“Em muốn đi tắm.” Liễu Y Nam thẳng người dậy, treo trên người anh.
“Cùng nhau tắm.” Lộ Thịnh thuận tay lấy một cái bao.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Không muốn đâu.” Liễu Y Nam: “Còn phải thu dọn vali đấy.”
Sáng sớm ngày mai phải kéo cái vali này đến một thành phố khác, cô không muốn sáng mai phải vội vội vàng vàng sửa soạn.
“Rất nhanh.” Lộ Thịnh ôm lấy cô: “Rất nhanh là xong rồi.”
Tin anh mới là quỷ!
Đặt cô vào trong phòng tắm vòi sen, Lộ Thịnh che chở cô, mở vòi hoa sen ra, sợ nước lạnh vừa chảy ra giội lên người cô.
Thuận tay đóng cửa lại, Lộ Thịnh nâng mặt cô lên, một cái hôn nóng bỏng rơi lên bờ môi cô.
Liễu Y Nam vừa mới nói không muốn giờ phút này đang ôm cổ anh, nhiệt tình đáp lại nụ hôn của anh.
Thứ thô cứng mềm nhũn của anh chậm rãi khôi phục tinh thần, dưới cái hôn đáp lại nhiệt liệt của cô mà cọ cọ bụng dưới của cô.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Ưm…” Liễu Y Nam yêu kiều rên rỉ một tiếng.
Lộ Thịnh xoay người cô lại, bao bọc cô từ phía sau, hai tay xoa nắn vú mềm của cô, ngoài miệng cũng không buông tha cho vành tai của cô. Đầu lưỡi linh hoạt khuấy động trái tai của cô, giống như ngón tay của anh lúc gảy cánh hoa bên dưới cô vậy.
Liễu Y Nam quay đầu tìm kiếm hôn về phía anh, tiếng hai người hôn nhau bị tiếng nước rơi xuống từ vòi hoa sen bao trùm. Hơi nóng càng này càng nặng, nặng đến mức cách cửa thủy tinh hoàn toàn không nhìn thấy bên ngoài.
“A….” Liễu Y Nam đẩy anh ra.
Xuyên qua hơi nóng, Lộ Thịnh trông thấy đôi mắt ướt sũng trong veo của cô, cô dùng mông cọ cọ gậy thịt của anh: “Cho em ăn được không?”
Liễu Y Nam trông thấy ánh mắt mừng rỡ của anh, lợi dụng thời khắc khi anh chưa có phản ứng mà đẩy anh lên tường, chậm rãi ngồi xổm người xuống, cô kẹp mái tóc ra sau tai, bờ môi mở ra, nhẹ nhàng ngậm lấy quy đầu của anh.
Mùi vị có chút tanh nồng, nhưng Liễu Y Nam cảm thấy có thể chấp nhận được. Cầm gậy thịt của anh, Liễu Y Nam chậm rãi liếm. Cô giương mắt nhìn anh, Lộ Thịnh trở tay chống đỡ mặt tường, từ từ nhắm hai mắt lại hưởng thụ sự phục vụ của cô.
Tay Lộ Thịnh không nhịn được mà sờ đến sau gáy cô, vuốt sợi tóc cô từng cái từng cái giống như vuốt mèo con.
Liễu Y Nam giống như đùa dai mà hút mắt ngựa của anh, phát ra âm thanh “sột soạt”, Lộ Thịnh giật mình một cái, ngón tay dán vào da đầu cô không tự chủ được mà siết chặt.
“Em cố ý?” Lộ Thịnh cúi đầu nhìn cô.
Liễu Y Nam tiếp tục ra sức nuốt vào nhả ra, thỉnh thoảng lúc Lộ Thịnh chê cô chậm sẽ tự mình đẩy mấy cái, có một cái đẩy quá sâu, lại bị Liễu Y Nam trừng mắt.
Gậy thịt thô đen của anh ra ra vào vào trong miệng cô, Lộ Thịnh từ trên nhìn xuống thấy rất rõ ràng, tay của cô nhẹ nhàng cầm hai cái túi trứng nặng trĩu của anh, tinh tế thưởng thức.
Chất lỏng trong suốt không ngừng nhỏ xuống, thật ra Liễu Y Nam không dễ chịu chút nào, miệng càng ngày càng xót, thỉnh thoảng anh còn sẽ dùng lực nhét vào trong, cô cảm thấy đẩy đến cả yết hầu rồi mà anh còn nhét vào.
“Được rồi, Y Y.” Lộ Thịnh đẩy cô, để cô phun gậy thịt của anh ra, hiện tại anh cần gấp một cái cửa khác, hung hăng làm cô/
Xoay người cô lại chống đỡ trên tường, dán vào lỗ tai cô: “Tự đẩy ra cho anh làm, được không?”
Liễu Y Nam lắc đầu, quá xấu hổ, cô không muốn.
“Ngoan.” Lộ Thịnh kéo tay cô, lại kéo eo của cô để mông cô vểnh lên. Ngoài miệng nói không muốn, tay lại không nhịn được mà tự mình đẩy khe mông ra.
Tựa như chê anh quá chậm, Liễu Y Nam quay đầu nhìn anh: “Nhanh lên đi… ông xã…”
Một câu một câu yêu kiều mềm mại khiến Lộ Thịnh không để ý tới cái gì nữa, vịn gậy thịt liền chống đỡ tại cửa huyệt. Liễu Y Nam vẫn chê anh chậm, tự mình vểnh cái mông lên, khuấy động gậy thịt của anh.
Lộ Thịnh nhịn không được đưa tay vỗ mông cô, một cái nhẹ nhàng khiến cả người Liễu Y Nam nổi da gà, cửa huyệt cũng không tự chủ được mà co vào, Lộ Thịnh bị lần đột nhiên xuất hiện này của cô xoắn đến suýt chút nữa đầu hàng.
Lại đánh cô một cái giống như trừng phạt, Liễu Y Nam phát ra tiếng “Ô ô”.
Cùi chỏ của cô chống vách tường, người nghiêng về phía trước, giữ vững eo, vểnh mông lên, mặc cho anh tùy ý mạnh mẽ đâm vào huyệt. Lộ Thịnh nắm vòng eo cô, mỗi lần anh đẩy về phía trước liền đồng thời dùng sức kéo cô về sau, gia tăng thật lớn cường độ va chạm và khoái cảm.
Liễu Y Nam kêu to “ưm ưm a a “, tiếng “bạch bạch bạch” dường như còn rõ ràng hơn tiếng nước chảy. Lộ Thịnh đẩy eo cô chín cạn một sâu, mỗi một cái đều vừa vặn đụng đến điểm mẫn cảm của cô.
Lộ Thịnh làm cô một trận cảm thấy chưa đủ, lại lật cô lại đối mặt với anh, anh nâng một cái chân dài của cô lên treo trên tay mình: “Đừng lộn xộn, cẩn thận trượt chân.”
Eo của cô bị Lộ Thịnh sít sao vòng lấy, cúi đầu liền có thể trông thấy gậy thịt của anh ra ra vào vào, nước chảy ra sớm đã không phân biệt được là từ đâu tới, Liễu Y Nam nhìn túi trứng khi anh ra vào mà lắc lư đập vào trên bẹn đùi của cô.
Liễu Y Nam muốn quay đầu không nhìn, lại bị anh đè lại: “Nhìn xem, Y Y.” Anh đè cổ của cô: “Nhìn xem anh làm em thế nào.”
Có thể bởi vì cái nhìn chăm chú của cô, Liễu Y Nam cảm thấy mỗi một cái anh đều dùng mười phần khí lực: “Nhẹ một chút… sắp đụng… hỏng rồi…”
“Sướng không?” Lộ Thịnh không định buông tha cô, gia tăng cường độ đồng thời còn tăng nhanh tốc độ.
Liễu Y Nam gật đầu loạn xạ, lẩm bẩm nói sướng.
Nào chỉ có sướng, cô cảm thấy mình đều sắp bay lên trời rồi.
Cô đã từng cảm thấy, đời này có thể cùng anh làm một lần là cô đã viên mãn rồi, nhưng bây giờ cô mới phát hiện ra, cô lòng tham không đáy như thế.
Liễu Y Nam ôm cổ anh, dùng vú mềm cọ cọ ngực anh hóa giải cơn ngứa ngáy, cô giống như một con mèo con chưa thỏa mãn dục vọng, cầu xin anh có thể cho cô nhiều hơn.
Lộ Thịnh bị huyệt thịt chặt chẽ của cô kẹp đến mức eo tê dại, anh biết mình gần đến rồi, Liễu Y Nam cũng kém gì nhiều, anh sờ sờ phía sau lưng cô để cô thả lỏng: “Ngoan, để anh ra ngoài, không có mang bao.”
Cô tựa như quyết tâm muốn hành hạ chết anh, càng ôm càng chặt, lắc lắc đầu: “Không muốn… bắn vào đi… thời kỳ an toàn…”
Làm sao mà Lộ Thịnh không muốn bắn vào chứ, mỗi xuất tinh trong bao dù sao cũng không thoải mái, nhưng cô không đề cập tới anh cũng không cưỡng cầu.
Anh sít sao vòng lấy bờ vai cô, dùng toàn lực ra vào mấy chục cái, đè lưng của cô bắn ra.
Liễu Y Nam dựa vào trên người anh, toàn thân ướt sũng, sợi tóc còn mang theo nước, dòng nước chảy xuống, có mồ hôi, có nước, còn có chút chất lỏng không rõ.
“Giúp em gội đầu.” Liễu Y Nam ngay cả khí lực động ngón tay cào tóc cũng không còn nữa.
“Được.” Lộ Thịnh lấy dầu gội đầu một bên, nhẹ nhàng gội đầu cho cô.
“Còn có mặt nạ tóc cũng phải làm.” Liễu Y Nam từ từ nhắm hai mắt, ngửa đầu.
Lộ Thịnh cẩn thận từng li từng tí, sợ dầu gội đầu trượt vào trong mắt cô. Lại bôi mặt nạ tóc cho cô, sữa tắm, sữa rửa mặt, giống như chăm sóc con gái vậy.
Nếu như có thể sinh được một cô con gái giống như cô, vậy thì cũng rất tốt. Thậm chí anh còn có chút chờ mong, hay là trong bụng cô có thể đã có con gái rồi.
Đương nhiên một việc không để anh như nguyện chính là, kỳ an toàn này của Liễu Y Nam rất an toàn, mấy ngày nữa lên máy bay về nước, kỳ kinh nguyệt của Liễu Y Nam đến trước thời hạn hai ngày.
** ** ** **
Sau khi về nước nghỉ ngơi thời gian ngắn, cuối tuần Liễu Y Nam sửa sang quà tặng một chút chuẩn bị đi đưa cho Tô Lệ Vãn.
Điện thoại của Tô Lệ Vãn gọi nửa ngày mà vẫn luôn trong trạng thái tắt máy, Liễu Y Nam trực tiếp đi lên lầu gõ cửa.
Gõ cửa hồi lâu, Liễu Y Nam đều chuẩn bị từ bỏ rồi, Tô Lệ Vãn mới mở cửa: “Không phải nói anh là em đi tắm, bảo anh chuyển nhiều… Liễu Liễu, sao cậu lại tới đây.”
“Cái vẻ mặt này của cậu, rõ ràng không phải đợi tới.” Liễu Y Nam híp mắt dò xét cô ấy.
“Không phải, tớ tưởng rằng… thức ăn ngoài.” Tô Lệ Vãn kéo cô vào nhà.
“Bây giờ cậu và anh trai giao thức ăn còn có thể kéo tới chuyện tắm rửa? Tiêu chuẩn đủ lớn đó Vãn Vãn.”
“Đây không phải là tớ chuẩn bị tắm rửa à, bảo anh trai giao thức ăn tối nay đưa tới…”
Liễu Y Nam nửa tin nửa ngờ, ánh mắt quét trong nhà một vòng, không phát hiện ra vấn đề lớn gì, cuối cùng rơi vào chìa xe nằm trên tủ.
“Đại bảo bối, sao cậu lại đến đây? Cậu không gọi điện trước nói với tớ.”
“Gọi rồi, tắt máy.” Liễu Y Nam để đồ trong tay xuống, tự mình vào phòng bếp rót nước.
“A a a, hết pin rồi.” Tô Lệ Vãn lắc lắc điện thoại trong tay, cắm sạc vào.
Liễu Y Nam nhìn ra cô ấy có chút luống cuống, muốn nhanh khởi động máy, nhưng có thể điện thoại hết pin lâu rồi, một mực mở không lên.
“Cậu gấp cái gì, chờ một lát không phải là được à.” Liễu Y Nam ngồi xuống, nhìn cô ấy.
Điện thoại vừa mở ra, chuông cửa vang lên, Tô Lệ Vãn từ trên ghế sô pha bắn dậy, chỉ chỉ cửa: “Thức ăn ngoài của tớ.”
Liễu Y Nam nhìn Tô Lệ Vãn ra khỏi nhà, đóng cửa nhà lại, ở ngoài thầm thầm thì thì nói gì đó mới cầm thức ăn đi vào.
Cô ấy đặt đồ ăn lên bàn, Liễu Y Nam đi qua: “Một mình cậu ăn nhiều như vậy? Hai bát mì hoành thánh nhỏ một bánh bao chiên?”
“Cái này… không gọi đủ 25 tệ thì không ship.” Tô Lệ Vãn giải thích.”
“Một bánh bao chiên một bát mì hoành thánh là đã đủ 25 tệ rồi.”
“Đây không phải là đủ 35 tệ giảm 1 tệ sao!” Tô Lệ Vãn không biết hôm nay trí thông minh của Liễu Y Nam sao lại online như thế.
Lúc này điện thoại mà Tô Tệ Vãn sạc pin vang lên, Tô Lệ Vãn xem thông báo cuộc gọi, lại nhìn Liễu Y Nam, nhận điện thoại mơ hồ che miệng: “Làm gì?”
“Chìa khóa xe? Làm sao em biết ở đâu?” Giọng nói của Tô Lệ Vãn không phải rất lớn, nhưng Liễu Y Nam lại nghe thấy rõ ràng.
“Ở trên tủ.” Liễu Y Nam dựa vào bên cạnh bàn, ánh mắt giống như Tô Lệ Vãn mà liếc qua chìa khóa xe kia.
Tô Lệ Vãn nhìn cô, đột nhiên có chút xấu hổ, Liễu Y Nam mở miệng lần nữa: “Vãn Vãn, bảo anh trai giao hàng của cậu vào ăn bữa sáng xong rồi đi chứ.”