Đệ Nhất Lang Vương


Nhà họ Lưu đã bị điều tra.

Sáng ngày thứ hai Lưu Hải bị tổ điều tra nhốt vào nhà giam.

Kết cục còn lại hoàn toàn không có bất ngờ, dựa vào bằng chứng Vương Đào cung cấp cũng đủ khiến cái đầu nhỏ của Lưu Hải ăn mấy viên đạn rồi, mà bố không dạy nổi con, để Lưu Hải làm ra những chuyện này thì có thể bình an vô sự được sao? Không ai cảm thấy bố Lưu Hải, Lưu Phong là người vô tội, cho dù không biết những chuyện Lưu Hải làm nhưng người bố như vậy bên trong chắc cũng không sạch sẽ gì.

Tóm lại, trong sự kiện lần này, nhà họ Lưu không những không thu được lợi ích bản thân mong muốn mà còn gây ra hàng loạt tai họa vì lòng tham của mình.

Rất nhanh, tin tức này đã thông qua kênh truyền thông của các gia tộc hạng hai khác lan rộng khắp Thủ Đô, dù là nhà Hiên Viên, các gia tộc khác hay những gia tộc không đáng để mắt đến cũng đều biết tin tức này.

Đương nhiên, Thượng Quan Bắc cũng biết.

Trong một biệt thự cao cấp ở Thiên Thành, Thượng Quan Bắc đứng trong sân vườn.

Hắn ta ngước nhìn bầu trời, những đám mây thu mình dưới ánh mặt trời trông thật chói mắt.

“Lại thất bại?”, Thượng Quan Bắc nheo mắt, không phải vì chói mắt, mà vì rét lạnh.

Tất cả tin tức cho biết không thể khiến nhà họ Lý sụp đổ đều như mũi dao hung hăng đâm vào xương thịt trong mắt hắn ta!
Một thanh niên bịt mặt quỳ một gối sau lưng hắn ta: “Vâng, nhà họ Lưu đại khái phải chịu liên lụy nên đã hoàn toàn diệt vong, nhà Hiên Viên vì sự phản bội bất ngờ của cậu hai nhà họ Lưu mà bị ảnh hưởng không ít.

Ngoài Hiên Viên Thâm đời thứ hai bị cách chức điều tra thì tập đoàn bất động sản có giá 5 tỷ tệ thuộc quyền sở hữu của nhà Hiên Viên cũng chịu ảnh hưởng vô cùng nghiêm trọng, đoán chứng không bao lâu nữa sẽ đối mặt với tình trạng phá sản”.

“Lần này nhà Hiên Viên tổn thất nặng nề thật”, thanh niên tiếc nuối nói.

“Tổn thất nặng nề?”
Thượng Quan Bắc cười lớn: “Anh quá xem thường nhà Hiên Viên rồi, là một trong bốn gia tộc lớn, nhà Hiên Viên sẽ không thất bại như vây đâu, như thế chẳng phải sẽ rất mất mặt với ba gia tộc chúng tôi sao? Giá thị trường chỉ là giá thị trường, không phải tài sản thật sự, phá sản thôi mà, căn bản không thể ảnh hưởng tới tổng tài sản của nhà Hiên Viên.

Vốn điều động mà tập đoàn bất động sản mang lại cho nhà Hiên Viên cũng không vượt quá 500 triệu tệ”.

“Nhưng việc Hiên Viên Thâm bị cách chức quả thật là tốn thất không nhỏ, nên biết trong chính sách nhà Hiên Viên, sự tồn tại của Hiên Viên Thâm sánh ngang với Lý Châu nhà họ Lý, còn Hiên Viên Mục lại sánh ngang với Lý Nam, một khi Hiên Viên Thâm đi rồi thì nhà Hiên Viên chỉ còn lại một trụ cột chống đỡ duy nhất”.

Thanh niên nghe thấy lời này, nhất thời nghe ra được ý tứ gì đó, vội vàng hỏi: “Cậu chủ, ý của cậu là, nhà Hiên Viên sẽ không từ bỏ những hành động chống đối nhà họ Lý?”
Thượng Quan Bắc gật đầu, tùy ý câm lấy ly rượu vang trong tay người hầu bên cạnh, đong đưa trong không trung, tiếp tục thấp giọng nói: “Có liên minh nhà họ Hạ, bọn họ đương nhiên không dễ dàng bỏ cuộc”.

“Đừng quên, mấy thằng cha thế hệ thứ nhà họ Hạ không phải loại dễ chơi, nếu như động vào cái bánh của bọn họ, mấy thằng cha này mà phát điên lên thì Quốc Phái cũng chẳng làm gì được, phải biết rằng, mỗi gia tộc có danh hiệu gia tộc hạng nhất trong giang hồ truyền thừa thì không thể nào thiếu người phong thánh, mà nhà họ Hạ lại là gia tộc đứng đầu trong số những gia tộc hạng nhất, nói không chừng còn có cả người phong vương”.

“Liên minh mạnh mẽ thế này, tôi không tin lão già Hiên Viên Mục sẽ dễ dàng từ bỏ, hơn nữa, ông ta không những không bỏ cuộc mà thù hận đối với nhà họ Lý càng sâu đậm hơn”.

“Tôi thấy, một trận mưa gió lớn hơn sắp tới rồi”.

Gió mưa đang tới, phá tan nhà cửa.

Lại là một mùa thu.

Thượng Quan Bắc ngẩng đầu nhìn trời, đột nhiên, ánh nắng trên cao dần biến mất, từng đám mây đen ùn ùn kéo đến che kín cả bầu trời.

Con ngươi hắn ta hơi co lại: “Anh nói xem, có phải mùa đông sắp đến rồi không?”
Thanh niên cũng nhìn bầu trời, tính ngày: “Một tháng nữa là bước vào mùa đông”.

Thượng Quan Bắc mỉm cười: “Vậy thì có thể nấu lẩu rồi”.

Thanh niên nghe ra chút ý vị: “Cậu chủ muốn nấu ở đâu?”
Ánh mắt Thượng Quan Bắc lạnh lẽo: “Ở tứ hợp viện nhà họ Lý, nấu thịt của thằng chó Vu Kiệt”.

...!
...!
“Ách xì!”
Trước cửa trường đại học Thủ Đô, Vu Kiệt đột nhiên hắt hơi một cái.

Một cái hắt hơi, có người mắng bạn, hai cái hắt hơi, có người nhớ bạn, ba cái hắt hơi, có người luôn muốn, giết chết bạn!
Rõ ràng đây là cái thứ 3.

Vu Kiệt hắt hơi ba cái liên tiếp.

“Anh họ, không phải tối qua anh bị nhiễm lạnh đấy chứ?”
Vu Kiệt đưa tay lau nước mũi: “Không biết nữa”.

Dương Cẩm Tú nói: “Tối về bọc thêm chăn nhé! Thời tiết ở Thủ Đô không giống với Giang Thành, nhiệt độ chênh lệch giữa mùa thu và mùa đông rất lớn, lúc nào cũng có thể nhiễm lạnh cảm cúm, anh xem anh kìa, sao còn mặc áo ngắn tay”.

Dương Cẩm Tú lo lắng chỉ vào chiếc áo phông của Vu Kiệt.

Nhìn quần áo bản thân đang mặc, Vu Kiệt chỉ nhàn nhạt mỉm cười, sáng sớm ra ngoài theo thói quen nên anh cũng không thay quần áo gì cả, vẫn mặc chiếc áo phông cũ thường ngày, mặc thêm một chiếc quần soóc màu xanh quân đội, còn có một đôi dép tông ở nhà.

Đứng trước cửa trường đại học Thủ Đô, ánh mắt Vu Kiệt âm thầm đánh giá ngôi trường in hằn dấu vết lịch sử này.

“Hùng vĩ hoành tráng nhưng không mất vẻ trang nhã, không hổ danh là trường đại học hàng đầu trong nước”.

Dương Cẩm Tú mỉm cười: “Tạm thôi, lúc em mới thi vào đây không được thế này đâu, mấy năm gần đây mới tu sửa lại đấy”.

“Ý?”
Hai mắt Mục Tiểu Vũ sáng lên: “Chị dâu, chị cũng là sinh viên tốt nghiệp từ đại học Thủ Đô hả?”
Dương Cẩm Tú gật đầu: “Phải, ngành quản lí tài chính đại học Thủ Đô”.

“Nói vậy chị là đàn chị của em sao?”, Mục Tiểu Vũ hào hứng.

“Đương nhiên, cố gắng học tập nhé Tiểu Vũ, đại học Thủ Đô cũng khá tốt, đặc biệt là chuyên ngành tài chính, nhưng nước ta nổi tiếng có nền giáo dục tốt, nếu như có thể lấy được chứng chỉ nghề ở đại học Thủ Đô thì sau này bước chân ra xã hội sẽ là một bước đệm hơn hẳn những người khác”.

Dương Cẩm Tú như một người đi trước thật lòng chỉ bảo.

Đời người, kiến thức mênh mông, quay đầu là bờ!
Có thể thi vào đại học Thủ Đô, về mặt ý nghĩa nào đó thì đã đi trước 80% bạn bè cùng trang lứa, mặc dù trình độ học vấn không có ý nghĩa quá lớn đối với Mục Tiểu Vũ nhưng có được cơ hội này thì cũng phải nghiêm túc đối mặt.

“Haiz, hai người đủ chưa vậy, anh ngay cả đại học còn chưa thi vào đây này!”
Vu Kiệt nghe một hồi, trong lòng như bị đâm vô số nhát dao, nói đùa.

Học tập, Vu Kiệt học không nổi.

Từ nhỏ đến lớn anh hoàn toàn không hứng thú với việc học.

“Được rồi, không nói nữa, chúng ta vào trong đi!”
“Ok chị dâu, em đưa chị đi xem công viên nước mới xây trong trường, buổi họp phụ huynh bắt đầu lúc 1h chiều, đợi lát nữa em lại dắt hai người tới căn tin trường ăn đồ ngon”.

Nói rồi, Mục Tiểu Vũ kéo tay Dương Cẩm Tú và Vu Kiệt, tay trong tay đi vào trường.

Nhưng…
Lúc cô bé vừa nhấc chân lên.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui