Đế Bá

Nếu người khác nghe chuyện đó, có lẽ sẽ cho rằng Lý Thất Dạ khẩu xuất cuồng ngôn, không biết sống chết, Lạn Đà tự, đó là địa phương hạng gì, Thần Hoàng cũng không thể tới lui tự do, coi như là Tiên Đế cũng nhất định phải cẩn thận, huống chi một vãn bối!

Mai Tố Dao hít thở một cái thật sâu, nhìn lấy Lý Thất Dạ, lộ ra tiếu dung. Khi nàng cười một tiếng, người còn yêu kiều hơn hoa, trăm hoa vì đó ảm đạm phai mờ.

Tại thời khắc này, nàng là dạng mê người kia, để cho người ta thần hồn điên đảo, nàng nhẹ nhàng nói ra:

- Cái kia Tố Dao mặt dày ở sau lưng Lý huynh như thế nào? Theo Lý huynh trèo lên Lạn Đà tự?

Mai Tố Dao là người cao quý bực nào, có thể nói, cho tới nay nàng đều là cao cao tại thượng, hôm nay nàng nói ra lần nói này, kia không phải chuyện dễ dàng.

Trên thực tế, Mai Tố Dao nàng cũng có thực lực leo lên Lạn Đà tự, nhưng mà, hôm nay nàng lại lựa chọn Lý Thất Dạ, nàng đối với Lý Thất Dạ có lòng tin cường đại!

- Cùng ngươi trèo lên Lạn Đà tự?

Nghe được Mai Tố Dao nói như vậy, Lý Thất Dạ không khỏi nở nụ cười, nói ra:

- Nha đầu, ta biết ngươi có thể trèo lên Lạn Đà tự , bất quá, ngươi đi theo ta trèo lên Lạn Đà tự, ta có chỗ tốt gì?

Mai Tố Dao mỉm cười, như một đóa hoa muốn nở, tràn đầy dụ hoặc, nói ra:

- Nếu Lý huynh nguyện ý, Tố Dao nguyện trợ giúp Lý huynh một chút sức lực, Trường Hà tông chúng ta cũng nguyện ý trợ giúp Lý huynh một chút sức lực!

Lời nói này của Mai Tố Dao cũng quá có hàm nghĩa, lời này của nàng thậm chí là đại biểu Trường Hà tông.

Có thể được Trường Hà tông tương trợ, chỉ sợ bất luận là người nào, nghe được lời như vậy đều sẽ vì đó tim đập thình thịch, một môn tam đế, loại tồn tại giống như Trường Hà tông này là cường đại bực nào!

Nếu có thể đạt được Trường Hà tông đại lực tương trợ, đối với bất luận kẻ nào mà nói, đều là như hổ thêm cánh, đặc biệt là thiên tài thế hệ trẻ tuổi, nếu có thể đạt được Trường Hà tông đại lực tương trợ, vậy liền mang ý nghĩa tiền đồ vô lượng!

- Trường Hà tông các ngươi giúp ta một chút sức lực.

Đối với dạng dụ hoặc này, Lý Thất Dạ chỉ là cười nhạt một tiếng, nói ra:

- Nha đầu, ta đối với cái này không hứng thú. Đương nhiên, ngươi muốn cùng ta đi Lạn Đà tự, ta sẽ cân nhắc suy tính.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ nhìn Mai Tố Dao một chút, nói ra:

- Đương nhiên, ta nguyện dẫn ngươi đi Lạn Đà tự, không phải là bởi vì ngươi có thế để cho ta thích, cũng không phải bởi vì ngươi có bao nhiêu xinh đẹp, đó là bởi vì nể tình tổ sư Tụ Thủy Tiên Đế của các ngươi, hiểu chưa?

- Đa tạ Lý huynh dìu dắt, Tố Dao cảm kích trong lòng.

Mai Tố Dao vội đứng dậy tạ ơn Lý Thất Dạ, mặc kệ Lý Thất Dạ có đáp ứng hay không, nàng liền sẽ cám ơn Lý Thất Dạ.

- Đi thôi, nói thật ra, ta có chút chán.

Lý Thất Dạ lườm Mai Tố Dao một chút, chỉ là nhẹ nhàng phất tay nói ra.

Đối với Lý Thất Dạ ghét bỏ, Mai Tố Dao cũng không tức giận, nàng phúc phúc thân thể, ưu nhã mà xuất trần, mỉm cười nói ra:

- Ngày khác Lý huynh có địa phương cần Tố Dao cứ việc phân phó, Tố Dao không chối từ.

Mai Tố Dao, mỹ nhân tuyệt thế đương thời, khi nàng lấy giọng điệu ôn nhu nói ra lời như vậy, bất kể là ai, chỉ sợ đều không cách nào cầm giữ. Chỉ sợ đều sẽ vì đó tim đập thình thịch.

Lý Thất Dạ nhìn lấy Mai Tố Dao, sau đó ngoắc ngón tay, nói ra:

- Nha đầu, tới.

- Không biết Lý huynh có gì chỉ giáo?

Mai Tố Dao đến gần, nghiêng đầu lắng nghe. Mai Tố Dao thật sự là quá đẹp, mỗi một cái động tác, mỗi một cái cử chỉ, đều là để cho người ta vì đó tâm thần chập chờn.

Lúc này, thời điểm Mai Tố Dao nghiêng đầu lắng nghe, mỹ nhân gần trong gang tấc. Cổ trắng trần trụi, ngưng như son, tóc xanh rủ xuống, khi gió nhẹ thổi, nhẹ nhàng phất qua, mang theo hương khí thanh nhã, để cho người ta vì đó tim đập thình thịch.

Một màn như thế, bút mực khó mà hình dung, đây là một màn hình ảnh hoàn mỹ tuyệt luân, coi như là Diệp Sơ Vân ở bên cạnh nhìn cũng không khỏi vì đó sợ hãi thán phục, thật sự là quá đẹp.

Diệp Sơ Vân cũng có thể được xưng tụng đại mỹ nữ, nhưng mà, cùng Mai Tố Dao so sánh, đó thật là có khoảng cách không nhỏ, coi như Diệp Sơ Vân mỹ lệ đến đâu, so với Mai Tố Dao, cũng là hoa dung thất sắc.

Nhưng mà, ngay trong một chớp mắt này, Mai Tố Dao rơi xuống ở trong ngực Lý Thất Dạ, "Ba, ba, ba" một trận thanh âm quật vang lên, bàn tay của Lý Thất Dạ như là cuồng phong bạo vũ quất vào trên mông đẹp tròn trịa kiều đĩnh của Mai Tố Dao.

Mai Tố Dao hét lên một tiếng, giống như là mèo bị dẫm lên cái đuôi, lập tức nhảy dựng lên. Giờ khắc này, coi như là Mai Tố Dao phong thái tuyệt đại cũng hoa dung thất sắc, vừa sợ vừa tức, mười phần thất thố.

- Ngươi làm gì…

Mai Tố Dao vừa sợ vừa tức, sau khi nhảy dựng lên không khỏi nổi giận kêu một tiếng!

Bất luận là lúc nào, bất luận là gặp phong ba gì, Mai Tố Dao đều có thể ung dung không vội, tư thái vô song, nhưng mà, lần này nàng thật là hoa dung thất sắc.

Bị người khinh bạc như thế, nàng còn là lần đầu tiên, không, là lần thứ hai, lần thứ nhất khinh bạc nàng cũng là Lý Thất Dạ!

Đối với Mai Tố Dao hoa dung thất sắc, Lý Thất Dạ nhàn định tự tại, nhàn nhã nhìn nàng một cái, nói ra:

- Nha đầu, ta chỉ cho ngươi một con đường sáng, nếu như ngươi muốn câu dẫn ta, không cần loại thủ đoạn phong tình ngàn vạn kia, chỉ cần ngươi đối với ta ngoan ngoãn phục tùng là được rồi, chỉ cần ngươi thuận ta, ta có thể cân nhắc thu ngươi . Còn những cái gì thận trọng kia, cái gì già mồm, thủ đoạn gì đó, ngươi vẫn là ngoan ngoãn thu hồi đi!

- . . . Ngươi không cần đi làm sự tình gì phá đạo tâm của ta.

Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, nói ra:

- Ta không phải mục tiêu ngươi có thể khiêu chiến! Ngươi thu trái tim ta không được, ngươi còn không có khả năng kia! Nếu như ngươi có thể nghĩ thông, ngoan ngoãn làm nữ nhân của ta, ta có thể cân nhắc thu ngươi, dù sao ngươi ta có tiếp xúc da thịt, nữ nhân xinh đẹp như vậy ta còn thực không muốn để cho người khác lấy đi! Nếu như trong lòng ngươi có tính toán gì, cách ta xa một chút, nếu không, ta không quan tâm lạt thủ tồi hoa!

- Ngươi…

Mai Tố Dao nghe được lời như vậy vừa thẹn vừa xấu hổ, thậm chí là xấu hổ có chút không còn mặt mũi nào, có thể nói, từ nhỏ đến nay đây là lần thứ nhất nàng chật vật như vậy.

Nhưng mà, Diệp Sơ Vân cũng không khỏi ngạc nhiên nhìn lấy hai người bọn họ, tiếp xúc da thịt, lời này bất kể nghe như thế nào đều sẽ để cho người ta miên man bất định, lời này cho người quá nhiều không gian tưởng tượng.

- Con người của ta, đối với nữ nhân không tính cay nghiệt.

Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói với Mai Tố Dao:

- Tương phản, ta luôn luôn đều nguyện ý hậu đãi nữ nhân. Điều kiện tiên quyết là, đừng nên ở trước mặt ta đánh những tính toán kia, đừng có dùng thủ đoạn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui