Đế Bá

Ngự trùng chưởng độc, vốn chính là sở trường của hắn, hơn nữa, hắn ở phương diện dược đạo ngự trùng tu luyện thật lâu, hắn nuôi rất nhiều độc vật hung trùng, hắn là có chuẩn bị mà đến! Coi như Lý Thất Dạ là dược đạo vô song, cũng không đủ chuẩn bị, sao có thể cùng hắn so sánh đây.

Lúc này, Tào Quốc Dược lấy ra một cái bình cổ, bình cổ vừa mở ra, hô một tiếng, một con nhện vô cùng to lớn từ bên trong chui ra, ngồi chồm hổm trên mặt đất, giống như là một tòa núi thấp.

Con nhện này toàn thân mọc đầy thép lông, lông lông xanh lục, đôi mắt lành lạnh phát sáng, ngoài miệng có răng kìm đặc biệt kinh khủng, tựa hồ có thể cắn bất kỳ vật gì, có thể thôn phệ hết thảy.

- Tróc Nguyệt Chu!

Nhìn thấy con nhện to lớn này, không ít tu sĩ cường giả trong lòng run rẩy.

Có dược sư thế hệ trước kiến thức rộng thì sắc mặt đại biến, một cái gọi ra lai lịch con nhện này.

Tróc Nguyệt Chu, nó không hề giống như bề ngoài của nó đáng sợ như vậy, trên thực tế, Tróc Nguyệt Chu không độc, nhưng mà, tơ nhện của Tróc Nguyệt Chu cực kỳ mạnh mẽ, một khi bị nó dính chặt, liền mơ tưởng đào thoát.

Cho nên, có rất nhiều thọ tinh thiên thú cường đại lọt vào bên trong mạng nhện của Tróc Nguyệt Chu, trên căn bản là một con đường chết, bất luận muốn giãy giụa như thế nào cũng trốn không thoát, cuối cùng chỉ có thể ngoan ngoãn trở thành mỹ thực trong miệng của Tróc Nguyệt Chu.

Tróc Nguyệt Chu, ý nghĩa chính là coi như là mặt trăng trên bầu trời bị tơ nhện của Tróc Nguyệt Chu dính chặt, nó cũng có thể đem mặt trăng bắt xuống. Cái này không chỉ là chỉ tơ nhện của Tróc Nguyệt Chu mềm dai, hơn nữa cũng là ý chỉ Tróc Nguyệt Chu lực lớn vô tận.

- Đi, đem hắn bắt lại!

Thả ra Tróc Nguyệt Chu, Tào Quốc Dược ra lệnh cho Tróc Nguyệt Chu, Tróc Nguyệt Chu này hắn đã nuôi dưỡng rất lâu, tuyệt đối có thể nghe theo mệnh lệnh của hắn!

Xùy… xùy… xùy…

Chỉ trong nháy mắt, Tróc Nguyệt Chu lập tức bay ra ngoài, há mồm liền phun ra đại lượng tơ nhện, trong nháy mắt, thu nạp thiên địa, Tróc Nguyệt Chu dùng tốc độ khó mà tin nổi dệt ra lưới lớn.

Làm cho tất cả mọi người ngoài ý muốn chính là, ngay từ đầu Tróc Nguyệt Chu vậy mà không phải công kích Lý Thất Dạ, ngay từ đầu Tróc Nguyệt Chu là phun ra đại lượng tơ nhện, trong nháy mắt kết thành từng cái mạng nhện to lớn!

Ở trong thời gian ngắn ngủn, mạng nhện của Tróc Nguyệt Chu phong tỏa phiến thiên địa này, phía trên thiên khung, có một cái mạng nhện to lớn khóa lại, chỗ tứ phương, đều có mạng nhện to lớn phong tỏa.

Ở trong thời gian ngắn ngủi, Tróc Nguyệt Chu lại phong tỏa mảnh đại địa trăm dặm này, vô số tơ nhện đan vào một chỗ, tựa như là một cái ổ lớn.

Bất luận là ai, nhìn thấy một màn trước mắt này, cũng không khỏi có chút sởn hết cả gai ốc, đỉnh núi mà Lý Thất Dạ đứng, mảnh thiên địa sơn phong trăm dặm này, lại bị Tróc Nguyệt Chu phong bế! Trăm dặm thiên địa này thoạt nhìn như là hang ổ của nhện, bất luận là ai, nhìn thấy một màn như thế, lưng cũng không khỏi vì đó lạnh sưu sưu.

Phốc… phốc… phốc…

Sau khi Tróc Nguyệt Chu phong tỏa phiến thiên địa này, há mồm liền phun ra đại lượng tơ nhện, đại lượng tơ nhện trong nháy mắt kết lưới, hướng Lý Thất Dạ trùm tới.

Tróc Nguyệt Chu tốc độ nhanh, mà tốc độ của Lý Thất Dạ còn nhanh hơn, ở trong nháy mắt, Lý Thất Dạ dùng tốc độ khó mà tin nổi di chuyển vị trí, lập tức tránh thoát tơ nhện bao phủ xuống.

Phốc… phốc… phốc…

Từng cái mạng nhện rơi xuống, Lý Thất Dạ dùng tốc độ khó mà tin nổi di chuyển vị trí, mỗi một lần mạng nhện bay tới đều thất bại.

Nhưng mà, theo Lý Thất Dạ một lần lại một lần di chuyển vị trí, lần lượt từng cái mạng nhện rơi xuống, địa phương Lý Thất Dạ có thể dừng chân là càng ngày càng ít.

Tróc Nguyệt Chu cũng không phải mù quáng phun ra tơ nhện, nó có năng lực tính toán kinh người, mỗi một lần nó phun ra tơ nhện, đều là muốn phong bế đường lui của Lý Thất Dạ, cuối cùng để Lý Thất Dạ lui không thể lui, cuối cùng trở thành con mồi trong lưới.

Ngay từ đầu Tróc Nguyệt Chu liền lấy tơ nhện phong bế phiến thiên địa này, bây giờ ở bên trong mạng nhện to lớn này, Tróc Nguyệt Chu lại một lần lại một lần bức chặt Lý Thất Dạ, muốn làm cho Lý Thất Dạ không đường thối lui, như thế xem ra, Lý Thất Dạ muốn chạy trốn, vậy cũng là chuyện không thể nào.

- Nếu ngươi không biết dược đạo ngự trùng, hiện tại đầu hàng còn kịp.

Nhìn thấy Lý Thất Dạ một lần lại một lần tránh né tơ nhện, trong nội tâm Tào Quốc Dược không khỏi mừng thầm, nhưng mà, mặt ngoài nói đến đường hoàng quang minh, mỉm cười nói ra:

- Nếu Tróc Nguyệt Chu đả thương Lý huynh, vậy ta liền băn khoăn. Lý huynh có cái gì không hay xảy ra, vậy ta liền đau lòng vô cùng, từ nay về sau phía trên dược đạo lại mất đi một thiên tài tuyệt thế, mất đi một đối thủ khả kính.

Lúc này, Tào Quốc Dược đã tính trước, tại thời khắc này, hắn lại giả thành hào phóng, hắn vậy mà cùng Lý Thất Dạ xưng huynh gọi đệ. Trong mắt hắn, Lý Thất Dạ đã thành vật trong lưới hắn, vậy hắn sao không dứt khoát giả cái hào phóng đây.

Những người khác nhìn thấy Lý Thất Dạ một lần lại một lần tránh thoát mạng nhện của Tróc Nguyệt Chu, cũng không khỏi lo lắng, Lý Thất Dạ còn trốn ở đó như vậy, cuối cùng vẫn trở thành con mồi của Tróc Nguyệt Chu, hơn nữa, đến bây giờ Lý Thất Dạ còn không có phản kích, cái này khiến không ít người đều cho rằng Lý Thất Dạ không hiểu ngự trùng chi thuật!

- Thật sao? Chẳng qua là chơi với ngươi một chút mà thôi, ngươi điểm ấy tiểu thuật, thật sự cho rằng có thể vây được ta?

Lý Thất Dạ nở nụ cười, nhìn lấy Tróc Nguyệt Chu, sau đó thét dài một tiếng bén nhọn.

Phốc… phốc… phốc…

Ngay lúc này, Tróc Nguyệt Chu bắt lấy cơ hội cực kỳ khó được kia, há mồm liền phun ra một tấm mạng nhện to lớn, hướng Lý Thất Dạ bắt đi.

Cái mạng nhện này đến cực nhanh, lập tức hướng Lý Thất Dạ lưới đi, mà Lý Thất Dạ không trốn không né, chỉ lát nữa là sẽ bị cái mạng nhện này bao phủ.

- Cẩn thận…

Thấy một màn như vậy, Tử Yên phu nhân cũng không khỏi một khỏa phương tâm treo cao, hoảng sợ nói.

Xùy… một tiếng, nhưng mà, ngay trong một chớp mắt mà tấm mạng nhện kia muốn lưới Lý Thất Dạ, lại bị cắt gãy, bị cắt làm hai nửa.

Ở thời điểm này, mọi người mới nhìn thấy một con bọ cạp chui ra, con bọ cạp này là từ trong đình viện của Lý Thất Dạ xông tới.

Tốc độ con bọ cạp này so với Tróc Nguyệt Chu còn nhanh hơn, trong nháy mắt nó chui ra, đôi kềm của nó lập tức cắt gãy tấm mạng nhện chụp tới Lý Thất Dạ kia.

Cùng Tróc Nguyệt Chu to lớn so sánh, con bọ cạp này được xưng tụng là tiểu bất điểm, con bọ cạp này chỉ lớn bằng mặt bàn, toàn thân màu đỏ, bên trong mang kim, một đôi kìm bọ cạp vừa nhọn vừa sắc.

- Thần Tiễn Hạt Hoàng.

Vừa nhìn thấy bọ cạp này, coi như là bản thân Tào Quốc Dược hắn cũng không khỏi biến sắc.

- Khắc tinh của Tróc Nguyệt Chu, Thần Tiễn Hạt Hoàng, kỳ độc kinh người, một đôi kìm bọ cạp vô cùng sắc bén, am hiểu cắt bỏ mạng nhện nhất.

Có dược sư hiểu độc trùng hung vật gặp bọ cạp này, cũng giật mình nói ra.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui