Đế Bá

Tào Quốc Dược lại thế nào biết, Lý Thất Dạ sở tu « Dược Thần Đại Điển » ghi chép vô số phương pháp chế phục độc vật!

- Lý Thất Dạ, chúng ta đánh cược là so dược đạo ngự trùng, mà không phải so man lực!

Lúc này sắc mặt Tào Quốc Dược tái xanh, nhìn Lý Thất Dạ trầm giọng nói.

Lúc này, hắn đã không có phần rảnh rỗi đến cùng Lý Thất Dạ xưng huynh gọi đệ kia, ở thời điểm này, hắn thậm chí là muốn giết chết Lý Thất Dạ.

- Đúng, chúng ta là so dược đạo ngự trùng a.

Lý Thất Dạ cười tủm tỉm nói ra:

- Mới vừa rồi là ngươi ngự Thần Thiết Yêu, ta là thu phục nó. Vậy hiện tại đến phiên ta đến ngự Thần Thiết Yêu, mà ngươi đến thu phục nó. Ngươi cũng đừng làm cho mọi người thất vọng, đây chính là vật của ngươi, nếu như ngươi thu phục không được nó, hậu quả kia ta cũng không dám bảo đảm.

Vừa dứt lời, mi tâm lóe lên pháp tắc, trong nháy mắt đinh vào trên người bốn Thần Thiết Yêu.

Nhận lấy Lý Thất Dạ khống chế, lúc này bốn Thần Thiết Yêu tựa như khôi lỗi hướng bên Tào Quốc Dược phóng đi.

- Mau rời đi…

Bốn Thần Thiết Yêu xông lại, sắc mặt Tào Quốc Dược kịch biến, đối với cường giả đệ tử Tào quốc khác may mắn còn sống sót trong phủ quát lên.

Nhưng, cái này đã muộn, Tào Quốc Dược vừa dứt lời, bốn Thần Thiết Yêu tốc độ cực nhanh trong nháy mắt vọt lên, khí độc bão táp, trong nháy mắt khí độc đáng sợ bao phủ phủ đệ.

Không ít cường giả đệ tử Dược quốc đều nhao nhao tế ra linh dược để giải độc, linh dược của mỗi cường giả đệ tử không đồng dạng, có chịu đựng lấy độc tính, có chút là không chịu nổi, một khi bị khí độc của Thần Thiết Yêu xâm nhiễm, lập tức tiếng kêu thảm thiết vang lên, không ít cường giả đệ tử nhao nhao ngã xuống đất, chết thảm ở dưới tàn độc.

Sắc mặt Tào Quốc Dược đại biến, lập tức tế ra dược lô, phun ra đại lượng giải dược, nhưng mà, coi như là giải dược của Tào Quốc Dược có thể hóa giải kịch độc, nhưng mà, hàn quang lóe lên, máu tươi bắn tung tóe, cường giả đệ tử Tào quốc không có bị hạ độc chết đều nhất nhất chết thảm ở dưới đao pháp của bốn Thần Thiết Yêu!

Thảm kịch như thế liền phát sinh ở trước mặt của mình, trong lòng Tào Quốc Dược cũng không khỏi vì đó nhỏ máu. Bốn Thần Thiết Yêu vốn là thủ hộ hắn, hiện tại, lại thành hung thủ đồ sát cường giả đệ tử Tào quốc hắn.

Ở trong thời gian ngắn ngủi, bốn Thần Thiết Yêu đã tru diệt sạch tất cả cường giả đệ tử của Tào quốc trong phủ đệ, những cường giả đệ tử này căn bản ngay cả cơ hội chạy trốn đi cũng không có.

- Thật đáng tiếc, ngay cả sủng vật của mình cũng không khống chế được.

Lý Thất Dạ lắc đầu, nói ra.

Lúc này, bốn Thần Thiết Yêu giết hết cường giả đệ tử Tào quốc, bắt đầu hướng Tào Quốc Dược bức tới, lúc này sắc mặt Tào Quốc Dược trắng bệch, coi như là hắn có thể giải kịch độc của Thần Thiết Yêu, nhưng ở dưới đao pháp của Thần Thiết Yêu, hắn cũng khó thoát khỏi cái chết.

- Tiền bối, cứu ta!

Ở trước mắt sống chết, Tào Quốc Dược quát chói tai một tiếng.

Oanh… một tiếng vang thật lớn, khí tức đáng sợ trong nháy mắt bộc phát, rất nhiều người còn chưa hiểu đây là chuyện gì xảy ra, bốn Thần Thiết Yêu bức thẳng hướng Tào Quốc Dược trong nháy mắt bị đánh bay, trong nháy mắt một cỗ khí tức tựa như vô địch quét ngang! Bốn Thần Thiết Yêu bay rất xa.

- Đây là…

Đột nhiên bộc phát khí tức vô địch, để rất nhiều người cũng không khỏi run lên một cái, trong lòng Thánh Hoàng đều run rẩy, tồn tại có thể bộc phát khí tức cường đại như thế, tuyệt đối là Đại Hiền, hơn nữa, không phải Đại Hiền bình thường!

Đối phương đánh bay bốn Thần Thiết Yêu, nhưng vẫn không có lộ mặt, cái này khiến rất nhiều người chú ý trận chiến này trong lòng run lên, rất nhiều người lập tức minh bạch, át chủ bài của Tào Quốc Dược không chỉ là độc vật.

Bốn Thần Thiết Yêu bị đánh bay muốn lần nữa đánh giết đi lên, nhưng pháp tắc của Lý Thất Dạ lóe lên, đinh trên người chúng, đem bọn nó triệu hồi tới.

Hắn nhìn lấy phủ đệ của Tào Quốc Dược, ánh mắt ngưng tụ, sau đó cười tủm tỉm nói ra:

- Không phải nói so dược đạo ngự trùng một lần sao? Thế nào, sao đột nhiên lại lật lọng rồi?

Lúc này toàn thân Tào Quốc Dược run rẩy, sắc mặt tái xanh, đôi mắt hắn đỏ bừng, Lý Thất Dạ tru diệt nhiều đệ tử của hắn như vậy, hắn hận không thể ăn thịt Lý Thất Dạ, uống máu Lý Thất Dạ!

- Lý Thất Dạ, là ngươi bức ta, ta muốn ngươi hôi phi yên diệt, nghiền xương thành tro!

Tào Quốc Dược cuồng hống một tiếng, không báo thù này, thề không bỏ qua!

Tào Quốc Dược cuồng hống, mở ra một cái bảo hạp, "Ông" một tiếng, bảo hạp vừa mở ra, trong nháy mắt bay ra vô số ngân điểm.

- Không thể…

Trong phủ đệ vang lên một tiếng quát khẽ già nua, nhưng đã muộn. Trong nháy mắt, vô số ngân điểm từ bên trong bảo hạp bay ra, lập tức che khuất bầu trời, thiên không lập tức thành màu bạc.

Ông… một tiếng vang lên, vô số ngân điểm bay lên, tiếp theo, "A" tiếng kêu thảm thiết vang lên, ngân điểm bay ra, đầu tiên công kích là tu sĩ cách gần nhất, không ít tu sĩ quan chiến kêu thảm một tiếng, liền dừng lại!

Trong nháy mắt, ngân điểm bay qua, tu sĩ bị công kích lại hóa thành tro bụi, lập tức phiêu tán, tiếp theo, cái ngân điểm che khuất bầu trời này quét ngang thiên địa, tất cả hoa cỏ cây cối, phi cầm tẩu thú trong nháy mắt bị ngân điểm đảo qua, liền lập tức hóa thành tro bụi, phiêu tán mà đi.

Ở bên trong thời gian ngắn ngủi, mảnh sơn hà này lại là một mảnh trống không, nếu như đem mảnh sơn hà này so sánh là một cái đầu lâu, như vậy, mảnh sơn hà này liền giống như bị đao bén cạo qua, không còn một mảnh, phóng nhãn nhìn lại, khắp nơi đều là trụi lủi.

Quét ngang phiến thiên địa này, ngân điểm lại lập tức nhiều hơn gấp đôi, tựa hồ sau khi bọn chúng ăn uống no đủ, số lượng sẽ tiếp tục gia tăng.

Một màn này hù chết rất nhiều người, cường giả xa xa quan chiến may mắn còn sống sót đều dọa đến run rẩy, lập tức trốn về Dược thành, dọa đến không còn dám đi ra.

- Phồn Tinh!

Ở bên trong Dược thành, một chút đại nhân vật, lão bất tử, đại giáo lão tổ chân chính, vừa nhìn thấy ngân điểm che khuất bầu trời này, đều biến sắc.

- Cái này, cái này, đây là Phồn Tinh, Phồn Tinh Điểm Điểm!

Ở bên trong Dược thành, có lão Dược sư thông qua đạo đài thiên kính thấy một màn như vậy, bị dọa đến đặt mông ngồi dưới đất.

Phồn Tinh, Phồn Tinh Điểm Điểm! Cái tên này nghe là mười phần có ý thơ, nhưng mà, người chân chính biết Phồn Tinh, vậy nhất định sẽ sởn hết cả gai ốc.

Phồn Tinh, có người nói nó là độc trùng, có người nói nó là hung vật. Phồn Tinh, nó là côn trùng rất nhỏ, nhỏ đến người bình thường không cách nào thấy rõ hình dạng của nó.

Phồn Tinh là sinh mệnh quần cư, rời đi quần thể, bọn chúng liền không sống được. Phồn Tinh, nó không độc, nhưng mà, nó so với bất luận độc trùng có độc nào còn phải đáng sợ.

Phồn Tinh, nó là một cái quần thể hàng ngàn hàng vạn, bọn chúng có thể ăn bất kỳ vật gì, bọn chúng có thể trong nháy mắt đem tất cả mọi thứ xuyên thủng trăm ngàn lỗ, bọn chúng có thể trong nháy mắt ép khô tinh hóa của toàn bộ sinh linh, sau khi bị bọn chúng ép khô, bất luận là sinh linh như thế nào, đều lập tức hóa thành bụi phấn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui