Edit- beta: Công Tử Như Họa
"Không thể tin được! Thái Tử điện hạ chính là người xếp hạng đầu tiên của Huyền Vân Tông lần này!"
"Mặc Hoa Hi cũng là vì có Già Nhược tôn thượng cho ba pháp bảo tốt! Cộng thêm một chút may mắn mà thôi!"
"Tuy có ba pháp bảo tốt, nhưng muốn sử dụng được..
Có điều may mắn thực sự quá tốt rồi! Làm cho người khác không ngưỡng mộ cũng không được!"
"Vừa rồi Mặc Thiên Vũ kia nói cái gì mà? Nếu Mặc Hoa Hi thắng, nàng ấy sẽ tự mình phế đi Linh Nguyên của mình, không biết có phải là thật hay không."
"Nàng ấy còn mời Già Nhược tôn thượng làm chứng nữa mà, không thể chối cãi chứ?"
* * *
Bảy mồm tám lưỡi bàn tán nghị luận, vốn đang ngưỡng mộ sự may mắn của Mặc Hoa Hi, nhưng nhanh chóng bị thu hút bởi lần đánh cược của Mặc Thiên Vũ.
Tiếng bàn tán càng lúc càng lớn, ai bảo Mặc Thiên Vũ ngày thường quá kiêu ngạo, chọc không ít người, bởi vậy hiện tại có rất nhiều người càng hy vọng nàng ta tự phế Linh Nguyên!
Sắc mặt của Mặc Thiên Vũ càng ngày càng tái nhợt, giọng nói của vô số người ở xung quanh, làm nàng ta sợ hãi đến mức trốn ra sau lưng Mặc Thiên Tuyết.
"Đại tỷ, cứu muội, muội sợ, rất sợ!" Nàng ta gần như là khóc lên!
Trong lòng Mặc Thiên Tuyết bực bội một trận, cái tên ngu xuẩn này! Ai bảo vừa rồi nàng liều lĩnh lập những lời thề đó chứ? Bây giờ có muốn đổi ý cũng không kịp!
Khế ước của lời thề, không thể vi phạm!
Nàng là một phàm nhân, có thể có cách gì được?
Thế nhưng, nàng là Mặc Thiên Tuyết ôn nhu lương thiện, nàng không thể đối xử với muội muội ruột của mình thấy chết mà không cứu được.
"Tôn thượng." Mặc Thiên Tuyết quỳ xuống, khuôn mặt lập tức rưng rưng nước mắt, khóc như hoa lê tắm trong mưa, rất đáng thương.
"Thiên Vũ không hiểu chuyện, xin tôn thượng đại phát từ bi mà cứu nàng ấy."
"Vậy à! Là nàng ấy chủ động nhắc tới! Khế ước của trời đất, nói đổi thì đổi, dựa vào đâu chứ?"
Trong sân rộng lập tức có không ít người lớn tiếng phản đối.
Toàn thân Mặc Thiên Vũ run rẩy, ở cái tuổi này nàng ta mới biết trải qua gió to sóng lớn là gì, sợ tới mức thất kinh hồn vía, trốn ở sau lưng Mặc Thiên Tuyết căn bản không dám nói gì.
"Tôn thượng khai ân, Thiên Vũ là muội muội của ta, với tư cách tỷ tỷ, sao ta có thể đứng trơ mắt nhìn muội ấy bị tước đoạt Linh Nguyên chứ?"
Mặc Thiên Vũ bật khóc lên, nàng quả thật rất đẹp, vừa khóc như vậy, lập tức lấy đi trái tim giấu kín của không ít nam nhân.
"Thiên Tuyết tiểu thư thật là lương thiện, đáng tiếc lại có một muội muội như Mặc Thiên Vũ, thật là đáng thương mà."
"Đúng vậy, chuyện này không có liên quan đến nàng ấy."
* * *
Hoa Hi lạnh lùng nhìn sự thay đổi của những người này, xem ra so với Mặc Thiên Vũ, Mặc Thiên Tuyết thật sự thông minh hơn nhiều.
Chỉ có điều quy luật của trời đất, cũng không phải có thể tùy tiện vi phạm, ngoài Thần tộc có thực lực mạnh mẽ ra, không ai có thể trốn thoát!
Nhưng Thần tộc muốn sửa đổi khế ước, cũng phải trả một cái giá rất lớn.
Vậy nghĩ xem, Già Nhược tôn thượng có lòng tốt như vậy hay không.
Tiểu thí hài này, thấy bộ dạng trẻ con đơn thuận vậy thôi, thật ra lòng trả thù rất mạnh bạo, bụng dạ hẹp hòi.
Có quỷ mới tin hắn có lòng tốt gì đó!
Quả nhiên, trong các giọng nói khác nhau, Già Nhược bỗng nhiên cúi đầu xuống, nhẹ ho khan hai tiếng.
Một cao thủ của Huyền Vân Tông đi theo hắn lập tức đi qua, cung kính dìu đỡ hắn, vẻ mặt không thay đổi nói: "Tôn thượng gần đây đang trong kỳ tu luyện quan trọng, cơ thể có chút không khỏe, chiếu cố Mặc tiểu thư chỉ sợ.."
Còn chưa nói xong, Mặc Thiên Vũ bỗng nhiên khóc lớn lên một tiếng 'oa ".
" Không mà! Xin tôn thượng hãy cứu ta, ta không muốn bị cướp đoạt Linh Nguyên! Ta không muốn làm phế vật! Tôn thượng hãy cứu ta đi!"
Bộ dạng này của nàng ta thật đúng là một tý hình tượng cũng không có, hết là một tên ngu xuẩn lại còn là nữ nhân bị điên!
Nàng ta vừa khóc vừa kéo y phục của Mặc Thiên Tuyết, chiếc váy trắng dài phiêu bồng của Mặc Thiên Tuyết suýt chút bị vạch, lộ ra bờ vai trắng nõn..
.