Đế Khuyển đi sang một bên, nó nằm bò trên mặt đất, bắt đầu hồi phục cơ thể của mình.
Nước thánh hấp thụ trong Thánh Tuyền lúc trước, nó vẫn chưa hấp thụ được hoàn toàn.
Liên Loan Nhi nhìn Đế Khuyển: “Ngươi không lo lắng sao?"
Đế Khuyển khẽ nói: "Lo lắng cái gì? Mạng của tên tiểu tử đó lớn lắm!"
Nó biết, trên người Diệp Huyên có tòa tháp đó, bình thường sẽ không bị tổn hại gì!
Đặc biệt là tòa tháp đó đang ở trong cơ thể của Diệp Huyên.
Nếu như Thần Vương Tọa muốn giết chết Diệp Huyên, Thần Vương Tọa chắc chắn sẽ gặp xui xẻo!
Không đúng, bây giờ Thần Vương Tọa đã gặp xui xẻo rồi!
Thần Vương Tọa là bảo vật cấp bậc Đạo Cảnh, nhưng nó biết Thần Vương Tọa chắc chắn không thể đối phó được với thanh kiếm kia!
Đế Khuyển không nghĩ về Diệp Huyên và Thần Vương Tọa nữa mà bắt đầu chuyên tâm hồi phục cơ thể.
Liên Loan Nhi nhìn vào trong mật thất, Tiểu Linh Nhi vẫn đang đuổi theo Thần Vương Tọa đó với vẻ tức giận!
Mà lúc này Diệp Huyên đang ở đâu?
Lúc Diệp Huyên ngồi lên Thần Vương Tọa đó, cả người hắn trực tiếp biến mất, lúc xuất hiện lại lần nữa thì bản thân đã ở trên chiến trường.
Chiến trường!
Diệp Huyên phóng tầm mắt ra xa, xác chết khắp nơi, xung quanh tràn ngập mùi máu tanh nồng nặc.
Đây là đâu?
Diệp Huyên hơi cau mày, hắn đi về phía trước, dưới chân có tiếng nước, không phải, đều là máu!
Ảo cảnh?
Kiếm ý của Diệp Huyên tỏa ra bốn phía, nhưng không lâu sau đó, Diệp Huyên nhíu chặt mày lại.
Không chỉ như vậy, tất cả xác chết trên mặt đất xung quanh đó đều chậm rãi đứng lên.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Diệp Huyên khẽ nhíu mày, giở trò quỷ gì vậy?
Mà lúc này, những xác chết đó đã xuống tới chỗ hắn.
.