Đệ Nhất Kiếm Thần


Cách đó không xa, Diệp Huyên im lặng.

Nghĩ lại!  
Khi nãy vì sao lại thua?  
Chỉ vì hình nhân gỗ ra hai kiếm sao?  
Thật ra thì không hoàn toàn đúng!  
Còn có một lý do khác, chính là tốc độ ra kiếm của hắn vẫn chưa đủ nhanh, hơn nữa năng lực phản ứng cũng không đủ, vì lúc đối phương ra kiếm thứ hai, hắn còn chưa phản ứng kịp!  
Đây là bị áp chế về cả tốc độ và ý thức!  
Diệp Huyên nhìn hình nhân gỗ ở phía xa, hắn có hơi nghi ngờ, đây thật sự là hình nhân gỗ ư?  

Lúc này, hình nhân gỗ kia đột nhiên chĩa kiếm vào Diệp Huyên, ý bảo Diệp Huyên tiếp tục lên đi!  
Diệp Huyên cầm kiếm đi về phía nó, Đế Khuyển ở một bên đột nhiên nói: “Cẩn thận”.

Nó đã nhìn ra hình nhân gỗ này ra chiêu chí mạng, không hề có ý nương tay.

Diệp Huyên gật đầu một cái, sau đó đi tới trước mặt hình nhân gỗ, lần này, hình nhân gỗ không ra tay, mà Diệp Huyên cũng không ra tay.

Cả hai cứ đứng như thế khoảng nửa canh giờ!  
Nửa canh giờ này, cả hai đều không ra tay.


Lúc này, Diệp Huyên đột nhiên xuất kiếm, mà khoảnh khắc Diệp Huyên xuất kiếm, hình nhân gỗ cũng xuất kiếm theo!  
Kiếm ra rất nhanh, hơn nữa còn là song kiếm!  
Sắc mặt của Đế Khuyển ở một bên cũng hơi nặng nề.

Phi kiếm của Diệp Huyên nhanh đến mức nào nó cũng đã thấy, nhưng tốc độ ra kiếm của bốn người trước mặt lại còn nhanh hơn cả phi kiếm của Diệp Huyên!  
Lúc này, Diệp Huyên đột nhiên chém một kiếm về phía trước.

Một kiếm này của hắn chém thẳng về phía bóng người trước mặt mình kia, nhưng hắn vừa mới chém xuống, kiếm của bóng người đó chợt đâm vào mũi kiếm của hắn.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận