Đệ Nhất Kiếm Thần


Chẳng những thế, trên cánh tay của Diệp Huyên còn có một vết đao sâu hoắm, thấy được cả xương trắng!  
Vẻ mặt Diệp Huyên rất nặng nề!  
Đao của cô gái này thật sự quá nhanh!  
Nhanh đến mức người ta không kịp phản ứng!  
Khi nãy hắn cũng chỉ đề phòng theo bản năng, mà khi lấy lại tinh thần thì hắn đã thế này rồi!  
Lúc này, hắn lại một lần nữa biết được cái gì gọi là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên!  
Cách đó không xa, thiếu nữ nhìn Diệp Huyên một cái: “Đến lượt ngươi rồi!”  
Diệp Huyên nói: “Vì lý do công bằng, ta cần chữa thương!”  
Thiếu nữ nhìn Diệp Huyên: “Được thôi!”  
Diệp Huyên ngồi xếp bằng dưới đất, bắt đầu hấp thụ Thần Tinh!  
Thiếu nữ cũng không nôn nóng, cứ đứng bên cạnh như thế, nhẹ nhàng vuốt ve ngựa Tinh Hà bên cạnh, con ngựa cũng rất ngoan ngoãn.

Nửa canh giờ sau, Diệp Huyên đang ngồi xếp bằng trước cổng đứng lên, hắn nhìn thiếu nữ, sau đó giơ kiếm Thiên Tru trong tay lên: “Ta không thể sử dụng thanh kiếm này, đúng không?”  
Thiếu nữ mặt không cảm xúc: “Phải, kiếm khác tùy ngươi sử dụng!”  
Diệp Huyên gật đầu, sau đó nói: “Tiểu Linh Nhi, lấy kiếm của ta đến đây!”  
Vừa dứt lời, một cô bé xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, chính là Tiểu Linh Nhi, cô bé còn ôm một thanh kiếm trước ngực!  
Khi thấy thanh kiếm kia, sắc mặt của thiếu nữ ở cách đó không xa lập tức trở nên lạnh lẽo, rõ ràng thanh kiếm này còn mạnh hơn cả thanh kiếm khi nãy nữa!  
Hơn nữa khi thanh kiếm này xuất hiện, ngựa Thất Tinh ở bên cạnh nàng ta cũng trở nên bất an.

Nguy hiểm!  
Thiếu nữ nhìn chằm chằm Diệp Huyên, Diệp Huyên nghiêm mặt nói: “Ta dùng kiếm này, không thành vấn đề chứ?”  
Thiếu nữ lắc đầu: “Thì ra một con người có thể vô sỉ đến mức này, ngươi đã đổi mới nhận thức của ta về hai chữ ‘vô sỉ’ rồi đấy!”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận