Trái tim Diệp Họa Khê giống như từ đáy cốc lại nhanh chóng nhảy đi lên, con mắt nhìn về phía Hạ Thanh Diệc cũng trở nên tươi sáng rạng rỡ. Cô không buông tha cơ hội này, lập tức lấy ra di động nói: "Nếu mà thầy Hạ cảm thấy thuận tiện, vậy cùng tôi kết bạn WeChat đi, đến lúc đó có vấn đề cũng dễ hỏi anh."
Đuôi lông mày Hạ Thanh Diệc khẽ nhúc nhích, ý cười trong đáy mắt khẽ lướt qua, nhanh đến giống như làm người ta cho rằng chỉ là ảo giác:
"Về sau lại nói."
Diệp Họa Khê sửng sốt, cô cũng không nghĩ tới Hạ Thanh Diệc sẽ là đáp án này
Nhìn Hạ Thanh Diệc từ bên cạnh cô rời đi, Diệp Họa Khê nhỏ giọng lẩm bẩm:
"Về sau lại nói là có ý tứ gì vậy, uyển chuyển cự tuyệt sao......"
Thời Trân Trân nhìn Hạ Thanh Diệc và Tống Nhiên rời đi, sau đó liền vọt tới trước mặt Diệp Họa Khê:
"Mợ nó, Khê Khê cậu lại là mãnh liệt như vậy!"
"Vừa rồi lời kia của anh ấy là có ý cự tuyệt, hay là không có ý cự tuyệt thế?"
Diệp Họa Khê lúc này cũng có chút ngốc nghếch, đối với vấn đề này vô cùng rối rắm. Thời Trân Trân vỗ vỗ bả vai cô, thở dài an ủi cô:
"Đây không phải rất rõ ràng sao, uyển chuyển cự tuyệt cậu đó, phỏng chừng là không muốn nói đến quá rõ ràng." Diệp Họa Khê có chút không thể tin được,
"Là như thế vậy sao? Nhưng anh ấy vừa mới còn đáp ứng tớ có thể hỏi anh ấy về vấn đề trong kịch bản."
"Rốt cuộc về sau cùng chung một đoàn phim, khi đóng phim cũng sẽ gặp nhau, cho nên liền đáp ứng rồi đi." Thời Trân Trân nhìn bộ dáng vẻ mặt mất mát của Diệp Họa Khê, cũng có chút không đành lòng,
"Tớ đã nói rồi đó, Hạ Thanh Diệc như vậy hoàn toàn cua không nổi."
Trên đường trở về, Diệp Họa Khê ý chí tinh thần sa sút, nào có vẻ sức sống khi vừa tới. Thời Trân Trân xem ở trong mắt, cũng liền mở miệng nói:
"Tối nay cậu muốn ăn cái gì, đều nghe theo cậu." Diệp Họa Khê nhắm mắt lại, nói một câu:
"Gì cũng được."
Chờ về đến nhà, Diệp Họa Khê ném túi xách lên trên sô pha, trực tiếp vào phòng ngủ nằm trên giường, sau đó trợn tròn mắt nhìn trần nhà không nói một lời.
Đúng lúc này, tin nhắn trong di động nhắc nhở vang lên, Diệp Họa Khê vốn dĩ không muốn cầm lấy tới xem, nhưng cuối cùng vẫn là nghiêng người nằm đưa điện thoại di động click mở xem, lại không nghĩ rằng nhận được một yêu cầu kết bạn.
H muốn kết bạn với bạn. Chân dung là một bức hình cắt, nhưng Diệp Họa Khê lại lập tức nhận ra đây là Hạ Thanh Diệc. Cô lộn mình như cá chép từ trên giường bò dậy, sau đó cầm di động chạy như bay vào phòng khách:
"Trân Trân! Hạ Thanh Diệc kết bạn với tớ!"
"Cái gì?" Thời Trân Trân đã bị kinh hách,
"Hạ Thanh Diệc làm sao mà biết số WeChat của cậu chứ?" Lúc này Diệp Họa Khê đang trong trạng thái kích động, cô quơ chân múa tay mà mở miệng:
"Khẳng định là lần trước khi đạo diễn Triệu đưa phương thức liên hệ của tớ cho anh ấy, anh ấy đã nhớ kỹ!" Thời Trân Trân chần chờ một chút, hỏi: "Xác định là anh ấy sao? Anh ấy kết bạn đã nhắn gì thế?"
"Cái gì cũng chưa nhắn." Diệp Họa Khê nhìn yêu cầu xin kết bạn kia, khóe môi cũng hơi hơi giương lên,
"Cậu nói tớ là bây giờ lập tức chấp nhận tốt hơn, hay là có vẻ rụt rè một chút thì tốt hơn?"
Thời Trân Trân chậc một tiếng:
"Tớ cảm thấy cậu rụt rè không được đâu." Cô ấy vừa dứt lời, Diệp Họa Khê cũng liền thông suốt.
"Câu đầu tiên nên nhắn cái gì đây?" Diệp Họa Khê ngẩng đầu nhìn Thời Trân Trân dò hỏi.
Thời Trân Trân buồn cười mà nhìn cô:
"Cậu là muốn để cho tớ tới dạy nhắn tin như thế nào sao? Cậu xác định?"
Diệp Họa Khê nghĩ nghĩ, lại lắc lắc đầu: "Lúc này tớ cần rụt rè một chút, chờ anh ấy tới chủ động tìm tớ đi!" Đặt điện thoại di động sang một bên, toàn bộ tinh thần của Diệp Họa Khê đều trở nên không giống nhau,
"Trân Trân, đêm nay tớ muốn ăn lẩu, cái loại toàn là thịt này!" "......" A.
***
Từ khi Diệp Họa Khê trở thành nữ chính trong bộ phim điện ảnh 《Sứ mệnh》, các loại , phim truyền hình và gameshow mời ùn ùn kéo đến, giống như đều muốn cướp trước đem dự định của Diệp Họa Khê xuống dưới vậy.
Thời Trân Trân nhận vô số cuộc gọi, lại cúp vô số cuộc gọi. Mà lúc này Diệp Họa Khê đang cầm di động, hai mắt nhìn chằm chằm vào giao diện nhắn tin với Hạ Thanh Diệc không bỏ. rõ ràng đã nhắc nhở có thể bắt đầu nhắn tin, nhưng mà đối phương tại sao liền không tìm cô chứ!
"Khê Khê, cậu có muốn đóng vài hay không?"
Thời Trân Trân sau khi cúp điện thoại liền hỏi, "Là đồ uống, tuy rằng không thể nổi tiếng bằng những nhãn hiệu như Coca, nhưng là ở trong nước cũng có rất nhiều người trẻ tuổi yêu thích." Diệp Họa Khê nghe xong liền lắc lắc đầu:
"Tớ lại không thiếu tiền, đóng làm gì."
"Kịch bản phim truyền hình cũng không ít, nhưng mà nhân vật đều không tốt lắm, có hơi ngốc bạch ngọt."
Thời Trân Trân nói, hai mắt lại sáng ngời,
"Có một cái cũng không tệ lắm, là kịch bản tiên hiệp, có một nhân vật là đào hoa yêu." Diệp Họa Khê từ trên sô pha ngồi dậy, ngay sau đó nghiêm mặt nói:
"Trân Trân, tớ không thể lại nhận những nhân vật yêu tinh này. Nguyệt Cơ tuy rằng làm cho tớ có chút danh tiếng, nhưng lúc sau tớ lại làm khách mời đóng phim võ hiệp đóng vai một tiểu yêu nữ, đây lại đến một vai đào hoa yêu, mấy cái này đều là nhân vật cùng loại hình, tớ không muốn bị định hình."
Thời Trân Trân suy nghĩ lại cũng gật gật đầu:
"Cậu nói rất có đạo lý, nếu như con đường phát triển bị hạn chế, sau này những vai diễn khác rất khó tới tìm cậu. Tớ xin lỗi cậu Khê Khê, là tớ nghĩ đến không đủ lâu dài, tớ sẽ nhiều lưu ý những kịch bản khác."
"Cái này thì có gì mà xin lỗi chứ." Diệp Họa Khê cười nhìn cô ấy,
"Chúng ta cùng nhau trưởng thành."
"Lại nói tiếp bộ phim võ hiệp kia phát sóng vào kỳ nghỉ đông, khi đó cậu vừa lúc vào tổ đóng phim, tuy rằng suất diễn của cậu không nhiều lắm, cũng coi như có thể duy trì được một đợt nhiệt độ."
Thời Trân Trân vuốt cằm nói. Diệp Họa Khê gật gật đầu, ngay sau đó lại rối rắm mà nói:
"Nhưng mà Hạ Thanh Diệc vì sao còn chưa nhắn tin với tớ cơ chứ, không phải anh ấy chủ động kết bạn với tớ sao?" Thời Trân Trân mắt trợn trắng, cố ý nói:
"Nói không chừng anh ấy cũng đang rụt rè, chờ cậu chủ động tìm anh ấy đấy."
"Thật vậy chăng?" Diệp Họa Khê nhanh chóng click mở khung chat với Hạ Thanh Diệc,
"Vậy tớ xác thật hẳn là chủ động một chút, nói không chừng anh ấy thẹn thùng!"
Cô vắt hết óc nghĩ đề tài chủ động nhắn tin, cuối cùng, lựa chọn một cái vấn đề không hiểu lắm trong kịch bản hỏi Hạ Thanh Diệc. Nhưng sau khi nhắn tin lại đã lâu không có đáp lại, giống như đá chìm đáy biển. Thấy Diệp Họa Khê thở dài, Thời Trân Trân liền hỏi:
"Không trả lời?" "Thôi kệ, đi ăn lẩu trước đi."
Diệp Họa Khê mím môi,
"Chỉ có ăn vào trong bụng mới sẽ không phản bội chính mình."
Buổi tối, Diệp Họa Khê tắm rửa xong chuẩn bị đi nghỉ ngơi thì thấy di động đèn xanh lập loè, liền mở ra xem, không nghĩ rằng là tin nhắn Hạ Thanh Diệc trả lời cô.
Trong đáy lòng cô nhảy nhót một chút, chạy nhanh click mở ra xem, Hạ Thanh Diệc nghiêm túc mà đã nhắn một lời giải đáp thật dài cho cô. Diệp Họa Khê lấy ra khí thế đọc hiểu thời cấp 3 tới, đọc từng câu từng chữ mà phân tích.
Hạ Thanh Diệc: Xin lỗi, trong lúc làm việc không xem di động.
Thấy Hạ Thanh Diệc lại bỏ thêm một câu giải thích, khóe miệng Diệp Họa Khê độ cung cũng càng ngày càng cao.
Cô ở trên giường vui vẻ mà lăn mấy vòng, sau đó mới bình tĩnh lại trả lời Hạ Thanh Diệc: Cảm ơn thầy Hạ đã giải đáp [đáng yêu]
***
Ngày thứ hai, Thời Trân Trân buổi sáng rời giường liền thấy Diệp Họa Khê ở bên kia tập yoga, tâm tình cùng tối hôm qua hoàn toàn không giống nhau.
"Hạ Thanh Diệc trả lời cậu rồi?" cô chỉ có thể đoán được đáp án này.
Diệp Họa Khê khóe môi cong cong, hiển nhiên tâm tình rất tốt: "Anh ấy đã trả lời, hơn nữa nhắn đến 115 chữ." Thời Trân Trân sửng sốt một giây sau mới ghét bỏ mà nhìn Diệp Họa Khê liếc mắt một cái:
"Con nhỏ này, cậu thế nhưng còn đếm chữ nữa."
"Tớ hỏi một vấn đề, anh ấy liền nhắn lại nhiều chữ như vậy cho tớ, vậy chứng minh anh ấy không hề có lệ với tớ." Diệp Họa Khê mím môi nói. Thời Trân Trân mặc kệ cô, nói thẳng ra:
"Đài Sao Biển có chương trình muốn tìm cậu tham gia, tớ có nhìn một chút, là gameshow theo kiểu chữa lành được hoan nghênh nhất hiện nay." Diệp Họa Khê dừng động tác lại, ngồi ở trên thảm yoga nhìn Thời Trân Trân:
"Chính là cái loại chương trình cũng không cần làm chuyện gì, tiết tấu rất chậm này sao?"
Thời Trân Trân gật gật đầu:
"Đúng vậy, mỗi tuần qua đó quay hai ngày, chỉ cần quay bốn tuần thì tốt rồi."
"Nội dung cụ thể thì sao?" Diệp Họa Khê lại hỏi.
Thời Trân Trân hỏi: "Cậu cảm thấy hứng thú à?"
"Có một chút, trong khoảng thời gian này không phải vừa vặn không có việc gì sao, tớ cũng chưa từng tham gia chương trình, muốn thử xem xem, thuận tiện trải nghiệm một chút chương trình là cảm giác gì." Diệp Họa Khê trả lời theo đúng sự thật.
"Nếu mà vào trong núi quay chụp, nói không chừng không cho mang theo điện thoại, vậy thì cậu liền không thể liên lạc được với Hạ Thanh Diệc đâu nha."
Thời Trân Trân cố ý nói. Diệp Họa Khê liếc mắt nhìn cô ấy một cái: "Nói giống như bây giờ tớ có thể lúc nào cũng liên lạc được với Hạ Thanh Diệc vậy đó."
"......" Cũng đúng nhỉ.
Thời Trân Trân không khỏi giơ ngón tay cái lên:
"Xem ra cậu còn rất thanh tỉnh, tớ lo lắng thì ra chỉ là dư thừa thôi."
"Vậy cậu hãy nói nội dung cụ thể với tớ đi." Diệp Họa Khê nói. Thời Trân Trân cũng không có tiếp tục nói giỡn, vẻ mặt nghiêm túc mà nói:
"Tổng cộng mời năm vị khách quý thường trú, là những nữ minh tinh đã có tuổi, chủ yếu là quay ba bữa cơm cùng nói chuyện phiếm, còn có một ít nhiệm vụ nhỏ. Tổ tiết mục bảo đảm sẽ không cắt thành loại phong cách cắn xé, chỉ có chữa khỏi."
"Sản phẩm của đài Sao Biển vẫn là có bảo đảm, đạo diễn là đạo diễn quay 《Nhật ký tình yêu》, cậu hẳn là biết chương trình này có bao nhiêu nổi tiếng."
Diệp Họa Khê cũng là người xem trung thành của《Nhật ký tình yêu》, tự nhiên biết chương trình này có bao nhiêu nổi tiếng, nếu là đạo diễn này, cũng xác thật có bảo đảm.
"Vậy trước mắt những minh tinh được mời có những ai?" cô hỏi.
Thời Trân Trân lắc đầu:
"Tổ tiết mục nói cái này không thể lộ ra, chờ khi quay mới biết được."
Diệp Họa Khê trái lại cũng không có do dự, cười nói:
"Vậy nhận đi, coi như là kỳ nghỉ phép cũng không tồi đâu."
***
Mấy ngày sau Diệp Họa Khê đến đài Sao Biển ký hợp đồng tham gia chương trình, khi nhìn thấy đạo diễn cô cũng có vẻ tương đối kích động.
"Tôi vẫn luôn đang xem đạo diễn quay 《Nhật ký tình yêu》, mùa tiếp theo chuẩn bị khi nào quay thế ạ?"
Cô mới vừa hỏi ra miệng, trong phòng họp liền có tiếng cười vang. Đạo diễn cười trả lời: "Phải có cặp đôi minh tinh thích hợp mới có thể quay."
Ông ấy nhưng không muốn phá tấm chiêu bài này đâu. Diệp Họa Khê cảm thấy có chút tiếc nuối, "Nếu có thể sớm một chút tìm được thì tốt rồi."
Ngay sau đó, cô lại tò mò hỏi: "Có những minh tinh nào tham gia vậy, không thể lén nói cho tôi sao?"
Toàn bộ tổ tiết mục đối với vấn đề này đều bảo trì im miệng không nói, vô cùng thần bí. Chờ đến ngày thứ hai, Thời Trân Trân lại tức giận chạy tới gõ cửa phòng cô, Diệp Họa Khê trực giác được có chuyện không tốt, mở cửa liền hỏi:
"Xảy ra chuyện gì vậy?"
"Tổ tiết mục vừa rồi gọi điện thoại nói xin lỗi tớ, nói Lăng Kha không biết từ đâu biết được tin tức cậu muốn tới tham gia, cũng một hai phải tham gia."
Thời Trân Trân nghiến răng nghiến lợi mà mở miệng,
"Nhà họ Lăng nguyện ý đầu tư cho tổ tiết mục, cho nên tổ tiết mục cũng không có biện pháp, chỉ có thể thêm cô ta vào." Diệp Họa Khê sau khi nghe xong, biểu hiện cực kỳ bình tĩnh. Nhưng Thời Trân Trân không như vậy, mắng Lăng Kha suốt nửa giờ, lúc này mới bình tĩnh lại. Sau khi Diệp Họa Khê chờ cô ấy phát tiết xong, mới cười tủm tỉm mà nói:
"Cậu yên tâm đi, là trưởng bối, tớ sẽ cố gắng dạy dỗ cô ta."
Thời Trân Trân phụt nở nụ cười:
"Cậu cũng thật không biết xấu hổ đó."
Chương trình "Nhật ký tình yêu" là chương trình chỉ xuất hiện trong truyện thể loại giới giải trí của tác giả Mộc Kim An.