Pete ra sức giãy dụa nhưng hoa huyệt bị người bóp trong tay nhẹ nhàng nhào nặn làm cậu kêu khẽ, không dám động nữa.
Cậu thảng thốt: "Cậu lớn? Chẳng phải ngài và cậu Chakrii..."
Vegas sờ bên ngoài hoa huyệt, lúc tối thao quá ác nên hai mép thịt vẫn còn sưng tấy. Dù vậy Pete bị hắn sờ một cái liền thấy ngứa, Vegas nhét vào một ngón tay rồi hắng giọng nói "Tôi có linh cảm cái huyệt này của em nhớ tôi nên mới đến đấy."
Pete cảm thấy kỳ quái, co rúm người lại để Vegas dừng tay, cậu hỏi "Nhưng cậu Chakrii đợi ngài trong phòng mà?"
Vegas hơi lui ra sau, ngón tay vạch hai mép thịt ngắm nghía một phen "Sau này Chakri sẽ không tới nữa đâu."
"Tại sao? A...cậu lớn đừng nhìn...chỗ ấy xấu lắm" Pete ngượng ngùng che kín hoa huyệt, ánh mắt Vegas quá nóng, huyệt kia chỉ bị hắn nhìn thôi đã liên tục chảy nước ra ngoài.
Mặc dù trong mắt Vegas tràn đầy dục vọng nhưng sắc mặt lại đột nhiên lạnh đi "Chakrii vượt khuôn, cậu ta muốn chuyên sủng, thật quá ngây thơ rồi."
Nói xong hắn cúi đầu xuống, bắt đầu liếm láp dòng suối ngon ngọt kia.
Pete co quắp run rẩy, làn da cũng hơi ửng hồng, cậu vô thức muốn túm lấy gì đó, khi sờ đến mái tóc ngắn mềm mại của cậu lớn thì chợt nhớ hắn vừa nói vượt khuôn, cậu tỉnh táo lại rồi bấu chặt vào ván giường dưới người.
Vegas hút chùn chụt, Pete bị liếm đến cao trào, vòng eo ưỡn lên, cậu ngửa ra sau há miệng thở dốc, một lúc lâu sau mới nằm thẳng lại.
Vegas dừng lại động tác. Hắn kéo tấm khăn Pete treo ở tủ bát bên cạnh lau sạch hạ thân cho cậu rồi ôm cậu nằm trong chăn.
Pete vốn đã mệt rũ, lần này còn bị giày vò, bên cạnh lại có thêm nam nhân tỏa ra sức nóng nên trong chăn vô cùng ấm áp. Cậu vô thức vùi đầu vào cổ Vegas nhanh chóng ngủ say.
Thân hình Vegas cao lớn nên dễ dàng ôm trọn tiểu tình nhân, hắn nhớ lại chuyện lúc nãy trong phòng mình, trên mặt lộ vẻ căm ghét và tức tối, lại cúi đầu nhìn Pete ngủ say, chẳng biết có phải cố ý hay không mà thấp giọng uy hiếp "Em cũng đừng giống như cậu ta đấy nhé."
Nhưng đáp lại hắn chỉ có tiếng hít thở đều đều của người trong ngực. Vegas đợi hồi lâu không thấy Pete nhúc nhích thì bất giác mỉm cười tự giễu.
Hắn vốn dùng thủ đoạn tà ma để bắt Pete theo mình, giờ lấy đâu ra tự tin nói những lời này, nhưng vẫn hy vọng Pete khác với những tình nhân tâm cơ muốn trèo cao kia, hắn rất thích thân thể song nhi này, cảm giác mới lạ có thể sẽ duy trì một thời gian rất dài.
Khi Pete thức giấc thì cảm thấy toàn thân như nằm trong quả cầu lửa, khuôn mặt đỏ bừng, khó khăn lắm mới chui ra khỏi vòng tay Vegas, cậu chà mạnh lên mặt buộc mình tỉnh táo lại.
Vegas bị cậu đánh thức, nhíu mày lẩm bẩm "Giờ nào rồi?"
Pete vẫn luôn thắc mắc rốt cuộc giọng nói của Vegas bị thế nào, bình thường chỉ hơi khàn nhưng bây giờ vừa tỉnh ngủ nên thanh âm càng thêm khàn đặc đáng sợ. Hắn kề vào tai cậu nói khẽ hệt như yêu ma ăn thịt người, Pete sởn gai ốc nhích sang bên cạnh "Giờ Thìn ạ."
Vegas túm eo cậu kéo về ôm chặt "Em muốn chạy đi đâu?"
Hắn xoa nắn thân thể Pete, hưởng thụ sự mềm mại của người trong ngực "Ôm cũng dễ chịu thật, xương em sao lại nhỏ quá vậy..." Hắn thở dài một tiếng, phớt lờ Pete giãy dụa, cứ thế nằm im đến khi quản gia gõ cửa giục cậu làm việc mới bò dậy.
Vegas mở cửa nói với bà Noi "Tìm mấy người thông minh lanh lợi theo mợ Hai ra ngoài may mấy bộ đồ, y muốn mua gì cũng được."
Bà Noi gật đầu đáp: "Dạ."
Đây là lần đầu Pete ra đường chỉ để mua mấy bộ đồ. Trước kia cậu đi hay về đều vội vã, mua xong những vật thiết yếu liền hấp tấp trở về làm việc.
Không giống bây giờ ung dung nhìn trái ngó phải. Những xâu kẹo hồ lô cắm trên cọc rơm hay mấy món đồ chơi nhỏ tinh xảo làm bằng đường đều là thứ trước kia cậu không bao giờ dám nhìn lâu. Sự mới mẻ này khiến Peterất phấn khích, hai mắt mở to chỉ hận không thể ghi nhớ hết mọi thứ đồ chơi thú vị bày đầy hai bên đường.
Tiểu Lâu thấy cậu không nhấc nổi chân thì cười khúc khích "Mợ nhỏ muốn mua gì cứ mua đi, chúng ta đem đủ tiền mà!"
Pete xấu hổ đỏ mặt, liên tục xua tay "Không cần không cần, mấy vật này đều không cần thiết, chúng ta mua quần áo đi."
Tiểu Lâu nhoẻn miệng cười rồi móc ra túi tiền chạy vụt đi, lúc quay lại trong tay cầm đầy những thứ Pete vừa ngắm.
"Được rồi mợ nhỏ, dù sao em cũng xài tiền cậu lớn nên không cần đau lòng đâu, cậu lớn thương ngài lắm nên đừng câu nệ làm gì." Tiểu Lâu đưa cho cậu một xâu kẹo hồ lô.
Quả mận chua được nước đường bên ngoài trung hoà vừa chua vừa ngọt, Pete cười hai mắt cong cong, ăn hai ba quả rồi đưa phần còn lại cho Tiểu Lâu nếm thử.
Dù sao nhìn bên ngoài Pete cũng là nam nhân nên chắc chắn sẽ không may sườn xám đang thịnh hành của nữ nhân. Ông chủ tiệm đo kích cỡ cho cậu, đặt may mấy chiếc áo rồi trở về. Lúc trả tiền Pete nghe giá mà hết hồn, chỉ sợ một giây sau bọn họ sẽ bị níu lại chỗ này.
Pete kéo Tiểu Lâu vừa trả xong tiền ra một góc hỏi nhỏ "Chúng ta đủ tiền không?"
Tiểu Lâu cứ tưởng chuyện gì to tát lắm, nàng giơ túi tiền trĩu nặng lên "Đủ! Bảo đảm đủ! Mợ nhỏ còn muốn mua gì nữa không, em mua được hết."
Pete thấy người hầu bên cạnh ôm đầy đồ ăn vặt thì có chút ngại ngùng "Thôi thôi, chúng ta về đi, bấy nhiêu đây là đủ rồi."
Tiểu Lâu sực nhớ ra cái gì nên nói Pete đứng đây đợi mình, sau đó lại chạy biến đi. Khi trở về trong tay có thêm một cái túi nhỏ, nói là lão gia dặn nàng mua. Mặc dù Pete hơi tò mò nhưng đây là vật Vegas mua nên cậu cũng không tiện hỏi nhiều.Đến sau bữa tối Vegas mới về phủ với vẻ mặt mỏi mệt, giọng cũng khàn hơn "Cậu phục đặt may chưa? Mua được gì rồi?"
Trong phòng Pete vốn không có trà, vì cậu lớn thường đến nên trong ấm luôn pha sẵn.
Vegas nhấp một ngụm trà, nhìn vòng eo nhỏ nhắn và cặp mông giấu dưới áo choàng ngắn của tiểu tình nhân đang trải giường thì đột nhiên rất muốn ngắm cậu mặc sườn xám.
Pete nửa quỳ trên giường trải rộng chăn mền rồi nói "Em mua mấy bộ áo ngắn, ông chủ nói hai ngày nữa tới lấy."
Vegas gật đầu gọi Tiểu Lâu vào.
"Mua đồ chưa?"
Tiểu Lâu cung kính đưa túi nhỏ kia cho hắn rồi lui ra khỏi phòng, trước khi đi còn che miệng cười trộm.
Vegas lấy ra xem rồi vẫy gọi Pete "Tới đây."
Pete mới trải được nửa giường đành dừng lại đi tới cạnh hắn, bối rối cầm lấy cái túi.
Đến khi thấy rõ vật màu đỏ bên trong là gì, Pete "a" một tiếng rồi vội vàng ném nó về lại trong ngực Vegas như bị bỏng tay.
Vegas lấy ra cái yếm đỏ chót thêu hình đôi uyên ương, đứng dậy đẩy Pete xấu hổ đỏ bừng mặt tới bên giường, giũ yếm ra ướm thử lên người cậu "Chắc là vừa đấy, cởi đồ ra mặc thử xem."
Pete lắp bắp nói không nên lời, cậu đã hết chỗ lui nên ngồi phịch xuống giường "Cái này cái này cái này...sao lại bắt em mặc được! Đây chẳng phải đồ của nữ nhân sao!"
Vegas đứng cạnh giường chồm tới gần, đột nhiên đưa tay phủ lên bầu vú tuy nhỏ nhưng vô cùng mềm mại của cậu dưới lớp áo.
"Nghe lời, mặc vào đi."