.

Từ đó, vị trên quy tụ anh hùng, thống nhất giang hồ thành một môn phái cực đại danh xưng Âm Dương.

Trăm năm sau, Việt Vương cải tổ lực lượng củng cố địa vị, tiêu diệt phản loạn kích động giang hồ.

Vua ta bố trí các thế lực Hồng Quyền và Tây Xưởng với Cẩm Y Vệ nhiều vô số khắp nơi trong giang hồ bình ổn nội ngoại.

Ít lâu, ngoại quốc bí mật cho Tây Xưởng thu thập tất cả võ học thiên hạ hòng biên soạn thành một cương lĩnh võ học chung quy, nhưng thất bại do nội gián Âm Dương phái nhúng tay.

Năm đó, Việt Vương Đệ Cửu Hoàng Tử diệt tộc đoạt xá, lấy danh tận diệt Âm Dương phái nhằm đoạt lấy Âm Dương Âm Dương Thần Pháp.

Hồng Quyền, Cẩm Y Vệ thừa thế diệt trừ phản nghịch tấn công Tây Xưởng làm giang hồ đại loạn, dân chúng lầm than.

Cùng lúc Âm Dương nội tình bè phái tranh đấu dẫn đến tan rã thành hai cực; từ đây, cách mạng võ đạo hình thành.Anh hùng hào kiệt cản mang xuất danh, bình địa thiên hạ mất gần trăm năm.

Phàm luận tuy giang hồ sóng gió, nhưng sinh ra nhiều công pháp huyền diệu pha trộn tứ xứ sung thực võ lâm An Nam.

Vị thử, An Nam khởi nguồn 9 vị thần thánh cùng Cửu Đại Môn Phái trấn giữ võ lâm là lẽ trên; tính đến nay, chúng ta khởi danh: Tiêu Túc, Toàn Năng, Ảnh Sát, Ma Đạo, Thần Đạo, Võ Không, Cẩm Y Vệ, Hồng Y và Lục Hoa.

Mỗi môn một vẻ, mỗi đạo một lý; chư vị võ sĩ tự nhiên chọn lựa.“Chú nghĩ cháu nhanh chóng chọn một phái để theo,” Chú Lộc bắt mạch lại cho An Thần.

Hữu phàm ai đả trọng thương nhờ chữa trị, hữu phàm phản phệ võ học nhờ bốc thuốc, lẽ này thường thấy tại nhà thuốc hắn.

Nếu học sinh này sở hữu loạn khí mà giải quyết bất thông trong 2 năm ắt gặp họa sớm muộn.


“Cháu có quen ai không?”Chư vị liền phát sầu khi thanh niên nhà bán phở lắc đầu.

Trên đời bài trừ khỏi tông môn sự rất dễ, gia nhập chính quy sự rất khó.

Nghe thuyết chỉ kẻ tài năng mới hữu phúc nhận lệnh bài gia nhập tông môn từ các đại môn phái, còn lại nhập môn bằng cửa hậu nhơ bẩn.

Chậc, An Thần tặc lưỡi vò đầu, sự này giải quyết bất hảo năm tới ắt tận diệt a.………….Chiều về, mẹ An Thần bàng hoàng khi thấy bộ quần áo tả tơi như lá rách với cái đầu băng bó.“Có phải con lại đi đánh nhau?” Mẹ An Thần gắt gỏng trong lúc thu dọn quán phở ở nhà.

An Thần im lặng tĩnh mịch, tay chân bất động chờ đợi phản ứng kế tiếp.

Cái giá múc rau quăng xuống sàn, sắc mặt mẹ hắn bất hảo.

Gia đình bần khốn không quan hệ, lỡ đắc tội đại nhân tai họa khôn lường.“Không, mai mẹ sẽ đi với nói chuyện với trường.”“Mẹ, chuyện này-” An Thần tính đối ứng nhưng cái lườm sắt nhọn của mẹ khiến hắn cứng cả họng, chỉ biết lên lầu tắm rửa rồi làm việc nhà.Tối đó, An Thần nhắn tin với nhóm “Đá Cầu Giao Hữu” của đám bạn Đức Trí hôm trước.

Trong group chư vị bàn tán về vị phú nhân tổ chức buổi tranh đấu, nghe thuyết sự trên nhằm tuyển binh lực vào giang hồ.

Ấy dà, An Thần vuốt cằm, An Nam lại hữu sự chiêu mộ nhân sự, há lại nhắm vào những tên đá cầu cỏn con.“Thần chưa biết, mình nghe nói có người võ đạo cao cường chỉ chơi thể thao thôi á!” Bảo Toàn đối ứng trên group với nhiều tình tiết.

Võ đạo vi diệu biến hóa, chỉ cần có chút năng lượng hơn người sẽ giành huy chương vàng trong các trận Hội Khỏe Phù Đổng.

Ví như, có sự một người chơi bóng rổ hiện tại đứng đầu nhóm “Sinh Tồn Đạo” trường Lê Quý Đôn.

Nghe thuyết hắn dụng võ thần đao hơn người, một kích xung thiên cả không gian.

Tích tắc một năm, hắn quy tụ lực lượng trấn giữ nhà thi đấu Phan Đình Phùng, độc tôn chiếm hữu.

Những kẻ khác muốn tới sử dụng phải thông qua nhóm hắn, không thì xua đuổi như chó mèo.

“Nên bạn cân nhắc tham gia một hội nhóm võ đạo, sau này có đường tu tập an toàn.”“Mấy chuyện ức hiếp vớ vẩn vậy cũng làm,” An Thần thả icon cười lớn, việc tranh đấu mấy vị trí thể thao xàm xí phí phạm thời gian tu luyện bản thân.

“Mấy bạn có phải đang đùa với mình?”“Thần, bạn không hiểu,” Phúc Mập hồi đáp với sticker lắc đầu.

Thiên hạ xưa kia như rừng núi hoang vu, phàm bất cẩn dẫn sự bất lành, như đánh đập, cưỡng hiếp, chết chóc.

Hữu sự phàm nên hiểu đắc, sức mạnh của thế lực đại tông phái khả dĩ cao hơn núi Thái Sơn, vượt qua pháp luật phàm trần.

May mắn thay, Lục Hoa Phái trấn giữ cái Sài Nam này, nắm nhiều nguồn tài chính trong xã hội, cương vị quảng đại trong pháp luật và ngoại thương.


Thiên hạ đồn thổi, Lục Hoa Phái đang ẩn tuyển những kẻ tuổi nhỏ tài cao, nhưng bất thấu lý do, lẽ một đại môn phái lừng danh nên đường đường chính chính mà chiêu sinh.

“Chiều mai Thần nhớ qua trường Đức Trí, chúng ta lĩnh thưởng giải đấu hôm trước.”An Thần ngẫm sự.

Nếu võ sinh thành công ứng tuyển vào môn phái, tiếp đãi sẽ nồng hậu.

Nhớ lại mấy bộ kiếm hiệp trước, môn phái tất hữu những kỳ tài bảo vật để bồi dưỡng mầm non hậu thế; hơn nữa, tu thân trong môn phái đương nhiên hậu lĩnh nhiều quan hệ dẫn tới thăng tiến trong xã hội.

Nhưng, điều kiện võ sinh tuyệt đối trung thành, phản nghịch hậu sự bất hảo.

Nếu đã nắm cơ hội tốt, tuyệt đối phải nhập môn!…...Tại một công viên cùng buổi tối.“Thằng phế vật!” Tên diều hâu bật ngửa khi lĩnh một kích vào bụng dưới ánh đèn mập mờ.

Chư vị xung quanh diễn đạt lạnh cảm như sự chưa xảy ra.

“Mày thua rồi còn kêu tao lên mặt?”“Lớp 8 mà thua thằng lớp 7 hạng D-,” Một tên tặc lưỡi cười hả hê; sau đó, nhảy bậc ra khỏi ghế đá đi lòng vòng tên diều hâu kiệt sức.

“Tân Thành, mày đánh em mày vậy không xót?”Tân Thành bước tới, kích thêm một cước vào bụng khiến tên diều hâu hộc nước dãi rồi hòa vào bóng tối mờ mịt đăm chiêu.

Tên An Thần mới tại thế lớp 7, mà thực lực quái đản.

Tin đồn hắn đã ai đả cho nhập viện rồi xuất trường như thánh thần hộ thể, sự này càng quái đản hơn.

Họ Tạ bao đời tu luyện võ đạo, tự hào lập công ty xây dựng dưới sự bảo hộ của Lục Hoa Phái.

Tổ phụ Thành ta đã chỉ điểm em hắn cách vận năng lượng thượng thừa, há lại bại dưới tay tên nhà bán phở.

Tân Thành liền ra quắt tay đồng bọn 3 người theo sau, tất cả đều hòa mình vào bóng tối, chỉ hiện hữu nhãn quang phát sáng đầy năng lượng.

Ẩn sự ẩn tàng bức bách trong lòng, sự này không hiểu thấu, Tân Thành ta bất cam!……….Tiếng chuông reng giải lao buổi sáng reo lên, các học sinh nhanh chóng tìm văn ngu xả stress.

An Thần và Hoàng Lâm như lệ cũ xuống đá cầu tranh đấu, nhưng hôm nay hình bóng Nhật Tân và Hoàng Minh bất hiện.“An Thần!” bất giác An Thần nghe giọng quen thuộc khiến hắn lỡ nhịp đá hụt cầu và bị loại đợi lượt sau.

Bảo Minh tiến tới chào hỏi, trùng hợp thật, An Thần cũng muốn thổ lộ chuyện tranh đấu nơi Đức Trí.


Bảo Minh nhướng mày tỏ chút ngạc nhiên rồi cười mỉm, hẳn như biết điều chi.

Cao thủ xung quanh quá nhiều, cứ sợ tu vi bạn học An Thần quá thấp nên mới nhanh chóng tìm hắn sáng nay.

Mặc dù chú Long bảo hộ, ra mặt trong trường học Lương Thế Vinh là bất khả thi; vì thế, kẻ xấu du kích, ắt phải thận trọng.

“Dù tao biết mày giỏi, nhưng nhiều thứ sẽ diễn ra sắp tới.”Hoàng Lâm ngây ngô chưa hiểu sự, tại sao cao thủ lại nhắm vào An Thần.

Bảo Minh thở phì và vô ngôn đứng dậy.“Đây là-.” Bảo Minh trình một bình tiểu năng lượng khiến Hoàng Lâm kinh ngạc.

Tiểu năng lượng tuy nhỏ như cục pin AAA, nhưng chứa đầy năng lượng thuần khiết khả năng kích hoạt dụng cụ năng lượng trong vài tiếng đồng hồ.

Hơn nữa, tiểu năng lượng đắt đỏ, một bình giá thành 200 ngàn tới 300 ngàn đồng sử dụng 1 lần bất khả tái nạp.

Tuy nhiên, một cảm giác bất an trổi dậy ngăn cản Bảo Minh tiến gần: tại sao hắn lại cung ứng thứ xa xỉ này cho An Thần? “Mày muốn gì với bạn tao?”“Quà cho bạn thân thôi!” Bảo Minh đặt bình tiểu năng lượng vào tay An Thần và vẫy biệt nhóm bạn.

Sự kiện An Thần bên Đức Trí đã đến tai của đám lớp trên đích xác đã náo loạn chốn học đường.

Trường học hữu đa giai cấp, lớp trên đè lớp dưới, luật này dĩ nhiên chư vị đều biết.

Tuy nhiên, lại hữu kẻ như Tôn Ngộ Không chống phá thiên cung, đạp đổ lí lẽ ẩn tàng này, hậu sự bất ngôn vô luận.

Cao thủ các trường bây giờ khan quản động tĩnh trường ta, lẽ này lớp trên hiểu sự.

Nghe chú Long thuyết An Thần một mình đáp trả bọn A6, A7 như quái thú điên cuồng, tên An Thần xuất viện như tái sinh vô song chăng? Nhưng nhiên, Bảo Minh ta không nhầm nhìn người và nở vi tiếu quỷ quyệt.

“Từ từ cậu sẽ trở thành người của tôi.”“An Thần, mày đã làm gì rồi?” Hoàng Lâm hỏi nghiêm túc vì An Thần trước giờ không gây sự ai, chỉ có người gây sự hắn.

Lâm nhớ hồi nhỏ mua bánh bịch, đám trẻ con to xác tới bắt nạt An Thần, khiến hắn phải nhảy vào đáp trả.

Niên đó tới giờ bất di bất dịch, trong mắt Lâm hắn vẫn là một cục bột yếu đuối cần bảo vệ.

Nghĩ tới đây, Hoàng Lâm thất vọng bản thân, lẽ ra hắn nên đi theo An Thần về nhà; nếu vậy, hắn có thể ngăn Thần bạn thân nhập viện thập tử nhất sinh.

Sự trên Hoàng Lâm khó quên, thiên hạ đạo lí thể hiện qua võ đạo, mạnh thắng, yếu thua.

“Tao xin lỗi, tao bảo vệ mày mới đúng.”“Mày nói cái gì vậy?” An Thần vỗ vai bừng tỉnh Hoàng Lâm trong suy nghĩ tiêu cực.

“Mày yên tâm đi, An Thần này đã khác rồi!”“Mày là Hoàng Lâm?” An Thần và Hoàng Lâm lườm một kẻ đả đoạn hội thoại.

“Mày đi với tao một chút.”Hoàng Lâm tặc lưỡi, ám hiệu cho An Thần bình tĩnh xuất động theo lời mời.


Hây dà, An Thần tán khí, âm binh diêm vương trù ẻo An Thần kiếp này sao? An Thần ngẫm bạn thân xuất động đơn độc, lỡ hữu sự tính sao?“An Thần!” Ây dà, sáng sớm cô hồn các đản nhiều loại quấy nhiễu, chẳng lẻ- Ấy, An Thần quay ngoạc giáp mặt giám thị! “Em gặp tôi một chút.”Tại tàng thư các, An Thần để ý Hello Kitty bắt đầu xâm thực khắp phòng.“Tôi biết việc em đánh nhau ở phòng tập,” Giám thị thấu lộ sự này ắt hữu sự.

An Thần tuổi nhỏ vừa xuất viện đả giá như ma quỷ xuất hiện.

Giám thị vận năng vào nhãn quang nhìn thấu nội khí đảo lộn của học sinh trên.

Quả nhiên, An Thần nội khí hỗn loạn không thể dùng khí đả giá trực tiếp, vị thử dùng kĩ năng chiến đấu và võ năng thuần chất khống chế đối phương.

Giám thị vuốt cằm, Độc Tôn Kiếm Thuật tiêu hao thời gian thao luyện, lí là võ kĩ cổ truyền ít ai sử dụng.

Ta cho hắn cây gậy gỗ quý báu của sư huynh nhằm thúc đẩy tu vi hắn.

Dược Ảnh Bộ khiếm khuyết về tốc độ, hữu dụng tuyệt hảo khi bóng tối bao phủ không gian.

Không lẽ học sinh này là kỳ tài võ lâm trước mắt? “An Thần, nói cho tôi biết làm thế nào cậu tấn công đối phương?”“Em chỉ vận năng và chiến đấu thôi,” An Thần cười phì khiến giám thị phát cáu.

Giám thị à, học sinh ta bất khả dĩ thấu lộ kinh nghiệm tranh đấu kiếp trước a.

Tiền kiếp An Thần xưng bá thống nhất đất nước Lục Châu, kẻ thù đa đoan nên thực lực phải hơn người mới sống sót toàn thây.

Nhiên nhi, thân xác vốn dĩ phàm nhân bất miễn kẻ thù tập hợp toàn lực tiêu diệt.

“Như giám thị thấy-.”Soạt!Ngôn từ đả đoạn, An Thần tránh nhanh qua phải một kích hiểm hóc.

Hắn xuất hãn ướt lưng vì hắn phát giác sát khí từ giám thị.

Hơn nữa, kích này tốc độ nhanh hiểm, may mà kinh nghiệm chiến đấu tiền kiếp bộc phát tự nhiên mới tránh né thành công.“Tôi đã đoán đúng,” Giám thị đứng dậy ngẫm nghĩ phiến khắc.

“Cậu biết gì về Ảnh Sát?”“E-Em chưa hiểu ạ,” An Thần chưa hoàn thần sau cú sốc.

Giám thị nhanh hiểm như thế này đích thị hữu duyên cố, lẽ hắn đã kiểm tra thực lực của các giám thị và giáo viên trong trường với mức hạng tối đa C+.

Chung quy, người ở An Nam tiến độ phát triển dựa vào tuổi tác.

Thông thường, một người thức tỉnh võ đạo tầm khoảng lớp 6, nếu qua trường lớp bài bản tốt nghiệp trung học cơ sở sẽ tăng lên C+ là may mắn.

Nghe thuyết kỳ tài của Sài Nam thành phố hồi lớp 4 đã thức tỉnh, hiện tại đầu quân cho Cẩm Y Vệ.

Nếu thực lực hạng B trở lên thì đã trở thành môn sinh của các môn phái lớn.

Chó chết! Giám thị này trình độ cao cấp ẩn tàng chẳng lẽ đã phát hiện bí mật của học sinh ta? “Mong giám thị nói rõ.”“Tôi cho em một môn võ kĩ ảnh ám, lẽ nào không nhận ra?”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận