Đế Bá

Lý Thất Dạ phất tay nói với Bách Luyện Tiên Đế:

- Đi đi, trước kia cũng xem như có duyên gặp mặt một lần.

- Đa tạ tiền bối.

Bách Luyện Tiên Đế lại vái:

- Rất cảm ơn tiền bối lúc trước không giết.

Nếu không phải năm xưa Lý Thất Dạ nương tay thì không có Bách Luyện Tiên Đế hôm nay.

Lý Thất Dạ bình thản nhận lễ lớn của Bách Luyện Tiên Đế. Với người khác thì lễ lớn của Tiên Đế nặng biết bao, nhưng với Lý Thất Dạ thì chỉ là chuyện bình thường.

Bách Luyện Tiên Đế vái thêm lần nữa, không dám nói nhiều, nhẹ nhàng lùi ra Thiên Thần thư viện. Giờ Bách Luyện Tiên Đế đã hiểu tại sao lúc nguy nan vậy mà Thiên Thần thư viện vẫn không sợ, cũng hiểu tạm thời đại thế có vẻ xấu cho Thiên Thần thư viện nhưng thật ra đại cục đã định.

Bách Luyện Tiên Đế đã dự đoán được kết cuộc sóng gió lần này, Thiên Thần thư viện chỉ là miếng mồi dụ dỗ tất cả Đại Đế Tiên Vương có lòng tham mắc câu, người giống như Bách Luyện Tiên Đế, đây là dụ rắn ra khỏi hang.

Sau khi Bách Luyện Tiên Đế rút đi, Lý Thất Dạ bình tĩnh ngồi tại chỗ, không có ý giúp đỡ Thiên Thần thư viện.

Lý Thất Dạ nhìn trời, mỉm cười nói:

- Nên đến rồi cũng đến.

Vù vù vù vù vù!

Trên bầu trời Thiên Thần thư viện đột nhiên lóe ánh sáng vô cùng chói lòa, ánh sáng rực rỡ như hóa thành tấm gương hản chiếu tình hình chiến đấu nguyên Thiên Thần thư viện, dường như có kẻ đang xem trộm cuộc chiến.

Nói xem trộm cũng không đúng vì đối phương quang minh chính đại làm ra mặt kính, người ta rất là tự tin xem cuộc chiến.

Thượng Thần thấy cảnh đó giật mình kêu lên:

- Là ai đang xem cuộc chiến?

Một Thượng Thần cường đại luôn không ra tay mà chỉ bàng quan khi thấy mặt kính đó thì hút ngụm khí lạnh:

- Trực tiếp mở mặt kính cổ thế giới, không cần tự mình đến cũng như ở trong đó, người có thủ đoạn này rất hiếm hoi trong Thập Tam Châu.

Trong mặt kính mơ hồ có một bóng người, dường như người đó đứng ở không gian khác, đứng trước kính nhìn cuộc chiến kinh thiên trong Thiên Thần thư viện.

Bóng người mờ ảo mông lung vô cùng, dù ngươi mạnh cỡ nào, cố gắng mở ra thiên nhãn cũng không thể nhìn thấu chút gì, không cách nào xem thấy manh mối từ người đó.

Tiên Vương đứng xem thấy bóng người thấp thoáng sau mặt kính thì rung động giật mình kêu lên:

- Này là Huyền Đế!

Đám người hút ngụm khí lạnh:

- Huyền Đế!

Có Thượng Thần nổi da gà da vịt, da đầu tê dại.

Thượng Thần thấy cái bóng đó thì miệng lưỡi khô khốc thì thào:

- Huyền Đế sắp ra tay sao?

Huyền Đế, Đại Đế mười hai Thiên Mệnh của Thần tộc, cũng là Đại Đế thứ chín của Thập Tam Châu từ vạn cổ đến nay có mười hai Thiên Mệnh. Huyền Đế là một trong bốn Đại Đế Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh vẫn còn sống đến nay.

Đương thời Thanh Mộc Thần Đế, Thế Đế, Nhất Diệp Tiên Vương, Huyền Đế đều là Đại Đế Tiên Vương có mười hai Thiên Mệnh, Đại Đế Tiên Vương vẫn còn sống.

Dĩ nhiên Xích Đế của ma tộc chưa chết nhưng không hiểu sao Xích Đế từng có mười hai Thiên Mệnh lại tự hủy một Thiên Mệnh, từ trên đỉnh rớt xuống trở thành Đại Đế có mười một Thiên Mệnh.

Thanh Mộc Thần Đế không ra thì có thể nói đương thời chỉ ba người Thế Đế, Nhất Diệp Tiên Vương, Huyền Đế đứng ở đỉnh cao nhất. Có người nói trên đời này chỉ ba người bọn họ là có thể ảnh hưởng đại thế Thập Tam Châu.

Huyền Đế tạm thời là vị Đại Đế cuối cùng của Thập Tam Châu có mười hai Thiên Mệnh, những gì liên quan đến gã chỉ có trong truyền thuyết.

Huyền Đế rất bí ẩn, xuất thân cũng bí ẩn nốt. Ít ai biết tình huống cụ thể của Huyền Đế, có người nói sau khi gã có được mười hai Thiên Mệnh thì che giấu tất cả của mình, không để ai suy tính được. Đại đạo vô thượng của Huyền Đế rất bí ẩn, không ai biết cụ thể gã sáng tạo ra đại đạo thế nào.

Tóm lại Huyền Đế giống như niên hiệu của mình, huyền diệu khó giải thích, diệu vô cùng diệu, khiến người khó mà suy đoán.

Cùng là Đại Đế mười hai Thiên Mệnh, Thanh Mộc Thần Đế cũng cực kỳ bí ẩn nhưng chỉ khác ở chỗ Huyền Đế che giấu mọi thứ của mình chứ vẫn đi trong thế gian, vẫn xuất hiện ở Thập Tam Châu.

Thanh Mộc Thần Đế thì biến mất, có thể nói Thanh Mộc Thần Đế chỉ xuất hiện một lần là khi Cổ Minh tàn phá Thập Tam Châu thì Thanh Mộc Thần Đế mới lộ mặt trước người đời. Nếu không mọi người tưởng đâu Thanh Mộc Thần Đế là Đại Đế không tồn tại, là Đại Đế được người hư cấu ra.

Từ sau lần xuất hiện đó Thanh Mộc Thần Đế không còn lộ mặt nữa, dường như đã bốc hơi khỏi cõi đời, không ai biết Thanh Mộc Thần Đế đi đâu, tại sao y biến mất.

- Huyền Đế.

Biết bao người nhìn bầu trời Thiên Thần thư viện, lòng thầm sợ hãi thì thào:

- Đại Đế mười hai Thiên Mệnh thật sự sắp giá lâm sao?

Thượng Thần vốn khoanh tay đứng nhìn giờ thấy Huyền Đế chú ý Thiên Thần thư viện thì đinh nhinh gã sẽ ra tay:

- Ha, lần này Thiên Thần thư viện tiêu đời, Thiên Quyền hạ chỉ, Huyền Đế tự đến, cõi đời này còn ai cứu Thiên Thần thư viện được? Dù Phi Tiên Đế sống lại cũng không thể cứu Thiên Thần thư viện, lần này bị diệt chắc rồi. Giết đi!

Đám Thượng Thần hết sự kên nhẫn, Thiên Thần thư viện chắc chắn sẽ bị diệt mà họ còn chưa ra tay, chờ đại thế rõ ràng thì bọn họ không có phần chia lợi.

Bùm!

Lúc này hư không bị đánh nát, một đạo môn mở ra, năm vị Đại Đế bước ra.

Năm Đại Đế huyết khí ngút trời, Đại Đế dẫn đầu mặc trường bào quân tr, nho nhã cao quý, là Đại Đế có sáu Thiên Mệnh.

- Chuyện náo nhiệt thế này sao thiếu Thần tộc chúng ta được?

Thượng Thần đứng xa xem cảnh đó, lên tiếng:

- Năm vị Đại Đế nhóm Đại Đế cũng đến, Thần tộc muốn kéo binh đến Thiên Thần thư viện sao?

Tiên Vương không ra tay chậm rãi nói:

- Huyền Đế xem cuộc chiến chắc đã biểu lộ thái độ của Thần tộc, không thì tại sao nhóm Lạc Quân thần đế không hiện thân sớm hơn mà chọn ngay lúc này? Không chừng đã được Huyền Đế chống lưng, giờ trong Thần tộc ai nói chuyện nặng ký nhất? Đại Đế của Thần tộc răm rắp nghe lời của ai?

Câu đó làm đám Thượng Thần tim rớt cái bịch, đáp án hiển nhiên là Huyền Đế.

Tuy Thần tộc hiện tại có hai vị Đại Đế mười hai Thiên Mệnh nhưng Thanh Mộc Thần Đế mất tích, không ai thấy qua, không người biết y ở đâu. Giờ Huyền Đế có uy vọng rất cao trong Thần tộc Thập Tam Châu.

Huyền Đế không gióng Thế Đế thống lĩnh Thiên Quyền liên tiếp lộ mặt, uy trấn Thập Tam Châu. So sánh thái độ càn quét vạn cổ của Thế Đế thì Huyền Đế điệu thấp rất nhiều.

Nhưng điều này không có nghĩa là Huyền Đế không can thiệp công việc Thần tộc, không có nghĩa là Huyền Đế không thể quản lý Thần tộc. Thật ra Đại Đế Thần tộc hiện nay xem Huyền Đế Thiên Lôi sai đâu đánh đó.

Nếu Huyền Đế có ý tấn công Thiên Thần thư viện thì Đại Đế Thần tộc Thập Tam Châu vui vẻ cống hiến sức lực.

- Đạo hữu Thiên Thần thư viện, chúng ta đắc tội.

Lạc Quân thần đế ung dung nói:

- Thịnh yến ngay trước mặt, chúng ta là Đại Đế không thể ngồi yên không dao động, không làm quân tử được, hôm nay xin phân chia Thiên Thần thư viện các ngươi. Biết điều thì nhanh chóng rời đi. Chúng ta không giết chóc nhỏ yếu.

Lạc Quân thần đế buông lời cướp bóc rất là thẳng thắn, các lão sư, lão tổ Thiên Thần thư viện hoàn toàn không biết làm sao, bởi vì bọn họ đã rất bận rộn. Có quá nhiều kẻ thù rồi, không chia ra thêm sức mạnh đối kháng nhóm Lạc Quân thần đế được.

Khiến các vị lão sư Thiên Thần thư viện thầm run là cái bóng Huyền Đế trên bầu trời.

Một bóng người vượt hư không bước vào Thiên Thần thư viện, che trước mặt năm Đại Đế Lạc Quân thần đế:

- Lạc Quân, Thiên Thần thư viện ta không cho phép ngươi càn rỡ!

Đó là một lão nhân, tóc trắng xoá, mặt mũi hiền lành, tay cầm gậy đào, bên trên kết một trái đào to.

Lạc Quân thần đế nhìn lão nhân, cười to bảo:

- Thì ra là Đào Thọ đạo huynh.

Có người trông thấy lão nhân thì mừng rỡ nói:

- Đào Thọ Tiên Vương của Kỳ Trúc Sơn đến, Tiên Vương mười Thiên Mệnh, rốt cuộc có học sinh đến cứu viện.

Đào Thọ Tiên Vương là Tiên Vương đã tốt nghiệp từ Thiên Thần thư viện, xuất thân từ yêu tộc, Tiên Vương của Kỳ Trúc Sơn.

Đào Thọ Tiên Vương hiền từ hỏi:

- Các ngươi từng người lên hay cả năm cùng lên?

Đào Thọ Tiên Vương nói chuyện nhẹ nhàng nhưng tràn đầy bá khí, dù gì là Tiên Vương có mười Thiên Mệnh, hoàn toàn tự tin độc chiến năm vị Tiên Vương.

Lạc Quân thần đế chậm rãi nói:

- Đào Thọ đạo huynh, ta phải công nhận ngươi mạnh hơn ta, mạnh hơn cả năm chúng ta.

Lạc Quân thần đế ngước nhìn mặt kính trên bầu trời:

- Nhưng dù Đào Thọ đạo huynh có dốc hết sức ra cũng không thể cứu vãn Thiên Thần thư viện được.

Lạc Quân thần đế đã nổi rất rõ ràng, bọn họ còn có Huyền Đế!

Đào Thọ Tiên Vương không dao động, cười tủm tỉm:

- Bách tộc chúng ta không chỉ có mình Đào Thọ ta, bách tộc có rất nhiều Tiên Vương.

Nghe Đào Thọ Tiên Vương nói, một số người thầm mừng.

Thượng Thần vỗ đùi cái đét:

- Cũng đúng, Tiệt Thiên do Bát Chân Tiên Đế sáng chế, nếu Kỳ Trúc Sơn ủng hộ Thiên Thần thư viện thì chẳng phải là đại biểu Tiệt Thiên cũng đứng về phía Thiên Thần thư viện?

Tiệt Thiên là đoàn đội Tiên Vương Tiên Đế do Bát Chân Tiên Đế tạo ra, một trong các đoàn đội mạnh nhất bách tộc, từng quyết đấu với tồn tại như Thiên Quyền.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui