Đế Bá

Lý Thất Dạ chậm rãi nói:

- Ngươi làm đã đủ rồi, bất cứ lúc nào đều lấy bách tộc làm nhiệm vụ của mình, cho dù về sau ngươi không xuất thế cũng không ai có tư cách chỉ trích ngươi.

Có thể soi Đạp Tinh Thượng Thần tham gia rất nhiều chiến dịch, hễ chiến dịch nào liên quan sinh tồn của bách tộc là lão không chút do dự đứng ra. Vì thế nên Đạp Tinh Thượng Thần mặc dù không phải Thượng Thần đỉnh lại có địa vị rất cao thượng trong bách tộc.

Đạp Tinh Thượng Thần nói:

- Ta luôn không dám quên dạy bảo của đại nhân, cho tới nay đại nhân luôn lấy mình làm gương, xem sự tồn vong của nhân tộc là nhiệm vụ của mình. Vì vậy có điểm nào nhân tộc cần ta thì ta sẽ cố gắng hết sức.

- Năm tháng nhạt nhòa.

Lý Thất Dạ cười nói:

- Nhân tộc có con đường phải đi, tuy nhiều Tiên Vương, Tiên Đế làm ra cống hiến lớn lao nhưng cuối cùng vẫn phải tự dựa vào mình. Nếu luôn được người đi trước che chở thì nhân tộc không thể mạnh lên.

- Đại nhân nói cũng phải.

Đạp Tinh Thượng Thần gật gù:

- Những thời đại qua nhân tộc ra nhiều nhan tài, đời này không thiếu nhân tài trẻ tuổi, như Nhân Thánh Kiêu Hoành Châu có thể gánh vác trách nhiệm lớn. Tiếc rằng chịu tải Thiên Mệnh bi ba tộc Thần, Ma, Thiên trả thù, Nhân Thánh bỏ lỡ cơ hội lần này.

Nhân Thánh là thiên tài tuyệt thế ngang ngửa Kim Qua, vụ thư kích Kim Qua là gã phát động. Kim Qua chịu tải Thiên Mệnh thất bại, sau đó tới lượt Nhân Thánh chịu tải Thiên Mệnh, tiếc rằng bị Thiên tộc trả thù nên gặp ám sát, vụt mất cơ hội chịu tải Thiên Mệnh.

Chuyện này không lạ gì. Nhân Thánh thư kích Kim Qua, Thiên tộc mất một vị Đại Đế, dĩ nhiên Thiên tộc không nuốt trôi cục tức này, thế là Thiên tộc cũng ám sát Nhân Thánh.

Nhưng Nhân Thánh mạnh thật, sống qua vụ ám sát, chỉ tiếc bỏ lỡ cơ hội chịu tải Thiên Mệnh.

- Chỉ có rèn luyện mới lâu dài được.

Lý Thất Dạ thản nhiên nói:

- Đại Đế cũng tốt, Tiên Vương cũng thế, hay là Cửu Giới Tiên Đế, con đường tương lai rất dài. Chịu tải Thiên Mệnh chỉ là khởi bước, đi đến một bước này cần đạo tâm càng kiên định hơn, không thì dù ngươi có thiên phú ghê gớm cỡ nào tương lai không phải chuyệ tốt. Phúc họa luôn liền nhau.

Đạp Tinh Thượng Thần cảm thán rằng:

- Đại nhân nói đúng, chịu tải Thiên Mệnh không phải cuối, đó mới chỉ là bắt đầu.

Đến đẳng cấp như Đạp Tinh Thượng Thần thì biết càng nhiều bí ẩn về cảnh giới này hơn.

Sau đó Đạp Tinh Thượng Thần bổ sung thêm:

- Tuy tiểu tử Nhân Thánh bỏ lỡ một lần cơ hội nhưng rất có tiềm lực, quan trọng hơn là hắn có được nhân chỉ huyết thống, tương lai rất có hy vọng. Nếu đại nhân có hứng thú thì tử đi quan sát xem.

Hèn gì Đạp Tinh Thượng Thần đề cử vãn bối nhân tộc nhiệt liệt như vậy. Nhân chỉ huyết thống là một trong hai cổ huyết của nhân tộc, cùng huyết thống cửu đỉnh của Đạp Tinh Thượng Thần xếp dưới huyết thống Nhân Vương. Có thể nói người trẻ tuổi đó mà trở thành Tiên Vương thì tương lai tiềm lực vô biên.

- Chuyện này phải xem duyên phận.

Lý Thất Dạ cười nói:

- Có cơ duyên thì luôn sẽ có cơ hội.

Đạp Tinh Thượng Thần gật gù. Tuy rằng Nhân Thánh tuyệt thế vô song nhưng đại nhân đã thấy rất nhiều thiên tài,từng thấy tiên huyết, chưa chắc cổ huyết lọt vào pháp nhãn của hắn được.

Đạp Tinh Thượng Thần hỏi:

- Chuyến này đại nhân đi đâu? Vào Tham Tác chi địa hay đi gặp Đại Đế Tiên Vương?

Trong Tham Tác chi địa mênh mông vô biên có nhiều Đại Đế Tiên Vương, Thượng Thần Cổ Thần ẩn thế. Nếu người có tư cách đi bái phỏng Đại Đế Tiên Vương thì phải tìm tới Tham Tác chi địa.

- Đúng rồi.

Lý Thất Dạ gật đầu nói:

- Có gặp Đại Đế Tiên Vương hay không thì chưa biết, ta định đi Viễn Hoang một chuyến, nơi đó có chút duyên phận với ta.

- Viễn Hoang?

Đạp Tinh Thượng Thần nhíu mày nói:

- Nơi đó khó đi, nghe nói sau này Thế Đế từng đi một chuyến cuối cùng tay không trở về.

Thượng Thần như Đạp Tinh Thượng Thần đi tới Viễn Hoang cũng thầm lo lắng, vì chính Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế cũng không dám tùy tiện đến gần.

- Tùy duyên đi.

Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:

- Có vài chuyện không thể cưỡng cầu, ta chỉ đi một chuyến, không thành công cũng chẳng sao, dù gì thời gian quá lâu, lâu tới mức không cách nào ngược dòng, có vài thứ, một số việc khó mà đào sâu.

Đạp Tinh Thượng Thần cười nói:

- Ta tin tưởng đại nhân có thể thành công, nếu đại nhân cũng không thể làm được thì người khác càng khó hơn.

Lý Thất Dạ cười gật gù, chậm rãi nói:

- Lần này Thập Tam Châu quan áp là ý kiến của ai?

- Ta không tham gia đại hội này, lần này Thập Tam Châu quan áp phong thế nghe nói liên quan tới nhóm Thiên tộc, hoặc Thế Đế hoặc bên Thiên Đình phát động. Những đại nhân vật thời đại này không ở Thập Tam Châu, thế đạo có dị tượng, đủ loại suy đoán. Đặc biệt trong thời đại này dị tượng lớp lớp.

Đạp Tinh Thượng Thần tiếp tục bảo:

- Nên Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế Thập Tam Châu cùng bàn bạc vì phòng ngừa bất trắc nên cộng thương quan áp phong thế, cắt đứt Thập Tam Châu liên kết tránh cho tai nạn ập đến thổi quét Thập Tam Châu hại mọi người không kịp trở tay.

- Nhóm Thế Đế lo lắng cũng có lý.

Lý Thất Dạ cười nói:

- Sau chinh chiến chung cực ai biết sẽ xảy ra chuyện gì? Bài học Cổ Minh khiến bọn họ khó với quên, vết xe đổ, cảnh giác về sau. Cẩn thận chút cũng tốt, ít ra có đề phòng.

- Theo ta thấy bọn họ treo đầu dê bán thịt chó. Chinh chiến chung cực lần thứ sáu qua đã lâu bọn họ mới làm cái này, e rằng có mưu đồ khác.

Đạp Tinh Thượng Thần cười nói:

- Nhóm Thế Đế sợ đại nhân lại gái lâm Thập Giới nên bọn họ giành trước một bước quan áp phong thế, che lấp thiên cơ, tiện cho bọn họ thư kích đại nhân.

- Kệ đi, cho dù không quan áp phong thế cũng sẽ không có người vội vàng tiếp viện, trước kia lúc ta rời đi đã bàn trước rồi.

Lý Thất Dạ cười nói:

- Thế Đế đối địch với ta qua từng thời đại, có một số việc hắn biết rõ chẳng qua không nói ra.

- Rồi sẽ có lúc thanh toán hết.

Đạp Tinh Thượng Thần nói:

- Trận chiến ngày xưa đến ba tộc Thần, Ma, Thiên vẫn không phục, bọn họ không nuốt trôi cục tức đó.

- Chưa biết ai thanh toán ai.

Lý Thất Dạ lắc đầu nói:

- Đại thế tương lai biến đổi nhiều, khi đó không chừng không chỉ chúng ta bị tính sổ. Có lẽ ngày nào đó bách tộc, ba tộc Thần, Ma, Thiên đều không trốn thoát vận mệnh bị thanh toán.

Nghe Lý Thất Dạ nói làm Đạp Tinh Thượng Thần biến sắc mặt:

- Ý của đại nhân...?

Lý Thất Dạ còn nói lời như thế nghĩa là tình huống rất tệ.

- Chẳng qua là một loại khả năng.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

- Thời đại quá lâu, lắng đọng đến nơi này xem như đỉnh thịnh. Vạn vật trên đời có quy tắc, trật tự của nó, thịnh cực mà suy, không có gì phải ngạc nhiên.

Lòng Đạp Tinh Thượng Thần chùng xuống, lên tiếng:

- Chẳng lẽ ta phải nhìn ngày đó đến sao?

- Việc này khó nói.

Lý Thất Dạ lắc đầu nói:

- Thôi, chúng ta không bàn chuyện này nữa, nói nhiều chỉ buồn lo vô cớ, tùy nó đi.

Đạp Tinh Thượng Thần cười nói:

- Cũng đúng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui