Đế Bá

- Yên tâm, các ngươi chưa có tư cách khiến ta động can qua lớn.

Trong khi đám người Tiêu Tiễn Ma Đế xem xét đại thế trước mắt, Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

- Giết gà không cần dao mổ trâu, một mình ta đủ rồi.

Ai nghe câu đó cũng sẽ tức hộc máu. Trước mắt là các Đại Đế Tiên Vương, Thượng Thần, thậm chí Thượng Thần có mười một đồ đằng.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng một câu “giết gà không cần dao mổ trâu”, trên đời này e rằng không ai có thể nói ra câu bá khí kiêu ngạo như vậy.

Tiêu Tiễn Ma Đế nhìn hướng Ngự Long Thượng Thần, lão nhìn lại gã, hai bên đều mong đối phương ra tay trước.

- Bốn vị bệ hạ đạo pháp vô song, Thiên Mệnh vô địch, hãy để tiểu đệ lược trận cho các vị để phòng ngừa tiểu nhi phá rối.

Ngự Long Thượng Thần chậm rãi nói:

- Ngươi và ta chung một chiếc thuyền, cùng chung sống chết, nên công phòng cũng phải đầy đủ.

Ngự Long Thượng Thần xúi Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn lên trước, bọn họ muốn chờ thời cơ tốt hơn.

Tiêu Tiễn Ma Đế và ba Đại Đế Tiên Vương khác ánh mắt giao nhau, cuối cùng gật đầu. Khi đã bước ra chiến trường thì bọn họ không còn đường lui, chẳng qua ra tay sớm hay muộn.

Bọn họ không sợ Ngự Long Thượng Thần nhặt của rơi, không ai may mắn thoát khỏi chiến tranh này, đã định trước sẽ huyết chiến đến cùng.

Tiêu Tiễn Ma Đế bước ra một bước, khí thế rộng rãi không làm mất phong thái Đại Đế:

- Lý đạo hữu, bốn huynh đệ ta xin lĩnh giáo đại đạo tuyệt thế của Lý đạo hữu.

Dù liều đấu sống chết thì Tiêu Tiễn Ma Đế vẫn giữ phong thái Đại Đế Tiên Vương, vẫn đường hoàng đại khí, Cuồng Thiểu Thiên Đế không sánh bằng.

Lý Thất Dạ lắc đầu, thản nhiên nói:

- Đáng tiếc tự mình đưa lên quỷ môn quan, thành đế không dễ.

Tiên Vương khác lạnh lùng nói:

- Lý đạo hữu, chuẩn bị tiếp chiêu đi.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, Thiên Mệnh hiển hiện, cầm đạo binh trong tay, trong phút chốc bốn Đại Đế Tiên Vương uy thế vô địch càn quét cửu thiên thập địa, nghiền áp thiên đạo vạn pháp. Trước uy Đại Đế của họ thì chúng sinh chỉ là hạt bụi.

Ba vị Đại Đế Tiên Vương tự hiện ba Thiên Mệnh, Tiêu Tiễn Ma Đế là năm Thiên Mệnh. Mười bốn Thiên Mệnh xuất hiện cùng lúc thì lực lượng Thiên Mệnh khiến người run rẩy, cho dù là Thượng Thần cũng thấy rợn tóc gáy.

Đám người Ngự Long Thượng Thần trông thấy mười bốn binh khí đều nín thở, dù lực lượng mười bốn Thiên Mệnh không hướng về bọn họ nhưng vẫn làm họ hết sức e dè.

Đồ đằng không cách nào so sánh với Thiên Mệnh, so giữa một đồ đằng và một Thiên Mệnh sẽ có khoảng cách khá lớn. Có thể nói đây là cự ly căn bản nhất giữa Thượng Thần và Đại Đế.

Thứ bình thường không thể san bằng khoảng cách Thiên Mệnh và đồ đằng, báu vật hoặc công pháp cũng không thể làm được.

Lý Thất Dạ ngồi yên tại chỗ, mỉm cười nói:

- Tốt, vậy thì ta sẽ thành toàn các ngươi.

Ong ong ong ong ong!

Tử chương của Lý Thất Dạ hiện ra.

Ong ong ong ong ong!

Tử chương bay ra ngoài, nháy mắt bao phủ Viễn Hoang.

Phụt!

Tử chương đóng dấu xuống đất đai, trong phút chốc tử khí tràn ngập. Lý Thất Dạ không thay đổi gì nhưng tiên diễm bao người hắn lại, lúc tử khí tràn ngập thì hắn như tử thần đến từ tận cùng địa ngục, gặt mạng sống chúng sinh.

Ong ong ong ong ong!

Đất đai Viễn Hoang cùng hiển hiện tử chương, một kinh vĩ tuyến giao thác tứ tung, vô cùng huyền ảo, tử khí nháy mắt tràn ngập thiên địa.

Viễn Hoang như biến thànthử địa, tử khí có khắp nơi.

Lý Thất Dạ có được tử khí hình dung bằng biển cả cũng không đủ. Lý Thất Dạ có quá nhiều tử khí, không khoa trương khi nói tử khí có thể bao phủ toàn thế giới. Tử khí của Lý Thất Dạ cường đại tới mức đủ để hắn giữ cho tử vật nào giáng thế. Tử vật mạnh đến mấy thì tử khí của Lý Thất Dạ cũng chịu đựng được.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Nguyên Viễn Hoang lắc lư một cái, dưới đất rào rào, phương xa nền đất nhô mấy cục u lên như có vô số tử vật sắp bò lên từ lòng đất.

Do bị tử khí của Lý Thất Dạ ảnh hưởng nên vô số tử vật vùi dưới đất thoáng chốc sắp bò ra. Nhưng những tử vật này không được tử chương triệu hoán, chúng nó không thể bò lên.

Rào!

Chớp mắt có thể nhô lên từ lòng đất, chia bốn hướng bắc, tây, đông, nam bò lên.

Phương nam có con heo nhỏ bò lên, heo không lớn, to cỡ cái thau rửa mặt. Heo con màu hồng, người lấm tấm hoa văn. Heo con cái lỗ tai vừa to vừa phì che hơn nửa người của nó. Trên đầu heo con mọc cái sừng nhỏ, một sức lóe tia sáng rực rỡ thánh khiết.

Heo con trông không dữ chút nào, siêu đáng yêu.

Một con bọ ngựa bò ra từ hướng tây, chính xác hơn là sinh linh bề ngoài giống bọ ngựa. Tay, chân, thân thể bọ ngựa cong, mỗi phần cơ thể không kết nối mà lơ lửng trong hư không nhưng vẫ là một chỉnh thể, dường như không thể là mối nối thân thể, nó như rối gỗ bị tách lìa.

Hướng bắc có con bò, rất to lớn, thân thể rắn chắc. Khi con bò chui lên từ lòng đất thì người kêu rào rào, bởi cơ thể của nó hình thành từ đống cát, thường có vụn cát rơi xuống.

Tử vật cuối cùng bò ra từ hướng đông. Bóc một tiếng, một con sâu nho nhỏ bò ra, con sâu chỉ to cỡ bàn tay, toàn thân màu lục, mũm mĩm, trên người có từng vòng túi thịt. Nó như sâu lông mập quá độ.

Tử khí của Lý Thất Dạ quá mạnh, triệu hoán ra tử vật không phải trạng thái xương khô mà là lúc chúng còn sống.

Bốn tử vật được Lý Thất Dạ triệu hoán lập tức đến trước mặt hắn, giằng co với bốn Đại Đế Tiên Vương Tiêu Tiễn Ma Đế.

Lý Thất Dạ ngồi yên thản nhiên nói:

- Để chúng nó chơi với các ngươi nóng người đi, nếu không qua dược ải chúng nó thì không đáng ta đích thân ra tay.

Nhìn bốn con vật trâu lên khỏi lòng đất, mọi người trợn tròn mắt. Hai con sâu, một heo con, một con trâu mà dám đối kháng bốn vị Đại Đế Tiên Vương, quá đáng hết sức.

Bốn quái vật trừ con trâu là to khỏe, ba con khác chỉ sợ Đại Đế Tiên Vương giơ chân một cái là giẫm chết chúng.

Bốn Đại Đế Tiên Vương Tiêu Tiễn Ma Đế thì nghĩ khác. Dù hai con sâu, một heo con, một con trâu không toát ra khí thế kinh thiên nhưng trực giác Đại Đế cho bọn họ biết bốn tử vật này cực kỳ khủng bố, cực kỳ đáng sợ.

Kiến thức của đám người Tiêu Tiễn Ma Đế chưa từng thấy bốn tử vật này, không biết lai lịch chúng nó ra sao.

Tiêu Tiễn Ma Đế nhìn chằm chằm bốn tử vật, không dám lơ là. Dù là kẻ thù sống chết nhưng Tiêu Tiễn Ma Đế giữ phong độ Đại Đế, ưu nhã hỏi:

- Đạo hữu, cái này là vật gì?

Kẻ địch có phong độ thì Lý Thất Dạ cũng giữp hong độ, kẻ địch kiêu căng thì hắn càng kiêu ngạo hơn, kẻ địch vô lại thì hắn vô sỉ, đây chính là Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ tràn đầy phong độ giới thiệu cho bốn người Tiêu Tiễn Ma Đế:

- Heo con này ở phương nam, tên Giác Chu, cai quản lực lượng. Con bọ ngựa này ở phương tây, tên Gian Đường, cai quản không gian. Con trâu này ở phương bắc, tên Sa Ngưu, cai quản tín ngưỡng.

Tới sâu lông, Lý Thất Dạ nói:

- Con sâu lông này ở phương đông, tên Nang Sán, cai quản thời gian. Nó đứng đầu tứ hung, thực lực vượt trên ba con kia.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui