Đế Bá

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

- Tới lúc cút khỏi Thiên Thần thư viện cho ta.

Lý Thất Dạ ngòi trên ghế lớn vươn tay ra.

Vù vù vù vù vù!

Thư phong vang tiếng răng rắc, các đại điện khép lại, tất cả đại điện tổ hợp thành một đại điện cổ xưa bàng bạc.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, trong phút chốc nguyên đại điện bùng nổ lực lượng hủy thiên diệt địa. Lực lượng hủy thiên diệt địa tuôn ra từ đại điện khuếch tán ra ngoài, trùng kích tất cả kẻ xâm nhập.

Lực lượng hủy thiên diệt địa ập đến dù là Đại Đế Tiên Vương cũng biến sắc mặt nói:

- Rút!

Cường đại như Đại Đế Tiên Vương cũng không muốn ngay mặt đỡ lực lượng này, bọn họ nhanh chóng rút lui, nháy mắt bao trùm cửu thiên.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, lực lượng hủy thiên diệt địa trùng kích, vài Thượng Thần thấp vị rút đi chậm bị đánh thành mây khói, không có cơ hội hét thảm đã bị diệt ngay.

Cảnh tượng khiến tất cả người bàng quan rợn tóc gáy, rốt cuộc là lực lượng thế nào mà cường đại, khủng bố đến thế.

Kẻ đầu sư tử mình người hét to nói ra lai lịch của lực lượng:

- Thương Thiên điện!

Kẻ đầu sư tử mình người bàn tay to che trời chộp hướng đại điện cổ xưa bàng bạc.

Lý Thất Dạ hừ lạnh một tiếng:

- Cút!

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, đại điện hóa thành đạo nguyên tuôn ra ánh sáng cực kỳ nóng cháy, ánh sáng giết thần đồ đế, không gì sánh kịp, vô cùng khủng khiếp.

Bùm!

Tia sáng quá nhanh, quá cường đại, dù mạnh như kẻ đầu sư tử mình người cũng không tránh thoát được, không ngăn nổi, bị tia sáng bắn thủng ngực.

Phi Tiên Đế Tử thét dài:

- Kẻ yếu hèn co đầu rút đuôi, hiện hình cho ta!

Khi tia sáng bắn thủng ngực kẻ đầu sư tử mình người thì Phi Tiên Đế Tử dứt khoát tấn công ngay.

Đinh!

Các pháp tắc Đại Đế tuôn ra từ Thiên Thần thư viện đâm vào cơ thể kẻ đầu sư tử mình người, tỏa định mười bốn Thiên Mệnh trong người gã.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Khi Phi Tiên Đế Tử khóa lại mười bốn Thiên Mệnh thì đại điện bắn ra ánh sáng lập tức đốt cháy mười bốn Thiên Mệnh, muốn luyện hóa chúng nó.

- Nguy rồi!

Tiên Vương mười một Thiên Mệnh điều khiển thân xác này biến sắc mặt hét to:

- Mau hiện thân!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Tiếng nổ không dứt bên tai, trong khoảnh khắc mười bốn thân hình bàng bạc hiện ra, mười bốn Tiên Vương nháy mắt giáp lâm, chấp chưởng Càn Khôn, xoay chuyển vạn pháp.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Khi các tiếng đứt đoạn vang lên, mười bốn vị Tiên Vương chân thân giá lâm, nháy mắt chưởng chấp Thiên Mệnh của mình, bứt đứt pháp tắc khóa lại Thiên Mệnh.

Mười bốn vị Tiên Vương hiện ra, uy vô địch khủng bố nháy mắt tràn ngập thiên địa, vô số người run rẩy. Trận thế này quá cường đại, siêu kinh khủng.

Thấy trong mười bốn vị Tiên Vương có Tiên Vương mười một Thiên Mệnh mạnh nhất đám, người ta hút ngụm khí lạnh giật mình kêu lên:

- Túng Thiên Tiên Vương!

Thượng Thần bàng quan nhỏ giọng nói:

- Hắn... Hắn từng là học sinh của Thiên Thần thư viện.

Thượng Thần bách tộc trông thấy Tiên Vương đó thì nghiến răng rít:

- Túng Thiên Tiên Vương!

Túng Thiên Tiên Vương, một trong Tiên Vương mạnh nhất bách tộc, có mười một Thiên Mệnh, người sáng lập Túng Thiên giáo, từng là học sinh của Thiên Thần thư viện.

Có người thì thào:

- Năm Tiên Vương của Túng Thiên giáo, ba Tiên Vương của Tư Thần tông, sáu Tiên Vương của bách tộc, trừ Túng Thiên Tiên Vương ra trong mười bốn Tiên Vương có ba vị Tiên Vương từng là học sinh của Thiên Thần thư viện.

Tư Thần tông có bốn vị Tiên Vương nhưng vị Tiên Vương thứ nhất đã chết vào thiên tru.

Mười bốn Tiên Vương này không chỉ đều xuất thân từ bách tộc, có bốn vị Tiên Vương tốt nghiệp từ Thiên Thần thư viện.

Thượng Thần ma tộc nhỏ giọng nói:

- Cái này rõ ràng là bách tộc càng muốn tiêu diệt Thiên Thần thư viện.

- Gần quan được ban lộc, một núi không chứa hai cọp.

Đại Đế Thần tộc cười khẩy nói:

- E rằng bọn họ thèm muốn Thiên Thần thư viện không chỉ một, hai ngày ngắn ngủi.

Nghe thế mọi người tim rớt cái bịch. Người như Túng Thiên Tiên Vương, từng là học sinh của Thiên Thần thư viện làm sao không biết học viện có kho báu thế nào? Sao không khiến họ tim đập nhanh được? Ít ai chịu nổi sức hấp dẫn từ nội tình của Thiên Thần thư viện.

Phi Tiên Đế Tử nhìn đám Túng Thiên Tiên Vương, lạnh lùng nói:

- Đồ vong ơn phụ nghĩa!

Mặt Túng Thiên Tiên Vương đỏ rần, dù sao bọn họ đã từng là học sinh của Thiên Thần thư viện, khi Thiên Thần thư viện gặp nạn họ còn muốn tiêu diệt nó.

Túng Thiên Tiên Vương nói:

- Đế Tử, mạnh ăn thịt yếu là quy tắc của thế giới này.

Phi Tiên Đế Tử hừ lạnh một tiếng, không muốn nói nhiều nữa, dù sao trong đời lão đã trải qua rất nhiều chuyện như vậy.

Nhóm Túng Thiên Tiên Vương đã bị lộ nên cũng chẳng muốn ở lâu, bọn họ nhằm vào Thương Thiên điện:

- Chúng ta chỉ cần Thương Thiên điện, đưa cho chúng ta thì chúng ta sẽ đi ngay!

- Thương Thiên điện.

Đại Đế nhìn đại điện cổ xưa của Thư Phòng, khẽ nói:

- Là Thương Thiên binh thư đệ nhất vạn cổ trong truyền thuyết?

Thương Thiên điện, có người nói nó làThương Thiên binh thư đệ nhất vạn cổ, báu vật trấn viện của Thiên Thần thư viện. Không có ai biết là thật hay giả, nhưng xem uy lực Thương Thiên điện thì đám người đều cảm thấy tin đồn cũng có lý.

Lý Thất Dạ cười khẽ:

- Muốn Thương Thiên điện, nằm mơ sao?

Lý Thất Dạ phất tay, tiếng răng rắc vang lên, Thương Thiên điện thu nhỏ còn cỡ nắm tay lơ lửng xoay quanh hắn.

Trong phút chốc mọi người đều quên công kích Thiên Thần thư viện, bị Thương Thiên điện hấp dẫn, dù sao trên đời không có thứ gì quý giá hơn Thương Thiên binh thư đệ nhất vạn cổ.

Với bọn họ thì trước tiên cướp được Thương Thiên điện hơn hẳn mọi thứ.

Túng Thiên Tiên Vương tiến lên một bước:

- Không biết Mục Thiên Tiên Đế là vị nào, nhưng dù đạo huynh mạnh cỡ nào thì đại thế hôm nay đã rõ, đạo huynh không bảo vệ được Thiên Thần thư viện, cũng không thể giữ Thương Thiên điện. Nếu đạo huynh giao Thương Thiên điện ra xem như giữ gìn Thương Thiên binh thư đệ nhất vạn cổ cho bách tộc chúng ta.

Mười ba Tiên Vương sau lưng Túng Thiên Tiên Vương tiến lên một bước, mắt nhìn Thương Thiên điện đăm đăm, trong mắt bọn họ không còn gì khác.

Chợt vang tiếng cười nhạt:

- Mặt dày vô sỉ.

Thanh thiên hiện ra, một người cưỡi trâu đến, nhàn nhã ung dung, lưng cõn thanh thiên, mắt có thế thiên địa.

Người đó cưỡi trâu đến, khinh thường nói:

- Túng Thiên, tiểu nhân như ngươi mà trở thành Tiên Vương đúng là kỳ tích vạn cổ.

Thấy người lưng cõng thanh thiên cưỡi trâu đến liền nhận ra lai lịch, hét to:

- Mục Thiên Tiên Đế!

Có người phấn khởi tinh thần:

- Lại một vị Tiên Đế Cửu Giới đến.

Mục Thiên Tiên Đế từng là một trong Tiên Đế của Hộ Thiên giáo, tự xưng Mục Thiên, có vô thượng thần thông.

Bị Mục Thiên Tiên Đế quát, mặt Túng Thiên Tiên Vương đỏ rần nhưng vẫn cố né, bình tĩnh nói:

- Chẳng qua là mạnh ăn thịt yếu, chẳng lẽ cả đời Mục Thiên đạo hữu chưa từng cướp đồ của ai?

- Đời ta giết vô số kẻ địch, ăn hiếp nhiều kẻ yếu.

Mục Thiên Tiên Đế cười nói:

- Nhưng ta không bao giờ vong ơn phụ nghĩa, thứ ăn cháo đá bát không có tư cách trở thành Tiên Vương! Cho nên hôm nay ta sẽ chém đồ vong ơn phụ nghĩa nhà ngươi thay cho Thiên Thần thư viện!

Túng Thiên Tiên Vương vốn đuối lý nhưng bị Mục Thiên Tiên Đế cười nhạo làm gã không nhịn được lạnh lùng quát:

- Mục Thiên, ta sợ ngươi chắc? Chưa biết là ai chém ai!

Mục Thiên Tiên Đế cười phá lên ngoắc Túng Thiên Tiên Vương:

- Nào nào nào, chúng ta tranh tài một trận thử.

Mắt Phi Tiên Đế Tử bắn ra sát khí khủng bố chặn đường mười ba Tiên Vương sau lưng Túng Thiên Tiên Vương:

- Ta cũng nên thanh lý môn hộ cho Thiên Thần thư viện, tẩy sạch dơ bẩn cho bách tộc!

Vì trong mười ba Tiên Vương có ba người là học sinh của Thiên Thần thư viện.

Bá Hổ cười nói:

- Ha, chuyện náo nhiệt như vậy sao có thể thiếu chúng ta? Đế Tử, nhớ tính phần hai chúng ta.

Đào Thọ Tiên Vương khinh thường nói:

- Đời Đào Thọ ta khinh nhất là loại phản đồ này!

Chỉ cần Phi Tiên Đế Tử ra tay thì Đào Thọ Tiên Vương vui lòng chém đám Tiên Vương bách tộc trước.

Thượng Thần Đại Đế của ba tộc Thần, Ma, Thiên cười nhạt đứng xem, vì đây là lúc bách tộc xấu mặt, bọn họ rất vui khi thấy nội đấu. Đám Tiên Vương bách tộc giết qua lại ngươi chết ta sống, bọn họ chờ nhặt của hời càng tốt.

Thấy các lão tổ Thiên Thần thư viện đều giận dữ, Lý Thất Dạ phất tay cười nói:

- Lo giữ gìn Thiên Thần thư viện trước đã.

Các lão tổ lấy lại tinh thần, tim đập nhanh. Đây là thời cơ siêu tốt, bọn họ lần lượt trở lại chủ trì tiên đài.

Vù vù vù vù vù!

Các luồng sáng dâng lên, Thiên Thần thư viện lần nữa bị ổn định, phòng ngự Thiên Thần thư viện thừa dịp này dâng lên.

Lý Thất Dạ cười nói với Mục Thiên Tiên Đế:

- Mục Thiên, dù ngươi muốn giết đồ ngu này cũng không cần gấp gáp, còn rất nhiều người đang như hổ rình mồi.

Mục Thiên Tiên Đế khom người chắp tay hướng Lý Thất Dạ:

- Lão sư nói rất đúng.

Mục Thiên Tiên Đế trừng Túng Thiên Tiên Vương, cười khẩy nói:

- Ta đã theo dõi ngươi!

Túng Thiên Tiên Vương hừ lạnh một tiếng nhưng không vội ra tay, bởi vì lúc này ba tộc Thần, Ma, Thiên sống chết mặc bây, gã không muốn để ai ngư ông đắc lợi. Túng Thiên Tiên Vương mang theo mười ba Tiên Vương giám sát Thương Thiên điện của Lý Thất Dạ.

Bách tộc không nội đấu, Đại Đế Tiên Vương ba tộc Thần, Ma, Thiên liếc nhau.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui