Đế Bá

Lý Thất Dạ nhẹ gật đầu nói:

- Chết không đáng sợ, thậm chí là một loại quay về. Muốn chết mà không được thì đúng là một trong những điều đau khổ nhất đời.

Lý Thất Dạ bất tử bất diệt, đã từng trải qua vô số tai nạn, bao nhiêu điều đau khổ nên hiểu khi một người muốn chết mà không chết được mới là khổ sở. Đôi khi chết không phải việc đáng sợ.

Lão nhân ôm cái rổ, không nói gì thêm.

Tồn tại như lão nhân thần bỏ quỷ ghét, thiên địa cũng không dám chọc vào lão, tồn tại gì cũng rời xa lão, tới nông nỗi trên đời này không có thứ gì không ghét lão.

Lão nhân muốn chết cũng không xong, trạng thái của lão rất khó chết. Tự sát không chết được, sống cũng không thể chết. Trong trạng thái này mãi mãi sống sót, không chừng có ngày nào đó lão sẽ tự nhiên chết.

Lý Thất Dạ nhìn lão nhân ôm rổ, buông tiếng thở dài:

- Xem ra ngươi thật sự đi con đường này đến cực hạn, thậm chí phá vỡ cực hạn. Mọi thứ trong thế giới này đã không là gì với ngươi, điều này hơi khác với ta nghĩ.

Lão nhân thản nhiên nói:

- Ngươi nghĩ không ra cũng không lạ gì, dù sao trước giờ không ai đi tới nông nỗi thần bỏ quỷ ghét, trời cũng không dám chọc.

Lý Thất Dạ tò mò hỏi:

- Trước giờ chưa giáng thiên tru?

Đây là mục đích thứ hai khi Lý Thất Dạ đến tìm lão nhân.

Lão nhân nói:

- Ta ước gì trời giáng thiên tru nhưng chưa bao giờ thấy, từ khi đi con đường này thì chẳng thấy bóng dáng thiên tru đâu.

Lý Thất Dạ cười khổ nói:

- Chẳng biết nên vui vì điều này hay thấy tội cho ngươi.

Làm Cửu Giới Tiên Đế nhưng không giáng thiên tru, chuyện này khó tin biết bao.

Cho tới nay bao nhiêu Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế nhắc tới thiên tru là biến sắc mặt, Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế cường đại vô địch cách mấy cũng không đỡ nổi thiên tru. Khi thiên tru giáng xuống thường có nghĩa là chết.

Thiên tru không giáng xuống tức là Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế này có thể đi trong thế gian, tới đi tự do.

Đổi lại Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế khác nếu không bị giáng thiên tru thì đáng để hưng phấn biết mấy, sẽ khiến Đại Đế Tiên Vương điên cuồng.

Nhưng với lão nhân trước mắt thì không có gì đáng mừng, với lão là một loại bi kịch. Nếu trời giáng thiên tru sẽ là giải thoát cho lão nhân.

Đáng tiếc lão nhân cư trú ở phàm thế qua từng thời đại mà thiên tru vẫn không giáng xuống, lão chỉ có thể sống sót qua từng đời. Vấn đề là lão nhân cứ sống như vậy, không chết được.

Lão nhân lạnh nhạt nói:

- Nếu ngươi không có chuyện gì thì đi đi, ta muốn ngủ một giấc. Không ăn no thì phải dưỡng tinh thần, nếu không buổi tối đói khó chịu.

- Cũng được.

Lý Thất Dạ đành phải nhún vai nói:

- Đành vậy, tuy đi một chuyến uổng công nhưng ta vẫn chúc ngươi chết sớm.

Nếu chúc người khác chết sớm không chừng sẽ gặp rắc rối, với lão nhân thì lời chúc đó là chúc phúc tuyệt vời nhất.

Lão nhân gật đầu, sờ soạng leo lên giường, dựa vào giường lim dim ngủ, mí mắt rũ xuống.

Nhìn lão nhân nằm trên chiếc giường gỗ cũ nát, Lý Thất Dạ buông tiếng thở dài. Một vị Tiên Đế, người không biết chuyện sẽ không tin nổi lão nhân này là một vị Tiên Đế vô địch.

Lý Thất Dạ lắc đầu, hắn đứng dậy định ra ngoài.

Khi Lý Thất Dạ chưa bước ra ngưỡng cửa, lão nhân nặng nề mở mắt ra kêu lại:

- Âm Nha đại nhân.

Lý Thất Dạ đứng lại, xoay người hỏi:

- Có chuyện gì cần ta giúp đỡ?

Lão nhân run rẩy móc tờ giấy vàng từ góc giường ra, tờ giấy nhăn nhúm, nó đã rất cũ nát, không biết tờ giấy vàng bị nhàu bao nhiêu lần.

- Ta không có hứng thú với thế giới này.

Lão nhân đưa tờ giấy vàng nhăn nhúm cho Lý Thất Dạ:

- Nhưng đôi khi ta không kiềm được nhìn lên trời, xem tận cùng thế giới này, ngẫu nhiên có điều ngộ, lòng lin chảm nên viết xuống chút tâm đắc.

- Âm Nha đại nhân đã trải qua vạn thế, không thiếu công pháp bí kiếp.

Lão nhân nói:

- Ta chỉ hy vọng chút tâm đắc này không mất. Nếu Âm Nha đại nhân có hứng thú thì hãy xem, không hứng thú thì tìm người nào truyền xuống hoặc cất chứa.

Lý Thất Dạ nhận lấy giấy vàng từ tay lão nhân, xếp lại ngay ngắn, trịnh trọng cất đi.

Lý Thất Dạ gật đầu nói:

- Ta sẽ nghiên cứu kỹ.

Lão nhân gật đầu, nhìn kỹ Lý Thất Dạ, chậm rãi nói:

- Tuy ta chờ chết, hắc ám là điều tốt với ta, không chừng sẽ chết càng mau. Nhưng ta vẫn cầu chúc đại nhân mã đáo công thành trong cuộc chiến cuối cùng, khải hoàn trở về. Thế gian này chỉ có Âm Nha đại nhân là có thể chiến đến cuối.

Lý Thất Dạ khẽ thở dài:

- Hy vọng được vậy.

Lý Thất Dạ xoay người rời đi.

Lão nhân chậm rãi nhắm mắt lại, thiếp ngủ.

Vực Ngoại Thiên Thành, nó không ở trong Thanh Châu. Vực Ngoại Thiên Thành cách Thanh Châu rất xa, nó nằm ở rìa vũ trụ hoặc nên nói là rìa thế giới Thanh Châu. Vực Ngoại Thiên Thành treo cao cao trên ngân hà.

Chỗ này cách xa Thanh Châu ức ức vạn dặm, cường giả tu sĩ bình thường không cách nào từ Thanh Châu bay đến Vực Ngoại Thiên Thành, phải thông qua truyền tống vực môn của đế thống tiên môn mới đến được.

Tuy Vực Ngoại Thiên Thành đã ở rìa Thanh Châu nhưng không phải tận cùng, nơi này không là trạm cuối.

Ngược lại Vực Ngoại Thiên Thành mới là điểm bắt đầu,nó là khởi điểm, nơi tất cả người thám hiểm lên đường, bắt đầu từ nơi nàyđi tới chỗ xa xôi nguy hiểm hơn.

Từ Vực Ngoại Thiên Thành ra ngoài là Tham Tác chi địa mà tất cả tu sĩ say sưa nói về nó, là nơi vô số cường giả tu sĩ hướng tới.

Tham Tác chi địa có rất nhiều truyền thuyết, mỗi châu đều có Tham Tác chi địa, mỗi Tham Tác chi địa lại khác nhau.

Trăm ngàn vạn năm tới nay vô số người ra vào Tham Tác chi địa, vô số cường giả tu sĩ hướng tới Tham Tác chi địa, cũng có vô số cường giả chôn xác tại Tham Tác chi địa.

Trên thế gian không ai biết Tham Tác chi địa rộng bao nhiêu, không người miêu tả được toàn cảnh Tham Tác chi địa, dù muốn tả một góc Tham Tác chi địa cũng rất khó khăn.

Tham Tác chi địa bên ngoài Thanh Châu bao la bát ngát, không ai biết nó rộng cỡ nào. Có người nói một góc Tham Tác chi địa bên ngoài Thanh Châu to hơn Thanh Châu rất nhiều.

Vạn cổ đến nay không ai có thể đi hết nguyên Tham Tác chi địa, nghe đâu Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế cũng chịu thau. Tồn tại vô thượng như bọn họ đều không cách nào dòm ngó toàn cảnh Tham Tác chi địa.

Tham Tác chi địa được người đời nói nhiều nhất là nó cho trốn thiên tru, chỉ cần tìm được địa điểm thích hợp, thời cơ thích hợp thì Tham Tác chi địa có thể trốn thiên tru, không cho thiên tru giáng xuống. Nghe đồn trời cũng không nhìn vào Tham Tác chi địa được.

Cũng vì Tham Tác chi địa trốn thiên tru nên đến nay nó là nơi Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế, thậm chí Thượng Thần Cổ Thần lánh đời trốn thế.

Khoa trương khi nói tất cả Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế, Cổ Thần còn sống trên đời đều núp vào Tham Tác chi địa các châu, tám, chín phần mười Thượng Thần trốn trong Tham Tác chi địa.

Chính vì lý do đó nên nhiều cường giả tu sĩ đi tới Tham Tác chi địa, bọn họ muốn thấy đế dung Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế. Có một số cường giả tu sĩ muốn chiêm ngưỡng dung nhan tổ tông của mình.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui