Nó về tới căn biệt thự trước 2 đôi mắt ngạc nhiên của nhỏ và lee..
Bà đi đâu thế sao k bảo với tôi một tiếng - nhỏ..
K sao tui vẫn ổn - nó
Bà ngồi xuống , tôi có truyện muốn nói - nó
Chuyện j tke - nhỏ và lee đồng thanh ...
Bà sẽ qua nhà lee ở một thời gian tôi có chuyện cần làm , được chứ- nó ..
Tôi không muốn , tui k muốn xa bà mà -nhỏ khóc ..
Không chỉ là một thời gian thôi , rồi bà sẽ được quay trở lại thuôi.- nó nói v-s giọng hơi nghiêm nghị ..
Nhỏ chẳng bik làm j hơn đành lẽi đẽo lên lầu dọn đồ ..
Quay trở lại với nó và lee..
Nó ngồi xuống chiếc ghế , 2 tay đan chéo vào nhau , hướng đôi mắt xanh buồn nhìn lee , cất tiếng :
Cậu hãy giúp tôi chăm sóc cho Quỳnh Anh thật tốt , cô ấy là người con gái tốt nhưng chịu đựng cú sốc từ mẹ , hãy ở bên cô ấy an ủi động viên ,cậu có thể jup chứ??
Vậy còn cô ??-lee
Cậu k cần bik vậy là được rồi , tôi lên phòng lát nữa quỳnh anh xuống thì đưa đi hộ -nó
Uk ....-lee
Nó nhẹ nhàng cất từng bước lên trên phòng .. Lát sau Quỳnh Anh xuống với cái vali lớn , ngó nghiêng tìm nó , quay sang hỏi lee..
Nó đi đâu rồi - nhỏ
Lên phòng -lee
Vậy hả -nhỏ
Uk , đi thuôi-lee
Bóng 2 con người nhỏ bé liêu xiêu vào bóng tối , rồi khuất dần .. Nó chỉ còn bik đứmg nhìn , nó cũng buồn vì xa đứa bạn thân nhất , nhưng dẫu sao nó có thể chịu đựng nỗi đau thay nhỏ là được rồi , hãy mau chóng quên đi sự xuất hiện của nó , xoá nhoà những j thuộc về nó . Chắc chắn rằng sẽ có một ngày nó k tồn tại , quên thật nhanh đừng để nó trở thành kí ức đẹp .
Nó suy nghĩ rất lâu , ngồi tựa lưng vào cửa sổ , mái tóc dài tung bay , không khí mát lạnh ùa vào cửa sổ , . Nếu như có kết thúc hãy để nó hoà mình vào cơn gió ...
Suy nghĩ vội tan biến nhanh chóng , nó quay về phòng bí mật , làm việc suốt đêm ..