Thành Thiên Nguyên, Túy Tiên Lâu yêu khí tận trời.
Túy Tiên Lâu là sản nghiệp của Bích Tiêu Cung, một trong mười đại môn phái Thánh địa.
Ra vào Túy Tiên Lâu đều là người Tu Tiên giới, người trần vốn không gánh nổi tiêu phí ở đây.
Túy Tiên Lâu mỗi một tầng, mỗi căn phòng đều có dựng độc lập pháp trận dùng để phong tỏa tiếng động, hơi thở trong sân để phòng ngừa người khác dùng Nguyên thần niệm lực hoặc Thần thông rình coi.
Bây giờ, trong quán tập hợp đại yêu trong thiên hạ.
Cho dù có pháp trận cũng giấu không được yêu khí ngập trời.
Yêu khí cuồn cuộn xông thẳng phía chân trời.
Ở trên không Thành Thiên Nguyên ngưng kết thành một tầng mây yêu khí dày đặc.
Thành Thiên Nguyên lui tới chủ yếu đều là Nhân tộc.
Nhưng giờ phút này, phố lớn ngõ nhỏ biến thành dấu chân Yêu tộc.
Đại yêu, tiểu yêu không chút nào che giấu đi lại trên đường cái.
Nhân tộc nghi ngờ rằng do Thanh Lam đã trở về, Yêu tộc cảm thấy có chỗ để dựa vào nên không hề che giấu, ẩn núp, nhẫn nhịn Nhân tộc nữa.
Thậm chí, có một số yêu còn cố ý lắc lư trước mặt loài người, chọc người ta khó chịu.
Người tu tiên và Yêu tộc thỉnh thoảng phát sinh xung đột, thỉnh thoảng có đánh nhau kinh động đến đội hộ vệ thủ thành Thiên Nguyên.
Yêu tộc đoàn kết đã khiến cho Nhân tộc đứng ngồi không yên.
Đặc biệt là Yêu Thần Thanh Lam còn ở đây, càng làm cho mọi người cảm thấy sắp có giông bão ập đến.
Trong căn phòng nhỏ hội họp Yêu tộc, Đế Long hóa thành thiếu nữ 15-16 tuổi ngồi trên cây ngô đồng đang gặm linh quả Khương Hoài Ưu đưa cho.
Cô đang ăn linh quả cũng không quên chú ý động tĩnh xung quanh, đề phòng có ai động nhiên đánh cô không kịp trở tay.
Rốt cuộc thân phận của cô đã đưa tới không ít phiền toái, thêm việc Khương Hoài Ưu cho cô kỳ trân, rất dễ bị cướp bóc.
Đế Long sâu sắc cảm thấy kỳ trân ở trên người mình không an toàn chút nào.
Kiểu gì tương lai cũng sẽ bị cướp mất, chi bằng giờ cô ăn vào bụng bồi bổ cho chính mình.
Đế Long sinh ra đã là tiên.
Cho dù bây giờ bị phế thì sức mạnh Nguyên thần cũng không phải người tu tiên có thể so được.
Cô sinh ra dung hòa với trời, tinh thông pháp trận.
Pháp trận của Tu tiên giới và pháp thuật che đậy người khác nhìn trộm đối với Đế Long mà nói là thùng rỗng kêu to.
Cô mở Thiên Nhãn giữa trán ra quét nhìn bốn phía, động tĩnh trong phạm vi 500km một hạt cát cũng không bỏ sót toàn bộ rơi vào trong mắt cô.
Cô nhìn thấy cường giả tu tiên đang lặng lẽ chạy tới ở trong tông môn trên ngọn núi cao nhất của Thành Thiên Nguyên.
Các cấp trưởng lão của mười đại tông môn Thánh địa đều xuất hiện, cũng có vô số môn phái Tu tiên lớn nhỏ tham gia cùng.
Tu tiên các phái thông qua Cổng dịch chuyển, di chuyển số lượng lớn binh mã vào nội thành Thiên Nguyên.
Người tu tiên đã đến thành Thiên Nguyên trên mười nghìn người, càng nhiều người hơn nữa đang trên Cổng dịch chuyển chạy tới.
Đế Long xoay người nhảy xuống cây chạy vội tới bên cạnh Thanh Lam.
Đem cảnh tượng cô vừa thấy thi pháp hiện ra trên không trung.
Thanh Lam thấy thế sắc mặt lập tức trầm xuống, khóe miệng nở nụ cười lạnh.
Tộc trưởng các bộ tộc đang ngồi cũng lần lượt thay đổi sắc mặt.
Thanh bào đạo nhân trầm giọng nói: "Nhân tộc muốn một lưới bắt hết Yêu tộc chúng ta."
Trưởng lão tộc cá sấu nói: "Chúng ta tụ hợp trong thành Thiên Nguyên.
Đúng là tạo một cái cơ hội tốt cho Nhân tộc." Hắn vừa nói chuyện vừa nhìn Thanh Lam, nói: "Ta nghĩ Yêu thần sớm đoán được Nhân tộc sẽ có hành động này, tất nhiên đã lên kế hoạch từ trước."
Thanh Lam bình tĩnh mà nhìn trưởng lão cá sấu, cười nói: "Ta còn chưa ra tay, nhưng bọn họ đã ra tay trước.
Nhân tộc đây là muốn khai chiến với Yêu tộc ta!".
Nàng liếc mắt các vị tộc trưởng đang ngồi, nói: "Nhân tộc người đông thế mạnh, chúng ta bây giờ không thích hợp hỗn chiến với bọn họ.
Tộc trưởng các tộc tức thì trở về tập hợp Yêu tộc, tu sửa Cổng dịch chuyển, chuẩn bị chiến tranh." Nàng chỉ điểm một ít đại yêu tu vi thâm hậu, sức chiến đấu mạnh mẽ ở lại.
Để bọn họ cùng nàng chống người tu tiên Nhân tộc.
Tộc trưởng Yêu tộc đi vào nơi này cũng đã chuẩn bị đầy đủ.
Hiện giờ, Thanh Lam để bọn họ đi về trước, lần lượt thi triển thần thông rời đi thành Thiên Nguyên.
Biết độn đất thì độn đất đi, biết ẩn thân thì ẩn núp mà đi, có vẽ Cổng dịch chuyển rời đi, có mang theo vật khắc Cổng dịch chuyển bên người thì sử dụng rời đi.
Tộc trưởng các bộ tộc Yêu tộc rời đi chưa đến mười lăm phút, cửa thành Thiên Nguyên đột nhiên mở to ra.
Mười mấy nghìn người Tu Tiên giới đang dùng pháp bảo bay, cưỡi thú, hoặc cưỡi gió bay ở trên trời thành Thiên Nguyên mà đánh tới đây.
Trong nháy mắt thành Thiên Nguyên bị vây quanh đến kín mít.
Một người nam tử đầu đội kim quan sắc tím lãng tử phong trần cưỡi trên một con kỳ lân đứng trên đám mây, cất cao giọng nói: "Mời Yêu thần ra gặp mặt."
Yêu uy mạnh mẽ "Nhảy" phóng lên cao, một tia sáng màu xanh băng loá mắt từ trong sân nhỏ Túy Tiên Lâu phóng lên cao bay thẳng đến chín tầng mây.
Thanh Lam đón gió mà đứng, vẻ mặt ngạo nghễ nhìn chằm chằm nam tử đầu đội kim quan, lạnh lùng nói: "Có chuyện liền nói, có rắm thì thả, muốn chiến thì nhào vô, nói nhảm ít thôi!" Nàng khoác trường bào màu xanh lam quanh người tản ra ánh xanh lạnh lẽo.
Yêu khí cuồn cuộn từ trên người nàng tràn ra, ngay cả nền trời cũng đều bị nó ép tới ảm đạm không một tia sáng, dưới chân nàng hóa thành một mảnh vực sâu đen thui.
Chỉ có ánh sáng màu xanh lam giống như phượng hoàng đang lập lòe.
Mười mấy nghìn người tu tiên phát ra uy thế đứng trước mặt nàng cũng chậm rãi biến mất toàn bộ.
Mặc quân địch thiên binh vạn mã, một mình nàng vẫn đứng sừng sững.
Nam tử đầu đội kim quan sắc tím trầm giọng nói: "Xin hỏi Yêu thần, ngài triệu tập Yêu tộc xâm nhập thành Thiên Nguyên của ta là đạo lý gì?".
Thanh Lam ngạo nghễ mà cười, hỏi: "Tử Thiên Quân, là ai mang theo mười mấy nghìn binh mã giết tới đây?" Vẻ mặt nàng trầm xuống, lạnh lùng nói: "Nhân tộc các ngươi miệng thì đầy nhân nghĩa đạo đức nhưng thủ đoạn thì lại bất chính dơ bẩn? Muốn đánh tới đây, không đánh thì cút, cứ thích nói nhảm!".
Một gã tay cầm lưu kim thang cưỡi trên con thú đầu rồng thân sư tử tức giận nói: "Yêu nghiệt, ngươi mê hoặc yêu chúng ý muốn hủy tộc chúng ta yên bình, đền tội đi!" Hắn hét lớn một tiếng vung lên hai cây lưu kim thang xung phong liều chết mà chém tới Thanh Lam.
Thanh Lam hừ lạnh một tiếng, nói: "Chỉ bằng ngươi?" Nàng cong ngón tay bắn ra, một tia sáng màu xanh lam từ đầu ngón tay nàng bắn ra đánh thẳng nam tử kia.
Nam tử vung lên song thang dùng sức mà đập ánh sáng xanh Thanh Lam phóng tới, liền nghe một tiếng "Ong" trầm vang.
Ánh sáng xanh bị đánh tan hóa thành nghìn làn khói nhẹ tản ra.
Cơ thể gã không tự chủ được mà ngã về sau, đôi song thang thiếu chút nữa thoát khỏi tay bay ra.
Hai tay của gã tê dại, khe giữa tay cũng rạn nứt.
Lưu kim thang cũng xuất hiện mười mấy cái khe nứt, giống như sắp sửa vỡ tan tành.
Thanh Lam không thèm liếc gã một cái.
Nàng ngạo nghễ mà liếc qua hết thảy người tu tiên đang vây quanh, nói: "Một mình ta là có thể chém giết toàn bộ các ngươi!" Dứt lời, hai tay nàng mở ra triệu hồi bản mạng pháp bảo cầm trong tay, giọng nói thong thả từ giữa môi nàng cất lên: "Hơn 4000 năm nay, Nhân tộc chém giết vô số hậu duệ Yêu tộc của ta, bắt yêu non thuần hóa làm thú cưỡi.
Giết Yêu tộc chúng ta lấy máu thịt, da, xương dung luỵên pháp bảo, luyện chế đan dược.
Nay lại vọng tưởng một lưới bắt hết Yêu tộc, diệt Yêu tộc." Khi nói chuyện trong mắt sát khí cũng đã hiện ra, toàn thân sát khí đùng đùng.
Nàng lấy ra mũi tên đặt trên dây cung, mũi tên chỉ trời cao, vô số linh khí cuồn cuộn hội tụ vào mũi tên.
Tử Thiên Quân hét lớn một tiếng "Giết".
Hắn ngồi trên lưng kỳ lân, hai tay thủ thế trên đỉnh đầu biến hóa ra một tòa kim tháp ánh vàng rực rỡ.
Kim tháp vừa ra, bốn phương trời đất đều biến sắc, giông bão nổi lên như muốn xé toạc phương trời.
Kim tháp xoay tròn nhanh chóng lao về phía Thanh Lam.
Thanh Lam toàn thân tản ra hào quang màu u lam, pháp tướng của nàng hiện ra trông như con phượng hoàng to lớn 'chồng' lên người nàng.
Nàng đứng đầu ngọn gió, dáng người ngạo nghễ như phượng hoàng lâm thế nhân gian.
Kim tháp lượn vòng rồi đè trên đỉnh đầu nàng, đánh vào trên pháp tướng, nhấc lên từng lốc xoáy nước ánh vàng.
Nhưng nó cũng không thể làm nàng dịch chuyển một ly hay một bước nào.
"Giếtt--" vô số pháp bảo, phi kiếm, phi đao đánh trên người Thanh Lam, bị pháp tướng chắn lại hết thảy.
Có chục nghìn người Tu tiên nhào vào trong thành Thiên Nguyên giết hướng Yêu tộc.
Trong vô số tiếng khiển trách, có mấy chục bóng yêu khổng lồ phóng lên cao.
Những đại yêu này là dùng hình người thi triển pháp lực nghênh chiến Nhân tộc, hoặc là hiện về nguyên hình lấy bản thể nghênh địch.
Đại yêu lưu lại trong thành Thiên Nguyên đều là cường giả đã tu luyện mấy ngàn năm.
Bọn họ hóa thành bản thề đều là hình thể khổng lồ, như đồi núi nằm ngang nghiền nát bốn phương.
Vô số người Tu tiên tu vi yếu, gặp phải những đại yêu này lập tức bị nghiền thành bãi máu.
Mười hai con Giao long đại yêu đều thuộc dạng hiếu chiến, toàn bộ đều ở lại.
Bọn họ thấy Nhân tộc ùa vào thành, lần lượt hóa thành từng con Giao long to lớn nhào vào đám người.
Giao long thân hình so với con đường cái còn muốn rộng hơn lớn hơn.
Giao long vung lên móng vuốt trong không trung quét ra gió lốc làm vô số người tu tiên vỡ nát ngay tức thì, móng vuốt chụp xuống khắp mặt đất rạn nứt, phòng ốc sập hết.
Giao long tộc trời sinh có được một phần huyết mạch chân long, lại trải qua hơn ngàn năm tu hành toàn bộ đều đã có thần thông riêng.
Mười hai con giao long tập hợp cùng nhau thi triển pháp lực bắt đầu tạo sóng gió.
Trong giây lát, trong thành Thiên Nguyên mây đen sấm sét dày đặc, mưa gió bão bùng.
Giao Long tu 'Thủy' bình thường khi tu luyện là sẽ ngưng tụ sông nước vô tận kết thành thủy tinh nạp vào trong cơ thể.
Bây giờ nó há mồm phun ra lập tức hóa thành đại hồng thủy càn quét hết thảy.
Thành Thiên Nguyên to lớn nháy mắt hóa thành một mảnh đại dương mênh mông, càn quét vô số phòng ốc, vô số người bị cuốn vào trong nước lũ.
Phía trên đại dương mênh mông là Giao Long tu 'Hỏa' phun ra lửa, đốt nó thành biển lửa.
Phía trên biển lửa, đại tác phẩm gió táp mưa sa thì bổ sấm sét phía những người tu tiên Giới.
Thủy giao như nước, nhấc lên cơn sóng gió động trời, vùng vẫy thân hình to lớn giết tới những người tu tiên nghênh đến trước mặt.
Hỏa giao bay lên không, quay cuồng trong biển lửa chém giết Tu Tiên giới.
Vân long thi pháp cuốn ra cuồn cuộn mây đen che trời ngăn trở tầm mắt cảm giác của người khác.
Áo đen đạo nhân là Lôi long, quay cuồng trong biển mây từng chùm tia sét bổ một đám tu tiên Giới nổ thành mảnh nhỏ hoặc cháy thành than đen....
Thành Thiên Nguyên nháy mắt hóa thành địa ngục trần gian.
Người tu tiên tu vi nhỏ yếu gặp mặt những đại yêu này trên cơ bản đều là hóa thành bột mịn trong nháy mắt.
Trong thành Thiên Nguyên, thình lình xảy ra biến cố, người trần ở giữa biến cố đều chưa kịp giãy giụa đã bị đoạt đi tính mạng.
Trên bầu trời, đối đầu với Thanh Lam là các trưởng lão của mười đại thánh địa tạo thành chiến lực.
Thanh Lam bắn ra một mũi tên tràn ngập uy lực, đầu mũi nhọn bắn vào trên đại trận từ pháp bảo hợp thành mấy ngày liền đều không thể xé rách nó! Thảm cảnh kia cứ như ngày tận thế.
Thanh Lam múa may trên không trung, tay trái nắm cung tay phait kéo dây, một mũi tên lại một mũi tên bắn ra, mũi tên bắn ra bắn trung mục tiêi lại hóa thành ánh sáng trở về trong cơ thể nàng, lại lần nữa bắn ra.
Các trưởng lão Tu tiên Giới lấy ra vô số pháp bảo mạnh mẽ, thi triển pháp thuật đánh về hướng Thanh Lam, đánh đến mặt trời mặt trăng đều mất đi ánh sáng.
Đế Long đứng trong góc tường thành đổ nát, hồng thủy từ trên người cô chảy qua, biển lửa thiêu đốt trên đỉnh đầu cô.
Vô số thi thể chết oan uổng trôi theo dòng nước cuồn cuộn, từ tường thành lỗ hổng chảy ra ngoài thành.
Trên bầu trời, người tu tiên tử thương, đại yêu nổ thành một màn mưa máu rơi xuống đất, nơi nơi đều là tan xương nát thịt.
Xác của hai mẹ con bị hồng thủy cuốn lại đây, cho dù đã chết thì người mẹ vẫn ôm chặt đứa nhỏ ba tuổi trong lòng ngực.
Cách đó không xa, dứơi căn nhà bị sập, một người bị tường đè lên giữa người, nàng vươn tay phải được một người nam tử gắt gao mà nắm lấy, nam tử đã mất đi mạng sống.
Nhưng tay hắn vẫn cầm chặt tay nàng kia, ngay cả hồng thủy cũng không thể tách rời bọn họ.
Từng màn cảnh tượng thảm thương rơi vào trong mắt Đế Long.
Mới đây thôi rất nhiều người còn đang bình yên mà sống cuộc sống của mình, sau một giây tính mạng đã bị đoạt đi.
Cô ngẩng đầu nhìn những người cưởng giả đang đánh nhau túi bụi, lại cúi đầu nhìn những người rơi vào trong hồng thủy đã chết mà ngơ ngác thẫn thờ.
Người tu tiên và Yêu tộc đánh nhau, cùng người trần có liên quan sao? Vì sao lại làm liên lụy nhiều người trần như vậy chết đi? Chiến tranh tới đột ngột như vậy, liền một cơ hội chạy trốn cũng không cho bọn họ.
Có người tu tiên phát hiện bóng dáng Đế Long, bay nhanh vọt tới triều Đế Long.
Pháp bảo mạnh mẽ bay thẳng đến nện xuống Đế Long!
"Ngươi dám!" Bạch giao trong nước nhìn thấy có người tu tiên đánh Đế Long, nổi giận gầm lên một tiếng vung lên móng vuốt liền vọt lại đây.
Đế Long chợt biến mất, nháy mắt đã xuất hiện hơn năm nghìn mét ngoài xa, pháp bảo công kích thất bại.
Bạch giao lao tới địa phương Đế Long vừa đứng đánh với người tu tiên từ bầu trời lao xuống, tường thành đã sập nay hoàn toàn đổ nát.
Đế Long lại ngẩng đầu nhìn trời, Thanh Lam đang giết cường giả Tu tiên Giới khó hòa giải, trong mưa tên có người không ngừng ngã xuống.
Cô hóa thành một tia ánh sáng dán mặt đất bay cực nhanh, bằng tốc độ nhanh nhất rời xa.
Đế Long chạy như bay một đường.
Phía sau, trên bầu trời thành Thiên Nguyên có vô số ánh sáng lóa mắt lập loè, pháp thuật, pháp bảo va chạm bắn ra từng tia từng chùm pháo hoa lửa.
Yêu tộc muốn mạnh hơn phải cùng Nhân tộc tranh hùng.
Nhân tộc muốn bóp chết Yêu tộc ở giai đoạn đầu.
Bọn họ muốn thừa dịp Thanh Lam còn chưa thống nhất, lần nữa dẫn dắt Yêu tộc lớn mạnh, diệt trừ hoặc trấn áp Thanh Lam và các đại yêu có liên quan, để tránh tương lai thành
một lần nữa đem Yêu tộc lớn mạnh lên đem Thanh Lam cập Yêu tộc liên can đại yêu tiêu diệt hoặc trấn áp, để tránh tai họa tương lai.
Hiện tại Nhân tộc không chấp nhận được Yêu tộc, thì Yêu tộc cũng không nhìn vừa mắt Nhân tộc.
Đây chỉ là cuộc so tài trước chiến tranh của Nhân tộc và Yêu tộc mà thôi.
Đế Long không muốn cuốn vào trận chiến này.
Cô nhìn thấy quá nhiều người trần vô tội chết thảm và người tu tiên chết đi, máu chảy đầm đìa.
Hiện thực làm cô sâu sắc biết rằng nhỏ yếu là cỡ nào chuyện đáng buồn và đáng sợ.
Trong cuộc chiến giữa các cường giả, nhỏ yếu đừng mơ phản kháng, ngay cả sức để giãy giụa cũng không có.
Đế Long chạy ra hai ngàn đường sống, đột nhiên nhìn thấy phía trước đứng một bóng người mặc áo xanh, tà áo bay phấp phới trong gió.
Nàng đang ngẩng đầu nhìn ra xa về hướng thành Thiên Nguyên.
Đế Long dừng bên cạnh bóng dáng kia hóa thành hình người, kêu một tiếng: "Khương Hoài Ưu."
Khương Hoài Ưu quay đầu lại nhìn Đế Long, ánh mắt thờ ơ lạnh nhạt.
Đế Long hỏi: "Cô ở chỗ này xem chiến? Cô chỉ xem thôi hả? Nơi đó đã có rất nhiều người chết, có người tu tiên, có người trần, còn có đại yêu.".