Đế Lộ


Vô tận cương vực có vô số vương triều, tông môn, đại tộc mọc lên san sát
Ngay tại Trung Vực Triệu Tộc tổ cửu thải hào quang xuất hiện ngay lập tức Triệu gia lão tổ che đi thiên cơ.

Nhưng trong giây lát đó đã có vô số đạo thần thức thăm dò tới nhưng e sợ uy thế của triệu tộc nên đã dần dần lui đi.

Trong viện tử lúc này 2 tiếng tiểu oa nhi òa khóc, ngay vừa rồi thê tử của Triệu Thần vừa sinh ra 2 đứa bé.

Một người thân cuốn cửu thải hào quang, còn một người cũng chỉ như bao đứa trẻ khác.

Ngay tức khắc trong phòng xuất hiện bá đạo thân ảnh chính giữa là Triệu gia tam tổ (một trong ba vị lão tổ của triệu gia) người bên phải là triệu gia đại trưởng lão người còn lại là kiếm ma lão tổ.

Ngay lập tức Triệu Thần liền muốn quỳ xuống hành lễ nhưng bị đạo lực lượng vô hình đỡ dậy, người vừa ra tay đó là Triệu gia tam tổ.
Lúc này Kiếm ma liền nói với Triệu Thần.
"Không biết ngươi đã đặt tên cho hai đứa trẻ chưa".

Triệu thần đáp "vẫn chưa tiền bối".
Lúc này triệu gia tam tổ nói "một trong hai đứa trẻ mang Đế Cốt"
Lời vừa dứt trong phòng lập tức yên tĩnh, tiếng kim rơi cũng có thể nghe được.
Triệu gia tam tổ nói tiếp "mà thân lại mạng cửu hào quang nên có các ngươi cũng biết ý nghĩa của nó rồi chứ".

Đột nhiên đại trưởng lão lên tiếng.
"Thân mang đế cốt sau này thành tựu Thiên Đế là chuyện đã chắc chắc như đinh đóng cột, mà thân còn mang cửu thải hào quang thì dựa vào bối cảnh Triệu gia ta muốn giúp nó đi xa hơn trên con đường truy tìm đại đạo cũng không có bao khó khăn.

Nên ta đề nghị nên đặt tên là Triệu Đế"
Nghe đai trưởng lão nói xong thì lúc này mọi người trầm ngâm chốc lát rồi cũng gật đầu đồng ý.
Rồi Triệu Thần nói "tiện cũng có Tam tổ ở đây thì xin ngài hãy đặt tên cho người còn lại luôn đi"
"Ta đã kiểm tra một lượt qua thân thể người còn lại rồi nhưng cũng không phát hiện ra có thể chất gì đặc biệt cũng chỉ phàm thể như người bình thường nên đặt tên là Triệu Viễn đi" Triệu gia tam tổ nói.
— QUẢNG CÁO —
Nghe Triệu gia tam tổ nói vậy Triệu Thần liền gật đầu và cúi người hành đa tạ lão tổ.
Triệu gia tam tổ nói tiếp "đợi Triệu Đế lên 3 tuổi rồi tự sẽ có người tới dẫn vào thánh địa và đích thân mấy lão tổ khác sẽ chỉ điểm tu luyện.

Còn Triệu Viễn sẽ phải tự dựa vào bản thân nó để tu luyện.

Mấy năm nay Triệu gia ta cũng ra đời vô số thiên tài nên tài nguyên không thể lãng phí lên một người bình thường được".
Rồi mọi liền nghe thấy Kiếm Ma nói "việc Triệu gia ta có người mang Đế cốt không được tiết lộ ra ngoài, nếu không hậu quả khó mà lường được.

Những thế lực đối địch với Triệu gia ta nhất định sẽ không từ thủ đoạn và tìm mọi cách để ám sát Triệu Đế".
'Để phòng chuyện xảy ra nên lát nữa ta sẽ phái thêm người tới ngọn núi trấn thủ" Triệu gia tam tổ nói.
Tuy Triệu gia ra đời một thiên tài mang Đế cốt là một chuyện vui đáng được ăn mừng.

Nhưng nếu tin tức này tiết lộ ra ngoài thì hậu quả vô cùng nghiêm trọng nên mọi đều lẳng lặng gật đầu với lời nói của Kiếm Ma.

Thấy mọi chuyện đã xong, ngay lập tức đại trưởng lão, kiếm ma và triệu gia tam tổ thân ảnh đã dần dần mờ nhạt cho đến khi biến mất.
Trong căn phòng lúc này chỉ còn lại Triệu Đế, Triệu Viễn và vợ chồng Triệu Thần.

Vợ Triệu Thần tên là Lý Phương Hoa thân phận cũng khô hề đơn giản là tộc nhân trong tứ đại thần tộc.

Lúc này Lý Phương Hoa mới có cơ hội lên tiếng "sau này tài nguyên tu luyện của Đế nhi thì đã có gia tộc lo, còn Viễn nhi thì chỉ còn cách dựa bản thân nó và chúng ta cũng chỉ có thể cung cấp một phần nào đó mà thôi".

Ngay lúc này Trong Thiên Cơ Lâu, ngọn núi cao nhất tọa lạc một cung điện không quá xa hoa nhưng ai cũng biết bên trong cung điện đó là Thiên Cơ lão nhân.

Người sáng lập ra thiên cơ lâu.

Tại trăm vạn năm trước có người nói ông ta đã đặt tới Thiên Đế.

Nhưng không được chứng thực.

Bởi ông xuất hiện ra tay lần cuối đánh một trận với Yêu Thánh Huyền Trang.

Lúc đó cảnh giới cũng đã một chân bước vào Thiên Đế.

Qua mấy trăm vạn năm không ai biết Thiên Cơ lão nhân đã bước vào Thiên Đế chưa.
Tin đồn vẫn mãi chỉ là tin đồn.

Lúc này trong cung điện ông lão già đang ngồi trên bồ đoàn trong tay không ngừng niệm pháp quyết.

Nếu như người ngoài ở đây thì có thể nhận đó là Thiên Cơ lão nhân.

Mộng giọng nói vang lên cũng mang theo một phần bất lực.
"Tại sao.? tại sao trên đời lại có người mà lão phu không thể tính ra được mệnh cách của người này.

Dù là Đế Cốt xuất thế thì ta vẫn có thể tính ra nhưng người này lại không thể"
Lúc này thiên cơ lão nhân uể oải ngồi đó, không còn dáng dấp thanh cao, đạo cốt mà chỉ như một người gần đất xa trời.

Chuyện cũng bắt đầu từ mấy ngày trước tại tổ địa Triệu Tộc xuất hiện cửu thải hào quang.

Ông cũng tính ra được Đế cốt xuất thế, nhưng bên cạnh Đế cốt còn một người, ông tính mãi cũng không nhìn ra bất kỳ điều gì.

"Đứa trẻ đó có hỗn độn khí bao phủ lão phu dò xét" thiên cơ lão nhân tự lẩm bẩm.

— QUẢNG CÁO —
Đến cuối cùng ông dùng tới thiên cơ kính để dò xét thiên cơ nhưng không thành mà phản phệ thành hình dáng bây giờ.

Thiên cơ lão nhân nói "có lẽ lần này lão phu phải xuống núi đi tìm hiểu một lần rồi".
Ngày qua ngày đi qua, hiện giờ Triệu Đế và Triệu Viễn cũng đã 3 tuổi.

Mà cũng theo như Triệu gia tam tổ nói mấy ngày trước đã đến đón Triệu Đế đi.
Mà Phần Thiên đại lục cứ mỗi đứa trẻ tới 3 tuổi là bắt đầu hấp thụ linh khí để mở ra đan điền.

Thời gian mở ra đan điền nhanh hay chậm không chỉ dựa vào thiên phú mà còn dựa vào công pháp từ đó cũng quyết định tương lai một người có thể trên con đường tu hành đi được bao xa.

Triệu Viễn tuy không thể chất đặc thù nhưng dựa vào có phụ thân là Thiên Thánh cảnh nên cũng thu được một bộ thánh giai Hỏa Viêm chưởng, chỉ cần dựa vào Hỏa Viêm chưởng tu luyện thì sớm hay muộn cũng có thể mở ra hỏa thuộc tính đan điền.

Triệu Viễn dựa theo công pháp tu luyện hấp thu linh khí đến nay cũng đã 4 năm nhưng thân thể chỉ có cường tráng và khỏe mạnh hơn người bình thường rất nhiều nhưng vẫn chưa có dấu hiệu mở ra đan điền.
Nay Triệu Viễn cũng đã bước vào 7 tuổi.

Như những người cùng lứa dù tư chất kém đến đâu cũng đã mở ra một nửa đan điền còn người có thiên phú dị bẩm đã sớm mở ra đan điền.
Mà Triệu Viễn lại vẫn chưa có dấu hiệu gì cho thấy mở điền.
Nên dần dần trong gia tộc cũng có lời đồ dàng Triệu Viễn chỉ là một phế thể, không có khả năng tu luyện.

Cha Triệu Viễn đã tìm đủ mọi cách, tìm hết thiên tài địa bảo nhưng cũng không có tác dụng gì.

Mà Triệu Đế tư chất tuyệt đỉnh chưa đầy 4 tuổi đã mở ra đan điền.

Trên một ngọn núi Triệu Viễn đang ngồi đó suy nghĩ về bản thân.
"Tại sao ta mỗi lúc hấp thụ linh khí thì như có vật gì đang hấp thụ nguyên khí của ta.

Dù có như nào thì ta cũng sẽ không từ bỏ, đại ca là thiên tài, chẳng lẽ ta lại là phế vật sao, chỉ cần ta cố gắng nhất định sẽ có một ngày ta có thể mở ra đan điền".
Cũng dựa vào tín nhiệm đó, đến nay cũng đã hơn 18 năm, nhưng Triệu Viễn vẫn không thể mở ra đan điền nhưng lại có trầm ổn hơn cả những người cùng lứa rất nhiều.

Từ đó Triệu Viễn đã gắn liền với cái danh phế vật.

Hàng ngày đều bị những người trong gia tộc chế giễu và phỉ nhổ.
— QUẢNG CÁO —
Nhưng những điều đó không làm cho Triệu Viễn nản chí mà dựa vào đó mà cố gắng từng ngày.

Trong đầu Triệu Viễn lúc này thầm nghĩ "nếu ta không thể tu hành linh lực vậy đã sao, vẫn còn thể tu mà.

Nhưng chưa đến cùng thì chỉ cần ta cố gắng chưa chắc đã không thể mở ra đan điền".
Dù thế mỗi ngày Triệu Viễn vẫn cố gắng hấp thu linh khí.

Cũng 18 năm này Triệu Viễn cũng cảm nhận ngày càng rõ ràng hơn trong cơ thể có vật gì đó đang hấp thu linh khí của mình.

Dẫn đến Triệu Viễn không thể mở ra đan điền.

"Nếu người đã muốn nuốt vậy ta sẽ cho ngươi nuốt đến no bạo thì thôi" Triệu Viễn nói.

Lúc này trong đầu Triệu Viễn xuất hiện một câu nói:
"Dù ngươi có hấp thụ linh khí bạo thể mà chết thì ta vẫn tồn tại theo thời gian".
Đột nhiên có câu nói trong đầu khiến cho Triệu Viễn giật nảy cả mình.

"Rốt cuộc là ai đang nói, đừng giả thần giả quỷ".
Kêu một lúc mệt mà không ai trả lời nên Triệu Viễn đành thôi.
"Chắc ta gặp quỷ rồi".
"Ngươi mới là quỷ, cả nhà ngươi đều là quỷ" lại tiếp tục có câu nói phát ra.
Lúc này Triệu Viễn nghĩ "nếu bên ngoài không có, chẳng lẽ trong cơ thể ta chăng"..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui