Đệ Nhất Kiếm Thần


Chẳng mấy chốc, từng hơi thở của cường giả đang ào ào bay ra từ trong thành, chỉ chốc lát, đã có hơn ba mươi cường giả xuất hiện trước mặt Diệp Huyên.

Ba mươi người này đang định ra tay thì bỗng một giọng nói vang lên từ trong thành: "Lui ra!"  
Nương theo giọng nói này, một người đàn ông trung niên đi ra, là Cổ Liêm.

Cổ Liêm đi đến trước mặt Diệp Huyên, cười bảo: "Ta biết ngươi chắc chắn sẽ đến, ngươi! "  
Nhưng vào lúc này, Diệp Huyên đột nhiên biến mất, hai mắt Cổ Liêm híp lại, tay phải nắm chặt, tung ra một quyền.

Ầm!  
Nháy mắt quyền tung ra, kiếm của Diệp Huyên đã cách gã ta chừng một trượng bỗng dừng lại.


Không gian xung quanh hai người bỗng vặn vẹo!  
Tay phải Cổ Liêm đột nhiên vươn ra rồi xoay tròn.

Ầm!  
Cả người lẫn kiếm của Diệp Huyên bỗng chốc bị đẩy lùi hơn trăm trượng.

Mà chuôi kiếm Tiên Linh trong tay Diệp Huyên đã xuất hiện vết nứt.

Cổ Liêm nhìn Diệp Huyên một chút rồi nói: "Không thể không nói, ngươi quả thật rất yêu nghiệt, nhưng tiếc là vẫn còn kém nhiều lắm".

Lời vừa dứt, gã ta bước về trước một bước, vừa dẫm chân xuống, không gian xung quanh Diệp Huyên rung lên kịch liệt, cùng lúc đó, một bóng mờ bỗng lóe lên giữa không trung.


Nhanh!  
Nhanh đến mức mắt thường không thể nhìn thấy được.

Cho dù Diệp Huyên có kiếm nhãn nhưng cũng không nhìn thấy được quỹ đạo tốc độ của đối phương!  
Nhất định phải dốc toàn lực.

Ầm!  
Ầm!  
Kiếm quang vỡ vụn, nhưng Cổ Liêm lại liên tục thối lùi về sau gần trăm trượng.

Cổ Liêm nhìn tay phải của mình, lúc này đây, trên mu bàn tay phải gã ta đã có một vết kiếm hằn sâu.

Cổ Liêm ngẩng đầu nhìn Diệp Huyên, trong mắt lóe lên ý lạnh, lần này gã ta không nói nhảm nữa, lập tức tiến lên một bước, tay phải nắm chặt lại, ngay lập tức, một luồng sức mạnh cường đại tụ lại trong lòng bàn tay gã ta.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận